Hắn liền cũng nở nụ cười thâm trầm. Tiếp đó, hắn đi theo Huyền Binh Đại Đế biến mất khỏi tầm mắt của các đại thần...
- Ai...
Thất hoàng tử lặng lẽ thở dài một cái.
Thực sự đúng là thành cũng là Vu Nhai, bại cũng là Vu Nhai!
Trước đây, hắn bởi vì ủng hộ Vu Nhai có công, phong cảnh vô hạn. Nhưng
Vu Nhai đột nhiên thành thủ lĩnh phản tặc, địa vị của hắn tất nhiên khó
có thể giữ được. Từ khi Vu Nhai trở thành vua Bách tộc, hắn cơ bản bắt
đầu trở thành nhân vật sát ngoài lề. Nếu không phải hắn còn có mấy phần
khả năng lại hơn nữa cố gắng hết sức để bù đắp, sợ rằng ngay cả tư cách
đứng ở chỗ này cũng không có. Có thể sống sót hay không còn không biết
được.
- Không. Hiện tại lão nhị đã trở về. Ta sợ rằng chỉ có thể chờ chết. Phải làm cái gì bây giờ?
Thất hoàng tử ngơ ngác nhìn vào không trung, gần như không nhìn thấy
được dư âm của cuộc chiến đấu bên kia. Trong lòng hắn có ngàn câu vạn
chữ, hỗn loạn không chịu nổi.
Nhị hoàng tử tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn. Trước đây nếu không vì
hắn, nhị hoàng tử cũng sẽ không bị ném tới nơi quỷ quái như tỉnh Thuẫn
Lĩnh. Hắc, lúc đó thời điểm bị ném qua còn chưa phải là nơi quỷ quái.
Nhưng bây giờ đối với người của đế quốc Huyền Binh mà nói nơi đó từ đầu
đến cuối chính là nơi quỷ quái.
Phải biết rằng, Vệ gia tỉnh Thuẫn Lĩnh cũng là gia tộc lãnh chủ đầu tiên đầu nhập vào dân Cổ Duệ. Hiện tại cứ điểm chính của dân Cổ Duệ ở đại
lục Thần Huyền vẫn là tỉnh Thuẫn Lĩnh. Ở nơi quỷ quái như vậy, cũng
không biết nhị hoàng tử phải chịu bao nhiêu cực khổ.
- Chỉ có điều không ngờ lão nhị đã trở về. Vì sao hắn còn có thể trở về
được? Chẳng lẽ lại thật sự giống như lời hắn nói, mai danh ẩn tích, chịu các loại cực khổ mà người bình thường khó có thể chấp nhận, một đường
chịu đựng từ Phá Thần Tuyến trở về?
Thất hoàng tử khẽ nhíu mày, chợt lắc đầu:
- Cho dù lão nhị thật sự có thể chịu hết các loại khổ, nhưng thân phận
của hắn còn ở đó. Nơi đó là địa bàn của Vệ gia Thuẫn Lĩnh phản nghịch.
Thời điểm ban đầu lão nhị tới còn được nghênh đón đủ cả. Không có khả
năng không có người nào theo dõi hắn. Chuyện hắn trở về quá kỳ quặc...
- Sợ rằng phụ hoàng cũng biết hắn và dân Cổ Duệ đã có liên hệ. Nhưng vì
sao phụ hoàng vẫn muốn dẫn hắn theo? Đây là tín hiệu xảy ra điều gì đó
sao?
Thất hoàng tử cũng là một người cực kỳ thông minh. Hắn đã suy nghĩ rất sâu sắc, nhưng vẫn có phần khó có thể tiếp nhận được.
Lẽ nào Độc Cô gia thật sự cường đại đủ để uy hiếp được thống trị đế
quốc. Lẽ nào nhân loại bình thường đã không còn trong tình thế cùng nhau đối đầu với dân Cổ Duệ? Lẽ nào vì mình, thống trị đế quốc có thể bán cả linh hồn cho ác ma?
- Hoặc có lẽ bây giờ ngay cả phụ hoàng cũng không xong rồi? Nhưng phụ
thân đã dao động. Đúng vậy, các đại Nguyên Giới xuất thế, nhân loại bình thường sợ rằng đã không còn là nhân loại bình thường nữa, mà biến thành tộc dân của các Nguyên Giới, lập trường đã không giống nhau.
Trong lòng Thất hoàng tử cười khổ. Bất kể thế nào, hắn vẫn muốn sống.
Hắn phải dự tính cho tính mạng của mình. Chỉ là hình như hắn đã không có cơ hội nữa.
Lúc này, tâm trạng của Thất hoàng tử thật sự có đủ cay đắng và sợ hãi.
Theo bản năng ánh mắt lại tập trung ở trận chiến đấu ở phía xa, nơi mà
lấy thực lực của hắn căn bản không thấy được. Tuy rằng hắn không nhìn
thấy tình hình chiến đấu, nhưng chí ít có thể cảm nhận được dư âm kia.
Trong lúc bất chợt, ánh mắt hắn dừng lại, trên mặt lộ ra nụ cười quỷ dị:
- Nếu phụ hoàng cũng có dự định bán linh hồn cho ác ma, ta vì sao không
thể? Có lẽ ta có thể đầu tư tiến hành được đáy. Chỉ cần đối tượng đầu tư kia có thể sống sót trong trận chiến này...
- Đông Phương đại nhân, có Hoa Thần Hoàng và nhiều cao thủ như vậy ở đó, vì sao đại đế còn muốn đi mời Huyết Binh tổ vương ra?
Không có ai biết lúc này trong lòng Thất hoàng tử rốt cuộc đang suy nghĩ điều gì. Bọn họ đưa mắt nhìn Huyền Binh Đại Đế cùng nhị hoàng tử rời
đi. Một vị Huyền Binh đại tướng đột nhiên nhìn về phía Đông Phương Thần
Thông, sau khi Huyền Binh Đại Đế tới hôn lễ, hiện tại mới đi ra. Theo
rất nhiều người thấy, Vu Nhai lợi hại hơn nữa, lẽ nào Thần Hoàng còn
không bắt được? Lại nói, mặc dù bắt không được, Huyền Binh Đại Đế còn bố trí các cao thủ ngoài đế quốc của hắn.
Chỉ có điều khi nhắc tới Huyết Binh tổ vương, mọi người hình như đều lộ vẻ sợ hãi.
Huyết Binh tổ vương, cũng không phải nói hắn chỉ là cấp Thần Vương, mà
bởi vì hắn đã từng là Vương gia của đế quốc. Hắn chưa từng làm Huyền
Binh Đại Đế, nhưng danh tiếng của hắn lại thắng vượt qua cả Huyền Binh
Đại Đế lúc đó. Bởi vì hắn được xưng là tộc nhân Hoàng Phủ khát máu nhất
thậm chí là cường đại nhất trong lịch sử đế quốc Huyền Binh. Ngay cả
Thần Vũ Thần Hoàng cũng không có danh tiếng lớn như hắn. Rất nhiều người đều cảm thấy Thần Vũ Thần Hoàng không phải là đối thủ của hắn.
Thời điểm hắn đang đánh đế quốc Ma Pháp, chỉ cần đánh vào sẽ tàn sát hàng loạt dân chúng trong thành...
Bình định, tàn sát hàng loạt dân chúng trong thành...
Người nào dám tùy ý chống đối hắn, vậy tàn sát toàn gia...
Trong Bách Tộc có một chủng tộc bởi vì phẫn nộ về chuyện nhân loại bắt
đi làm nô lệ đã phản kháng cũng xông tới trên lãnh thổ đế quốc Huyền
Binh. Nhưng không may vừa vặn đụng vào hắn.Hắn trực tiếp xông tới trên
lãnh thổ Bách tộc, tàn sát toàn tộc...
Lúc đó đại lục Thần Huyền, bất kể là đế quốc Ma Pháp, đế quốc Huyền Binh hay Bách tộc, thậm chí là các tiểu vương quốc, đều rất sợ hãi vị Vương
gia khát máu này. Bởi vậy hắn còn được gọi là Huyết Binh thân vương.
Hiện tại hắn lớn tuổi, hình như cũng bởi vì từng bạo ngược, mặc dù đã
đạt được Thần Hoàng cũng có phần không khống chế được khí huyết. Bởi vậy hắn quanh năm đều bế quan.
A, bởi vì già, bối phận cũng cao, dĩ nhiên là từ Huyết Binh thân vương biến thành Huyết Binh tổ vương.
- Đối với Vu Nhai, không thể không cẩn thận. Tiểu tử này quá nghịch
thiên. Những chuyện không có khả năng cũng có thể phát sinh ở trên người hắn. Đại đế làm vậy là để bảo đảm tuyệt đối không thể xảy ra sai sót
nhầm lẫn... Lại nói sau, thật sự chỉ có một mình Vu Nhai sao? Có lẽ Thần Hoàng của Độc Cô gia sẽ xuất hiện bất kỳ lúc nào. Đến lúc đó chúng ta
lấy cái gì để chống đỡ với Thần Hoàng của Độc Cô gia?
Đông Phương Thần Thông thản nhiên giải thích.
- Đúng vậy. Cũng không biết tới lúc nào Thần Vũ Thần Hoàng mới có thể trở về?
- Cũng nhanh thôi. Nói chung... Lần này Huyền Binh Đại Đế nhất định sẽ
khiến Vu Nhai không thể chạy thoát. Thậm chí phải làm cho cả Độc Cô gia
đều thương gân động cốt.
Giọng nói Đông Phương Thần Thông lập tức trở nên trầm thấp. Cảnh tượng
Vu Nhai buông tha cho hắn, dường như vẫn còn sờ sờ ở trước mắt. Người
trẻ tuổi nghịch thiên như vậy, không biết kết quả sẽ thế nào. Mặc dù là
hai bên ở trong tình trạng địch và ta, nhưng hắn vẫn không nhịn được,
cảm giác luyến tiếc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...