Hừ, nàng muốn báo thù cho Vu Nhai. Bởi vì nàng đang rất tức giận.
- Lão phu, lão phu... Thôi đi. Lão phu xem như nể tình Phong Doanh tỷ
tỷ, truyền thừa mọi thứ cho ngươi. Chỉ có điều tối đa chính là tên gọi
của những nguyên liệu ngươi gọi là mảnh vỡ 1, mảnh vỡ 2 mà thôi. Những
cái khác, trong vòng năm năm rưỡi qua, ngươi đã học gần hết rồi.
Cuối cùng tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn thỏa hiệp. Đương nhiên, tuy rằng thỏa hiệp, nhưng bộ dạng vẫn rất kiêu ngạo...
- Cái gì mà năm năm rưỡi? Không phải mới qua hơn năm tháng sao?
Thôn Thiên Kiếm Linh đột nhiên hỏi ngược lại.
- Cái này...
Trong lúc nhất thời tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn không biết nói như thế nào.
- Hơn năm tháng? Đúng vậy, vừa rồi ngươi cũng nói hơn năm tháng. Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
Vu Nhai cũng nghĩ tới. Hắn nhìn chằm chằm vào tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn
hỏi. Không phải đã qua năm năm rưỡi sao? Vì sao lại là hơn năm tháng?
Chẳng lẽ bởi vì mình mơ hồ về thời gian Thần Vương chi đạo? Không đúng.
Cho dù có mơ hồ nữa cũng không có khả năng giảm mười lần như vậy.
- Được rồi được rồi. Thật ra sau khi ta biến mất ở trong đài Nguyệt Rèn, thời gian ở trong tiểu thế giới này đã phát sinh sự thay đổi. Một năm ở đây thì tương đương với một tháng phía ngoài. Nói cách khác, hiện tại
đại lục Thần Huyền thật ra mới là hơn năm tháng mà thôi...
Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn bị ép buộc, bất đắc dĩ đáp lời. Mắt Vu Nhai đã
trợn trừng lên. Khuôn mặt hắn thiếu chút nữa thì vặn vẹo. Cũng chỉ qua
hơn năm tháng mà thôi. Hơn năm tháng! Ở dưới tình thế như vậy, hơn năm
tháng cùng năm năm rưỡi tuyệt đối là sự khác biệt cực lớn. Hơn năm
tháng, thế cục đại lục Thần Huyền sẽ không có bất kỳ thay đổi nào. Nhưng năm năm rưỡi, tuyệt đối là long trời lỡ đất.
- Không đúng. Thời gian của Vu Nhai là năm năm rưỡi. Vì sao đối với ta và Huyền Binh Điển lại chỉ là hơn năm tháng?
Thôn Thiên Kiếm Linh có chút nghi ngờ hỏi. Nàng trợn trừng mắt nhìn tiểu quỷ này. Đây tuyệt đối là ánh mắt của đại tỷ.
Không biết vì sao, Nguyệt Rèn vừa nhìn thấy Thôn Thiên Kiếm Linh lại cảm giác có chút run sợ. Xem ra thật đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Hắn chỉ có thể chu cái mặt mập mập, rất không suy nghĩ nói:
- Xem như nể tình Phong Doanh tỷ tỷ, ta lại bất đắt dĩ nói cho các ngươi biết. Thật ra đối với ta cũng chỉ là hơn năm tháng mà thôi. Bởi vì ta,
Thôn Thiên Kiếm Linh và Huyền Binh Điển Binh Linh đều quá mức cường đại. Quy tắc thời gian ở đây căn bản không ràng buộc được. Bởi vậy ba người
chúng ta chỉ có thể ngủ say, không thể ở bên trong quy tắc thời gian của thế giới này. Nếu không sẽ rơi loạn.
-Vậy còn tiền bối Vu Thuấn và hoàng hậu tiền bối ở trong Lục Thiên Thần Ấn, vì sao có thể ở trong thời gian này?
Vu Nhai vẫn không quá tin tưởng.
- Bọn họ chỉ mới trở thành Chân Thần. Lục Thiên Thần Ấn còn bị tổn hại
nghiêm trọng. Nếu như bọn họ có thể trở thành Chân Thần thật sự, Lục
Thiên Thần Ấn có thể hoàn toàn được chữa trị, tất nhiên cũng cần loại
bọn họ ra ngoài.
Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn rất xác định nói.
Vu Nhai cuối cùng đã tin tưởng. Hắn cố gắng kìm chế kích động trong lòng, trong mắt lộ vẻ đặc biệt mong chờ nói:
- Nhanh, nhanh truyền kiến thức gì đó của ngươi cho ta. Ta phải lập tức
thu tất cả mọi thứ vào trong Huyền Binh Điển, sau đó lập tức rời khỏi
chỗ này.
- Ta vừa nói, mặc dù ta truyền thừa kiến thức của ta cho ngươi, cũng
không có phương pháp thu tất cả đồ vật vào Huyền Binh Điển. Ta chỉ là
Binh Linh bệ rèn, chỉ biết kiến thức rèn.
Nguyệt Rèn lại phủ nhận nói. Sau đó hắn cũng không nghĩ nhiều nữa, trực tiếp truyền tri thức của hắn cho Vu Nhai, lại nói:
- Muốn thu vào Huyền Binh Điển, vẫn nên hỏi bản thân Huyền Binh Điển một chút.
Vu Nhai tiếp nhận tri thức của Nguyệt Rèn, sau đó quay lại tìm. Quả
nhiên, tất cả đều là về rèn. Từ nguyên liệu, kỹ thuật vân vân. Chỉ có
điều không có phương pháp thu tất cả đồ vật vào Huyền Binh Điển.
- Linh linh linh...
Đúng vào lúc này, Huyền Binh Điển Binh Linh lại phát ra âm thanh Linh
linh linh. Sau đó trong đầu Vu Nhai lại xuất hiện một thứ mới. Nhưng lần này không phải là Luân Chuyển Thần Ấn như mấy lần trước, mà là một bộ
trận pháp...
Mà khi Vu Nhai thấy những trận pháp này, hắn lại trực tiếp ngây người...
Cũng không để ý đến Vu Nhai có ngây người hay không, Huyền Binh Điển lại tự mình bay ra, mở trang bìa, thu tất cả 198 bộ Huyền Binh thu vào. Nó
không thu vào bất kỳ trang bìa nào, mà thu vào trong tiểu thế giới của
nó.
- Binh trận, không ngờ là binh trận!
Nguyên nhân Vu Nhai đờ ra chính vì không ngờ Huyền Binh Điển dạy cho hắn lại là binh trận. Đúng vậy, chính là Huyền Thiên Binh Trận. Hoàn toàn
giống với Huyền Thiên Binh Trận mà Tiểu Luyện đã truyền cho hắn. Đương
nhiên cũng toàn diện hơn rất nhiều. Trước đây, ký ức đã thức tỉnh của
Tiểu Luyện cũng không nhiều.
- Không đúng. Những Huyền Thiên Binh Trận không giống. Hình như là thứ
ta có thể trực tiếp nắm trong tay, mà không phải giống như các trận pháp chính khác, cần bày binh bố trận trước sau đó mới có thể phát huy ra?
Còn nữa. Vì sao có thể trực tiếp truyền thừa cho ta. Không phải nói lực
lượng chính của Thần Chi Nguyên Giới là không thể trực tiếp truyền thừa
và trực tiếp bị nắm giữ sao?
Đột nhiên Vu Nhai lại phát hiện ra điểm khác nhau giữa binh trận của
Huyền Binh Điển cùng Huyền Thiên Binh Trận. Hắn nghi ngờ tự hỏi. Trong
lúc đó, hắn lại tiếp tục làm quen với những binh trận kia, hiểu kỹ hơn,
nắm giữ nhiều hơn...
- Ngươi nắm giữ được sao?
Nguyệt Rèn trực tiếp đảo mắt hỏi ngược.
- Ách...
Vu Nhai nhớ lại một chút. Hóa ra hắn chỉ nắm giữ được chưa tới một phần
năm binh trận. Những cái khác dường như cũng cần chậm rãi học mới được.
Chỉ có điều theo Vu Nhai thấy, như vậy đã đặc biệt khủng khiếp rồi. Phải biết rằng hắn cũng phải từ từ học từng góc phù văn trận một.
- Bởi vì ngươi có Huyền Binh đại đạo và Huyền Binh chi tâm làm cơ sở,
cho nên ngươi mới có thể nắm giữ được nhiều như vậy. Nếu như là hơn năm
tháng trước, ngươi có khả năng nắm giữ được, sợ rằng rất ít. Hơn nữa
ngươi còn học cách rèn ta...
Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn vẫn tính là có trách nhiệm. Có lẽ nó sợ Thôn
Thiên Kiếm Linh. Có lẽ lại là thích dạy dỗ Vu Nhai. Lại nghe hắn nói:
- Về phần tại sao Huyền Binh Điển lại có Huyền Thiên Binh Trận? A, Huyền Binh Điển chính là binh điển, cũng không phải là phù điển? Lực lượng
chính đương nhiên vẫn phải lấy Huyền Binh làm chủ... Phù văn, Luân
Chuyển Thần Ấn đều là cơ sở. Ngươi chưa phát giác ra, bình thường ngươi
vẫn vận dụng binh trận của Huyền Binh Điển sao? Giống như Khống tự
quyết, Quan tự quyết, Linh tự quyết cũng phải lợi dụng sao?
Vu Nhai lại ngây người. Đúng vậy, Huyền Binh Điển vốn chính là dùng
Huyền Binh làm chủ. Phù văn trận vốn chính là cấu tạo khiến Huyền Binh
càng kiên cố lại cường đại hơn. Cái đó vốn chính là cơ sở. Binh trận của Huyền Binh Điển đúng là rất cần Luân Chuyển Thần Ấn tồn tại. Thu,
phong, khuếch đại, ba loại này cũng không phải là nhất thiết. Nhưng
khống, quan sát, linh lại vô cùng quan trọng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...