Vu Nhai không chịu lộ thêm về Cổ Ma tộc, xem ra các trưởng lão Thú Nhân tộc thật sự phải đi thỉnh giáo hai vị trấn tộc.
Cuộc họp đến đây là ngừng, bước đầu tiên của Vu Nhai có chút thành công, hắn không biết về sau sẽ như thế nào. Tuy nhiên trải qua lần mò hôm nay hắn đã có kế hoạch, Vu Nhai lên kế hoạch thuyết phục Thú Nhân tộc,
chủng tộc khác.
Trước khi tan họp, Nguyệt Cổ lại hỏi:
- Vu huynh, tại sao người có thiên phú, bối cảnh như ngươi còn muốn đầu vào Cổ Ma tộc?
Các trưởng lão Thú Nhân tộc vãnh tai lắn nghe. Vu Nhai có hai bối cảnh
lớn là Huyền Binh đế quốc, Độc Cô gia, cộng với thiên phú nghịch thiên
đến đáng sợ của hắn, dường như không cần thiết thêm vào thế lực khác.
Vu Nhai không chút suy nghĩ trả lời ngay:
- Bởi vì ta muốn sống trong loạn thế.
Vu Nhai rời đi nhanh như gió, Ngân Lang đại trưởng lão cũng không bắt giữ được.
Ngân Lang đại trưởng lão thở dài kinh thán trước thực lực của Vu Nhai:
- Người trẻ tuổi đáng sợ, huyền khí của hắn chỉ mới là đỉnh thiên binh sư, sao hắn làm được?
Lúc trước Ngân Lang đại trưởng lão đã nhận ra Vu Nhai chỉ cỡ đỉnh thiên
binh sư, nhưng bản thân tiểu tử nhân loại này có cảnh giới các loại cảm
ngộ siêu cao, lão không nhìn thấu được. Nguyệt Cổ bảo Vu Nhai từng đỡ
được công kích của Thánh binh sư cao đoạn càng khiến Ngân Lang đại
trưởng lão không đoán ra.
Vừa rồi tiểu tử nhân loại tùy tay biểu hiện ra thực lực khiến Ngân Lang
đại trưởng lão hiểu rằng lão đã đánh giáp thấp thanh niên này.
Nguyệt Cổ đã là thiên tài, lúc trước các trưởng lão Thú Nhân tộc cho
rằng gã là đỉnh cao nhất trong Thần Huyền đại lục. Nhưng tiểu tử nhân
loại này cho bọn họ biết cái gì gọi là ngoài người có người, ngoài trời
có trời.
Một trưởng lão Thú Nhân tộc suy nghĩ chậm chạp gãi đầu lông xù hỏi:
- Sống sót? Là sao?
Ngân Lang đại trưởng lão giải thích rằng:
- Ý là Cổ Ma tộc càng cường đại, cho hắn khả năng sống sót trong loạn thế lớn hơn.
Vu Nhai nói câu cuối cùng, nụ cười kia, thực lực bộc lộ ra ngoài khiến
Ngân Lang đại trưởng lão hơi nghiêng hướng Cổ Ma tộc. Một thanh niên
thiên tài như vậy thà bỏ thế lực Huyền Binh đế quốc tham gia vào Cổ Ma
tộc, bản thân chuyện này đã có ý nghĩa siêu phàm.
Ngân Lang đại trưởng lão không biết Vu Nhai đang hố mình, hắn nói vì
sống sót là lời thật lòng. Nếu Vu Nhai có thể nắm giữ lực lượng bách tộc thì tất nhiên sẽ sống dễ hơn, bọn họ không biết hắn muốn làm vua bách
tộc.
Rất khó đoán, thực lực và tuổi tác của Vu Nhai không nên có dã tâm như vậy.
Hiện giờ Ngân Lang đại trưởng lão, Nguyệt Cổ đều cho rằng Vu Nhai đầu
phục Cổ Ma tộc. Bọn họ sẽ mang loại suy nghĩ này đến trước mặt hai vị
cường giả trấn tộc.
Nói khó nghe thì Vu Nhai là tên sai vặt, nói dễ nghe thì là sứ giả bí mật.
Vì suy nghĩ này khiến trưởng lão Thú Nhân tộc suy đoán nhiều hơn nữa. Ví dụ như tại sao Vu Nhai nghịch thiên đến thế? Nơi nhỏ bé như Bắc Đẩu
hành tỉnh lại ra thiên tài nghịch thiên dữ vậy? Là Cổ Ma tộc âm thầm bồi dưỡng sao? Tại sao Vu Nhai có thể lẻn vào mảnh đất bí ẩn mà không bị Cổ Duệ chi dân phát hiện? Vu Nhai làm được hành động vĩ đại trong khi
Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc không thành công, phải chăng cũng
nhờ Cổ Ma tộc âm thầm hỗ trợ?
Tại sao Vu Nhai ở trong vòng ngoài thế giới lữ giả chết chắc thế mà chớp mắt đã đến mảnh đất bí ẩn? Nói theo lời Vu Nhai thì bây giờ công hội lữ giả là kẻ thù của hắn, không thể nào là ý thức thế giới lữ giả làm. Vậy sẽ là ai?
Bọn họ nghe Nguyệt Cổ nói vòng ngoài thế giới lữ giả chôn vùi rất nhiều cường giả thần giai.
Cổ Ma tộc rốt cuộc ở nơi đâu?
Như Vu Nhai nói Thần Huyền đại lục có nhiều chỗ bí ẩn, Cổ Ma tộc có
giống như Cổ Duệ chi dân, công hội lữ giả ở trong tiểu thế giới kỳ dị bí ẩn khó lường giống thế giới lữ giả, mảnh đất bí ẩn không?
Các suy đoán liên tục nảy ra làm đám thú nhân càng tin tưởng vào Cổ Ma
tộc nhiều thêm, cộng với sự thật Cổ Ma tộc từng thống trị Thần Huyền đại lục. Cổ Ma tộc đã thống trị bách tộc, thậm chí là Thú Nhân tộc, bọn họ
thấy lòng dễ chịu hơn. Cổ Ma tộc xem như tộc đế hoàng chính thống, như
Vu Nhai đã nói, Thú Nhân tộc phải lựa chọn. Tuy bọn họ hơi kém thông
minh nhưng còn biết tự lượng sức mình.
Vu Nhai rời khỏi Thú Vương thành, khẽ thở dài:
- Phù, điều nên làm thì đã làm, chờ xem cường giả trấn tộc Thú Nhân tộc nói sao.
Mồm mép nhanh nhẩu cũng rất tốn não, Vu Nhai không chắc kết quả sẽ ra
sao. Nhưng mục đích đã thành công, đó là khiến các trưởng lão Thú Nhân
tộc vắt óc suy đoán.
Bọn họ đoán đến trình độ nào thì Vu Nhai không biết.
Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên.
Điều nên làm Vu Nhai đã làm xong, hắn không thể nào làm nhiều hơn được. Vu Nhai quyết định tiếp tục làm Mộc Nguy của mình.
Vu Nhai quyết định xong dịch dung thành Mộc Nguy, lấy đâu ra một đầu
ngầu người hóa trang thành hình dạng Nguyệt Cổ. Vu Nhai hiệu Mộc Nguy
xách đầu Nguyệt Cổ nghênh ngang đi vào Thú Vương thành. Trước cửa thành
có binh sĩ thủ thành định cản Vu Nhai lại.
Vu Nhai kiêu căng, ngông cuồng và ngốc nghếch nói:
- Tổ cha nó, đồ đê tiện, mở mắt chó ta nhìn xem lão tử là ai? Nhìn coi
lão tử đang cầm cái gì? Lão tử chính là Mộc Nguy cường giả mạnh nhất thế hệ trẻ Thanh Mộc thần tộc, nghe không? Ta là Mộc Nguy! Thanh Mộc hoàng
tử ngày hôm qua uống rượu với Thú Nhân vương của các ngươi đều thua
trong tay ta! Đã thấy rõ chưa? Đầu người trong tay lão tử là Nguyệt Cổ
thiên tài của các ngươi!
Vu Nhai nói xong chỉ vào đầu Nguyệt Cổ. Trong phút chốc Thú Vương thành
dậy sóng thần. Nguyệt Cổ đã chết, hy vọng cuối cùng của nhiều người tan
vỡ.
Cứ thế Mộc Nguy oai phong đi vào Thú Vương thành, có người nhanh chóng chạy đến dẫn đường vì Thú Nhân vương muốn gặp hắn.
Đương nhiên Thú Nhân vương muốn gặp cường giả mạnh nhất thế hệ trẻ Thanh Mộc thần tộc, dù gã nghe Lai Nhân Chiến nói Mộc Nguy không được Cổ Duệ
chi dân thích, nhưng trời biết người ta có mãi mãi bị xa lánh không? Thú Nhân vương tiếp kiến nhưng không quá nhiệt tình.
Tâm tình Thanh Mộc hoàng tử vốn rất tốt nhưng nghe nói Mộc Nguy tuyên
dương uy danh cường giả mạnh nhất thế hệ trẻ Thanh Mộc thần tộc thì mây
đen kéo về.
- Tổ cha nó, ta nhất định sẽ phân thây hắn!
Nguyệt Cổ đồ vô dụng, sao không kéo theo Mộc Nguy chết chung?
Tóm lại Nguyệt Cổ chết khiến Thú Vương thành dấy lên làn sóng nhưng
không lớn như tưởng tượng, dân chúng bình thường diễu hành phản đối.
Lang nhân tộc trầm mặc, thế lực của Nguyệt Cổ tập thể im lặng.
Lại qua hai ngày, Thú Vương thành dần lắng đọng, trở về trục quay cũ.
Cổ Duệ chi dân bàn bạc với Thú Nhân tộc chinh phục chủng tộc khác.
Quanh Thú Nhân tộc còn nhiều chủng tộc nhỏ, Cổ Duệ chi dân không cần bồi dưỡng 'bậc thang' cho mấy chủng tộc này, dùng vũ lực chấn nhiếp là
được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...