Trước đây loại trận pháp
Huyễn cùng khốn này căn bản sẽ không xuất hiện bất kỳ phù văn nào. Đế
quốc Huyền Binh ngoại trừ Luyện Khinh Vũ ra, không có ai biết đây là phù văn trận. Nhưng bây giờ bọn họ đã biết.
Tất cả mọi người bao gồm cả Tô Thần Hoàng, hiện tại đều ngây người ra
nhìn. Trong lúc nhất thời bọn họ lại không biết phải làm sao.
- Vu Nhai...
Không ngờ Luyện Khinh Vũ lại là người có phản ứng đầu tiên. Hắn quay đầu lại, nhìn về phía Vu Nhai đang bị Tô Thần Hoàng khống chế. Không, hiện
tại Vu Nhai đã không còn bị Tô Thần Hoàng khống chế nữa. Không biết từ
lúc nào, Vu Nhai đã rời khỏi Tô Thần Hoàng tới mười thước xa. Dưới chân
của hắn vẫn là từng đợt sóng giống như lỗ ống kính lóe ra. Hiện tại bất
kỳ ai cũng biết những phù văn xung quanh là do Vu Nhai giở trò quỷ.
- Vu Nhai!
Tô Thần Hoàng cuối cùng đã kịp phản ứng. Hắn đang nghi ngờ và không giải thích được. Sau đó là vô cùng tức giận. Hắn đường đường Thần Hoàng lại
để Vu Nhai chạy thoát. Đúng là vô cùng nhục nhã. Hai lần. Lần trước Vu
Nhai chém giết trưởng công chúa và Lê đại nhân. Đây là lần thứ hai.
Nhưng hiện tại hắn đâu quản được nhiều như vậy. Hắn trực tiếp bạo phát
ra lực lượng Thần Hoàng. Không biết từ lúc nào trong tay hắn đã xuất
hiện thêm một cây chủy thủ. Trong nháy mắt, thanh chủy thủ dường như
biến thành thanh kiếm lớn, trực tiếp đâm về phía Vu Nhai cách đó mười
thước hơn. Dưới cơn thịnh nộ, hắn cũng không quan tâm có thể giết chết
Vu Nhai hay không.
Nhưng điều khiến hắn khiếp sợ hơn vẫn ở phía sau. Chủy thủ của hắn đánh
ra ngoài, sau đó tràn ngập ánh sáng chói lòa. Nhưng khi sáng chói mất
đi, con mẹ nó Vu Nhai lại vẫn đứng ở nơi đó. Hắn không phải sử dụng thần đạo thời gian gì đó, mà dựa vào phù văn trận xung quanh.
Đương nhiên, Tô Thần Hoàng không hiểu gì về phù văn, cũng không biết
chuyện gì đang xảy ra. Hắn chỉ cho rằng phía trước chỉ là huyễn ảnh của
Vu Nhai. Bởi vì Vu Nhai đứng ở nơi đó căn bản bất động cũng không nói
gì, cứ đứng ngơ ngác ở nơi đó. Đã như vậy, hắn đi tới xác nhận một chút.
Nếu như Tô Thần Hoàng đã nghĩ vậy, hắn tất nhiên sẽ lập tức hành động. Hắn liền xông ra ngoài...
- Tô Thần Hoàng, chờ một chút, không thể động...
Trong chớp mắt khi Tô Thần Hoàng xông ra ngoài, Luyện Khinh Vũ đột nhiên kêu lên. Đáng tiếc đã quá muộn. Tô Thần Hoàng đã đạp ra ngoài. Sau khi
hắn rời khỏi hắn cũng không nghe thấy lời Luyện Khinh Vũ nói. Bởi vì
ngay khi hắn bước ra, cả người đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người,
dường như dung hợp vào trong phù văn huyễn cùng khốn... Nhưng trước mắt
không chỉ là huyễn. Nói chính xác, chắc là như huyễn mà không phải là
huyễn, thay hình đổi vị. Lúc trước thanh kiếm lớn của hắn là vậy. Hiện
tại hắn bước ra cũng vậy!
Nói cách khác, trước đó hắn đánh ra thanh kiếm lớn trực tiếp bị Vu Nhai
vặn chuyển đến nơi khác. Bây giờ người này cũng bị Vu Nhai chuyển đi. Đó chính là di chuyển tới nơi khác. Tuy rằng hắn còn đang ở trong phù văn
trận, nhưng hắn đã không nhìn thấy mọi người nữa.
Hiện tại, toàn bộ phù văn trận đã bị Vu Nhai khống chế được. Nơi này chính là địa bàn của hắn.
- Vu Nhai, không ngờ phù văn Đoạn Thiên Nguyên Giới của ngươi lại tu luyện tới trình độ như vậy. Thực sự không ngờ.
Luyện Khinh Vũ nhìn Tô Thần Hoàng đã biến mất, cũng không hề khẩn
trương. Hắn chỉ nhìn chằm chằm vào Vu Nhai. Hắn không hề chuyển động,
vẫn đứng ở nơi đó nói. Nhưng ánh mắt hắn đã bán đứng hắn. Không quan tâm hắn là Huyền Thiên Chân Thần hay người được lựa chọn, lúc này ánh mắt
hắn lộ ra thần quang nào đó, dường như đang quan sát cái gì đó.
Nếu không đoán sai, chắc là hắn đang quan sát các kẽ hở của phù văn trận này.
Hắn biết Vu Nhai nắm giữ phù văn Đoạn Thiên Nguyên Giới. Dù sao Vu Nhai ở thế giới Lữ Giả đã từng dùng qua. Mà khi mới vào thế giới Lữ Giả, những người nhìn thấy Vu Nhai vận dụng phù văn không ít. Luyện Khinh Vũ biết
cũng là chuyện rất bình thường. Nhưng hắn chẳng thể nào ngờ tới Vu Nhai
lại đạt được cảnh giới kinh khủng như vậy.
Trước đó hắn nghĩ, Vu Nhai căn bản không có khả năng mượn ở đây lực lượng phù văn trận.
Luyện Khinh Vũ không biết. Ban đầu Vu Nhai muốn mượn lực lượng ở đây quả thực cũng sẽ rất có hạn. Nhưng đêm qua hắn đột phá lớn, nắm giữ 95 góc
phù văn của Huyền Binh Điển. Vu Nhai đã không giống như lúc trước. Phù
văn càng về sau, mỗi góc đều tràn ngập biến hóa.
Cảm ngộ mỗi góc phù văn, Vu Nhai đều có thể tiến bước lớn. Huống gì hắn lĩnh ngộ hơn mười góc.
Trong lúc quan sát, Luyện Khinh Vũ vừa tiếp tục nói:
- Giết trưởng công chúa, dẫn Tô Thần Hoàng, phóng lên cao, quan sát địa
hình xung quanh đều là kế hoạch của ngươi sao? Cuối cùng ta có chút bội
phục ngươi. Chỉ là hiện tại huyền khí bị lực lượng nửa Thần Hoàng phong
ấn ngươi lại có thể làm gì?
Sau khi đám người Hô Diên gia chủ ở nghe được Luyện Khinh Vũ phía trước
cảnh cáo với Tô Thần Hoàng cũng không dám lộn xộn nữa, vẫn chỉ đứng
nguyên tại chỗ, cảnh giác nhìn. Đồng thời, thời điểm nghe thấy câu nói
tiếp theo của Luyện Khinh Vũ, trong mắt cũng lộ ra thần sắc không thể
tưởng tượng nổi. Không ngờ hắn lấy thân thử hiểm. Hắn không sợ trực tiếp bị giết trước chứ...
Chỉ có điều vậy cũng đúng, hắn không thử căn bản là một mảnh mơ hồ.
Bởi vì hắn căn bản không biết phía trước có còn tuyệt địa phù văn trận pháp hay không...
Không đúng. Nếu nói như vậy, trước đó sợ rằng hắn còn có phương pháp
trốn chạy. Nếu như lúc trước hắn phóng lên cao, sau đó không nhìn thấy
phía trước còn có phù văn trận, vậy hắn sẽ làm thế nào? Sợ rằng sẽ trực
tiếp chạy trốn đi?
Nghĩ tới đây, trong mắt tất cả mọi người đều biến thành kinh ngạc không hiểu..
Trên thực tế, Vu Nhai lấy thân thử nghiệm như vậy là có mấy nguyên nhân. Nguyên nhân thứ nhất: Chính là muốn trước hết giết chết trưởng công
chúa Thần Vương nắm giữ thần đạo thời gian. Thần đạo thời gian thật sự
quá nguy hiểm; Nguyên nhân thứ hai: Chính là lấy được địa đồ, để đoán
được tuyệt địa trận pháp kế tiếp và sát trận cuối cùng của đế quốc Huyền Binh ở chỗ nào, để có thể sớm chuẩn bị; Nguyên nhân thứ ba: Dẫn dụ cao
thủ đang ẩn nấp trong đội ngũ, khiến đội ngũ trở nên rõ ràng hơn; Nguyên nhân thứ tư: là muốn bảo vệ được tính mạng của đám người Lữ Nham...
Hắn thành công. Thông qua địa đồ, hắn đoán được sát trận do đế quốc
Huyền Binh thiết lập cho Độc Cô Chiến Huyền. Sau phù văn trận sợ rằng
cũng chính là Huyền Thiên Binh Trận. Đồng thời, cũng thấy phù văn trận
và tâm trận trước sát trận.
Điều này làm cho hắn có sân nhà tuyệt đối. Sau đó kế hoạch của hắn bắt
đầu hình thành. Ngay nháy mắt khi bước vào trong phù văn trận hắn đã
phát động.
- Sợ rằng ngay cả chính ngươi cũng không nghĩ tới huyền khí của ngươi sẽ bị phong tỏa. Không biết ngươi kế tiếp muốn làm sao? Gọi Thần Hoàng của Độc Cô gia tới sao? Thiết lập nơi đây thành chiến trường của các ngươi
sao? Ta có thể nói cho ngươi biết, tuy rằng phù văn của ngươi nằm ngoài
dự đoán của ta, nhưng vẫn kém quá xa. Thần Hoàng chân chính chỉ cần một
chiêu có thể đánh nơi đây thành mảnh nhỏ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...