Triệu Hoán Thần Binh

- Đến lúc đó trong bữa tiệc mừng công, chúng ta có thể đã có thịt chim nướng ngon lành để ăn rồi.

Trong tay Vu Nhai cầm Thôn Thiên Kiếm, uy phong lẫm liệt.

Hắn cũng không sợ hãi như trong dự đoán của Kinh Hoàng và ba đại Chân
Thần. Hắn còn trực tiếp bảo Tiểu Hắc rời đi, mà không phải bảo Tiểu Hắc
lưu lại phá kết giới. Tiểu tử này đang phô trương thanh thế sao? Hay là
trong tay hắn còn có con bài nào chưa lật ra?

Bất kể thế nào, kết giới do mấy Thần Hoàng tạo thành, cho dù là Thiên
Nhất Kiếm nào đó cũng không phá nổi. Vu Nhai căn bản không có bất cứ cơ
hội nào...

Trong lòng Vu Nhai vẫn rất lo lắng cho đám người Thủy Tinh. Hắn cũng
không biết ở trong trận đại chiến này, đám người Thủy Tinh có gặp phải
nguy hiểm. Nhưng bất kể thế nào có Tiểu Hắc đi vào, cho dù đánh không
lại cũng có thể dẫn theo bọn họ trốn.

Vu Nhai chính là người ích kỷ như thế, mặc dù thiên địa hủy diệt, Vu
Nhai cũng muốn để người thân và các bằng hữu của mình bình an.

A, không chỉ là thiên địa hủy diệt, cho dù chính hắn bị hủy diệt, hắn
cũng không muốn nhìn thấy người thân và bằng hữu gặp chuyện không may.

Đương nhiên, Vu Nhai biết hiện tại Thủy Tinh vẫn còn sống sót. Phải biết rằng, Quang Ma Kinh của Thủy Tinh cùng Tiểu Hắc có thể liên lạc với
nhau. Mặc dù không có thời gian đối thoại, nhưng ít ra Tiểu Hắc có thể

cảm ứng được Thủy Tinh tồn tại. Lúc này, trong cuộc chiến đấu ở Độc Cô
Thần Thành Thủy Tinh đương nhiên cũng có thể cảm ứng được Tiểu Hắc tồn
tại. Tiểu Hắc tới, Thủy Tinh cũng xác định Vu Nhai đến.

A, ở trong Tử Vực Tinh Không không cảm giác được. Nhưng chỉ cần đi vào trong tầng khí quyển là có thể cảm nhận được...

Lúc mới bắt đầu, Thủy Tinh còn có chút nghi ngờ Ma Thiên Chân Thần nói
vậy có phải chỉ muốn cho mọi người thoải mái chiến đấu hay không. Nhưng
hiện tại nàng mới xác định được lời Ma Thiên Chân Thần nói là sự thật.
Bởi vậy nàng cũng truyền đạt cho những người khác. Độc Cô gia càng tin
tưởng lời Thủy Tinh nói hơn.

- Chít...

Tiểu Hắc hiện lên công kích Thiên Bằng Hoàng. Nó liếc mắt nhìn Vu Nhai,
sau đó kêu lên một tiếng chít. Nó quyết định thật nhanh, mở ra không
gian phóng về phía Độc Cô Thần Thành.

Nó có thể hiểu được suy nghĩ của Vu Nhai. Nó sẽ đi ngay bây giờ để bảo vệ Thủy Tinh và người thân Vu Nhai.

- Muốn chạy trốn sao? Cho dù ngươi là Liệt Không Thử cũng đừng mơ tưởng có thể chạy thoát trước tốc độ của ta.

Thiên Bằng Hoàng rít gào, truy kích phía sau.

Trong nháy mắt, hai thần thú khủng bố nhất trên đại lục Thần Huyền đã
biến mất. Mãi đến lúc này, Vu Nhai mới biết được hóa ra Thiên Bằng thú
kim sắc cũng là một trong sáu đại thần thú trong truyền thuyết bên người Thần Huyền Sáng Thủy Thần. Đương nhiên, thoạt nhìn Thiên Bằng thú kim
sắc không thể trân quý được bằng Liệt Không Thử. Đế quốc Huyền Binh từ
lúc mới bắt đầu lập quốc đã có Thiên Bằng thú kim sắc trấn thủ. A, thần
thú chỉ là thú, cũng không phải là linh, càng không thể gọi là thần,
không có khả năng sống tới mấy nghìn tuổi. Qua mỗi đời chỉ truyền xuống
một. Mặc dù rất ít nhưng không phải hoàn toàn không tồn tại.

Liệt Không Thử, ở thời đại Cổ Ma ngẫu nhiên xuất hiện sau đó biến mất.
Như Tiểu Hắc, vẫn cách hai thời đại lớn, sau đó trứng ấp mới xuất hiện.
Tiểu Hắc lớn lên không bao lâu, chí ít đã đạt được cảnh giới như Thiên
Bằng Hoàng...

Thiên Bằng Hoàng thoạt nhìn là tiềm lực đã hết. Nhưng tiềm lực của Tiểu Hắc lại chưa hoàn toàn bị khai phá.

Đương nhiên, Thần Huyền Sáng Thủy Thần trong truyền thuyết rốt cuộc là
ai, có tồn tại hay không, không có ai biết. Ngay cả Nguyên Giới Chân
Thần cũng không rõ ràng lắm. Chỉ là Nguyên Giới Chân Thần và Vu Nhai
hiện tại đều rất nghi ngờ, Thần Huyền Sáng Thủy Thần chính là người sáng tạo Nguyên Giới.


Đối với Nguyên Giới Chân Thần mà nói, những điều này cũng chỉ là theo
lời đồn đại. Nhưng sáu đại thần thú quả thực rất khủng khiếp. Đương
nhiên, cho đến nay, sáu đại thần thú chỉ xuất hiện hai mà thôi, Đó chính là Liệt Không Thử và Thiên Bằng thú kim sắc. Những thần thú khác ở thời đại Cổ Ma, tinh linh và nhân loại cũng chưa từng xuất hiện.

Thậm chí ở thời đại của thần cũng chưa từng xuất hiện qua...

- Vu Nhai, ngươi thật ra nên nghĩ kỹ đi. Liệt Không Thử đã biến mất. Ngươi còn có chiêu gì nữa?

Kinh Hoàng liếc nhìn hai đại thần thú biến mất, rồi nhìn Vu Nhai nói:

- Hay là ngươi nhận thua? Để Liệt Không Thử đi cứu người ngươi muốn cứu sao?

- Chịu thua? Tính cách của Vu Nhai ta quả thực không giống với những
người khác. Quả thật có hai chữ chịu thua này. Đánh không lại hoặc không thể không chết, ta đương nhiên sẽ không chọn đi tìm chết. Nhưng... Ta
cũng không phải đánh không lại!

Lúc mới đầu giọng điệu Vu Nhai rất thản nhiên. Nhưng càng nói, khí thế
của hắn lại càng bạo phát. Khí phách vương giả chi đạo Thần Hoàng trong
nháy mắt này được thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.

Lúc này còn có thể phát ra khí thế như vậy, chứng minh hắn vẫn mang theo tự tin mãnh liệt. Chỉ nghe hắn nói:

- Kinh Thiên Nhất Kiếm còn có vài kiếm nữa đúng không? Nhưng mỗi kiếm
đánh xuống đều phải chuẩn bị thật tốt. Ta tin tưởng Kinh Thiên Chân Thần tuyệt đối không sẽ tùy tiện ném một kiếm xuống. Đương nhiên, nếu như
hắn có thể tùy tiện ném xuống là tốt nhất. Nói không chừng Huyền Nguyên
Chi Lực tiêu hao hết sạch, vẫn không giết chết được Lạc Thiên Kiếm Linh.

- Dù vậy thì thế nào. Đúng, ngươi còn có một chút thời gian. Nhưng trong chút thời gian này, ngươi bị nhốt, ngươi có thể làm được gì?

Kinh Hoàng cũng không nghĩ tới Vu Nhai còn có thể có biểu hiện như vậy.

Nếu như đổi hắn thành Vu Nhai, hắn cũng chỉ có thể nhận mệnh. Nhưng
trong lời đồn gia hỏa này hoàn toàn không có quá nhiều anh hùng khí
khái. Có đôi khi, gia hỏa này thậm chí đánh không lại sẽ trốn. Tại sao
lúc này hắn vẫn bình tĩnh như vậy?

- Ta có thể làm cái gì sao? Ha hả, ta có thể giết ngươi cũng như phá vỡ kết giới của các ngươi.

Vu Nhai dường như khoác lác, không ngờ lại mạnh miệng như vậy. Nếu như
nói những lời như vậy là phô trương thanh thế, vậy quả thực đã coi
thường chỉ số thông minh của Kinh Hoàng và các Thần Hoàng bố trí kết
giới. Hoặc sự thông minh của hắn đã xảy ra vấn đề gì đó? Phải biết rằng, vừa rồi khi va chạm với Kinh Hoàng, nếu không phải Thôn Thiên Kiếm
cường đại hơn kiếm của Kinh Hoàng, tuyệt đối sẽ bị yếu thế một cách đặc
biệt rõ ràng.

Mặc dù cầm Thôn Thiên Thần Kiếm loại tồn tại nghịch thiên này, Vu Nhai vẫn yếu thế.

Ngay cả Kinh Hoàng cũng đánh không lại, nói gì tới chuyện giết chết Kinh Hoàng, lại còn nói tới chuyện loại bỏ kết giới? Hiện tại kết giới cũng
không dao động, vẫn vây chặt Vu Nhai. Tuy rằng nghĩ đến chuyện, nếu như
mấy đại Thần Hoàng phối hợp với Kinh Hoàng bao vây tấn công Vu Nhai, rất có khả năng chớp mắt đánh Vu Nhai thành cặn bã, nhưng ba đại Chân Thần
của Kinh Thiên thật sự không dám đánh cược. Hiện tại không thể xuất hiện một chút bất ngờ nào.

- Giết ta? Phá kết giới sao? Ha ha... A?

Kinh Hoàng thật sự không nhịn được bật cười. Thậm chí ngay cả kết giới
xung quanh cũng rung lên nhè nhẹ. Hiển nhiên mấy đại Thần Hoàng này cũng rất muốn cười.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui