Hẳn đã sớm khiến Độc Cô Thần Thành bị đổ nát. Liệu hệ thống phòng ngự này còn có thể ngăn cản được mấy kiếm nữa?
Không có ai biết.
Sợ rằng ngay cả chính bản thân Lạc Thiên Kiếm Linh cũng không biết...
Kinh Thiên và Huyền Thiên Nhất Kiếm đều có mục đích để công kích, không
thể đánh loạn. Đánh loạn không phải sẽ lãng phí sao? Phải làm được đả
kích chính xác. Nếu làm được, mặc dù bị ngăn cản ra cũng có thể phá hỏng hệ thống phòng ngự của Độc Cô Thần Thành. Bởi vậy có thể chờ rất lâu
mới đánh ra một kiếm.
Ầm...
Cuối cùng, Vu Nhai cảm nhận được khí tức cực lớn. Ngay khi hắn chuẩn bị
bảo Tiểu Hắc trực tiếp mở ra không gian, truyền tống đến Độc Cô Thần
Thành, liền thấy hai đạo kiếm quang cực lớn bạo phát ở trên bầu trời Độc Cô Thần Thành, kinh thiên động địa.
Chính là va chạm một kiếm cuối cùng giữa Ma Thiên cùng Huyền Thiên...
- Ma Thiên trực tiếp rời khỏi cuộc chiến rồi. Hiện tại Độc Cô Thần Thành chỉ còn lại có một mình Lạc Thiên Nhất Kiếm phải liều mạng...
Vu Nhai khẽ nói.
- Không sai, Ma Thiên và Huyền Thiên Nguyên Giới đều đã rời khỏi trận
chiến. Thần Hoàng của Độc Cô gia gần như đều bị trọng thương. Bọn họ bị
Lạc Thiên Nhất Kiếm phản lại nên chấn thương. Nếu liều mạng cũng chỉ có
thể chém ra một kiếm cuối cùng. Kinh Thiên Nguyên Giới ít nhất còn lại
mấy kiếm. về phần còn có mấy kiếm, ngay cả ta cũng không rõ ràng lắm. A, Vu Nhai, Lạc Thiên Nguyên Giới xong đời rồi.
Vừa lúc đó, một giọng nói không tính là quen thuộc xuất hiện ở bên tai
Vu Nhai. Một thân ảnh chậm rãi hiện ra. Đó là nam tử trung niên mặc
chiến giáp kim sắc. Cũng chính là Kinh Hoàng của dân Cổ Duệ...
- Kinh Hoàng...
Ánh mắt Vu Nhai rơi vào trên người nam tử mặc kim giáp. Vu Nhai rất quen thuộc với khí tức của hắn. Dù sao ở trong Kinh Thiên Nguyên Giới, Kinh
Hoàng cũng đã đánh Huyền Binh Điển trong thời gian dài như vậy.
- Không sai. Có thể để cho ta tự mình ra tay chính là vinh hạnh của ngươi.
Kinh Hoàng lạnh lùng nói.
Hắn là dân Cổ Duệ. Ngoại trừ Kinh Thiên Chân Thần, người thống trị cao
nhất ra, hắn là tồn tại cường đại nhất của dân Cổ Duệ. Hắn cao ngạo hoàn toàn có lý do. Đối mặt với Vu Nhai nghịch thiên, hắn vẫn theo thói quen mang theo cảm giác đặc biệt ưu việt của dân Cổ Duệ.
- Cút...
Vu Nhai lạnh lùng thốt ra một chữ.
Bất kể thế nào, hắn phải mau chóng đi tới Độc Cô Thần Thành. Phải trở
lại trước khi Lạc Thiên Kiếm Linh bị hủy diệt, đồng thời mở ra con đường thông thiên.
Theo tình huống trước mắt có thể thấy, ba thế lực lớn Kinh Thiên đã
giành được cục diện tất thắng. Chỉ cần mình không thể quay về, vậy Kinh
Thiên bọn họ thắng chắc. Bởi vậy, Kinh Thiên Chân Thần mới có thể để cho Kinh Hoàng ngăn cản hắn ở chỗ này.
- Chết...
Kinh Hoàng cười lạnh. Trong mắt hắn Vu Nhai vẫn chỉ là con kiến hôi nhân loại bình thường. Nhân loại bình thường cường thịnh mấy, ở trong mắt
hắn cũng không phải cái gì cả. Huyết mạch của nhân loại bình thường
chính là rác rưởi. Đây gần như tư tưởng của dân Cổ Duệ từ nhỏ đến lớn.
Mặc dù hiện tại xuất hiện sáu đại Nguyên Giới, nhưng dân Kinh Thiên bọn họ vẫn vô cùng ưu việt.
Kinh Hoàng căn bản lười nổi giận cùng Vu Nhai. Cho dù Kinh Hoàng thật sự có chút tức giận, nhưng cái gọi là tức giận này, chẳng qua chỉ là tức
giận lúc trước Kinh Thiên Chân Thần đã từng muốn cho Vu Nhai làm người
thống trị đại lục Thần Huyền. Về phần bản thân Vu Nhai nói cái gì, đối
với hắn không có ảnh hưởng gì. Một con kiến nhẹ nhàng cắn hắn một chút
hoặc là một con chó sủa hắn vài tiếng, lẽ nào hắn phải nổi giận sao?
Không cần. Nếu như chướng mắt vậy vung một tay giết chết là được. Bởi vậy, Kinh Hoàng muốn trực tiếp đập chết Vu Nhai.
Có thể nói trên đại lục Thần Huyền, ngoại trừ Chân Thần ra, khí thế khủng khiếp nhất đã bạo phát ở đây.
Trong tay hắn cũng cầm kiếm. Trên thân kiếm phát ra kim quang sáng chói. Lực lượng có thuộc tính rất cổ quái. Đó là lực lượng khác hẳn v ới mười hai loại nguyên tố.
Không, dường như lực lượng kết hợp, hoặc chồng khớp của mười hai loại nguyên tố. Đây là lực lượng đặc trưng của dân Cổ Duệ.
- Tiểu Hắc...
Vu Nhai sẽ không có ý tứ muốn đánh cùng Kinh Hoàng.
Không quan tâm Kinh Hoàng có biểu hiện cao ngạo tới mức nào, cũng không
thể che giấu mục đích chuyến này của hắn. Đó chính là muốn ngăn cản Vu
Nhai. Có thể giết Vu Nhai là tốt nhất. Nếu như hắn không giết được, vậy
thì ngăn cản đường đi của Vu Nhai...
Bởi vậy, Vu Nhai đương nhiên sẽ không muốn hao tổn sức lực với hắn. Vu
Nhai trực tiếp gọi Tiểu Hắc. Tiểu Hắc hiểu ý, đã muốn mở ra không gian
mang theo Vu Nhai lao về phía Độc Cô Thần Thành.
- Các ngươi không đi được...
Một giọng nói đột ngột xuất hiện, nhưng không phải từ trong miệng Kinh Hoàng phát ra.
Giọng nói này đối với Vu Nhai cũng không tính là xa lạ. A, hoặc nói là
nửa quen nửa không. Trong nháy mắt, xung quanh lại phát sinh những dao
động không gian khủng khiếp. Đó là giọng nói của Không Hoàng dân Cổ Duệ.
Quả nhiên, thân ảnh Không Hoàng xông ra. Cùng lúc đó, xung quanh xuất
hiện lá chắn không gian cường đại. Lá chắn không gian này còn cường đại
hơn so với lá chắn Vu Nhai và Tiểu Hắc gặp phải lúc muốn chạy ra khỏi
Thánh Thần Đô.
Rất hiển nhiên, khi Kinh Thiên Chân Thần nhìn thấy Vu Nhai từ Tử Vực
Tinh Không lao thẳng về phía đại lục Thần Huyền, đã xác định mai phục ở
nơi Vu Nhai sẽ tiến vào.
Nhưng Tiểu Hắc cũng không phải là Tiểu Hắc trước đây nữa. Hiện tại Tiểu
Hắc đã cường đại hơn Không Hoàng rất nhiều. Nó tiếp tục cắt không gian
ra...
Ầm...
Một tiếng động vang lên ở không bầu trời xa xăm. Trong đó không ngừng có không gian chấn động, còn có phù văn xuất hiện. Thậm chí còn có các
loại khí tức Thần Hoàng cường đại.
Hóa ra, lá chắn kia không chỉ là lực lượng không gian, còn có lực lượng
phù văn trận. Chúng do các Thần Hoàng tạo thành kết giới. Để không cho
Vu Nhai chạy tới Độc Cô Thần Thành, các Chân Thần của Kinh Thiên thật sự đã hạ quyết tâm.
Không quan tâm Kinh Hoàng cao ngạo thế nào, nhưng đây chẳng qua là do
Kinh Thiên Chân Thần tẩy não đối với hắn từ nhỏ. Kinh Thiên chờ Chân
Thần cũng không có thói quen tẩy não cho chính mình. Bọn họ đối với Vu
Nhai, tiểu tử lần này cũng không giải quyết được này, lại đặc biệt coi
trọng.
Vì liên quan đến con đường thông thiên,liên quan đến số phận của những Chân Thần bọn họ, ai còn dám khinh địch?
- Đi tìm chết đi. Vu Nhai...
Ngay thời điểm Tiểu Hắc và Vu Nhai vấp phải trắc trở, một áp lực kinh
khủng cũng từ phía sau kéo tới. Kinh Hoàng đã sớm biết Vu Nhai nhất định sẽ trốn đi. Hắn cũng sớm bắt được vị trí của Vu Nhai. Sau khi ra tay,
động tác của hắn sẽ không dừng lại. Hắn giống như phát điên, đánh về
phía Vu Nhai và Tiểu Hắc.
Vu Nhai bất đắc dĩ, chỉ có thể xoay người lại chống đỡ. Trong nháy mắt,
hắn cầm Thôn Thiên Kiếm chứa đầy lực lượng tinh không, mặc lên người
Chiến Giáp Tinh Không cũng lóe sáng tinh quang. Huyền khí toàn thân đã
hoàn toàn điều động, va chạm nặng nề cùng với Kinh Hoàng truy kích phía
sau.
Kim quang chói mắt, tinh quang chói mắt. Hai loại tia sáng va chạm ở trong tầng khí quyển dưới Tử Vực Tinh Không...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...