- Mộc Nguy . . .
Thanh Mộc hoàng tử thật sự rất muốn giết Mộc Nguy. Nếu không phải vì
nhiệm vụ quan trọng, nếu không phải vì bách tộc đã quy hàng nhưng còn
nổi lòng phản trắc thì Thanh Mộc hoàng tử đã sớm sai cao thủ bách tộc
tiêu diệt Mộc Nguy.
Quan trọng nhất là Thanh Mộc hoàng tử sợ cục diện tốt đẹp này bị nóng giận trong một lúc phá hỏng.
Đúng vậy, Thanh Mộc hoàng tử chậm chạp không xuống tay với Mộc Nguy là
vì gã hết sức cẩn thận. Nhiệm vụ lần này liên quan đến địa vị sau này
của Mộc Nguy, thậm chí là toàn Thần Duệ chi tộc, gã buộc phải cẩn thận.
Hơn nữa nếu nhiệm vụ thành công thì chân thần chắc chắn sẽ thần tứ cho
Thanh Mộc hoàng tử, dù Mộc Nguy còn sống gã cũng không sợ nữa.
Ha ha, nhiệm vụ lớn lao như vậy, thu phục mảnh đất mênh mông thế này, chắc chắn thần tứ sẽ rất kinh người.
Nhưng bây giờ Thanh Mộc hoàng tử trông thấy Mộc Nguy, nghe thanh âm thì
buồn nôn như nuốt phải ruồi. Lúc này Mộc Nguy đứng ra quấy rối, hắn muốn làm cái gì? Chết tiệt, hay Mộc Nguy cũng tơ tưởng Tuyết Đế Nhi?
Mộc Nguy khẳng định suy đoán của Thanh Mộc hoàng tử:
- Không sai, Tuyết Đế Nhi là của ta.
Thanh Mộc hoàng tử muốn nói mấy câu uy hiếp giết người nhưng không cuối cùng thốt ra khỏi môi:
- Mộc Nguy, ta nhịn ngươi thật lâu. Hiện tại lập tức lui xuống, đừng quên việc bây giờ quan trọng cỡ nào.
Không thể để lộ ra nội bộ Cổ Duệ chi dân mâu thuẫn, vì hoàn thành nhiệm vụ Thanh Mộc hoàng tử đành ráng nhịn.
Vu Nhai nói thẳng mặt:
- Ngươi đang ra lệnh cho ta? Ha ha ha ha ha ha! Mộc Tuyên Dương, ta
không nhớ ngươi có tư cách mệnh lệnh cho ta. Ngươi đừng quên, tổng chỉ
huy hành động lần này là ta chứ không phải ngươi. Chẳng qua ta tạm cho
ngươi chỉ huy thay, từ đầu đến cuối ngươi làm không công cho ta.
Vu Nhai cũng nhịn rất lâu, sao hắn có thể trơ mắt nhìn dê con Tuyết Đế Nhi vào miệng sói?
Thanh Mộc hoàng tử tức giận quát:
- Mộc Nguy, ngươi nói cái gì?
- Ta nói không đúng? Trước khi xuất phát là ai kêu ta thống lĩnh đội?
Trong đội này ai mới là cường giả mạnh nhất thế hệ trẻ Thanh Mộc thần
tộc? Địa vị của ta vốn cao hơn ngươi.
Vu Nhai bình tĩnh biểu hiện, diễn ra bản tính Mộc Nguy ngông cuồng.
Bộ dáng ngông nghênh của Mộc Nguy đánh thức Thanh Mộc hoàng tử, cơ mặt
cứng ngắc. Đúng rồi, gã quên Mộc Nguy trên danh nghĩa có địa vị cao nhất đội. Lúc trước Mộc Nguy vô hình, cộng với chụp cái mũ chết chắc lên đầu hắn, cuối cùng thêm vào bản tính Thanh Mộc hoàng tử kiêu ngạo nên quên
mất chuyện này.
- Hơn nữa bây giờ chuyện của ngươi rất quan trọng? Ngươi thu một nữ nô là cực kỳ quan trọng sao?
Vu Nhai nói tiếp:
- Nếu không quan trọng thì đừng để nàng ảnh hưởng hành động của Cổ Duệ chi dân chúng ta, ngươi còn muốn thu nàng?
Vu Nhai từng bước đi hướng Tuyết Đế Nhi, và cả Thanh Mộc hoàng tử đứng cạnh nàng.
- Hoặc ngươi rất khó chịu? Được, chúng ta đánh một trận đi, ai thắng thì nữ nô đó thuộc về ai.
Đằng sau có cao thủ Cổ Duệ chi dân nhắc nhở:
- Mộc Nguy, bây giờ không phải lúc phá rối.
Vu Nhai nhún vai nói:
- Ta biết, chỉ cần hoàng tử điện hạ không càn quấy thì ta cũng vậy.
Ý của Vu Nhai là chỉ cần Thanh Mộc hoàng tử không thu nữ nô Tuyết Đế Nhi ngay bây giờ, và tặng nàng cho hắn thì hắn sẽ trở nên yên tĩnh.
Thanh Mộc hoàng tử nghe lời Vu Nhai nói, nhìn hắn không ngừng đến gần,
da mặt gã co giật. Mất mặt không có chỗ giấu, hình tượng vĩ đại của gã
trong khoảnh khắc tan vỡ trước mặt Tinh Linh tộc nhân. Nếu bây giờ Thanh Mộc hoàng tử không lên tiếng thì hình tượng sẽ càng nát hơn tương tàu.
Thanh Mộc hoàng tử định đánh nhau thật nhưng bị cường giả Cổ Duệ chi dân sau lưng ngăn cản:
- Hoàng tử, không cần so đo với hắn.
- Địa vị của Mộc Nguy cao hơn hoàng tử, nhưng hắn không cao hơn chúng
ta. Nếu là mệnh lệnh có lợi cho hành động thu phục bách tộc thì chúng ta có thể không phục tùng, nhưng tranh giành nữ nô? Chúng ta không cần
nghe theo hắn!
Trong phút chốc tinh thần Thanh Mộc hoàng tử phấn chấn, người nhẹ nhõm hẳn ra.
Đúng rồi, trên danh nghĩa Mộc Nguy có địa vị cao nhưng không nắm quyền,
hắn ra lệnh cho những người xung quanh được không? Thanh Mộc hoàng tử
chẳng những không giận mà còn mỉm cười, vũ lực cao chưa chắc được người
ta xem trọng.
Vu Nhai nói:
- Mộc Tuyên Dương, ngươi chịu thừa nhận không phải là đối thủ của ta? Nếu vậy thì hãy giao nữ nô cho ta.
Thanh Mộc hoàng tử không nhịn được muốn phản bác một chút, ra vẻ rộng rãi nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Đúng thật ta không phải là đối thủ của ngươi, lúc
trước thua trong tay ngươi. Chuyện này không có gì mất mặt, thắng bại là chuyện thường của binh gia, ta sẽ không thua suốt đời.
Sau đó Thanh Mộc hoàng tử cười khẩy nói:
- Tuyết Đế Nhi là do hai vị tiền bối trong tộc bắt, nàng còn là nữ ngoại sinh của Du Vũ Nhi, nếu ngươi khiến bọn họ giao nàng cho ngươi thì ta
không có ý kiến gì.
Vu Nhai hiệu Mộc Nguy mắt sáng rỡ nói:
- A! Đây là ngươi nói.
Vu Nhai phớt lờ Thanh Mộc hoàng tử, đi tới trước mặt Tuyết Đế Nhi, hai
cao thủ trung niên Cổ Duệ chi dân, Du Vũ Nhi đứng bên cạnh nàng.
Vu Nhai nói thẳng:
- Giao nữ nô này cho ta.
Du Vũ Nhi phỉ báng thẳng mặt Vu Nhai:
- Mộc Nguy, ngươi là cái thứ gì? Dòng máu trong người của ngươi không
phải máu thuần thần, dù là cường giả mạnh nhất thế hệ trẻ Thanh Mộc thần tộc thì sao? Bây giờ ta là nữ vương Tinh Linh tộc, Tuyết Đế Nhi là nữ
ngoại sinh của ta. Ta không định giao nàng cho ngươi.
Du Vũ Nhi khinh thường tạp chủng Mộc Nguy.
Bốp!
Một tiếng trong trẻo vang lên đằng trước Thánh thụ Tinh Linh yên tĩnh, ngay khi Du Vũ Nhi nói xong.
Tình hình là Mộc Nguy vươn tay ra ngừng giữa không trung,Du Vũ Nhi thì bụm mặt ngơ ngác.
- Ngươi . . . Ngươi dám đánh ta?
Thanh âm trong trẻo vừa rồi là Mộc Nguy tát mặt Du Vũ Nhi, vào lúc này
hắn dám đánh người, thật sự dám dánh. Nhìn sao thì Mộc Nguy trẻ tuổi
không đấu lại Du Vũ Nhi.
Có phải đánh lại hay không chẳng thành vấn đề, sau sao địa vị của Mộc Nguy thoạt trông khá cao.
Quan trọng là Du Vũ Nhi rất nhanh sẽ trở thành nữ vương Tinh Linh, Mộc
Nguy nhục nhã nàng trước khi nàng trở thành nữ vương trước mắt bao
người, chuyện này không tốt.
Vu Nhai với giọng điệu Mộc Nguy cuồng ngất trời:
- Đánh ngươi thì sao? Ta không thể đánh? Ta đường đường là cường giả
mạnh nhất thế hệ trẻ Thanh Mộc thần tộc, chẳng lẽ không được đánh tiện
tỳ như ngươi?
Địa vị của Du Vũ Nhi không thấp, nàng là nữ nhân được Thanh Mộc thần
vương yêu thương. Thanh Mộc hoàng tử thấy Du Vũ Nhi xinh đẹp cũng không
dám nổi máu dê, mấy năm nay nàng sống khá thoải mái trong mảnh đất bí
ẩn, sinh hoạt như quý phu nhân. Không ai ngờ Mộc Nguy dám đánh Du Vũ
Nhi.
Vu Nhai cố tình đánh Du Vũ Nhi, nàng chửi Tuyết Đế Nhi, lão nữ vương
Tinh Linh, những người khác, biểu hiện khiến người ta sôi máu. Vu Nhai
đánh thay cho Tinh Linh tộc, không trông chờ đánh tỉnh Du Vũ Nhi, chỉ
cần đánh sướng tay là được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...