Mọi người chưa kịp phản ứng thì một tiếng keng, đao quang hứ hai bay ra. Đao quang lần này không mạnh như trước, ít nhất mắt thường trông thấy nó yếu hơn nhiều. Mây đen sôi trào che giấu cho hắc ám như một cây gai nhỏ nhô ra khỏi áng mây đen bất quy tắc.
Nhưng mà . . .
- Các ngươi mau đi đi, lao ra thế giới năng lượng hắc ám này. Bán thánh kia không chỉ đao đạo thành thánh, sát ý cũng thành thánh!
Vừa dứt câu, cây gai nhỏ chợt phóng to, thanh âm này không còn xuất hiện trên Thần Huyền đại lục nữa. Tuy giọng không lớn nhưng các cao thủ thánh giai, thiên binh sư đều nghe rõ.
- Cái gì?
Các thiên binh sư còn đang chóng mặt, đặc biệt mấy người chưa chạm đến ngưỡng cửa thánh giai. Đỉnh thiên binh sư cáo già kiểu như Lãnh Thu Dương, Bắc Đẩu lão viện trưởng tất nhiên biết sát ý thành thánh là có ý gì. Tuy bọn họ không biết nhiều, kỹ càng như Đông Phương Thần Thông nhưng ít nhất biết thánh binh sư cần tu luyện cái gì, đột phá như thế nào.
Đám người ngây ngốc nhìn ma thú hắc ám, lúc này Vu Nhai cũng khiến bọn họ hóa đá.
Mấy thánh binh sư dân bản xứ Bắc Đẩu hành tỉnh phản ứng lại, cùng quay sang nhìn Lãnh Thu Dương.
Bọn họ rất muốn hỏi:
- Lãnh thành chủ, bình thường ngươi chỉ biết tính kế, khi nào học được tính số? Sao nhìn ra được tiểu tử họ Vu thật sự có thể xoay chuyển thế cục?
Lãnh Thu Dương cũng thấy lạ, trong đầu gã nghĩ đến Nghiêm Lôi.
Lãnh Thu Dương thầm nghĩ:
- Nghiêm Lôi ơi Nghiêm Lôi, đời này chuyện gì ngươi cũng thua ta, nhưng thắng ta về mặt Vu Nhai. Bây giờ ta bắt chước tuyệt chiêu mù quáng tin tưởng tiểu tử này của ngươi.
Những Tiên Vực hành tỉnh cách xa, thánh binh sư Cổ Duệ quân kia thốt lời cuối trước khi chết, giọng khàn khàn khàn trầm thấp, cao thủ Tiên Vực thực lực yếu chút không nghe rõ.
Người Tiên Vực hành tỉnh tập thể quay đầu nhìn Hô Diên Quảng Vân, hỏi:
- Quảng Vân ca, thành thánh gì? Mới rồi ta không nghe rõ.
Giọng Hô Diên Quảng Vân rất trầm, từng chữ chất chứa sát khí:
- Sát ý thành thánh!
Người Tiên Vực hành tỉnh giật mình kêu lên:
- Cái gì? Sát ý thành thánh? Mới rồi hắn đã đao đạo thành thánh giờ thêm sát ý thành thánh vào, nếu đến thánh binh sư thì chẳng phải là . . .
Bọn họ không nói tiếp, người Tiên Vực hành tỉnh rất muốn nói: Nếu tiểu tử này đạt đến thánh binh sư chẳng phải là càn quét hết mới vào thánh binh sư?
Tức là trong Tiên Vực hành tỉnh có người không đánh lại Vu Nhai.
Hô Diên Không Đài mờ mịt hỏi:
- Phụ thân, sát ý thành thánh là cái gì?
Hô Diên Quảng Vân hơi tức giận nói:
- Thứ thông hướng thánh binh sư, tức là tiểu tử họ Vu chỉ kém nửa bước liền đạt tới thánh binh sư.
Có lẽ Hô Diên Quảng Vân không giận nhi tử mà là giận trời. Tại sao gã không có thiên phú như vậy? Tại sao trong số nhi tử của gã không ai có thiên phú như thế? Tại sao gã phải đấu với người tài năng này?
- Cái gì? Cái . . . Này . . . Thì . . .
Hô Diên Không Đài nghe hiểu, gã không dám tin tưởng lỗ tai của mình. Người kia chỉ kém một chút là thành thánh binh sư? Hô Diên Không Đài nhớ đến tình huống lúc gặp Vu Nhai, khi ấy hắn không nghịch thiên như vậy.
Hô Diên Quảng Vân trầm giọng nói:
- Nếu lần này Cổ Duệ quân không tiêu diệt được hắn thì sau này ngươi nhớ đừng đắc tội hắn, thậm chí là ta cũng không dám làm phật lòng hắn. Đặc biệt con ma thú khủng bố kia.
Trong phút chốc Hô Diên Quảng Vân không biết giải quyết chuyện này như thế nào, chỉ hy vọng Cổ Duệ quân tiêu diệt được Vu Nhai sau đó Tiên Vực hành tỉnh có thể quang minh chính đại ra tay cứu viện.
Trong khi Hô Diên Quảng Vân nói chuyện, mây đen trên bầu trời lại phát ra giọng của Vu Nhai.
- Tên thứ ba!
Lại một cây gai đâm ra khỏi mây đen, thêm một thánh binh sư Cổ Duệ quân chết đi. Bây giờ nhiều người rất muốn nói:
- Từng thấy thánh binh sư bị đồ sát chưa? Ta mới thấy một lần, bây giờ là lần thứ hai. Lần này vẫn là bị thiên binh sư đồ sát, thế giới này sắp biến thái sao?
- Mau chạy đi . . .
Ba thánh binh sư Cổ Duệ quân còn sống bị hù sợ. Tuy thực lực của bọn họ mạnh hơn mấy thánh binh sư đã chết một chút, không quá sợ thánh binh sư có sát ý, đao đạo thành thánh nhưng con ma thú hắc ám không để trưng chơi.
- Muốn đi? Thêm một người ở lại đây!
- Chỉ bằng vào ngươi . . . A, huyền binh bản mệnh của ta . . . A!
Vu Nhai không buông tha ba thánh binh sư Cổ Duệ quân còn sống, lại là cây gai chứa sát ý đâm ra. Trong thế giới màu đen Hắc Ma Cự Thiên Hống tạo ra đạo ám sát rất hữu dụng, nhưng có vẻ như Vu Nhai quá tự phụ. Thực lực ba thánh binh sư Cổ Duệ quân còn sống đều cỡ tam đoạn, ngay lập tức phát hiện ra Vu Nhai tập kích. Nhưng chuyện kế tiếp ra ngoài dự đoán của mọi người. Thánh binh sư tam đoạn hét lên, nhưng lời gã nói trước khi chết có ý gì? Huyền binh bản mệnh của thánh binh sư tam đoạn? Huyền binh bản mệnh bị gì?
Vu Nhai lạnh lùng cười:
- Huyền binh bản mệnh của hắn không nghe điều khiển.
Câu trả lời này Vu Nhai thầm nói trong bụng. Nhân lúc ba thánh binh sư tam đoạn liều mạng thoát khỏi thế giới màu đen sôi trào, Vu Nhai đánh ra Khống tự quyết. Khi thánh binh sư Cổ Duệ quân giật mình, định giành lại quyền diều khiển huyền binh bản mệnh thì đao quang màu đen lại xuất hiện, thánh binh sư tam đoạn về trời.
Mây đen chậm rãi tán đi lộ ra thân hình ma thú hắc ám, trên nó vẫn là một nam một nữ ngồi. Nam đứng đón gió, nữ ngồi khoanh chân bên cạnh hắn. Tay nữ nhân còn ôm một con thú nhỏ màu đen.
Nam nhân lạnh lùng, nữ nhân trang nhã ẩn chứa bí ẩn.
Đối với người không quen Vu Nhai, Thủy Tinh thấy bí ẩn, còn người quen thì không.
Hai thánh binh sư tam đoạn còn lại ngơ ngác nhìn hai người một thú, Tiểu Hắc bị bọn họ bỏ qua. Hai thánh binh sư Cổ Duệ quân liếc nhau, thấy nỗi sợ tràn ngập trong mắt đối phương. Mười ba thánh binh sư cộng với người ban đầu bị Vu Nhai giết, tức là mười bốn người. Một hơi có mười hai thánh binh sư bị giết, trong đó bảy người chết vào tay ma thú hắc ám, cái này thì đành thôi, dù sao thực lực cách biệt quá xa. Nhưng năm thánh binh sư Cổ Duệ quân chết vào tay nam nhân trẻ tuổi kia, thánh binh sư là rau cải trắng sao?
Tất nhiên nếu không có mây đen, thánh binh sư Cổ Duệ quân bị Hắc Ma Cự Thiên Hống hù teo tim thì Vu Nhai không thể phát huy vượt xa bình thường như vậy, muốn giết một thánh binh sư đều khó khăn. Sát ý thành thánh trong hoàn cảnh tối tăm phát huy rất khủng bố.
Hai thánh binh sư Cổ Duệ quân thấy rộng biết nhiều bản năng nuốt nước miếng.
- Ực ực!
Mới rồi đánh nhau quá nhanh, bây giờ ba Cổ Duệ chi dân chỉ mới vừa chạy tới. Ba Cổ Duệ chi dân nhìn Vu Nhai chằm chằm, mặt liên tục thay đổi, không biết nên ra tay như thế nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...