Đối với khả năng khống chế
Độc Cô Thần Thành trong tay tất nhiên sẽ càng cường đại hơn. Đồng thời
ký ức hỗn loạn cũng sẽ theo đó mà khôi phục. Trước đó đã nói, Lạc Thiên
Kiếm Linh hấp thu Lạc Thiên Chân Thần, ký ức của Lạc Thiên Kiếm Linh
không hoàn toàn mất đi.
- Đây chính là những phù văn này ta hiện tại đã lĩnh ngộ.
Thời điểm nói những lời này, Vu Nhai đã ở trong tiểu thế giới Binh Linh
của Lạc Thiên Thần Kiếm. Hắn lại đánh ra tất cả 76 đạo phù văn của hắn.
Đây cũng là thu hoạch của Lạc Thiên Kiếm Linh. Bởi vì những phù văn có
thể khiến cho kiếm thể của hắn tiến thêm một bước.
- Đúng rồi, Lạc Thiên lão đầu. Nếu kiếm đạo chi tâm của ta đã hoàn mỹ,
không phải tiền bối có thể hoàn toàn dung hợp trở thành Huyền Binh bản
mạng của ta sao?
Lạc Thiên Kiếm Linh đảo mắt, trả lời:
- Cho dù ngươi không hoàn mỹ, ta cũng có thể trở thành Huyền Binh bản
mạng của ngươi. Ngươi có Huyền Binh Điển, nhưng ngươi có Thôn Thiên Thần Kiếm cũng giống như vậy. Thậm chí tương lai sẽ mạnh hơn ta. Hiện tại
thu ta, đối với ngươi mà nói chỉ là dệt hoa trên gấm. Lấy thực lực của
ngươi bây giờ cũng không phát huy ra được tất cả lực lượng của ta. Cho
dù ngươi có kiếm đạo chi tâm hoàn mỹ.
Vu Nhai gật đầu. Hắn không phải là chưa từng nghĩ tới chuyện thu Lạc Thiên Thần Kiếm. Nhưng ngẫm lại vẫn đành thôi.
Dù sao Lạc Thiên Kiếm Linh ở lại Độc Cô Thần Thành sẽ cường đại hơn, còn có thể phát huy tác dụng. Hắn để ý chính là, kiếm đạo chi tâm hoàn mỹ
sau khi dung hợp Lạc Thiên Thần Kiếm, có phải có thể miễn cưỡng chống đỡ Kinh Thiên Nhất Kiếm. Đây chỉ là do Lạc Thiên Kiếm Linh tự mình nói
trước.
- Chống đỡ Kinh Thiên Nhất Kiếm? Kiếm đạo chi tâm của ngươi đã hoàn mỹ.
Nhưng muốn mượn lực lượng của ta chống lại Kinh Thiên Nhất Kiếm sao? Chờ sau khi ngươi trở thành Thần Hoàng rồi hẵng nói!
Lạc Thiên Kiếm Linh có chút buồn bực nói. Bởi vì sau khi Vu Nhai thành
Thần Hoàng, nói không chừng Huyền Binh Điển sẽ cường đại hơn. Nói không
chừng Thôn Thiên Thần Kiếm cũng mạnh hơn hắn. Hiện tại hắn cảm giác,
hình như tiểu tử này trong lần đầu tiên đã xông qua tất cả tâm trận hoàn toàn không liên quan gì với hắn. Hắn chỉ đang vì Huyền Binh Điển bồi
dưỡng Vu Nhai mà thôi.
Chờ mong hơn vạn năm qua, cuối cùng đã thực hiện được. Nhưng hiện tại
hắn mới biết được, sự chờ mong của hắn căn bản không cần hắn. Thật quá
mức bi kịch. Dường như hắn đang đợi một nữ nhân. Sau khi đợi mấy nghìn
năm, kết quả phát hiện nữ nhân đã sớm sinh con dưỡng cái...
Vu Nhai nhún vai. Hắn cũng biết thực lực của hắn bây giờ đúng là chỉ
miễn cưỡng tổn thương. Về phần kiếm đạo chi tâm, hoàn mỹ thì hoàn mỹ,
nhưng phải phối hợp cùng thực lực. Kiếm đạo chi tâm cũng không phải là
sức chiến đấu, chỉ là trợ giúp. Nếu thời điểm không cùng Độc Cô Chiến
Phong chiến đấu, thậm chí có thể thấy được kiếm đạo chi tâm của hắn mạnh hơn Độc Cô Chiến Phong. Phải biết rằng, kiếm đạo chi tâm của Độc Cô
Chiến Phong chỉ đạt đến mức tận cùng.
Đúng vậy. Nếu như Vu Nhai muốn, thật ra có thể mượn đan dược lập tức vọt tới cảnh giới Thần Vương. Nhưng kích đạo, thương đạo của hắn hiện tại
còn chưa thành tựu thần đạo.
Nói cách khác, hiện tại hắn ngay cả nhảy vào cảnh giới Thần Binh Sư cũng không được. Không có cách nào, hắn chỉ có thể tiếp tục củng cố.
- Không xong. Ta đã quên tìm kiếm tâm cường đại cho 200 thanh kiếm của ta.
Ngay thời điểm Vu Nhai nghĩ có nên cáo từ hay không, đột nhiên hắn kinh
hãi kêu lên. Xem ra lại phải quay về tâm trận một lần nữa.
- Không xong em gái ngươi ấy. Ngươi xem 200 thanh kiếm của ngươi trước, rồi hẵng nói.
Lạc Thiên Kiếm Linh đảo mắt. Gia hỏa này thiên phú rất tốt, nhưng tại
sao lại có thời điểm ngu ngốc như vậy? Cơ sở tri thức cũng quá kém. Tất
nhiên, sau khi Lạc Thiên Kiếm Linh nhắc nhở, Vu Nhai liền quan sát lại
200 thanh kiếm trong Huyền Binh Điển của hắn. Sau đó ngẩng đầu lên, biểu tình cổ quái, mắt lom lom nhìn Lạc Thiên Kiếm Linh...
Không có cách nào, Lạc Thiên Kiếm Linh chỉ có thể lại thổi bay râu mép giải thích:
- Kiếm đạo chi tâm của ngươi bao quát vạn tượng, dung hợp kiếm ý với tất cả thuộc tính. Kiếm tâm như vậy tất nhiên cũng có thể khiến tất cả kiếm ý sinh thành kiếm tâm, sau đó chia cho hai trăm thanh kiếm của ngươi...
Nghe đến đó, Vu Nhai mới hiểu ra. Nói trắng ra là, chính là thái cực
kiếm tâm hoàn mỹ của hắn đã khiến 200 thanh kiếm của hắn tự nhiên sinh
ra kiếm tâm. Tự mình sinh ra, có thể không phải là cường đại nhất nhưng
là thích hợp nhất.
Nói cách khác, từ nay về sau Vu Nhai cũng không cần phải phiền não vì chuyện kiếm đạo chi tâm nữa.
- Tu luyện thật tốt nâng cao lực lượng Huyền Binh Điển. Kiếm đạo đối với ngươi mà nói đã không phải là vấn đề nữa. Bởi vì kiếm đạo chi tâm hoàn
mỹ, kiếm đạo của ngươi sẽ đột phá mạnh. Đạt được đỉnh phong chỉ là vấn
đề thời gian.
Cuối cùng, Lạc Thiên Kiếm Linh lại nặng nề nói.
- Nếu kiếm đạo chi tâm của ta đã hoàn mỹ. Không biết ta có thể lại khiêu chiến Độc Cô Chiến Phong hay không?
Vu Nhai gặp trước khi rời đi hỏi.
- Thật đáng tiếc, ta vừa cảm giác được, Độc Cô Chiến Phong đã nâng huyền khí lên tới Thần Vương cảnh. Trước đó hắn sở dĩ không đạt được Thần
Vương là bởi vì thần đạo thời gian của hắn còn chưa đột phá. Bị ngươi
ảnh hưởng, thần đạo thời gian của hắn cuối cùng đã cảm ngộ thành Thần
Vương.
Lạc Thiên Kiếm Linh hung hăng đả kích Vu Nhai nói:
- Tuy rằng phải tới lần thứ hai hắn mới đi qua tất cả tâm trận, nhưng
kiếm đạo chi tâm của hắn lại là cực hạn, là mức độ hoàn mỹ của bản thân
hắn. Kiếm đạo của hắn đã đột nhiên tăng mạnh. Có thể không bao lâu nữa,
hắn cũng sẽ đạt tới Thần Hoàng!
Khóe miệng giật giật vài cái, tất cả tâm tình tốt đẹp của Vu Nhai trước
đó, trong nháy mắt này dường như biến mất không còn. Hắn chậm rãi cắn
chặt răng. Không biết thời gian trôi qua bao lâu, hắn mới hòa hoãn trở
lại. Mắt khẽ nhắm lại, ép tâm tình xuống. Cuối cùng hắn mới nhìn về phía Lạc Thiên Kiếm Linh cáo từ...
- Hắc hắc, hai phụ tử này thật thú vị. Không chỉ ngươi cảm giác được áp
lực, Độc Cô Chiến Phong cũng cảm giác được áp lực của ngươi đối với hắn. Hắn tuyệt sẽ không để cho ngươi dễ dàng vượt qua. Ngươi lại nhất định
muốn vượt qua. Các ngươi cũng chỉ có thể điên cuồng tiến bước, một khắc
cũng không thể ngừng. Đến lúc đó, khi các ngươi đều đạt được Thần Hoàng, lực lượng ta có thể phát huy ra, sẽ càng cường đại hơn...
Sau khi Vu Nhai rời đi, trên mặt Lạc Thiên Kiếm Linh không nhịn được nở
nụ cười muốn xem kịch vui. Nhưng rất nhanh sắc mặt hắn lại trầm xuống,
khe khẽ thở dài nói:
- Đại lục Thần Huyền rốt cuộc sẽ phát triển thế nào? Vu Nhai à Vu Nhai, nhanh chóng trưởng thành một chút!
Khi Vu Nhai đi ra, đã là ngày thứ chín sau đại chiến, cũng chính là ngày thứ chín, Độc Cô gia chủ trở thành Thần Hoàng.
Lúc đi ra, Vu Nhai có thể cảm nhận được toàn bộ Độc Cô gia vô cùng vui
mừng. Quả nhiên, khi thân ảnh của hắn rơi vào phía trên đài Kiếm Thần,
liền có vệ binh Độc Cô gia lập tức tiến tới, nói:
- Nhai thiếu gia, gia chủ cho mời.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...