Triệu Hoán Thần Binh

Nhưng không có cách nào. Hắn là gia chủ, nhất định phải suy nghĩ tới những điều này...

- Tâm trận thế nào? Xông đến tâm trận thứ mấy?

Cuối cùng, Độc Cô gia chủ vẫn chuyển trọng tâm câu chuyện đến những phương diện khác.

- Xông qua tất cả rồi.

- Sao? Một lần đã xông qua hết sao?

Sắc mặt Độc Cô gia chủ vốn bình tĩnh cuối cùng đã có biến hóa. Hắn
nghiêng mặt sang bên hỏi. Chỉ mới có một chút thời gian, Vu Nhai không
có khả năng xông qua lần thứ hai. Hắn đã xác định Vu Nhai chỉ một lần đã xông qua được. Nhưng hắn vẫn không nhịn được muốn hỏi. Bởi vì chuyện
này thật sự không thể tin được.

- Đúng vậy.

Vu Nhai gật đầu.

- Ha ha, thật sự là trời thương Độc Cô gia ta. Vu Nhai à Vu Nhai, hiện
tại ta thật sự muốn ép ngươi đổi họ, lại ép ngươi ngồi lên vị trí gia
chủ.

Độc Cô Chiến Huyền lắc đầu, nhưng không thật sự làm vậy. Nhưng nụ cười
trên mặt hắn rất chân thật. Trong chớp nhoáng này, toàn thân hắn dường
như càng sáng hơn. Trước đó tuy rằng nội liễm nhưng vẫn còn có chút áp
lực. Bởi vì thế cục đại lục Thần Huyền hắn cũng nhìn không thấu. Nhưng
bây giờ hắn lại tin tưởng chắc chắn, tiên đoán chi đạo của hắn là chính

xác. Bởi vì Vu Nhai có thể trực tiếp dung hợp Lạc Thiên Thần Kiếm. Vu
Nhai là điểm then chốt để cứu vớt tất cả.

Đương nhiên, Độc Cô Chiến Huyền cũng không biết trong cơ thể Vu Nhai còn có một Thần Chi Nguyên Giới. Tâm tình Lạc Thiên Thần Kiếm đang bi
thương.

Trong lòng Độc Cô Chiến Huyền đầy hưng phấn. Nếu hắn quả thật muốn ép Vu Nhai trở thành gia chủ, cũng không phải là không có biện pháp. Nói ví
dụ như lấy ra thần kiếm lệnh ra ép Độc Cô Chiến Phong xin lỗi mẫu thân
của Vu Nhai. Nói ví dụ như xuống tay ở trên phương diện tình nghĩa, hồng nhan tri kỷ của Vu Nhai v...v. Nhưng hắn không muốn làm như vậy. Nếu Vu Nhai là người trọng tình trọng nghĩa, như vậy lấy tình người để đối xử, chẳng phải là tốt hơn sao?

- Gia chủ, Hắc Nguyệt Thần Hoàng thế nào?

- Chạy thoát rồi. Ma Thiên Nguyên Giới bấy giờ có xuất hiện, chỉ tiếc
tích lũy không đủ. Cuối cùng Kinh Thiên Nhất Kiếm thiếu chút nữa bị đánh ra. Ta và lão Thần Hoàng không có cách nào đuổi theo được.

Độc Cô gia chủ lắc đầu. Chỉ nói qua mấy câu vô cùng sơ lược. Tuy nhiên
lúc đó hung hiểm thế nào, có thể tưởng tượng ra được. Sau khi Vu Nhai
nghe hắn nói như thế, cũng có thể đoán được tình huống lúc đó. Về phần
vì sao Độc Cô gia chủ bị nhốt ở trong đó lâu như vậy?

Rất rõ ràng. Là do bản thân Độc Cô Chiến Huyền không muốn ra ngoài. Hắn ở ngay bên trong Lục Thiên Sát Trận, giằng co cùng Hắc Nguyệt Thần Hoàng. Cả hai lại thành tựu Thần Hoàng cảnh, sau đó mới khai chiến. Đương
nhiên, rốt cuộc lại biến thành tình hình như hiện nay.

Lúc dó, với hiểu biết của Vu Nhai đối với Lục Thiên Sát Trận, không tìm
được Độc Cô Chiến Huyền và Hắc Nguyệt Thần Hoàng cũng không có gì kỳ
quái.

Đúng vậy, hai người có lẽ chính vì muốn mượn Lục Thiên Sát Trận để đột phá.

Về phần liên minh bách tộc. Nói thật ra, hoàn toàn không có liên quan gì với liên minh bách tộc. Cuộc chiến giữa Thần Hoàng, Bách tộc bây giờ
chưa thể tham dự.

Chỉ có điều Độc Cô gia chủ làm vậy có thể xem như là biến tướng, cứu
liên minh bách tộc. Hắc Nguyệt Thần Hoàng mất tích vẫn là cái gai trong
lòng Bách tộc và Vu Nhai. Bất kỳ ai cũng không biết lúc nào hắn sẽ từ
trong Lục Thiên Sát Trận lao ra ngoài, sau đó tàn sát Bách tộc.

Đặc biệt là thời điểm Lan Quân gia chưa đến, Tiểu Hắc chưa thành tựu Thần Vương.

Nói chung, nhân tình và công lao Độc Cô gia chủ đang không ngừng tăng lên.

Sau đó hai người lại hàn huyên với nhau về chuyện Thần Chi Nguyên Giới,
về thế cục đại lục. Trong lúc vô tình liền đi tới mộ của Độc Cô Diệt
Ninh và Độc Cô Khiếu Qua. Tất nhiên bọn họ bắt đầu bái tế.

- Gia chủ, đế quốc lệnh Trương Tả cầu kiến.

Đúng vào lúc này, vệ binh Độc Cô gia đột nhiên đi tới trước mặt Độc Cô gia chủ, đưa tin.


Trong mắt Độc Cô Chiến Huyền lóe lên vẻ nghi hoặc, chợt nói:

- Vu Nhai, theo ta đi gặp mặt vị sứ giả đế quốc này...

Vu Nhai tất nhiên cũng không để ý. Lấy thế cục đế quốc Huyền Binh bây
giờ, có sứ giả đế quốc cầu kiến Độc Cô gia chủ là chuyện rất bình
thường. Điều binh sao? Hi vọng Độc Cô gia có thể lại phái ra một Thần
Vương, cũng là chuyện rất có thể...

Nếu Độc Cô gia chủ nói đi cùng, vậy thì hắn cùng đi.

- Trương Tả ra mắt Thần Kiếm Vương, ừm, Vu... Vu Nhai...

Rất nhanh, Độc Cô gia chủ và Vu Nhai cùng nhau trở lại trước Thần Kiếm
Các. Trương Tả đã chờ ở nơi đó. Sau khi nhìn thấy Độc Cô gia chủ, hắn
tất nhiên sẽ nhanh chóng chào. Tuy rằng hắn là Thần Binh Sư cấp tướng,
cũng là tướng lĩnh rất có quyền thế của đế quốc Huyền Binh. Nhưng ở
trước mặt gia chủ Độc Cô gia, ngay cả cái rắm cũng không tính. Lại nói,
hắn vẫn nghe nói Độc Cô gia chủ là cấp Thần Hoàng...

Thần Hoàng, đây chính là Thần Hoàng!

Trong lòng hắn vốn có chút thấp thỏm. Nhưng chỉ có vào lúc này, sau khi
hắn thấy người ở phía sau Độc Cô gia chủ, hắn mới ngây ngẩn cả người.

Vu Nhai, không ngờ là Vu Nhai. Không ngờ hắn đã ở Độc Cô gia.

Chỉ có điều hình như cũng không phải là chuyện gì kỳ quái. Hắn vốn chính là người của Độc Cô gia. Quả nhiên thật là đáng chết. Sợ rằng lực lượng liên minh bách tộc chính là do Độc Cô gia lén lấy ra. Nói không chừng,
hắn trở thành vua Bách tộc cũng là âm mưu của Độc Cô gia. Độc Cô gia có ý làm phản?

- A, ngươi biết ta sao?

Vu Nhai trợn trừng mắt. Hình như hắn chưa từng gặp sứ giả này. Không đúng, hình như có chút quen mắt.


- Bách Tộc Vương thật là quý nhân nhiều chuyện hay quên. Tại hạ là Trương Tả.

Trương Tả nói.

Trước đây, đêm trước khi Vu Nhai đại chiến cùng dân Cổ Duệ, chính là hắn đã đại biểu cho đế quốc Huyền Binh tới cầu kiến Vu Nhai. Sau đó bị Vu
Nhai trực tiếp nói một câu Giết không tha khiến hắn phải chạy. Sau đó,
hắn vẫn luôn cảnh giác, sợ Vu Nhai muốn báo thù. Sau lại là chuyện Đông
Phương Thần Thông thay mặt sắc phong cho Vu Nhai làm Bách Tộc Vương.

Lúc đó, Trương Tả còn sợ Vu Nhai thành Bách Tộc Vương sẽ ghi hận hắn,
cũng trả thù hắn. Không nghĩ tới cuối cùng Vu Nhai lại không có làm gì
hắn. Theo bản năng, hắn bội phục Vu Nhai rộng lượng...

Đương nhiên, cũng có thể là Vu Nhai không dám tính toán mình. Có đôi khi Trương Tả sẽ hài lòng tự mình nghĩ như vậy.

- A, Trương Tả! Xin lỗi, ta quên mất. Chúng ta đã gặp nhau ở đâu vậy?

Vu Nhai chớp chớp mắt hỏi. Tại sao gia hỏa này lại làm như rất quen mình vậy? Thật sự quên mất đã gặp hắn ở đâu.

Lúc đó Vu Nhai không để ý tới chuyện trước đây Trương Tả mắng hắn là
tiểu tử miệng còn hôi sữa, không phải bởi vì hắn rộng lượng, mà là thật
sự quên mất.

- Ta chính là...

Sắc mặt Trương Tả đang nói cho mọi người biết hắn đặc biệt khó chịu. Hắn lại rất sĩ diện. Chỉ có điều, sau khi nói được ba chữ đó, hắn vẫn ngừng lại. Chẳng lẽ phải nói ta chính là nguyên soái đế quốc khi trước ở Thú
Đằng Vương Thành đã chửi ngươi là tiểu tử miệng còn hôi sữa sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui