Tiểu Thúy đã bay tới tốc độ nhanh nhất, giống như chớp giật, nhưng Vu Nhai vẫn cảm thấy quá chậm.
Không có cách nào. Khoảng cách từ thị trấn Hồng Phong tới vương quốc Lạc Thiên vẫn quá xa. Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, cuối cùng hắn đã ngửi thấy được mùi máu tươi trong không khí.
Từ phía xa hắn đã thấy được kiếm quang, đao quang giống như sấm vang chớp giật...
- Tiểu Hắc...
Nhưng muốn chạy tới vẫn cần có một khoảng thời gian nhất định. Lấy nhãn
lực của hắn có thể thấy những điều này, chứng tỏ khoảng cách vẫn rất xa. Cho nên hắn khẽ gọi Tiểu Hắc. Một khắc cũng không chờ được.
Tiểu Hắc hiểu ý, nhảy đến trên vai Vu Nhai lên. Không gian khẽ chấn
động. Trong nháy mắt Vu Nhai và Tiểu Hắc đã biến mất khỏi lưng Tiểu
Thúy. Cùng lúc đó, Thủy Tinh cũng khẽ nói:
- Tiểu Thúy, nhanh lên một chút.
Trên không trung của chiến trường, không gian lại vặn vẹo. Vu Nhai và Tiểu Hắc đồng thời xuất hiện.
Lúc này, trên chiến trường đẫm máu căn bản không có người nào phát hiện
ra sự xuất hiện đột ngột của bọn họ. Vu Nhai cũng không có thời gian để ý xem có người phát hiện ra bọn họ hay không. Hắn đột nhiên nhìn Tiểu Hắc nói:
- Tiểu Hắc, chia làm hai đường.
- Chít...
A...
Hai thân ảnh đồng thời biến mất. Tiểu Hắc tiến về phía trên không trung
của cuộc chiến Thần cấp. Vu Nhai lại lao về đoàn Thí Thần Quân cuối
cùng. Bởi vì, hắn phát hiện Tuyết Đế Nhi gặp nguy hiểm...
- Nàng chính là nữ vương Tinh Linh mới sao? Hiện tại thành vì cục diện
này, Tinh Linh Tộc các nàng phải chịu trách nhiệm chủ yếu nhất. Hiện tại nàng có thể chết. Tin tưởng sau khi nàng chết, quân đoàn phía sau nàng
cũng sẽ lập tức tan rã?
Trong quân đoàn của Tuyết Đế Nhi, một bóng đen chợt xuất hiện ở bên cạnh Tuyết Đế Nhi, phát ra giọng nói thâm trầm. Rõ ràng là một sát thủ của
Hắc Nguyệt Thần tộc.
Phía bên Bách tộc có thể đưa ra Thí Thần Ám Quân, bọn họ đương nhiên
cũng có thể chơi trò ám sát. Quân đoàn của Tuyết Đế Nhi gây ra tác dụng
phụ cực lớn đối với dân Cổ Duệ. Đánh xa vĩnh viễn đều là lợi khí cường
đại nhất trong chiến tranh. Bởi vậy, hắn muốn giết Tuyết Đế Nhi trước.
- Nữ vương Tuyết Đế Nhi...
Phía sau, trong quân đoàn Thí Thần có vô số người của Tinh Linh Tộc đang hét lên. Rất nhanh bọn họ đã lắp mũi tên lên cung. Nhưng đã quá muộn.
Cho dù bọn họ nhanh hơn nữa cũng không thể nhanh hơn sát thủ của Hắc
Nguyệt Thần tộc. Cùng lúc đó, máu tóc trắng của Tuyết Đế Nhi đã sớm bị
nhuộm đỏ. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn quên đi sinh tử. Nàng không khiếp sợ,
chỉ cố gắng, liều mạng suy nghĩ tìm biện pháp sống sót.
Tuyết Đế Nhi biết nàng tuyệt đối không thể chết. Nếu không người phía
sau nàng quả thực sẽ loạn. Một khi loạn, có nghĩa là người chết sẽ càng
nhiều hơn. Nàng cũng luyến tiếc không muốn chết. Nàng còn có nãi nãi và
Vu Nhai đại ca. Nhưng ai có thể tránh được cái chết. Chiến tranh vẫn sẽ
khiến người ta phải chết!
Muốn chết phải không? Hiện tại ai cũng không có khả năng tới cứu nàng. Bởi vì bất kỳ ai cũng đang phải đối mặt với sinh tử.
- Thu...
Nhưng chuyện vẫn nằm ngoài dự đoán của nàng. Ngay vào thời khắc sinh tử, nàng đột nhiên rơi vào trong lòng một người. Nàng bị một bàn tay ôm
chặt, rời khỏi vị trí nàng đang đứng. Bán nguyệt nhận ám sát màu đen kia rõ ràng xẹt qua bên cạnh nàng, nhưng không có cắt trúng nàng. Nàng
dường như thấy được một cảnh chuyển động chậm, chậm hơn nữa. Bán nguyệt
đao này thật sự chậm rãi cắt qua bên cạnh nàng. Sau đó, nàng lại nhìn
thấy được người muốn ám sát nàng chậm rãi tách ra làm đôi, máu tươi trực tiếp phun ra...
Hắn... hắn đã chết. Chết một cách quỷ dị. Động tác vẫn chậm như vậy.
- Thực lực thật là kinh khủng. Vừa cứu mình đồng thời còn giết người kia. Bách tộc lại giấu một cao thủ như vậy sao?
Tuyết Đế Nhi cũng khiếp sợ với cảnh tượng trước mắt. Trong đầu nàng suy
nghĩ như vậy. Nàng chậm rãi ngẩng đầu lên. Nàng nhất định phải nói lời
cảm ơn với người này, bởi vì nàng còn sống.
Nhưng thời điểm nàng nhìn thấy gương mặt của người đang ôm nàng, nàng
lại ngây người. Hắn cũng không nhìn nàng. Gương mặt kiên nghị lại quay
đầu nhìn về phía chiến trường Thần cấp đang ở trên không trung phía xa.
Nàng chỉ có thể nhìn thấy cằm hắn, và chòm râu đen. Nàng dường như có
thể nhìn thấy được từng sợi. Đó là người quen. Đó là mùi vị quen thuộc,
đó là gò má khiến cho nàng không nhịn được muốn rơi lệ.
- Cẩn thận một chút. Đừng chết dễ dàng như vậy. Nãi nãi nàng rất nhanh sẽ xuất hiện.
Vu Nhai căn bản không phát hiện ra biểu tình của Tuyết Đế Nhi, chỉ nhẹ
nhàng thả nàng xuống, khẽ nói một câu. Sau đó hắn trực tiếp biến mất
khỏi trước mặt của nàng. Tất cả đều tới quá nhanh, giống như chỉ là một
giấc mộng.
- Nữ vương Tuyết Đế Nhi?
Bởi vì quá nhanh, tất cả mọi người không kịp phản ứng. Tuyết Đế Nhi vốn
bị đâm, đột nhiên sát thủ kia chết đi. Chỉ có điều tất cả diễn ra trong
nháy mắt. Đối với Tuyết Đế Nhi dường như rất lâu, nhưng đối với người
khác mà nói căn bản không nhìn thấy rõ. Bởi vì Vu Nhai vừa sử dụng lực
lượng thánh đạo thời gian đỉnh phong. Nếu như không sử dụng, hắn căn bản không tới cứu kịp. Sát thủ Hắc Nguyệt này cũng rất nhanh.
Hiện tại, đám người phía sau cũng không biết Tuyết Đế Nhi làm sao sống sót được.
- Thần Binh Sư của Độc Cô gia sao? Ngươi quá phiền toái. Hiện tại chết đi cho ta... Ách ách ách... Là ai?
Cùng lúc Vu Nhai cứu Tuyết Đế Nhi, cuộc chiến Thần cấp phía trên, Độc Cô gia Thần Binh Sư cũng gặp phải nguy hiểm. Bởi vì, ở bên phía Bách tộc
hắn là mạnh nhất. Dân Cổ Duệ muốn diệt trừ hắn trước. Hai Thần Tướng Cổ
Duệ liên thủ, thật sự đẩy hắn vào tuyệt lộ. Nhưng thời điểm một tên Thần Tướng Cổ Duệ trong đó muốn hạ sát thủ, lại chợt phát hiện tim hắn có
thêm một lỗ thủng lớn.
Kinh khủng hơn chính là, không biết từ lúc nào trái tim đã biến mất. Hắn ách ách vài câu, thân thể hắn chợt nổ mạnh.
Bởi vì trái tim hắn biến mất, không gian xung quanh hắn đột nhiên vặn
vẹo. Lực lượng không gian xé toàn thân hắn thành mảnh nhỏ. Cuối cùng
ngay cả hắn cũng không biết người giết hắn là ai!
- Là ai?
Các cao thủ xung quanh lập tức phát hiện ra cảnh tượng này, rất nhanh
liền cảm ứng sát thủ không gian khủng khiếp kia. Chẳng bao lâu bọn họ đã tìm ra kẻ giết người. Mỗi người đều mở to hai mắt nhìn. Không biết từ
lúc nào, trên chiến trường đã xuất hiện thêm một con chuột nhỏ màu đen.
- Đây là vật gì?
Mọi người chỉ có một nghi vấn như thế.
- Sắp thua sao?
Ngọc Vấn Hiền và Mượn kiếm huynh vẫn không nhịn được muốn quan sát chiến đấu Thần cấp. Mặc dù thời điểm nhìn thấy Thần Tướng Độc Cô gia chết,
tim gần như chìm đến đáy cốc. Nhưng trong nháy mắt lại mọi chuyện thay
đổi nhanh tới mức không thể đoán trước được. Tên Thần Tướng Cổ Duệ kia
không ngờ đột nhiên nổ nát.
Đã xảy ra chuyện gì?
Sau đó, bọn họ mới phát hiện các cường giả trong không trung đều nhìn về một hướng. Đó là một con chuột nhỏ màu đen.
- Đó là... Tiểu Hắc!
Ngọc Vấn Hiền mở to hai mắt nhìn, thân thể bắt đầu run rẩy.
Tiểu Hắc đột nhiên xuất hiện. Không phải nó ở cùng với Thủy Tinh sao? Tiểu Hắc xuất hiện có ý nghĩa thế nào?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...