Chỉ cần có thể nắm giữ càng
nhiều góc phù văn, nói không chừng ở trong nơi thần bí này có thể càng
thuận buồm xuôi gió hơn. Mà khi hắn đi tới trung tâm sa mạc, đối với
chuyện chiến đấu cùng đám người của đế quốc Huyền Binh cũng càng lúc
càng nắm chắc hơn. Bởi vì hắn phát hiện, hắn thật sự có thể mượn toàn bộ lực lượng phù văn của sa mạc để chiến đấu.
Đương nhiên, muốn giết chết mọi người ở đây tạm thời vẫn chỉ là nằm mơ.
Thực lực của hắn còn chưa đủ để làm được điều đó. Giống như ở trong thế
giới Lữ Giả lúc trước, hắn vô ý dẫn động phù văn của thế giới Lữ Giả,
cũng không phải là vạn năng, nhưng đã có thể rất kinh khủng. Hắn tin
tưởng, chỉ cần phù văn của Huyền Binh Điển tiếp tục tiến bước, hắn tuyệt đối có thể dẫn động được càng nhiều lực lượng sa mạc hơn.
- Hắc hắc, dù thế nào Huyền Binh Đại Đế cũng sẽ không nghĩ tới, ở đây còn có thể có sân nhà của ta.
Trong lòng Vu Nhai đang lặng lẽ nói. Không chỉ là phù văn trận, còn có tâm trận, thậm chí có thể tiếp còn có thể có sát trận...
Nói đến sát trận, sát trận đã đến. Xuyên qua sa mạc, phía trước lại xuất hiện một rừng đá do sa mạc diễn sinh ra. Vừa nhìn thấy rừng đá, có thể
cảm giác được sát khí khủng khiếp ở bên trong. Rừng đá này có vài phần
tương tự với rừng đá hắn đã ném ra khi chống đỡ bảy kiếm Kinh Thiên. Mà
khi đến rừng đá, tất cả mọi người theo bản năng nhìn về phía Vu Nhai.
Rất nhiều người ở đây đã len lén xuống Bách Tộc Loạn Địa điều tra xung
quanh các Lục Thiên Sát Trận. Nơi đó khí tức cũng gần giống với ở đây.
Chỉ có điều không có sát trận kinh khủng như ở Bách Tộc Loạn Địa kia mà
thôi. Dù vậy, bọn họ đã có thể xác định sát trận này chính là loại sát
trận Vu Nhai từng đánh ra.
Cùng lúc đó, Vu Nhai cũng rất phối hợp lộ ra sắc mặt khiếp sợ. Mặc dù hắn sớm đoán được vẫn khẽ nói:
- Hình như thật sự là Lục Thiên Sát Trận. Tại sao ở đây lại có thể có
Lục Thiên Sát Trận được? Ở đây thật sự là Huyền Thiên Nguyên Giới sao?
- Đúng vậy. Đúng là Lục Thiên Sát Trận, chúng ta đã sớm phát hiện ra.
Chúng ta cũng không biết vì sao ở đây lại tồn thứ Lục Thiên Nguyên Giới
của ngươi. Có lẽ trở ra ngươi có thể có phát hiện gì đó.
Trưởng công chúa gật đầu một cái nói.
Trước đây đế quốc Huyền Binh cũng không biết cái này gọi là Lục Thiên
Sát Trận. Vẫn chờ sau khi Vu Nhai đánh ra tuyệt địa Sát Lục mới biết
được.
A không. Là mãi đến khi Huyền Binh Đại Đế nhận được tin tức về Thần Chi
Nguyên Giới mới biết được. Trước đây bọn họ cũng cảm thấy rất kỳ quái,
vì sao Vu Nhai có thứ trong nơi thần bí của bọn họ. Bọn họ cũng tin chắc nơi thần bí này đầy thần bí và cường đại này có lực lượng ngăn cản Kinh Thiên Nguyên Giới.
Chỉ là khi đó bọn họ không có cách nào gọi Vu Nhai đến hỏi cho rõ rằng.
Dù sao khi đó Vu Nhai đã trở thành nhân vật không thể tùy tiện khống chế được. Hơn nữa nơi thần bí lại là tồn tại nghiêm mật nhất của đế quốc
Huyền Binh. Chỉ là mấy nghìn năm qua bọn họ vẫn không điều tra được rõ
ràng. Thế hệ Huyền Binh Đại Đế này thậm chí cũng lười đi nghiên cứu
nhiều. Cùng lắm để người đi vào rèn luyện mà thôi. Mãi đến sau khi Lục
Thiên Sát Trận của Vu Nhai xuất hiện Huyền Binh Đại Đế mới chính thức
coi trọng.
Mặc dù không biết Thần Chi Nguyên Giới, Huyền Binh Đại Đế cũng nghĩ biện pháp dụ dỗ Vu Nhai tới đế đô.
Cũng chính bởi vì Lục Thiên Sát Trận tồn tại, Huyền Binh Đại Đế mới có
thể có khát vọng như vậy, đồng thời có quyết tâm để Vu Nhai tới tìm
kiếm, giải ra đầu mối của nơi thần bí này, mà không phải là trực tiếp
giết chết hắn. Vu Nhai thực sự có giá trị lợi dụng.
Đội ngũ lại tiến vào sát trận rừng đá. Lần này trưởng công chúa cũng
không muốn thiết lập uy tín gì nữa, mà trực tiếp để Vu Nhai dẫn đường.
Vu Nhai cũng không khách khí. Tất cả đều biết mình học Lục Thiên Sát
Trận, cũng không có gì cần che giấu. Mà sau khi tiến vào trong, Vu Nhai
đã phát hiện ra rất nhiều chỗ không đúng. Trong lòng hắn thầm nghĩ:
- Nhìn ra được nơi này là đào hố cho ta.
Tất cả đều biết Vu Nhai nắm giữ sát trận của Lục Thiên Nguyên Giới. Như
vậy đương nhiên cũng lo lắng Vu Nhai mượn lực lượng của Lục Thiên Sát
Trận. Nhưng trên đường bọn họ tiến vào lại có một Lục Thiên Sát Trận.
Vậy không phải là quá rõ ràng sao?
Chính là đào hố cho Vu Nhai nhảy vào. Nếu như Vu Nhai lớn gan dám ra tay ở chỗ này, như vậy hắn sẽ chết rất thảm. So với ở bên ngoài sát trận
còn chết thảm hơn. Vẫn lời kia, đế quốc Huyền Binh nắm giữ nơi thần bí
này trong suốt mấy nghìn năm, đã sớm nghiên cứu kỹ càng. Tuy rằng vẫn
không có cách nào học được nguyên lý của Lục Thiên Sát Trận, nhưng bên
trong chỗ nào có nguy hiểm, chỗ nào có thể phát động công kích vẫn biết
vô cùng rõ ràng.
Độc Cô gia có thể vì đối phó với dân Cổ Duệ, che giấu rất nhiều lực
lượng không muốn cho người ta biết tới. Đế quốc Huyền Binh đương nhiên
cũng có thể. Đồng thời làm làm đặc biệt kín đáo. Cho dù cường giả từ nơi này rèn luyện cũng nhận được cái gì cũng sẽ không để cho người khác
biết.
Dường như không sợ Vu Nhai rời khỏi đội ngũ, lúc đầu mỗi nơi đều sẽ có bố trí.
Về phần đến phía sau. Thật đáng tiếc, bọn họ cho Vu Nhai lựa chọn con
đường này, cũng chỉ có một sát trận này mà thôi. Phía sau hoàn toàn
không có gì. Nói cách khác, đội ngũ kế tiếp không gặp phải sát trận nữa.
Hắc, Vu Nhai muốn ở phía sau tìm kiếm sát trận cường đại hơn để phản kích là chuyện không có khả năng.
Đáng tiếc Huyền Binh Đại Đế căn bản không biết Vu Nhai còn nắm giữ phù
văn trận cường đại, cũng không biết hắn có kiếm đạo chi tâm hoàn mỹ.
Nói chung, Vu Nhai lại bắt đầu học tập. Khó có được có cơ hội học tập
như vậy đâu có thể buông tha. Đặc biệt khi hắn phát hiện trong sát trận
này hình như có chỗ thiếu hụt nao đó. Hắn càng cảm thấy hình như sát
trận này dễ học hơn ở trong Lục Thiên Nguyên Giới.
- Vu tiểu tử, cái sát trận này cũng không hoàn chỉnh. Hình như thiếu chút gì đó.
Thời điểm sắp đi hết sát trận, Vu Thuấn đột nhiên nhắc nhở.
- Đúng vậy, ta cũng phát hiện ra. Vẫn giống như còn rất non trẻ lại chưa đủ thành thục.
Vu Nhai gật đầu. Chính bởi vì non trẻ mới khiến cho Vu Nhai càng có thể
nhìn thấu cơ sở trận thế Lục Thiên bên trong, học càng thuận buồm xuôi
gió hơn.
- Như vậy, ngươi vẫn chưa nhìn ra nơi thần bí này có khả năng là gì sao?
Hoàng hậu tiền bối cũng nhảy ra nói.
- Nơi thần bí có thể là cái gì chứ? Non trẻ?
Vu Nhai trợn trừng mắt. Chợt ánh mắt hắn thoáng cái sáng lên. Trái tim theo đó đập nhanh hơn. Hắn khẽ nói với các Binh Linh:
- Non trẻ. Ở đây có thể thấy trận pháp đều non trẻ. Trên trận pháp Kinh
Thiên Nguyên Giới, dân thổ cư chỉ phát triển cơ bắp. Tâm trận ngoại trừ
có thể lĩnh ngộ kiếm đạo chi tâm ra còn có các Huyền Binh chi tâm khác.
Hình như có người đang làm thí nghiệm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...