- Tuân lệnh! Quảng Vân ca!
- Phụ thân . . .
Hô Diên Quảng Vân ngăn cản Hô Diên Không Đài khuyên nhủ, gã biết rõ suy
nghĩ của nhi tử nhưng không thể để Hô Diên Không Đài tiếp tục làm theo ý thích. Hô Diên Quảng Vân mang theo mấy thánh binh sư Tiên Vực hành tỉnh định lao ra những bỗng nhiên khựng lại.
- Chờ chút!
- Quảng Vân ca, sao . . .
Ngay khi Hô Diên Quảng Vân hét ngừng thì trong trận danh Cổ Duệ chi dân phát ra tiếng gầm điên cuồng.
- Grao! Nhân loại, nhân loại chết tiệt kia ở đâu? Ta muốn nuốt sống hắn! Ta muốn xé xác hắn ra, ta muốn đóng băng hắn rồi chậm rãi hòa tan đến
chết!
Cự long băng hệ đã thức tỉnh.
Vù vù vù vù vù!
Người Tiên Vực hành tỉnh rụt cổ về. Không phải chúng ta không muốn giúp
đỡ nhưng thời cơ không đúng, cự long đã tỉnh, với lực lượng của Cổ Duệ
chi dân thì . . . Bắc Đẩu hành tỉnh sắp tiêu đời.
Sáu mươi bán thánh cộng với Cổ Duệ chi dân thuần túy, trận chiến này đã không cần đánh.
Cự long băng hệ kêu to:
- Lam Thương Tử, mau lên đây, chúng ta lại dung hợp! Mặc kệ ngươi dùng
cách gì, ta muốn nhân loại và con ma thú kia chết không có chỗ chôn!
Lam Thương Tử khẽ quát:
- Tốt!
Lam Thương Tử đã phục hồi tiêu hao, rốt cuộc có thể báo thù. Tuy Gia Lý
Đốn không hoàn toàn khỏe mạnh nhưng đã phục hồi được tám phần, dược vật
Lam Thương Tử cất giấu không phải vật bình thường, những vết thương nặng không làm khó được gã.
Hiện tại cự long băng hệ chỉ bị mất máu quá nhiều.
- Toàn thể chuẩn bị xuất kích!
Chớp mắt thế cục căng thẳng, cuộc chiến sắp xảy ra.
Vu Nhai mau khóe môi dính vụn trứng rồng, mạnh mẽ hét lên:
- Chờ chút!
Cự long băng hệ ngắt lời Vu Nhai:
- Tiểu tử, ngươi còn định nói lúc trước ta hứa hẹn không giết ngươi sao? Phía trước là trước, bây giờ là giờ. Hiện tại ta muốn ngươi chết, tất
cả người bên dưới chết hết, toàn Bắc Đẩu đều chết!
- Lam Thương Tử, đội của ngươi đã đến, đồ sát người bên dưới không thành vấn đề đúng không?
Cự long băng hệ thật sự tức giận đến đứt dây thần kinh.
- Đương nhiên không có vấn đề, sỉ nhục của ngươi là nục nhã của ta. Bây giờ ta thẩm phán, Bắc Đẩu quân . . . Diệt hết!
Vu Nhai lại quát to:
- Chờ đã!
Vô số cặp mắt nhìn hướng Vu Nhai, người phe Lam Thương Tử cười độc ác.
Vu Nhai không quan tâm nói:
- Lam Thương Tử này, ta có thể bàn bạc với ngươi một chút được không?
- Bàn gì? Nói nghe thử.
Lam Thương Tử nở nụ cười tự tin mà độc ác, gã quyết định mặc kệ Vu Nhai
nói gì cũng sẽ tấn công ngay, khiến Bắc Đẩu hành tỉnh máu chảy thành
sông, đây là. Đây là Lam Thương Tử đại biểu thần thẩm phán Bắc Đẩu hành
tỉnh.
Vu Nhai ngại ngùng nói:
- Trước kia ngươi thẩm phán có thể nhìn ra sau rồi phán tiếp không?
Vu Nhai nói ra lời Lam Thương Tử không ngờ, phía sau là sao? Mọi người
ngoái đầu lại, sửng sốt. Vệt đen dài không ngừng biến to ra, mấy chục ma thú hắc ám cánh đen hình dạng khác nhau bay nhanh đến. Các kỵ sĩ biểu
tình bình tĩnh mà cứng nhắc ngồi trên ma thú hắc ám, phát hiện sát ý sắc bén.
Lam Thương Tử thẫn thờ nói:
- Sát ý thành thánh, bán thánh . . .
Vu Nhai nặng nề đánh trả mới rồi Lam Thương Tử thẩm phán:
- Đúng vậy! Không chỉ mình ngươi có đội bán thánh. Các chiến sĩ Bắc Đẩu
nghe lệnh, nội ngoại giáp công, giết hết kẻ xâm nhập không chừa một tên!
Loạn, hoàn toàn rối loạn. Các con rối Diệt Thần như con dao đâm vào hậu
phương Cổ Duệ quân, từng con ma thú tọa kỵ thất giai bay lung tung, các
thanh đao giết người như cắt cỏ, dù đối diện Cổ Duệ quân mấy trăm người
cũng không yếu thế. Sáu mươi bán thánh Lam Sương thần vệ thì có lực
phòng ngự siêu mạnh, mạnh hơn phòng ngự của con rối Diệt Thần nhiều. Đặc biệt khi Lam Sương thần vệ tụ tập lực lượng, lúc Hắc Ma Cự Thiên Hống ở định cao nhất phải công kích ba lần mới phá nổi.
Vu Nhai có thể đối phó trăm con rối Diệt Thần nhưng nếu Lam Sương thần
vệ kiên quyết phòng ngự thì hắn đành vò đầu bứt tai. Tuy nhiên phòng ngự của Lam Sương thần vệ là mọi góc chống đỡ một người, nếu đông người tấn công thì sẽ có lỗ hổng.
chỉ cần cắt sáu mươi Lam Sương thần vệ ra, tiêu diệt từng phần là có thể đánh chết.
Lúc này mục tiêu của con rối Diệt Thần chính là sáu mươi người. Ma pháp
của các tọa kỵ ma thú giáng xuống, dùng tốc độ, chiêu thức nhanh và âm u hơn sát thánh liên tục trùng kích, cắt chém, tìm chút sơ hở. Chỉ cần
Lam Sương thần vệ bị tách ra vài người là Lam Sương thần vệ như cá mập
ngửi được mùi máu, từ bỏ vị trí nhào hướng mục tiêu, tìm đủ cách giết
chết.
Thấy thần uy của con rối Diệt Thần, binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh như được thần trợ, sĩ khí tăng vọt.
Ngọc Vấn Hiền thong dong chỉ huy binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh không ngừng
cắn nuốt đội của đối phương. Thực lực cá thể Cổ Duệ quân mạnh hơn binh
sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh, nhưng chiến tranh không phải xem thực lực cá nhân, người chỉ huy cũng rất quan trọng.
Lam Thương Tử là người chỉ huy, nhưng gã bị Vu Nhai, Hắc Ma Cự Thiên
Hống cắn chặt. Những người khác không phải đối thủ của Ngọc Vấn Hiền. Cổ Duệ quân rối loạn, bắt đầu có dấu hiệu tan tác.
Đương nhiên bán thánh đấu với bán thánh, con rối Diệt Thần muốn hoàn
toàn chiếm ưu thế là rất khó khăn. Nếu con rối Diệt Thần không có tọa kỵ ma thú hỗ trợ thì lực lượng sẽ ngang ngửa với Cổ Duệ quân, chỉ cần Lam
Sương thần vệ không thua là Cổ Duệ quân còn đứng vững.
Lúc này một thanh âm chói tai từ trên trời giáng xuống:
- Ha ha ha ha ha ha! Cổ Duệ chi dân, chúng ta thắng chắc!
Mấy bóng người từ đâu bay ra khiến cả đám liếc nhìn, là người Tiên Vực
hành tỉnh. Tình hình đột nhiên trở nên tốt đẹp, dĩ nhiên người Tiên Vực
hành tỉnh phải chạy ra thưởng công. Dù Vu Nhai có Độc Cô gia, Thất hoàng tử chống lưng thì bọn họ không thể đứng ngoài ngó.
Ánh mắt Lãnh Thu Dương lạnh lẽo:
- Hô Diên Quảng Vân?
- Người Tiên Vực?
Độc Cô Cửu Thiên cưỡi trên cự long băng hệ chiến đấu cùng Vu Nhai, gã
vẫn chiếm ưu thế nhưng rất khó bắt được hắn. Đặc biệt Vu Nhai khiến Hắc
Ma Cự Thiên Hống bảo vệ hắn kín kx, Lam Thương Tử phải đề phòng lại bị
hắn tìm ra điểm yếu đánh lén. Lam Thương Tử tin tưởng chỉ cần cẩn thận
một chút tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm lần hai.
Nhưng phải làm sao tiêu diệt Vu Nhai, ma thú hắc ám đây? Trong khi chữa
cho Gia Lý Đốn thì Lam Thương Tử đã nghĩ ra cách, nhưng cần thời gian.
Cách đó là tìm cơ hội lại phát ra Lam Sương thánh hoàn.
Lam Sương thánh hoàn không phải vạn năng, chỉ khi kẻ địch tiếp chiêu mới phát huy tác dụng. Nếu kẻ địch né được thì xem như hụt, đáng hận là lần trước Lam Sương thánh hoàn đã xuất hiện một lần, Lam Thương Tử cần tìm
đúng thời cơ.
Lam Thương Tử làm một chuỗi sự kiện đã quên mất Tiên Vực hành tỉnh tồn tại, thấy người đến làm gã biến sắc mặt.
Vu Nhai cười gằn:
- Ha, đến thật đúng lúc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...