Dung Diễm Thần Tướng và Kim Liệt Thần Tướng nghĩ như vậy.
- Không nên khinh thường hắn. Không thể lấy tiêu chuẩn của Chuẩn Thần để nhìn nhận tiểu tử này. Sợ rằng sát đạo của hắn đã phát triển, tiến về
phía Thần Vương, hoặc đã gần tới Thần Vương. Ba người chúng ta cùng tiến lên.
Cuối cùng, cánh tay của Liệt Phong Thần Tướng đã được phục hồi. Hắn cúi
đầu nói, loại bỏ suy nghĩ của Dung Diễm Thần Tướng và Kim Liệt Thần
Tướng. Liệt Phong Thần Tướng căn bản cũng không khinh địch.
- Sao? Đã xảy ra chuyện gì vậy? Là từ chỗ chúng ta vừa rời đi. Lẽ nào
bọn họ đã đuổi tới? Còn tức giận đánh vào đá cho hả giận sao?
Thủy Tinh và Tiểu Hắc chạy thoát cũng nghe được tiếng động phát ra. Bọn
họ có chút nghi ngờ quay đầu lại. Theo lý thuyết ba gã Thần Tướng Cổ Duệ không có khả năng đuổi kịp. Trong ba người không có một người nào đạt
được không gian đạo thần, căn bản không bắt được quỹ tích của Tiểu Hắc.
Lại nói, ở bên trong sát trận rừng đá này, bọn họ cũng không dám xông loạn đụng loạn!
Thủy Tinh chính vì đoán chắc điểm này mới dám giả vờ bị bắt. Thật ra
nàng cũng rất mạo hiểm. Bời vì nàng căn bản không biết Tiểu Hắc có thể
thành công đạt được Thần cấp hay không. Nhưng bọn họ ở chỗ này đã tròn
nửa năm, thật sự không thể lại bị vây khốn thêm được nữa.
Ai. Nhưng ngay cả sát trận của cung điện Cổ Ma bọn họ cũng không phá
nổi, chứ đừng nói là những Lục Thiên Sát Trận kia. Bọn họ có biện pháp
nào chứ?
Ngoại trừ lực lượng không gian của Tiểu Hắc ra, lúc đó mọi người không
nghĩ ra được điều gì khác. Nhưng Tiểu Hắc chỉ là ma thú Thánh cấp cao
đoạn, không có cách nào qua lại bên trong Lục Thiên Sát Trận. Vậy phải
làm sao bây giờ?
Tiểu Hắc đưa ra một đề nghị, đó chính là toàn lực giúp nó đạt được cấp Thần Tướng.
Đương nhiên, Tiểu Hắc cũng không dám nói, sau khi đạt được cấp Thần Tướng có thể ra ngoài. Nhưng đây là hy vọng duy nhất.
Bởi vậy, sau khi Tiểu Hắc đưa ra đề nghị này, bọn họ bắt đầu cung cấp
cho Tiểu Hắc gần hết đan dược. Số lượng đan dược của hơn mười người cấp
Thần Tướng có thể nói là không thể khinh thường. Nhưng điều đặc biệt
đáng tiếc chính là, mặc dù tính cả số đan dược của các Thần Tướng Bách
tộc đã chết, thêm cả cao thủ Cổ Duệ và Vương Tử Thanh Mộc vẫn bị giam
giữ dưới lòng đất, Tiểu Hắc cũng chỉ đạt được Thánh cấp đỉnh phong mà
thôi.
Hoặc nói chỉ kém một bước là có thể đạt được Thần cấp, nhưng một bước
này thật sự thật sự quá khó khăn. Cũng không biết bao nhiêu Thánh Binh
Sư đỉnh phong bị dừng lại ở một bước này.
Làm sao bây giờ?
Thời gian cứ trôi qua. Các Thần Tướng vô cùng sốt ruột.
Sau đó, bọn họ lại nghĩ, chắc hẳn còn mấy thi thể của dân Cổ Duệ ở bên
ngoài. Chỉ cần có thể tìm được, khẳng định có thể lấy được thêm đan dược từ trên người bọn họ. Nhưng phía ngoài là Lục Thiên Sát Trận, không thể đùa giỡn được. Bọn họ đã thử vài lần, đều bị thương trở về. Chỉ có Đan
Đạo Hùng thực lực cường đại đi được khoảng cách xa, nhưng vẫn không tìm
được một thi thể Cổ Duệ nào.
Cuối cùng vẫn là Tiểu Hắc ra sức, lấy lực lượng không gian Thánh cấp
đỉnh phong chậm rãi đi về phía trước. Quả nhiên thành công. Sau đó rốt
cuộc tìm được mấy thi thể của Thần Tướng Cổ Duệ. Nhưng vẫn chưa đủ, vẫn
không vượt qua được một bước kia...
Đến lúc này, có người đã bỏ qua phần hy vọng Tiểu Hắc này. Bọn họ suy
nghĩ đến chuyện đào lỗ ra ngoài. Trước đó bọn họ đã từng nghĩ tới biện
pháp này. Nhưng bọn họ rất sợ nền đất nơi này không đủ vững chắc. Hơn
nữa trước đó, mặt đất đã bị Kinh Thiên Nhất Kiếm cắt thành từng vết nứt, sợ sẽ sụp xuống bất kỳ lúc nào. Sau đó bọn họ chỉ sợ cũng không còn chỗ ẩn thân. Nhưng bây giờ không có cách nào khác, bọn họ chỉ có thể đào.
Cẩn thận một chút là được.
Bọn họ không dám đào lên trên. Bởi vì phía trên đều là Lục Thiên Sát Trận.
Chỉ có thể đào ngang. Móc một hồi, có vẻ như lại thật sự thấy được hi
vọng. Bởi vì bọn họ đào tới được chỗ một vết nứt do Kinh Thiên Nhất Kiếm cắt ra. Nhưng ngay thời điểm bọn họ đang ngạc nhiên, lại thấy bên trong vết nứt vọt tới ba đạo thân ảnh. Không ngờ chính là ba vị Thần Tướng Cổ Duệ. Kết quả, trong vết nứt, một trận đại chiến không thể tránh khỏi đã diễn ra. Nhưng không ai làm gì được ai.
Phía bên Bách tộc tuy rằng rất nhiều cấp Thần Tướng, nhưng bây giờ không thể chiến đấu như trước đây. Bây giờ xung quanh đều là Lục Thiên Sát
Trận. Mỗi người chiến đấu đều phải co chân rụt tay, căn bản không có
cách nào đánh tiếp. Nhưng thật ra chuyện phía bên Bách tộc đào động rất
nhanh đã bị Thần Tướng Cổ Duệ phát hiện.
Ba vị Thần Tướng Cổ Duệ không ngờ mượn cơ hội, xông vào trong động. Kết quả tất nhiên là tất cả đổ nát.
Thật may bọn họ vẫn không dám đánh quá mức, nên không hoàn toàn sụp xuống.
Cuối cùng, tất cả Thần Tướng Bách tộc đều lui trở lại. Cái lỗ ở phía bên cung điện Cổ Ma vẫn tính là là hoàn hảo. Còn có thể sử dụng như doanh
địa. Nhưng bởi vì lần chiến đấu này đã chọc tới ba vị Thần Tướng Cổ Duệ đi tới trong sát trận rừng đá.
Đúng vậy, bọn họ vốn ở trong khe nứt không ra được. Phía trên hoàn toàn
bị bao trùm. Hơn nữa còn không phải là loại sát trận rừng đá không trọn
vẹn, vô cùng "yếu" kia. Bọn họ rốt cuộc tìm được cách cỏ thể hành động
trong loại rừng đá này, còn có thể nhìn thấy ánh sáng mặt trời. Đương
nhiên bọn họ sẽ không trở lại trong vết nứt tối đen như mực kia nữa. Đám người Bách tộc cũng mới biết được, vết nứt này căn bản cũng không ra
được.
Cũng không biết phải đào bao xa mới có thể ra ngoài. Thậm chí có vài nơi trong lòng đất cũng bị sát khí bao trùm.
Đúng vậy, trên bầu trời không thể bay, dựa vào trong lòng đất có thể ra
ngoài sao? Hắc, mỗi một Lục Thiên Sát Trận đều cũng có khu vực phòng thủ trên không và trong lòng đất. Nói cách khác, Lục Thiên Sát Trận sẽ
không dễ dàng bị phá hủy như vậy chứ? Nói chung, bọn họ chỉ có thể gửi
gắm hi vọng vào trên người Tiểu Hắc.
Vẫn là vấn đề cũ, rốt cuộc phải làm sao?
Gần đây, Thủy Tinh cuối cùng đã nghĩ đến một kế sách. Đó chính là để cho nàng và Tiểu Hắc cố ý bị ba gã Thần Tướng Cổ Duệ bắt được...
- Đúng vậy. Các ngươi không thể giết chết chúng ta. Bởi vì chỉ cần Tiểu
Hắc đạt được Thần cấp là có thể dẫn các ngươi ra ngoài. Đương nhiên, các ngươi muốn Tiểu Hắc dẫn các ngươi ra ngoài, nhất định phải nghĩ mọi
biện pháp nâng cao thực lực của Tiểu Hắc.
Lúc đó, sau khi Thủy Tinh bị bắt, đã nói với ba gã Thần Tướng Cổ Duệ:
- Đây xem như là điều kiện trao đổi để dẫn các ngươi ra ngoài. Sau khi
Tiểu Hắc dẫn các ngươi rời khỏi đây, phải thả chúng ta vô điều kiện.
Đúng vậy, Tiểu Hắc có thể dẫn các ngươi ra ngoài, nhưng điều kiện trước
tiên là Tiểu Hắc có thể đạt được Thần cấp. Điều kiện thứ hai là thả
mình. Lúc đó Tiểu Hắc tự nhiên cũng sẽ đặc biệt phối hợp, biểu thị nếu
như không đáp ứng thả Thủy Tinh, nó có chết cũng sẽ không dùng đan dược, tuyệt đối không dẫn bọn họ ra ngoài.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...