Nói xong Vu Nhai vẫn kêu nam sinh bị cắm mấy chục thanh kiếm bóp nát ngọc bài lữ hành.
Giải quyết hai người xong Vu Nhai vươn tay rút từng thanh kiếm ra khỏi mấy chục người.
Máu phun ra theo lưỡi kiếm, từng thanh kiếm nhập vào cơ thể Vu Nhai trước bao cặp mắt ốc bưu. Tất cả là huyền binh bản mệnh của hắn?
Thực lực Vu Nhai bây giờ chỉ cần không phải bí mật siêu quan trọng thì hắn không sợ để lộ ra. Ai không có chút thủ đoạn? Sợ là không ai tin hàng trăm thanh kiếm đều là huyền kiếm bản mệnh của Vu Nhai.
Vu Nhai mặc kệ ánh mắt khó hiểu của đám người, nói với Vong Linh pháp sư:
- Vong Linh huynh, chúng ta đi.
- A . . . ừ.
Vong Linh huynh ngơ ngẩn, một chọi mấy chục mà không tốn chút sức nào, Vu Nhai cực kỳ bình tĩnh. Vu Nhai không chỉ bí hiểm, kỳ lạ trong mắt Vong Linh huynh còn trở nên rất cao lớn, hắn to lớn nhưng gã không thấy rõ được.
Vu Nhai vừa đi vừa lấy đan dược của Tư Mã Tường ra đưa cho Vong Linh huynh:
- Đây là thánh dược trị thương của một vị đại dược sư.
Vong Linh huynh không khách sáo nhận ngay:
- Đa tạ.
- Ha ha ha ha ha ha! Khách sáo làm gì? Mới rồi ngươi đối diện mấy chục người mà không lùi bước, dù lấy gấp trăm lần cũng xứng đáng với Vong Linh huynh.
- Ngươi từng nói chúng ta là chiến hữu tạm thời, tuy chỉ một đoạn thời gian nhưng vẫn là chiến hữu.
Vu Nhai nói:
- Vậy càng không nên khách sáo với ta.
Mấy chục thiên tài trẻ bịt vai nhìn nhau, trong mắt tràn ngập giật mình và tuyệt vọng. Mặc kệ huyền kiếm bản mệnh của tên kia là sao, mới rồi kiếm đạo có tính áp đảo đã khắc sâu trong lòng bọn họ.
Không chỉ như vậy, bọn họ thế mới biết so sánh với siêu thiên tài thật sự thì họ còn kém rất xa.
Một người không phục nói:
- Hừ! Hắn chỉ có sức chiến đấu mạnh, ngọc bài lữ hành vẫn chứng minh thiên phú của hắn rất tệ.
Mọi người giật nảy mình, im lặng trị thương. Bọn họ phải tìm ra quy tắc chi nguyên, nếu không mặc kệ thiên phú của Vu Nhai ra sao thì dư sức đè ép bọn họ, cả đời đừng mong vượt qua hắn.
Cùng lúc đó, trong lòng bọn họ có quyết định, không thể trêu vào Vu Nhai.
Khu vực trung tâm, khi Lâm Mộc Phong trông thấy hai người bị truyền tống trận đến, biết là ai gây ra thì nghẹn họng. Quả nhiên tiểu tử này không phải người lương thiện.
- Cha nó, tiểu tử này đánh người thì đánh, ném rắc rối lớn cho ta là sao? Chữa trị cũng được, nhưng quấy rầy ta yên tịnh là sao? Nhưng tiểu tử này ác thật, mấy chục thanh kiếm đâm . . .
Tạp Lâm Ti được chữa trị tỉnh táo lại nghe Lâm Mộc Phong lẩm bẩm thì trợn mắt há hốc mồm. Giọng điệu đó là sao? Tại sao cảm giác lão nhân này và họ Vu kia quen thân? Mới rồi nàng còn xin lão nhân báo thù giúp, phải bỏ tư cách của họ Vu đi.
- Dù sao các ngươi không chết, từ từ dưỡng thương đi.
Lâm Mộc Phong ném lại một câu rồi đi.
Không ai quan tâm sự sống chết, suy nghĩ của kẻ thất bại. Lâm Mộc Phong ngủ tiếp trên ghế, Vu Nhai và Vong Linh pháp sư tiêp tục lữ hành.
Cả đám quyết định không thể trêu vào Vu Nhai nên chuyến lữ hành của hai người yên tĩnh hơn, vẫn cón hiều người không biết trận chiến ấy châm biếm hắn nhưng bớt đi nhiều. Quan trọng nhất là khi Vu Nhai tìm được quy tắc chi nguyên có vài người không dám cướp, thậm chí hỗ trợ khuyên nhủ những kẻ định đi cướp. Sức chiến đấu của tiểu tử này quá cường đại.
Nhưng sao tiểu tử này may mắn dữ vậy? Tại sao cứ có quy tắc chi nguyên dán vào hắn?
Giống như một người không đẹp trai, vừa lùn vừa xấu nhưng rất có duyên phụ nữ, khiến người ta hâm mộ khen tỵ. Các phụ nữ theo đuổi tên xấu xí kia, chuyện này không khoa học, không hợp lý, không công bằng.
Hễ quy tắc chi nguyên trong tuyệt địa không bị siêu thiên tài đi trước tìm được, Vu Nhai đi dạo mấy vòng là sẽ có thu hoạch. Đôi khi quy tắc chi nguyên chủ động tới gần, có khi bị Vu Nhai tìm ra.
Có lẽ không phải dễ dàng tìm đến nhưng ở trong mắt người tìm gần chết mà không ra thì hễ tìm được quy tắc chi nguyên tức là dễ kiếm.
Tìm thì cứ tìm, hắn không thể nào dung hợp hết tất cả quy tắc chi nguyên, không chừng sẽ dùng giao dịch trong hiện thực ví dụ như tiền bạc mua lại, dù sao Vu Nhai thiếu Minh bà bà rất nhiều tiền.
Nhưng tại sao tên này có thể dung hợp mỗi một loại, đôi khi cho chiến hữu Vong Linh huynh dung hợp.
Những người lúc trước mong ước mau chóng tìm ra quy tắc chi nguyên để dung hợp, nhân cơ hội vượt qua Vu Nhai giờ đây tuyệt vọng. Bọn họ suýt kháng nghị, chắc chắn tiểu tử này ăn gian.
Vu Nhai trả lời chất vấn là:
- Ăn gian? Ta có nước hoa hấp dẫn các loại quy tắc chi nguyên sao?
Mọi người im bặt. Đúng làn hiều quy tắc chi nguyên chủ động tìm Vu Nhai, không cách nào cãi lại. Nếu chỉ là ăn gian hấp dẫn thì còn dễ nói, nhưng hấp dẫn thuộc tính khác nhau thì khó mà dùng từ ăn gian để hình dung.
Vu Nhai đắc ý vênh váo nói:
- Hết cách, nhân phẩm của ca tốt, ca đẹp trai.
Sau khi Vu Nhai tìm được quy tắc chi nguyên liền dung hợp, cộng với sức chiến đấu cường đại, không ai làm gì được hắn.
Cuối cùng mọi người kết luận tiểu tử này kỳ tích, người bình thường không thể hiểu thấu.
Nhiều người bắt đầu suy đoán thiên phú của Vu Nhai không như thấy trên ngọc bài lữ hành, tiểu tử này cố ý khoe mẽ, ở lại nhặt mót. Có lẽ Vu Nhai không ăn gian nhưng hắn tìm được đường tắt đến với quy tắc chi nguyên.
- Cha nó, ngươi liều mạng với siêu thiên tài đi đằng trước đi, giành với những người đáng thương chúng ta làm gì?
- Thôi, chúng ta lên trên tìm đi, giành với siêu thiên tài còn có cơ may hơn là cái tên siêu may mắn này. Thứ còn lại toàn là vì thiên tài không tìm thấy, chỉ tiểu tử kia kiếm được. Đó, lại có quy tắc chi nguyên chủ động đến.
Có nhân bắt đầu oán trách, nhiều người rời khỏi khu vực vòng trong đi ra ngoài.
Có người bắt đầu bám theo quan sát, nhưng tiểu tử này không cố ý tìm, hắn đi lữ hành, không cố tình tìm quy tắc chi nguyên bị bỏ sót. Vu Nhai đi một vài tuyệt địa không còn quy tắc chi nguyên, bỏ ra khá nhiều thời gian.
Nhiều người thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ lữ hành thật sự giúp tìm ra quy tắc chi nguyên, thậm chí là chủ động tìm mình?
Có một số bắt chước Vu Nhai lữ hành, rất nhanh bọn họ phát hiện đúng là có lợi. Tuy chưa chắc tìm ra quy tắc chi nguyên nhưng rất có ích căn cơ địa giai, một số người lúc trước không kiên nhẫn lữ hành bắt đầu đào móc thiên phú. Tâm tình bọn họ bình yên, không quan trọng quy tắc chi nguyên nữa, thả lỏng thể xác và tinh thần đi lữ hành.
Có người phát hiện Vu Nhai không cố ý đến những tuyệt địa còn quy tắc chi nguyên, hắn lữ hành vòng vòng có quy luật. Bọn họ kéo nhau đi những tuyệt địa Vu Nhai chưa tới, đào móc điên cuồng. Chờ Vu Nhai đến tuyệt địa đó, đám người không tìm được gì sẽ nhanh chóng chạy đến tuyệt địa tiếp theo có quy tắc chi nguyên.
Tóm lại không giành với Vu Nhai, tiểu tử này rất nghịch thiên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...