Bên cạnh vang lên thanh âm chói tai kiêu ngạo:
- Đều là Hô Diên đại nhân chỉ huy có công.
Mắt Vu Nhai lóe tia sáng, chậm rãi cười nhạt.
- Đâu có, ta chỉ ra phương hướng đại khái, không ngờ làm tốt như vậy.
Thanh âm nịnh hót lại vang lên:
- Nếu không có Hô Diên đại nhân quyết định kế hoạch Dao Quang thành thì sao lấy được chiến thắng?
Đúng là kẻ tung người hứng, cuối cùng Vu Nhai đã hiểu tại sao không khí lạ lùng như vậy.
- Cái này . . .
Hô Diên Quảng Vân định trả lời nhưng bị người bên dưới ngắt ngang.
- Vu Nhai tướng quân trở về!
- Vu thành chủ trở lại!
Hiện tại có người gọi Vu Nhai tướng quân, có người kêu Vu Nhai thành
chủ, tóm lại ý nghĩa tôn trọng. Chớp mắt không khí kỳ lạ biến mất, mọi
người vui vẻ lên, phớt lờ mấy người trên đài cao biểu diễn.
Hô Diên Quảng Vân cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Vu Nhai tướng quân trở lại, lần này thắng lợi có
công rất lớn của ngươi. Ta nhất định sẽ báo cáo với Huyền Binh Đại Đế,
khi đó Vu Nhai tướng quân sẽ được thăng quan.
Loại tình huống này nằm trong dự tính của Hô Diên Quảng Vân, kế hoạch cướp công đã tính toán kỹ càng.
Tuy Vu Nhai là kim bào Độc Cô gia, có Thất hoàng tử chống lưng nhưng hắn không có truyền tống trận. Hô Diên Quảng Vân chỉ cần viết báo cáo
trước, sử dụng truyền tống trận của Tiên Vực hành tỉnh đưa đến Huyền
Binh đế đô, Huyền Binh Đại Đế vui vẻ mặt rồng sẽ ban thưởng cho. Khi đó
Vu Nhai có bối cảnh cỡ nào cũng vô dụng, tối đa được Thất hoàng tử nói
tốt vài câu, thế thì có gì? Huyền Binh Đại Đế đã cho rằng Hô Diên Quảng
Vân là người có công lớn nhất, chẳng lẽ sẽ lấy về phần thưởng đã ban
sao?
Hơn nữa trong thế cục hiện nay Huyền Binh Đại Đế cần trấn an các đại gia tộc, mặc dù Hô Diên Quảng Vân không thể đả kích Vu Nhai nhưng được Mông thân vương ưu ái. Hô Diên Quảng Vân định bụng sẽ báo công Vu Nhai luôn
nhưng chiếm lợi lớn nhất vẫn là gã, đây là kết quả tốt nhất.
Nếu lúc trước Hô Diên Quảng Vân còn núp một chỗ thì sẽ không được gì.
Hô Diên Quảng Vân tin tưởng Vu Nhai hận chết gã, nhưng hắn làm được gì?
Bây giờ ở trước mặt bao người, Hô Diên Quảng Vân lại là người Tiên Vực
hành tỉnh, tuy Bắc Đẩu hành tỉnh trở nên không yếu nhưng so với Tiên Vực vẫn nhỏ đến tội. Cộng với thế cục không ổn định, Vu Nhai dám làm gì?
Hắn có thể làm gì? Vì tốt cho Bắc Đẩu hành tỉnh, Vu Nhai phải cụp đuôi
ngoan ngoãn nhận.
Nếu chưa đủ độc thì Hô Diên Quảng Vân sẽ tuyên truyền công lao ra ngoài, khiến dân chúng biết có người chỉ huy âm thầm sau lưng là được, khi đó
không thể xoay chuyển được gì nữa.
Hô Diên Không Đài đứng sau lưng Hô Diên Quảng Vân âm trầm nói:
- Chúc mừng Vu Nhai tướng quân.
Vu Nhai sửng sốt, người này hơi quen mắt nhưng trong phút chốc không nhớ gặp ở đâu. Nhưng chắc chắn người này có thù với hắn, nhìn khuôn mặt
muốn ăn sống Vu Nhai là biết. Xem ra bọn họ kế hoạch hy sinh Dao Quang
thành không phải ngẫu nhiên.
Cùng lúc đó, vẻ mặt đám người Lãnh Thu Dương tràn ngập căm hận, rất muốn đứng ra nhưng không dám.
- Đúng vậy! Tuy lần này hy sinh nhiều, ngay cả Hô Diên gia Tiên Vực ta cũng chết mấy thiên binh sư, thật tình . . .
Nói tới đây Hô Diên Quảng Vân cố ý ngừng lại liếc đám người Lãnh Thu
Dương, uy hiếp rõ ra mặt. Ý của Hô Diên Quảng Vân là: Ta có thể không so đo chuyện chết mấy thiên binh sư, nhưng các ngươi đừng tưởng rằng chúng ta không thể làm gì được. Một vừa phải phải đi!
Hô Diên Quảng Vân cảm thán rằng:
- Tuy rằng hy sinh rất nhiều nhưng ít nhất lấy được thắng lợi, chiến tranh luôn có người chết.
Vu Nhai cũng cảm thán:
- Đúng vậy! Chiến tranh luôn không tránh khỏi chết người, vậy nên bây giờ ngươi chết đi.
- Cái gì?
Vu Nhai quát to:
- Ta nói bây giờ ngươi chết được rồi! Hắc Ma, tiêu diệt hắn!
Câu 'chiến tranh sẽ có người chết' chọc giận Vu Nhai.
- Người chết? Sau đó các ngươi không để ý đại cục hy sinh Dao Quang
thành? Nếu ta không trở về, sau khi Dao Quang thành bị diệt thì ngươi
cũng nói câu này đúng không?
- Grao!
Hắc Ma Cự Thiên Hống nghe Vu Nhai ra lệnh lập tức xông lên.
Hô Diên Quảng Vân vừa kinh vừa tức giận quát:
- Họ Vu, ngươi dám!
Rầm!
Hắc Ma Cự Thiên Hống mặc kệ Hô Diên Quảng Vân nói gì, nó nghe lệnh Vu
Nhai răm rắm. Hắc Ma Cự Thiên Hống đụng bay Hô Diên Quảng Vân sau đó
đuổi theo, một chân đạp xuống, cơ thể gã thủng một lỗ, chết ngắc.
- A!
Vô số người há hốc mồm nhìn Vu Nhai, dù là cao tầng Bắc Đẩu hành tỉnh,
quân nhân bình thường, mấy người Tiên Vực hành tỉnh còn lại không ai dám tin Vu Nhai dám ngang nhiên giết người.
Vu Nhai không quan tâm ánh mắt của bọn họ, lao tới trước mặt Hô Diên Không Đài.
Vu Nhai lạnh lùng nói:
- Tuy ta quên giữa chúng ta có thù gì nhưng chắc chắn là có, nếu không
có thù thì bây giờ ta giết người kia cũng đã kết thù. Cho nên ngươi hãy
chết đi.
Răng rắc!
Một tiếng giòn vang. Hô Diên Không Đài không kịp nói tiếng nào đã chết
ngay lập tức, Vu Nhai lười nhớ đến tiểu nhân vật như thế. Người chết có
gì mà nhớ?
- Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi . . .
Người Tiên Vực hành tỉnh phản ứng lại, run run chỉ vào Vu Nhai, không nói nên lời.
Vu Nhai bá đạo nói:
- Đúng vậy! Là ta giết, lý do tại sao thì trong lòng các ngươi biết rõ. Đừng chỉ vào ta như vậy.
- Ngươi dám ngang nhiên giết người? Ngươi còn có vương pháp không?
Vu Nhai nhún vai nói:
- Đương nhiên có, nhưng Hắc Ma Cự Thiên Hống không phải ma thú của ta,
chẳng qua ta dùng thủ đoạn đặc biệt tạm thời khống chế nó. Hắc Ma Cự
Thiên Hống đột nhiên bạo động giết người thì ta biết làm sao?
- Ngươi . . . Ngươi dám mở to mắt nói dối?
Vu Nhai nhìn quân đội bên dưới, hỏi:
- Có thấy không? Các ngươi có nhìn thấy không?
Mấy chục vạn quân nhân không ai trả lời, yên lặng nhìn.
Vu Nhai nhún vai nói:
- Thấy không? Không ai nhìn thấy ta ra lệnh.
- Ngươi . . . Ngươi . . .
Vu Nhai mặc kệ bọn họ, hắn nhìn hướng Lãnh Thu Dương:
- Lãnh thành chủ có thể báo tin chiến thắng lên Huyền Binh Đại Đế, nói
rõ ràng tình huống Bắc Đẩu, bao gồm chuyện ma thú của ta lỡ giết người
Tiên Vực hành tỉnh?
Lãnh Thu Dương sửng sốt, sau đó cười khổ nói:
- Đương nhiên có thể.
Vu Nhai rất bá đạo, bây giờ hai người ở chung một chiếc thuyền, Lãnh Thu Dương không có đường lựa chọn.
Vu Nhai tiếp tục bảo:
- Lãnh thành chủ cũng biết rõ chuyện lúc trước Hô Diên Quảng Vân muốn hy sinh Dao Quang thành, hãy công khai chuyện này ra, cho mọi người trong
Bắc Đẩu hiểu biết.
Tuy Vu Nhai bá đạo giết Hô Diên Quảng Vân nhưng dân chúng bình thường
rất khó chấp nhận, vì vậy hắn cần cái cớ. Nói ra chuyện Hô Diên Quảng
Vân hy sinh Dao Quang thành là dân chúng sẽ chấp nhận, thậm chí ủng hộ
Vu Nhai. Dù sao Tiên Vực hành tỉnh là người xứ ngoài đối với Bắc Đẩu
hành tỉnh, lại làm chuyện hy sinh dân chúng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...