Triệu Hoán Thần Binh

Nghiêm Lôi trước sau vẫn uy nghiêm. Sau khi Vu Nhai đi vào, vẫn quan sát hắn kỹ càng.

Đột nhiên một lực lượng cường đại lao nhanh qua. Vu Nhai theo bản năng dẫn động khí thế. Trong nháy mắt, khí thế kia lại chợt biến mất.

Nghiêm Lôi cười ha ha:

- Không tồi không tồi. Sau ta, tổ Kỳ Binh lại xuất hiện một vị thiên tài. Tốt lắm tốt lắm tốt lắm, vô cùng tốt. Tiểu tử, Linh Binh Sư thất đoạn, hơn nữa còn là đánh thật, hoàn toàn không có chút yếu nhược. Vô cùng tốt. Chỉ hơn một năm, đã tiến bộ tới như vậy. Quả không hổ danh là huyết mạch của Độc Cô gia!

Khóe miệng Vu Nhai co giật vài cái. Câu phía sau kia xin không cần thêm vào đi?

Không có cách nào nói được. Tuy rằng huyết mạch Độc Cô gia bình thường sẽ suy yếu hào quang của hắn, nhưng cũng chính là loại suy yếu này khiến hắn không đến mức phát ra ánh sáng vạn trượng. Lấy tính cách của hắn đánh không lại thì bỏ chạy, thật sự không thích cảm giác bị vô số người chú ý, tuy rằng hắn cũng không khiêm tốn.

Đồng thời, hiện tại hắn mới có thể cảm nhận được sự cường đại của binh phòng đại nhân. Mặc dù so với Đan Đạo Hùng còn có chút chênh lệch, nhưng so với Hồng Đại Bảo, vậy đã mạnh hơn rất nhiều.

Sau đó Vu Nhai cũng biết, vòng hắc ám cũng không phải là vạn năng. Cao thủ chân chính, có thể nhìn thấu thực lực cụ thể của hắn.

Điều này cũng không có gì để nói. Cao thủ như vậy cho dù bị nhìn thấu thực lực cũng không có gì là lạ.

Ở trong mắt cao thủ, Linh Binh Sư hơn một đoạn, thiếu một đoạn chỉ là vấn đề con kiến lớn một chút hay nhỏ một chút mà thôi.


- Tiểu tử Vu Nhai, lần này là do ta sơ sót, không nghĩ tới Lạc gia thật sự dám động thủ.

Binh phòng đại nhân đang cười chợt lại trầm giọng nói. Không ngờ hắn cáo lỗi với Vu Nhai nho nhỏ.

- Yên tâm đi, ta bảo đảm, không quan tâm ta có ở Bắc Đấu Thành hay không, cũng sẽ không để những chuyện tương tự phát sinh. Hừ, thật sự cho rằng điều ta đi, kỵ vệ Bắc Đấu của hắn có thể một tay che trời sao?

- Đa tạ Đại nhân.

Vu Nhai vội vàng cám ơn. Không nói tới những chuyện khác, riêng chuyện này đã khiến hắn phải cảm ơn.

Khoát tay áo, binh phòng đại nhân lại nói:

- Đúng rồi, về bộ Ma Điển, sau khi ngươi tu luyện thật sự không có phản ứng bất thường nào chứ?

Tim Vu Nhai chợt đập mạnh, vội nói:

- Đúng vậy, hơn nữa cảm giác vô cùng tốt. Đối với cục gạch Huyền Binh của ta có tác dụng cực lớn. Thậm chí huyễn ảnh bên trong còn có một vài phương pháp khống chế binh khí, tuy rằng phải mượn cục gạch mới có khả năng làm được.

Vu Nhai biết cao tầng Bắc Đấu nhất định sẽ quan tâm tới hắn. Phải biết rằng, hắn đã diệt Hoàng Binh Sư.

Vu Nhai thậm chí lấy Thần Huyền Khí Điển ra ngoài, giao cho binh phòng đại nhân nhìn. Kết quả binh phòng đại nhân nhìn vài cái vội vàng ném cho Vu Nhai. Trong nháy mắt đó, huyền khí trong cơ thể hắn có loại cảm giác bạo phát. Có người nói sau khi bạo phát sẽ tán công. Hắn không thể làm loạn.

Trong lòng Vu Nhai thoáng cười thầm, thu Thần Huyền Khí Điển về. Chỉ cần cao tầng Bắc Đấu không nghi ngờ, cũng sẽ không có người nào nghi ngờ nữa.

- Xem ra bộ công pháp kia quả thực chỉ thích hợp với cục gạch!

Binh phòng đại nhân cũng không có ý tứ muốn thu về. Hắn còn không dễ giận như vậy, chỉ là hiếu kỳ mà thôi. Công pháp như vậy có thể khiến cho người khiêu chiến vượt cấp, có lẽ có thể nhận được sự chỉ dẫn. Hắn lại lấy ra một quyển sách nói:

- Đây là một bộ công pháp ta tìm được gần đây. Có người nói là do một vị Kỳ Binh Giả phát minh. Huyền Binh của vị Kỳ Binh Giả kia tuy rằng không phải là cục gạch, nhưng lại là một cái thớt. Ngươi cầm lấy thử một chút đi!

Vu Nhai có phần sững sờ, vội vàng nhận lấy, cảm ơn lại đặc biệt cảm ơn. Tuy rằng hắn cũng không quá để bụng.

- Ừ, Thánh Hội lần này cụ thể thế nào ngươi đều biết chứ?


Binh phòng đại nhân khoát tay áo. Đối với hắn mà nói, đây là một cách bồi thường cho Vu Nhai bồi thường, cũng một loại thủ đoạn lôi kéo. Nếu như nói hơn một năm trước hắn đối với Vu Nhai vẫn là không thèm để ý, nhưng bây giờ lại rất lưu ý. Binh phòng đại nhân đang suy nghĩ tương lai vị trí lão đại của bộ binh phòng có phải nên truyền cho hắn hay không.

- Đúng vậy, chỉ có điều cụ thể thế nào còn chưa rõ ràng!

- Cũng không có gì. Chính là hoạt động của Huyền Thần Điện mà thôi. Kế hoạch Thần Binh gì đó cũng không phải là mục đích chủ yếu. Mục đích chủ yếu nhất vẫn là khai quật nhân tài cho Huyền Thần Điện bọn họ. Đặc biệt là nhân tài không có bối cảnh gì.

Huyền Thần Điện chính là để ngăn cản được gia tộc lớn, tất nhiên cần không cần thiên tài có bối cảnh, hoặc là nhân vật có bối cảnh không lớn.

- Đón lấy!

Đột nhiên, binh phòng đại nhân lại ném một thứ qua. Vu Nhai tiếp nhận nhìn xuống, thấy rõ ràng đó là một tấm lệnh bài, trên đó viết: lệnh tín tổ trưởng tiểu đội Ẩn Nguyên tổ hành động đặc biệt.

- Đại nhân, đây là...

- Ta còn có một nhiệm vụ phải giao cho ngươi. Chính là bất kể như thế nào, cố gắng hết mức tranh thủ càng nhiều cơ hội trở thành kỵ sĩ Huyền Điện dự bị cho Bắc Đấu ta. Lúc cần thiết, có thể vận dụng lực lượng của tiểu đội Ẩn Nguyên.

...

Vu Nhai cầm lệnh bài và một quyển công pháp rời khỏi bộ binh phòng. Trong đầu hắn vẫn choáng váng. Vì sao binh phòng đại nhân lại cho ta làm tổ trưởng. So với mình, Úy Trì Thiên Kinh, Nghiêm Sương, thậm chí Dạ Tình và Vũ Qua đều có sức thuyết phục hơn?

Cụ thể làm như thế nào, binh phòng đại nhân cũng không nói nhiều, cũng chỉ có bốn chữ: Hành sự tùy theo hoàn cảnh!


Cuối cùng còn có một điều càng đả kích người hơn. Để tỏ lòng trung thành, Vu Nhai dù sao cũng phải nói ra vài câu buồn nôn. Trung thành nói cũng không cần tiền. Cái gì ta sẽ chỉ cố gắng hết mức trở thành kỵ sĩ Huyền Điện dự bị. Kết quả binh phòng đại nhân chỉ dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn hắn, nói:

- Huyền Thần Điện còn chưa từng tuyển chọn bất kỳ một Kỳ Binh Giả nào làm kỵ sĩ. Huyền Thần Điện đại biểu cho hình tượng đế quốc. Cho nên...

Những lời phía sau không cần nói nữa, Vu Nhai đã hiểu.

Trời ạ, ta không thể gia nhập Huyền Thần Điện, vậy còn làm cái rắm. Sớm biết vậy, thà rằng ở nhà hưởng thụ còn tốt hơn. Vĩnh biệt vô số Thần Binh và các Binh Linh.

Vu Nhai không mấy hăng hái đối với Thánh Hội lần này, nhưng vẫn cầm lệnh bài. Hắn không đi lại không được, thực sự là tự mình chuốc lấy cực khổ.

- Tiểu tử, chán nản cái gì. Huyền Thần Điện không để cho ngươi làm kỵ sĩ, lẽ nào có thể không thuởng cho ngươi sao? Nếu không thưởng, ngươi cứ đánh ngã tất cả kỵ sĩ Huyền Điện, xem hắn có thưởng cho hay không?

Tham vọng của Khắc Liệt Luân Tư đối với Thần Binh cũng không nhỏ hơn Vu Nhai.

Tinh thần Vu Nhai chấn động. Đúng vậy, không thưởng, đánh ngã tất cả kỵ sĩ Huyền Điện!

...

- Lão Nghiêm, ngươi thật sự cảm thấy tiểu tử này có thể làm được sao? Không bằng để Vũ Qua hoặc tiểu Sương làm tổ trưởng tổ hành động đặc biệt Ẩn Nguyên này còn tốt hơn!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui