Triệu Hoán Thần Binh

Cổ Đế Long Linh hỏi:

- Vu tiểu tử, buổi tối Bắc Đẩu đoàn sẽ đến đây, ngươi định làm sao? Về lại đội hay sao?

Cổ Đế Long Linh đã hoàn toàn dung hợp với Cổ Đế Long kiếm mới, tâm tình tốt nên nói nhiều hơn.

Vu Nhai cười khẩy nói:

- Nhiên là gậy ông đập lưng ông, bọn họ muốn dùng ma pháp trận nhốt chúng ta, một lưới bắt hết. Vậy chúng ta nhốt ngược lại, bắt hết tất cả.

Vu Nhai không chút nương tay với người nào muốn đẩy gia đình, bằng hữu của hắn vào chỗ chết.

Vu Nhai nói:

- Bây giờ việc cần làm là bày phù văn trận.

Vu Nhai không hành động ngay, hắn rời khỏi hiệp cốc, ìm nơi bí ẩn dùng đạo cụ ma pháp Nguyệt Lâm Sa tặng cho liên lạc với nàng. Vu Nhai báo cáo mọi chuyện cho công chúa Nguyệt Lâm Sa biết, chỉ rõ vị trí hiệp cốc khiến Nguyệt Lâm Sa tìm cách nhanh chóng chạy tới, cố gắng đừng để phe địch chú ý.

Tuy Vu Nhai muốn phản kích nhưng hắn cần hết sức cẩn thận, điều này liên quan tới mạng nhỏ, phải làm hoàn mỹ nhất. Lỡ như xảy ra trục trặc, chỉ cần Nguyệt Lâm Sa đến nơi là an toàn rất nhiều.

Chuyện liên quan đến giữ mạng, Vu Nhai không cảm thấy nhờ một nữ nhân hỗ trợ có gì xấu mặt.

Nguyệt Lâm Sa lạnh lùng cười:

- Nhất định sẽ nhanh chóng chạy tới, nếu đã trở mặt thì ta không cần khách sáo với hai nội ứng kia nữa.

Nguyệt Lâm Sa không phải người tốt, nếu không bất đắc dĩ tình huống không rõ ràng, hành động của hai nội ứng sớm đáng chết. Nguyệt Lâm Sa nghe Vu Nhai kể về chuyện Nhiếp Võ Tĩnh làm thì cực kỳ giật mình, có người được thế giới lữ giả, mục tiêu là Thần Huyền đại lục. Thiên hạ sắp đại loạn rồi sao?


Vu Nhai gật đầu, nói:

- Tốt, bây giờ ta đi về bày phù văn trận ngay.

Vu Nhai định cắt đứt liên lạc ma pháp.

Nguyệt Lâm Sa ngăn lại:

- Chờ chút, tiểu binh.

Nghe Nguyệt Lâm Sa lên tiếng, hắn chớp mắt ý hỏi:

- Gì?

Nguyệt Lâm Sa nghiêm túc nói:

- Cẩn thận chút, phải sống.

Trong mắt Nguyệt Lâm Sa chất chứa quyến luyến làm Vu Nhai sững sờ. Nguyệt Lâm Sa là một công chúa kiêu ngạo bị nam nhân nhìn chằm chằm khiến nàng khó chịu.

Nguyệt Lâm Sa hầm hừ:

- Ta còn đang chờ lời hứa kia của ngươi.

- Làm ơn đừng nói mập mờ như vậy, hình như trong sự kiện Vĩ Tiễn Điêu ta đã thực hiện lời hứa?

- Cái gì? Ai . . . Ai nói? Lúc Vĩ Tiễn Điêu ta chưa gặp nguy hiểm sinh mạng, chẳng qua ngươi tự ý cứu. Hơn nữa bây giờ là ai kêu ta chạy tới hỗ trợ?

Dĩ nhiên Nguyệt Lâm Sa không đồng ý, lời hứa đó sao có thể dễ dàng xóa bỏ? Nghĩ đến không còn lời hứa là lòng Nguyệt Lâm Sa hốt hoảng, dường như sẽ vì thế mà quan hệ bị cắt đứt.

- Đó cũng là nàng . . . Rồi rồi, hứa thì hứa, xem như ta chịu thiệt.

Vu Nhai vốn muốn nói là bản thân nàng bị nguy hiểm nhưng nói một nửa hắn lại ngừng. Cứ dây dưa chuyện này thì khó nói rõ, hơn nữa đúng là Vu Nhai cần Nguyệt Lâm Sa hỗ trợ, đôi khi nên biểu hiện nam nhân một chút.

Lúc Vĩ Tiễn Điêu Nguyệt Lâm Sa nắm chắc sống sót, không xem như nguy hiểm mạng sống.

Nguyệt Lâm Sa kiêu ngạo ưỡn ngực:

- Hừ! Coi như lần này ngươi không nhỏ nhen.

Tròng mắt Vu Nhai xoay tròn, nuốt nước miếng nói:

- Ta nhỏ nhen bao giờ? Ta tìm được phong chi thiên phú chi nguyên, tính để lại cho nàng.

- Để cho ta? Thật không?


Nguyệt Lâm Sa vui vẻ, nàng không quan tâm Vu Nhai cho mình cái gì. Nguyệt Lâm Sa rướn người tới trước, hình ảnh ma pháp chiếu đường cong khe rãnh làm Vu Nhai rất muốn vùi mặt vào đó, thật là yêu nữ.

- Thôi không nói nữa, ta đi đây. Ta không mong đến lúc đó thiếu thời gian.

Vu Nhai bỏ chạy.

Nguyệt Lâm Sa nhìn Vu Nhai vội vã cắt đứt liên lạc ma pháp, cau mũi cười mắng:

- Cái tên háo sắc mà nhát gan.

Nguyệt Lâm Sa cũng phát hiện ánh mắt háo sắc của Vu Nhai, nàng muốn hấp dẫn hắn, dụ hắn lên giường rồi chờ xem hắn dám không chịu trách nhiệm? Có phải làm như vậy hơi to gan? Nam nhân đầu thích kiểu chim nhỏ nép vào người. Nguyệt Lâm Sa bắt đầu rối rắm xoay quanh chuyện 'đế phu tương'.

Nguyệt Lâm Sa ngẫm nghĩ một lúc lâu, lẩm bẩm:

- Xì, còn nói không nhỏ nhen, mỗi lần đều không chịu nhường, người ta cũng là cô nương . . .

Vu Nhai không biết Nguyệt Lâm Sa buồn phiền, bây giờ hắn không có chuyện gì đau đầu nhức óc. Vì cảm ngộ nhiều căn cơ địa binh sư nên Vu Nhai quét mắt địa hình một cái là nhìn thấu chỗ nào bày trận tốt nhất.

Vu Nhai bắt đầu bày phù văn trận ở vị trí bí ẩn, là phù văn trận dung hợp phù văn Huyền Binh Điển. Tuy gần đây Vu Nhai chưa khám páh phù văn Huyền Binh Điển mới nhưng hắn không ngừng học tập, vận dụng. Vu Nhai phát hiện phù văn Huyền Binh Điển cao cấp, cường đại hơn phù văn khác rất nhiều.

Bởi vì chỉ cần một khốn trận, trận pháp không quá lớn, quay quanh chỗ boss cuối nên Vu Nhai không tốn nhiều thời gian. Vì khiến nguyên trận pháp càng cường đại, hắn dùng gần hết thời gian, mãi đến chạng vạng mới hoàn thành, xác nhận xong đi ngay.

Tức là nhiệm vụ hiệp cốc của Vu Nhai đã viên mãn hoàn thành.

Vu Nhai ra khỏi hiệp cốc, hắn núp trong góc khuất trên đường Bắc Đẩu đoàn sẽ đi ngang, chờ đợi Bắc Đẩu đoàn xuất hiện. Vu Nhai thấy rảnh rỗi quyết định làm vài chuyện.

Vu Nhai nhỏ giọng nói:

- Không biết tiễn chi thiên phú chi nguyên có tác dụng gì với ta?

Vu Nhai bắt đầu dung hợp. Thiên phú chi nguyên và quy tắc chi nguyên gần như nhau, quy tắc lực lượng kích phát sức mạnh trong cơ thể. Điều khác biệt ở chỗ quy tắc chi nguyên kích phát Linh Doanh mà bọn họ từng cảm ngộ, thiên phú chi nguyên thì kích phát thiên phú trong người. Tình hình tiếp theo khiến Vu Nhai sững sờ.


- Huyền Binh Điển, ngươi đang làm gì?

Vu Nhai mới dung hợp tiễn chi thiên phú chi nguyên vào cơ thể, chưa kịp cảm ứng hơi thở quy tắc chi nguyên bỗng phát hiện Huyền Binh Điển run mạnh. Huyền Binh Điển hút tiễn chi thiên phú chi nguyên vào, sau đó Huyền Binh Điển tỏa sáng.

Khóe môi Vu Nhai co giật:

- Chẳng lẽ Huyền Binh Điển thích thứ này? Nhưng ta đã hứa sẽ cho Nguyệt Lâm Sa phong chi thiên phú chi nguyên.

Hình ảnh kỳ lạ xảy ra, Huyền Binh Điển phun tiễn chi thiên phú chi nguyên ra ngay, quay vòng vòng trong cơ thể hắn. Huyền Binh Điển bày ra tư thế kỳ lạ, giốnng hư đang nôn mửa.

Vu Nhai la lên:

- Nôn mửa?

Vu Nhai há hốc mồm.

Thôn Thiên kiếm linh giải thích rằng:

- Đúng là đang ói. Huyền Binh Điển cứ tưởng thiên phú chi nguyên đó là thứ nó rất mong chờ, nhưng nuốt vào rồi mới biết là thứ thấp kém, nên nó phun ra. Tuy ta không biết tại sao Huyền Binh Điển thích thứ đó nhưng ta dám chắc thần chi nguyên mới là thứ nó muốn ăn nhất.

Thôn Thiên kiếm linh chỉ suy đoán.

- Thấp kém? Rất muốn ăn thần chi nguyên? Chẳng lẽ Huyền Binh Điển ngộ nhận thiên phú chi nguyên là thần chi nguyên?

Môi Vu Nhai giật giật, không biết nên làm biểu tình gì. Chắc Huyền Binh Điển ngộ nhận tiễn chi thiên phú chi nguyên là thần chi nguyên, nó muốn ăn thần chi nguyên? Ta rất muốn cho Huyền Binh Điển ăn thần chi nguyên nhưng biết đi đâu tìm?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui