Bởi vì giữa bọn họ còn có
hắc chú chi lực liên kết với nhau. Tiểu Mỹ chắc hẳn phải sớm biết rằng
hắn đã tới mới đúng. Nhưng lúc này nàng lại lộ ra biểu tình hoàn toàn
không hay biết gì.
Nhưng nhìn phù văn xung quanh một chút, Vu Nhai chợt hiểu ra. Tất cả lực lượng trong cơ thể Tiểu Mỹ hoàn toàn bị phù văn xung quanh phong tỏa,
căn bản không phát ra được.
Vu Nhai có thể cảm ứng, nhưng nàng lại không nhất định có thể. Ban đầu,
nếu như năng lực phù văn của Vu Nhai yếu hơn so với Đoạn Thiên Nguyên
Giới, chỉ sợ cũng không cảm ứng được hắc chú chi lực. Nhưng phù văn của
Vu Nhai lại mạnh mẽ tới mức, ngay cả Đoạn Thiên Nguyên Giới cũng không
có cách nào dự đoán được.
Trong lúc vô tình, hắn đã phá giải phù văn trận bên trong gian phòng
thậm chí là cả phía ngoài, để cảm ứng trực tiếp xuyên vào bên trong.
Giống như một bức tường, người ở bên trong không nhìn thấy bên ngoài,
người bên ngoài đương nhiên cũng không nhìn thấy bên trong. Hiện tại phù văn chính là bức tường như vậy. Vu Nhai lại có thực lực nhìn thấu bức
tường này...
- Chẳng lẽ bởi vì Đoạn Thiên Nguyên Giới quá tự tin đối với phù văn của hắn, mới có thể sơ suất như thế sao?
Trong đầu Vu Nhai đột nhiên xuất hiện nghi vấn như vậy. Nhưng rất nhanh
hắn đã lắc đầu. Cho dù có loại khả năng này, hắn cũng không thể mất cảnh giác được. Hơn nữa hắn còn muốn tìm hiểu rõ ràng hơn về tất cả phù văn. Hắn còn muốn đưa Tiểu Hắc và các cao thủ Độc Cô gia ra đi.
Vu Nhai đưa mắt nhìn Tiểu Mỹ. Trong ánh mắt lộ vẻ quan tâm, lại có chút
thoải mái, giống như một chỗ dựa, đồng thời còn chút cảm giác hổ thẹn.
Sau đó hắn vận dụng Quan tự quyết, quan sát phù văn trận xung quanh. Rất nhanh, phù văn trong cả phòng, thậm chí là toàn bộ Thánh Thần Đô đã trở nên rõ ràng...
A, cũng không phải nói Quan tự quyết có thể nhìn thấu toàn bộ Thánh Thần Đô, mà là do phù văn trong phòng, lại thêm những quan sát khi hắn lẻn
vào lúc trước...
Đúng vậy, phù văn Đoạn Thiên yếu hơn so với phù văn của Huyền Binh Điển. Bởi vậy đối với Vu Nhai thật sự rất dễ dàng.
Không quan tâm ba đại Nguyên Giới tính kế thế nào, phù văn của Vu Nhai
mạnh hơn Đoạn Thiên Nguyên Giới, sự thật này bọn họ khẳng định tính
không ra. Nhưng muốn thay đổi phù văn mà không bị Đoạn Thiên Nguyên Giới phát hiện, vẫn là nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành. Bởi vì nơi này do Đoạn Thiên Nguyên Giới nắm giữ.
Tuy rằng phù văn của Vu Nhai mạnh hơn Đoạn Thiên Nguyên Giới, nhưng năng lượng của bản thân vẫn yếu...
Vu Nhai cũng không có thi triển sự thay đổi nào, cũng không để cho Tiểu
Hắc và cao thủ Độc Cô gia ra ngoài. Vu Nhai cứ như vậy tới gần Tiểu Mỹ,
lấy linh giác điên cuồng lướt qua toàn thân Tiểu Mỹ và xung quanh. Hắn
cũng không phát hiện ra có bất kỳ cạm bẫy nào tồn tại. Hắn nhẹ nhàng ôm
Tiểu Mỹ vào lòng trong sự nghi ngờ. Hắn vẫn không nói bất kỳ lời nào. Từ từ, Tiểu Mỹ biến mất khỏi căn phòng đó...
A, đương nhiên là bị bắt vào bên trong Huyền Binh Điển...
- Vu Nhai, con trai của chúng ta, con trai của chúng ta ngay trong gian phòng bên cạnh.
Sau khi Tiểu Mỹ tiến vào Huyền Binh Điển, lập tức nói với Vu Nhai. Hiện
tại nàng đã không cần lo lắng sẽ có người nghe được đối thoại của bọn
họ. Trong mắt Vu Nhai lóe lên tinh quang, nhưng trên mặt vẫn lộ vẻ nghi
ngờ. Vì sao, vì sao hắn thu Tiểu Mỹ vào, vẫn không có người nào phát
hiện? Điều này cũng quá kỳ quái đi. Ba đại Nguyên Giới không có khả năng sơ suất đến mức độ này chứ?
- A... Yên tâm đi, nhất định sẽ cứu con của chúng ta ra. Nhất định...
Vu Nhai trực tiếp thông qua Huyền Binh Điển đối thoại cùng Tiểu Mỹ. Lúc
này, hắn cũng không quản được nhiều như vậy. Hắn trực tiếp thông qua một cái cửa nhỏ trong phòng tiến vào gian phòng thứ hai. Trong gian phòng
thứ hai vẫn gắn đầy phù văn. Giữa phòng vẫn là một cái giường. Một tên
tiểu quỷ đang nằm ở giữa giường lớn ngủ say. Ngoại trừ tiếng hít thở ra, không thấy có tiếng nói của nó...
May là đang ngủ, nếu không chỉ có hơn hai tuổi, hắn thấy Vu Nhai nói không chừng sẽ khóc lớn.
Trên thực tế, Vu Nhai đã chuẩn bị tiến nhanh vào, ngăn chặn tiếng khóc lớn có thể phát ra.
Hiện tại tất nhiên là không cần. Hắn nhẹ nhàng tới gần. Khi đi đến bên
giường, nhìn thấy tên tiểu quỷ này, thoáng cái tim Vu Nhai chợt run rẩy, có một cảm giác khó hiểu. Đúng vậy. Hắn đã là một phụ thân. Đây là máu
thịt của hắn.
Quan sát cẩn thận tiểu quỷ đang ngủ kia, phát hiện gương mặt mũm mĩm của hài tử rất giống Tiểu Mỹ. Nhưng các đường nét trên gương mặt lại giống
hệt mình. Đây là con trai của hắn và Tiểu Mỹ. Nhưng cho dù là hiện tại,
hắn vẫn không nhịn được lấy linh giác lướt qua người tiểu quỷ này. Hắn
cũng không phát hiện ra trên người tiểu quỷ có bất kỳ bố trí nào. Tình
huống giống hệt với Tiểu Mỹ. Ba đại Nguyên Giới thật sự sơ suất như vậy
sao?
Càng cổ quái hơn chính là, không ai theo dõi cả hai. Tiểu Mỹ biến mất
cũng không có bất kỳ người nào biết. Thậm chí nơi giam giữ mẹ con Tiểu
Mỹ vẫn chỉ cách một bức tường mà thôi. Chẳng lẽ đây là kết quả ba lớn
Nguyên Giới đột nhiên lương tâm trỗi dậy hay sao? Điều này hiển nhiên
không có khả năng.
Nhưng Vu Nhai không điều tra ra bất cứ vấn đề gì. Hắn không có biện pháp nào. Hoàn toàn không có cách nào. Hắn chỉ có thể nhẹ nhàng cúi người
xuống ôm lấy tiểu quỷ này. Nếu như có thể thuận lợi, dưới tình huống
không bị phát hiện, cứu được mẹ con Tiểu Mỹ ra, tất nhiên Vu Nhai sẽ
không phát động người của Độc Cô gia. Nếu muốn phát động cũng phải đợi
tới lúc sắp rời khỏi Thánh Thần Đô mới phát động...
Vu Nhai ôm lấy đứa con trai đã hơn hai tuổi mà hắn chưa từng gặp mặt.
Trong nháy mắt này, làm phụ thân hắn đương nhiên phải liếc mắt nhìn con
trai của mình, không có khả năng lập tức thu vào trong Huyền Binh Điển.
Đây là chuyện thường tình của con người. Đây là động tác vô thức của một người phụ thân. Cho dù là Tiểu Mỹ, hắn cũng ôm một cái, nói gì đến đứa
con trai chưa từng thấy qua?
Nhưng vào lúc này, bất ngờ phát sinh...
Chỉ thấy trong lúc bất chợt tiểu quỷ mở hai mắt ra. Trong nháy mắt Vu
Nhai bị dọa giật mình, cũng chuẩn bị thu vào Huyền Binh Điển. Hai con
mắt đen láy của tiểu quỷ này lộ ra một sự bình tĩnh tới quỷ dị. Cảm giác liên kết máu và thịt này rõ ràng không sai. Đây chính là con trai hắn.
Nhưng qua đôi mắt, hắn lại cảm giác vô cùng xa lạ. Xa lạ tới mức khiến
người khiếp sợ.
Hình như xa lạ cũng là bình thường. Dù sao tiểu quỷ lại không biết hắn
chính là phụ thân của mình. Nhưng cảm giác xa lạ này thật sự mang theo
một điều gì đó khác khiến hắn cảm giác đáng sợ. Chỉ có điều trong nháy
mắt, Vu Nhai không suy nghĩ nhiều nữa. Dù sao cứ thu vào trong Huyền
Binh Điển rồi nói sau.
Đúng vào lúc này, Vu Nhai lại đột nhiên cảm giác ngực có chút đau đớn.
Không biết từ lúc nào, một bàn tay nhỏ đã đâm vào chỗ trái tim của hắn.
Bởi vì Vu Nhai ôm tiểu quỷ, tay tiểu quỷ gần như dán chặt vào ngực Vu
Nhai.
Gần như không gặp phải bất kỳ sự ngăn cản, tay nó đâm thẳng vào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...