Vu Nhai dung hợp nhiều quy tắc chi nguyên, cảm ngộ các loại đại địa khiến hắn tiến bộ. Ví dụ như kiếm đạo, Vu Nhai cảm ngộ là học vỡ lòng từ một trăm tám mươi chín thánh kiếm, quy tắc thành thánh có tác dụng rất lớn để tăng tiến kiếm đạo. Vu Nhai tự tin bây giờ hắn có sức chiến đấu tương đương với thánh binh sư lục đoạn bình thường.
sức chiến đấu của thánh binh sư lục đoạn tiêu diệt Dương Tiên Nặc, một thiên tài hơi mạnh chút xíu tối đa tương đương với thánh binh sư nhị đoạn có gì khó? Trong hạch tâm đoàn đội đa số người có thực lực ngang ngửa với Dương Tiên Nặc.
Vu Nhai lao vào hạch tâm đoàn đội không có hạch tâm hội viên tựa như sói vào bầy dê.
Vu Nhai sát ý ngút trời, lúc này hắn muốn giết, giết sạch bọn họ, giết nhiều người trong thời gian ngắn nhất.
Các thành viên không phải hạch tâm hội viên bị Vu Nhai giết sợ, nhưng chưa đủ. Vì hạch tâm hội viên không dễ đối phó, mười mấy hạch tâm hội viên đang hợp sức trùng kích phù văn trận. Nhanh, phải mau hơn nữa.
- Mau, mau chút nữa!
Nhiếp Võ Tĩnh nhìn Vu Nhai giết người, nổi da gà da vịt lên. Quá đáng sợ, tại sao có đỉnh thiên binh sư đáng sợ như thế?
Điều này không hợp với lẽ thường, dù Thần Huyền đại lục có nhân vật khủng bố như vậy thì người đó nên là gã mới đúng!
Mặc kệ thế nào bây giờ điều Nhiếp Võ Tĩnh cần nhất là tốc độ, không để Vu Nhai giết nhiều người. Nhưng lạ lùng là tại sao phù văn trên phù văn trận ngày càng dày đặc, nhiều hơn, hầu như lan tràn khắp khu vực phù văn trận bao vây?
Rõ ràng Vu Nhai không tiếp tục bày trận.
Vu Nhai giết mười mấy người xong phát hiện tình huống này. Có chuyện gì? Tại sao cứ có phù văn mới toát ra? Lúc trước Vu Nhai rất quan tâm, bây giờ càng chú ý nhiều hơn. Vu Nhai khẳng định hắn không hề bày ra những phù văn này, chắc chắn là bị phù văn Huyền Binh Điển ảnh hưởng nên đám phù văn này chui lên khỏi mặt đất.
Lạ lùng là Vu Nhai xem hiểu những phù văn này, vì chúng nó rất giống Huyền Binh Điển nhưng phức tạp hơn nhiều. Có lẽ khi Vu Nhai học nhiều phù văn Huyền Binh Điển hơn sẽ hiểu rõ.
phù văn tương tự thậm chí giống y như Huyền Binh Điển, đây rốt cuộc là chuyện gì?
Vu Nhai thầm nhủ trong lòng:
- Khoan đã, những phù văn này chui ra từ lòng đất, nơi này là thế giới lữ giả, nghĩa là đây là phù văn của thế giới lữ giả? Chúng nó giống hệt như phù văn Huyền Binh Điển?
- Phải rồi, Nhiếp Võ Tĩnh có nói bọn họ bày ma pháp trận là loại thuộc về thế giới lữ giả, dung hợp với toàn thế giới. Những phù văn này có khi nào cũng giống như vậy?
- Bạch Trọc được thế giới lữ giả chọn nên có được ma pháp trận dung hợp với thế giới lữ giả. Bây giờ ta trông thấy những ma pháp trận dung hợp vào thế giới lữ giả là sao?
- Mặc kệ nó, nếu những phù văn này chui ra vậy ta không khách sáo lợi dụng chúng nó, để phù văn trận của ta càng thêm kiên cố.
Vu Nhai vừa nhủ thầm vừa giẫm mạnh chân, bắt các ấn quyết.
Trong phút chốc phù văn trận dày thêm mấy phần, như chiếc lồng giam, trên trời dưới đất rậm rạp phù văn.
Một thành viên hạch tâm hội viên sơ sẩy bị đánh bật ra ngoài. Bọn họ kinh sợ nhìn trận pháp này, dời tầm mắt sang Vu Nhai. Tại sao người này khủng bố quá vậy?
Vu Nhai không rảnh quan tâm bọn họ, hắn đang bận thúc giục những phù văn thế giới lữ giả. Vào lúc đó hắn bỗng cảm thấy nhịp tim đập nhanh đến từ vòng ngoài thế giới lữ giả.
Tim đập nhanh như cảnh báo Vu Nhai ở khu vực vòng ngoài có thứ gì đó muốn hắn đi xem.
Không, không chỉ như thế, tim đập nhanh ẩn chứa áp lực kinh khủng làm Vu Nhai ngộp thở, muốn nghiền nát hắn. Nhưng không hiểu sao Vu Nhai không sợ áp lực này, còn muốn tranh đấu với nó.
Cảm giác rất mâu thuẫn và kỳ lạ, Vu Nhai thầm thắc mắc:
- Có chuyện gì? Tại sao có cảm giác kỳ lạ này?
Rõ ràng Vu Nhai bày phù văn Huyền Binh Điển nhưng tại sao dẫn đến phù văn thế giới lữ giả nổi lên? Hơn nữa những phù văn này giống y như của Huyền Binh Điển, có lẽ là đồng nguyên. Bây giờ Vu Nhai thúc giục những phù văn này dẫn đến cảm giác kỳ lạ truyền từ khu vực vòng ngoài, chẳng lẽ Huyền Binh Điển và thế giới lữ giả có liên quan gì sao?
Vu Nhai thầm khó hiểu, hắn nổi lên một suy nghĩ rất khó tin, cách nghĩ đó làm hắn sốt ruột muốn đi khu vực vòng ngoài nhìn xem. Vu Nhai muốn tìm hiểu tim đập nhanh đó là vì cái gì? Vu Nhai không sợ.
Vu Nhai mang Huyền Binh Điển từ thế giới khác đến, nếu có liên quan thế giới lữ giả thì sẽ là tình huống gì?
Vu Nhai không nghĩ ra, tạm thời không rảnh suy đoán. Bây giờ Vu Nhai cần tiếp tục chiến đấu, giải quyết tình huống nguy hiểm trước mắt rồi tính. Vu Nhai tiếp tục thúc giục phù văn khiến phù văn trận càng kiên cố hơn. Phù văn trận lúc này trông như sân thể dục kiếp trước của Vu Nhai, hoàn toàn phong kín. Đám người Nhiếp Võ Tĩnh bất lực, trong khoảng thời gian ngắn không thể phá vỡ.
- Giết, liên hợp giết hắn trước, không để hắn tiếp tục tăng cường phù văn trận!
Bọn họ không biết những phù văn này chui ra từ dưới thế giới lữ giả, bây giờ Vu Nhai đang liên tục bắt ấn nên cứ nghĩ đó là hắn tạo ra. Nhiếp Võ Tĩnh tạm thời bó tay với phù văn trận, đành xông hướng Vu Nhai.
Giây sau Nhiếp Võ Tĩnh tỉnh táo lại, nói:
- Không, mọi người đừng ra tay tập thể, để lại vài người luân phiên oanh kích một điểm trong trận pháp!
- Giết!
Hạch tâm hội viên bị Vu Nhai chọc giận. Nguyên hạch tâm đoàn đội bị một mình Vu Nhai khuấy động, nói ra cười chết người. Thực lực của bọn họ là đỉnh cao trên Thần Huyền đại lục, cũng là đỉnh thiên giai có tiềm lực cao chót vót.
- Vạn Kiếm Quyết!
Nếu bảo các hạch tâm hội viên là đỉnh thien giai thì Vu Nhai là ngôi sao trên đỉnh núi, núi có cao cách mấy cũng mãi mãi không chạm tới được. Gần hai trăm thanh kiếm bay ra khỏi cơ thể Vu Nhai, càn quét trong không gian nhỏ hẹp này.
kiếm đạo siêu mạnh tràn ngập trong phù văn trận, đối diện hạch tâm đoàn đội thì kiếm đạo thành thánh của Vu Nhai vẫn đầy áp đảo.
kiếm quang tràn ngập, tiếng hét nổi lên.
- A!
Tiếng kim loại va nhau không che đậy được, bởi vì cả đám hạch tâm đoàn đội hung dữ xông lên không ngờ bỗng nhiên có kiếm bay ra khỏi người Vu Nhai, càng không ngờ hắn có nhiều kiếm đến thế. Trong phút chốc bọn họ thành bia ngắm, có quá nhiều kiếm, hạch tâm hội viên phản ứng lại cũng không tránh thoát được.
Thực lực mạnh có thể dùng lực lượng chặn lại, nhưng người yếu thì không phản ứng kịp, chỉ có một kết quả đó là chết rất thảm. Từng thanh kiếm xoay quanh bay ra, người phản ứng chậm bị cắt miếng hoặc dâm thủng lỗ chỗ.
- Rút!
Đám người Nhiếp Võ Tĩnh thực lực mạnh hơn chút không ngăn được một trăm tám mươi chín thánh kiếm buộc lòng rút lui. Khi gần hai trăm thanh kiếm của Vu Nhai không công kích nữa, khi bọn họ thấy rõ ràng quanh người hắn thì tập thể hút ngụm khí lạnh. Có mười mấy xác chết máu me nhầy nhụa quanh người Vu Nhai, ngước đầu lên nhìn, cảm thấy hắn đứng đó như một thanh kiếm, là thanh kiếm rút khỏi vỏ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...