Đồng thời, các Thần Hoàng ma pháp cũng đã bắt đầu hành động. Có Thần Hoàng đuổi theo bao vây tấn
công Vu Nhai đang chạy tới. Có Thần Hoàng lại lao về phía Độc Cô Chiến
Huyền và Tiểu Hắc...
Nhưng trong lúc mọi người ở đây còn chưa khai chiến, trên bầu trời lại
có một đạo kiếm quang xuất hiện đặc biệt đột ngột. Vẫn là loại khí tức
vừa nãy...
Chính là Đoạn Thiên Nhất Kiếm thứ hai...
Đoạn Thiên Nhất Kiếm thứ hai tới đột nhiên hơn, dường như cắt ngang bầu
trời. Trực tiếp từ giữa không trung đánh xuống. Nó không có bất kỳ dấu
hiệu nào báo trước. Gần như mọi người ở đây đều không ngờ trước được.
Quá nhanh quá nhanh. Lần này thật sự phải xong đời sao?
Độc Cô Chiến Huyền và Tiểu Hắc đã không có sức lực. Các Thần Hoàng khác
vẫn chưa qua được. Thậm chí trong lúc cấp bách chỉ có thể theo bản năng
đánh ra lực lượng Thần Hoàng không hoàn chỉnh. Cảnh tượng trước mắt
dường như xé nát tâm can của vô số người. Bởi vì một kiếm này nếu như
không gặp phòng ngự, như vậy Độc Cô Chiến Huyền và Tiểu Hắc phải chết,
không thể nghi ngờ. Lạc Thiên Thần Kiếm chắc chắn cũng bị phá hủy...
Thủy Tinh đều ngơ ngác nhìn về phía Đoạn Thiên Nhất Kiếm. Tiểu Hắc, Không thể chết được!
- Vu Nhai...
Thủy Tinh ngẩng đầu lên, nhìn về phía Vu Nhai đã sớm tiến vào Độc Cô
Thần Thành. Nàng chỉ có thể chờ mong và tiếp tục tin tưởng Vu Nhai vô
điều kiện. Đúng vậy. Vu Nhai đã đi tới khu vực kiếm hoàn thứ ba của Độc
Cô Thần Thành. Nhưng khoảng cách với Đoạn Thiên Nhất Kiếm vẫn không thể
qua đó trong chớp mắt.
Xung quanh hắn còn có ba thế lực lớn phía Kinh Thiên Thần Hoàng...
Hắn nên làm gì bây giờ?
Trên thực tế hiện tại suy nghĩ của mọi người đều không theo kịp tốc độ của Đoạn Thiên Nhất Kiếm.
Nhưng Vu Nhai có thể đuổi kịp. Hắn vẫn có thời gian chi đạo Thần Hoàng.
Trong nháy mắt này, hắn mau chóng khiến thời gian của hắn ngừng lại, cố
gắng suy nghĩ biện pháp. Hắn cũng không có cách nào dừng quá lâu.
Xung quanh còn có nhiều Thần Hoàng như vậy, sẽ rất nhanh phá được thời
gian chi đạo Thần Hoàng của hắn. Đúng vậy. Thực lực của hắn bây giờ vẫn
chưa hoàn toàn vượt qua phạm trù của Thần Hoàng. Tuy rằng hắn đã có năng lực có thể chém giết Thần Hoàng, nhưng cũng không có nghĩa là các Thần
Hoàng khác hoàn toàn không có sức đánh trả. Đặc biệt là thời gian chi
đạo Thần Hoàng còn không có tính công kích.
Một hồi, Vu Nhai cần phải có một hồi suy nghĩ...
- Đúng rồi. Địa thế. Địa thế vượt qua quy tắc Thần Huyền...
Cũng chỉ là một hồi, Vu Nhai xuất hiện ý nghĩ như vậy. Sau đó, hắn vẫn
mượn thời gian chi đạo Thần Hoàng, bắt đầu điên cuồng dẫn động.
Nhưng giống như đã nói trên, thời gian chi đạo Thần Hoàng của hắn rất
nhanh đã bị mấy Thần Hoàng liên thủ phá hủy. Nhưng đã không sao. Chí ít
hắn có cơ hội có thể bảo vệ Độc Cô Chiến Huyền...
Ầm ầm..
Mặt đất liền bạo động. Chợt trong lúc đó. Độc Cô Chiến Huyền, Tiểu Hắc
và Lạc Thiên Thần Kiếm đồng thời lún xuống. Đồng thời, những ngọn kiếm
phong còn nguyên vẹn hoặc không còn nguyên vẹn, lấy tốc độ gần như không có ai bằngdi chuyển đến trên đám người Độc Cô Chiến Huyền. Từng ngọn
núi lớn điên cuồng, nhanh chóng tới gần, không ngừng va chạm cùng Đoạn
Thiên Nhất Kiếm...
A, ở trong mắt những người khác, chính là từng ngọn kiếm phong trong Độc Cô Thần Thành bất chợt biến mất. Sau đó ở trong hố sâu nơi đám người
Độc Cô Chiến Huyền vốn đang đứng, từng ngọn kiếm phong đột ngột từ dưới
mặt đất nhô lên, đụng phải phía trên Đoạn Thiên Nhất Kiếm, nhưng vẫn
không ngừng bị phá hủy.
- Không được. Chỉ những thứ này còn chưa đủ. Mặt đất, chấn động cho ta...
Trong lòng Vu Nhai lo lắng. Nhưng bây giờ rốt cuộc nên làm. Theo lẽ
thường mà nói, hắn căn bản không có cách nào chuyển qua chỗ Tiểu Hắc và
Độc Cô Chiến Huyền trong nháy mắt được.
Lúc trước đã nói, không gian dưới áp lực của Đoạn Thiên Nhất Kiếm là phá không đi vào.
Lại nói còn có nhiều Thần Hoàng như vậy phong tỏa, hiện tại hình như chỉ còn một biện pháp. Đó chính là lợi dụng lực lượng đại địa. Nhưng hắn
không thành thạo. Tuy rằng địa thế của hắn đã vượt qua quy tắc Thần
Huyền, lại chưa trải qua thực chiến thậm chí chưa từng rèn luyện qua...
Nhưng cần gì quan tâm tới những điều đó chứ? Hiện tại suy nghĩ nhiều như vậy làm cái gì? Dù sao bây giờ mình chính là muốn xuất hiện ở trước mặt Độc Cô Chiến Huyền và Tiểu Hắc. Không quan tâm là áp lực thế nào, không quan tâm phong tỏa thế nào, tất cả đều không vượt qua quy tắc đại địa
Thần Huyền chứ?
Nhưng ta vượt qua. Ta phải lập tức di chuyển...
Cứ như vậy, Vu Nhai điên cuồng vận chuyển địa thế vượt qua quy tắc Thần
Huyền. Sau đó trong đầu hắn liền nghĩ tới chuyện đi đến vị trí của đám
người Độc Cô Chiến Huyền. Hơn nữa, còn là di chuyên tới không tốn bất kỳ thời gian nào...
Sau vài lần, hắn đã biến mất...
- Cái gì?
Đám ba đại Chân Thần Kinh Thiên vẫn chú ý tới hành động của Vu Nhai. Khi Vu Nhai dẫn động địa thế khiến kiếm phong tập trung lại, ngăn cản Đoạn
Thiên Nhất Kiếm, bọn họ đã kinh sợ kêu lên. Mà bây giờ Vu Nhai đột nhiên biến mất càng khiến cho bọn họ không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng vẫn là câu nói kia. Thật ra những lời kể trên chỉ diễn ra trong
chớp mắt, căn bản không có thời gian cho bọn họ đi thán phục...
Thời điểm các Thần Hoàng phát hiện Vu Nhai biến mất, bọn họ đều hôn mê.
Tiếp sau đó, bọn họ cũng cảm giác Đoạn Thiên Nhất Kiếm phía sau lưng
mình có phần không ổn lắm. Hình như đã bị lực lượng nào đó ngăn cản.
Làm sao có thể?
Còn có lực lượng nào có thể ngăn cản chứ?
Vu Nhai dẫn động kiếm phong, bọn họ biết. Nhưng kiếm phong căn bản không ngăn cản được Đoạn Thiên Nhất Kiếm. Cùng lắm chỉ tiêu hao một ít mà
thôi.
Nhưng bây giờ Đoạn Thiên Nhất Kiếm lại bị chặn lại...
A, không chỉ các Thần Hoàng cảm giác cổ quái, những người khác cũng cảm
giác cổ quái. Thậm chí Độc Cô Chiến Huyền đang chờ chết cũng thật sự
không thể tưởng tượng nổi.
Tiếp sau đó, khi bọn họ nhìn thấy thứ ngăn cản Đoạn Thiên Nhất Kiếm, mắt không nhịn được muốn rơi ra ngoài.
- Làm sao có thể?
Gần như tất cả những tồn tại có tư tưởng, tính mạng, kể cả bốn đại Chân
Thần đều kinh ngạc kêu lên thành tiếng. Đó là một binh trận cực lớn.
Dưới binh trận có một người. Người đó chính là Vu Nhai vốn nên ở khu vực kiếm hoàn thứ ba của Độc Cô...
Di chuyển trong nháy mắt. Có người trong đầu chợt xuất hiện từ này. Thật ra Tiểu Hắc gần như có thể thuấn di. Nhưng loại di chuyển không gian
cũng cần tiêu hao thời gian. Nhưng Vu Nhai lại hoàn toàn không tiêu hao
chút nào. Hơn nữa hắn ở dưới tình huống đang gặp phải vô số phong tỏa
lại xuất hiện ở phía dưới Đoạn Thiên Nhất Kiếm.
Ầm...
Binh trận ở dưới Đoạn Thiên Nhất Kiếm vẫn sụp đổ. Nhưng Vu Nhai đã sớm
có sự chuẩn bị. Hắn đã sớm lấy ra lá chắn đại địa. Kiếm quang trực tiếp
đánh vào phía trên lá chắn đại địa.
Dù với thực lực như Vu Nhai, hắn vẫn bị đập mạnh xuống dưới đất. Hắn
điên cuồng cố gắng đứng vững. Tất cả huyền khí toàn thân đều được truyền vào trong lá chắn đại địa. Tốc độ Vu Nhai bị ép rơi xuống càng lúc càng chậm...
A, Vu Nhai muốn ngăn cản, mà không phải là đối mặt với Kinh Thiên Nhất Kiếm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...