Có lẽ trong lòng Thanh Mộc hoàng tử thì chuyện Vu Nhai hóa trang Mộc Nguy lẻn vào mảnh đất bí ẩn là nghiêm trọng nhất.
Đây chính là Vu Nhai mà gã hận không thể gặm xương, ăn thịt sao? Báo
thù, bây giờ Ứng Đằng không dám nghĩ đến chuyện này. Ứng Đằng suy nghĩ
sau này nên sống tàn thế nào dưới tay Vu Nhai, có khi nào hắn làm thịt
gã không?
Tại sao Vu Nhai trở thành con rối? Tại sao bách tộc phục hắn?
Tuy Thanh Mộc hoàng tử có kể Vu Nhai đánh bại Hắc Nguyệt đại quản sự
nhưng Ứng Đằng chưa thấy tận mắt, gã không rõ Hắc Nguyệt đại quản sự có
gì đáng sợ. Giết người không biết sức chiến đấu của Vu Nhai khủng khiếp
cỡ nào.
Vu Nhai không quan tâm người qua đường Ứng Đằng, hắn bạn quan sát di tích Cổ Ma tộc.
- Thú Đằng tộc, các ngươi có công rất lớn, không biết nên thưởng cho các ngươi như thế nào.
Di tích Cổ Ma tộc siêu lớn, không nhỏ hơn vương thành Thú Đằng tộc bao
nhiêu, cộng với sát trận dày đặc xung quanh. Từ lối ra nhìn vào di tích
Cổ Ma tộc rộng không giới hạn, cung điện to như vậy bốn phía còn được
đào móc hình thành cái hang to.
Tức là tổng thể di tích Cổ Ma tộc nằm giữa hang, xung quanh có một con
đường. Giống như sân thể dục hiện đại, chính giữa là sân bóng, xung
quanh là sân chạy màu đỏ. Quanh di tích Cổ Ma tộc không cần đào bới nữa, có thể tùy thời sử dụng.
Nghe Vu Nhai cảm thán, khóe môi Thú Đằng tộc vương co giật, cười mếu.
Đây là công trình lớn các đời Thú Đằng tộc quần quật mới có ngày hôm
nay, giờ trở thành giá y cho Vu Nhai. Nếu hiến cho Cổ Duệ chi dân thì
thôi, dù gì sẽ nhận được công lao to lớn ngay, còn tặng cho Vu Nhai là
thành công cốc. Dù từ bây giờ Thú Đằng tộc hết sức trung thành theo Vu
Nhai thì hắn sẽ cho bọn họ ích lợi to lớn sao? Không thể nào, Vu Nhai
không giết sạch cao tầng Thú Đằng tộc đã là rộng rãi.
Thêm nữa Thú Đằng tộc vương cảm thấy liên minh bách tộc hiện nay chưa đủ sức đối kháng với Cổ Duệ chi dân.
Vu Nhai nhìn sát trận dày đặc bốn phía, nói:
- Sát trận thật đáng sợ, ta có tiếp xúc đến nó lúc trong mệnh hồng nhưng không hiểu rõ. Dường như Cổ Ma tộc sát trận có chỗ cường đại và đặc
điểm riêng?
Vu Nhai nhớ các tuyệt địa trong Lục Thiên thần ấn, dù là sơn mạch hay
rừng rậm, cung điện đều là sát trận tràn ngập hơi thở giết chóc.
Tức là toàn bộ sơn mạch, rừng rậm là một trận pháp giết chóc khổng lồ.
Vu Thuấn gật đầu, nói:
- Đúng vậy! Sát trận là đặc điểm của Cổ Ma tộc ta, khác nhiều so với phù văn trận, ma pháp trận của nhân loại các ngươi bây giờ. Ta có nghiên
cứu về sát trận, nếu ngươi muốn học thì ta sẽ dạy.
Vu Nhai gật đầu, lúc trong mệnh hồng hắn có kiến thức sát trận, siêu
khủng bố. Tuy nhiên Vu Nhai có thời gian học sát trận không? Thôi thì
học được chút nào hay chút ít, Vu Nhai không quá để bụng. Chỉ cần Vu
Thuấn còn trong Thí Thần Ma Nhẫn thì khi cần Vu Nhai sẽ kêu gã hỗ trợ bố trí, có thể khiến những người yêu thích trận pháp đi theo gã học hỏi.
Giờ không phải lúc giấu nghề.
Chút nữa vào di tích sẽ phải đi qua những Cổ Ma tộc sát trận này, nếu
không có Vu Thuấn thì Vu Nhai chỉ có thể giương mắt nhìn. Vì lý do này
khiến Thú Đằng tộc không cách nào vào di tích Cổ Ma tộc, bọn họ đành
cống hiến bí mật cho Cổ Duệ chi dân.
Trong khi Vu Nhai xem xét Cổ Ma tộc sát trận hì chiến tranh thần giai
trước mặt sắp chia ra thắn thau. Quả nhiên thần giai bách tộc không phải đối thủ của Cổ Duệ chi dân. Trong cùng đẳng cấp, dù là bách tộc hay
nhân loại bình thường, trừ cá biệt siêu nghịch thiên ra đa số thua xa Cổ Duệ chi dân. Hết cách, Cổ Duệ chi dân đúng là có đủ loại ưu thế rõ rệt.
- Chỉ bằng vào thần giai quê mùa nhà ngươi cũng mơ giết ta? Chết đi!
Ứng Phượng Thiên bị hành hơi thảm, mới dầu gã còn đỡ được nhưng càng về sau càng bị Mộc Văn đè đầu đánh.
Ứng Phượng Thiên hộc máu, gào thét:
- Các ngươi còn đứng đó làm gì? Vài người đứng ra hỗ trợ đi!
Nếu đã chọn đứng về phe nào thì Ứng Phượng Thiên sẽ không khách sáo với thần giai bách tộc.
Đám người bách tộc nhìn hướng Vu Nhai, hắn gật đầu. Sư nhân thần giai,
Ải Nhân tộc thần giai, Nham Khổ xông lên. Bỗng chốc bốn đánh một, bốn
thần giai hợp tác không đơn giản một cộng ba.
Mộc Văn bị đè ép ngộp thở, sắp nổ tung. Vào lúc này các thần giai còn
giữ sức, bọn họ không biết Vu Nhai có muốn Mộc Văn sống không. Nhưng có
người không định để Mộc Văn sống.
- Chết đi!
Ứng Phượng Thiên nhắm ngay lúc ba vị thần giai định nương tay thì bộc
phát ra lực lượng mạnh nhất định dập Mộc Văn ra bã. Ứng Phượng Thiên có
lý do giết Mộc Văn, lúc trước gã bị ức chế nên nổi khùng giết người là
bình thường. Trong khi mọi người không chú ý thì Ứng Phượng Thiên cười
dữ tợn. Diệt khẩu Mộc Văn thì Thú Đằng tộc có cơ hội quay về vòng tay Cổ Duệ chi dân, làm nội ứng hoặc trực tiếp chống đối Vu Nhai cũng được.
Khi mọi chuyện đổ bể, Thú Đằng tộc với lý do bất đắc dĩ đầu hàng Vu Nhai chứ không phải dụ dỗ thần giai Thanh Mộc thần tộc đi xem di tích, trợ
giúp hắn làm Cổ Ma đại đế. Giờ Mộc Văn vô cùng tin tưởng lời đám người
Vu Nhai nói nhảm, Ứng Phượng Thiên cần giết người diệt khẩu. Nếu để Mộc
Văn quay về Cổ Duệ chi dân, kể lại Thú Đằng tộc dụ dỗ gã vào bẫy thì
thật sự nhảy vào Thần Huyền Hải cũng không rửa sạch được.
Hơn nữa giết Mộc Văn xem như lập công với Vu Nhai. Dù gì chỉ đám người
Vu Nhai nhìn thấy, không Cổ Duệ chi dân biết Mộc Văn bị Ứng Phượng Thiên giết chết. Khi cần đôi chối, đám người Vu Nhai nói miệng không bằng
chứng, Cổ Duệ chi dân sẽ không tin tưởng.
Còn về Thanh Mộc hoàng tử, Vu Nhai tha cho gã sống mới lạ. Ứng Phượng
Thiên tính toán đủ đường vừa lao tới trước mặt Mộc Văn. Thêm một đòn là
có thể đánh Mộc Văn ra cám.
- Cái gì?
Ứng Phượng Thiên bỗng thấy bóng đen xuất hiện trước mặt, đó là một
người. Ứng Phượng Thiên là thần giai, ngay phút gấp gáp này vẫn nhìn
thấy rõ mặt bóng đen kia lướt qua, đó là Vu Nhai. Tiểu tử này muốn chết
sao?
Ứng Phượng Thiên không thu lực lượng về được.
Ầm!
Trong giây phút sinh tử, Ứng Phượng Thiên định thu lực lượng về thì một
tấm thuẫn màu vàng đất to lớn bỗng hiện ra trong tay Vu Nhai chặn lại
một kích trí mạng. Vu Nhai đến Thánh binh sư bát đoạn cộng với phù văn,
Đại Địa chi thuẫn đã phục hồi thời kỳ đỉnh cao.
Dù vậy nhưng Vu Nhai bị hất bay rất xa, hắn xoay người mấy vòng dừng lại. Vu Nhai cất đi, bộ dạng bình thường như không.
Vu Nhai không thèm nhìn Ứng Phượng Thiên, thản nhiên nói:
- Người này cứ giao cho ta xử, ta chưa chính thức đấu với thần giai bao giờ.
Ứng Đằng, Ứng Phượng Thiên, Mộc Văn con ngươi co rút. Vu Nhai chặn lại
công kích của thần giai mà còn bình tĩnh như không, đây là loại thực lực gì vậy? Vu Nhai mới có bao nhiêu tuổi? Đặc biệt là Ứng Đằng, gã bỗng
cực kỳ tự ti.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...