Triệu Hoán Thần Binh

Chuyện trứng rồng vẫn chỉ có Vu Nhai, Tiểu Hắc biết, ngay cả Thủy Tinh cũng bị gạt.

Trên đường đi Vu Nhai, Tiểu Hắc ăn khá nhiều, trừ hai quả trứng rồng có thể ấp trứng ra chỉ còn lại mấy quả. Khi Tiểu Hắc tỉnh dậy thấy chỉ còn bấy nhiêu trứng rồng thì buồn bực rất lâu, Vu Nhai hứa cho nó đan dược Cổ Duệ chi dân mới chịu thôi.

Chờ Tư Mã Tường nghiên cứu ra đan dược thì Tiểu Hắc muốn ăn bao nhiêu có bấy nhiều.

- Không có gì, cùng Tiểu Hắc nướng mấy trứng ma thú. Đại cửu, Ngọc huynh, các người tìm ta có chuyện gì?

Ngọc Vấn Hiền cười nói:

- Đương nhiên có chuyện, bây giờ ngươi phải xuất phát đi Bắc Đẩu thành một chuyến.

Vu Nhai chớp mắt hỏi:

- Bắc Đẩu thành? Có chuyện gì?


Hai ngày nay Vu Nhai chưa bước ra Dao Quang Vu thành, hoặc là cùng Thủy Tinh hoặc bận củng cố thực lực, khiến huyền khí càng tinh thuần hơn. Vu Nhai không biết bên ngoài có gì thay đổi, ngày mai là biết kết quả chữa mắt cho Thủy Tinh, hắn không muốn đi vào lúc này dù rằng Bắc Đẩu thành cách rất gần.

Vu gia chủ cười to bảo:

- Cũng nên để bình dân Bắc Đẩu thành ngưỡng vọng nhân vật truyền thuyết nhà ngươi đi? Ha ha ha ha ha ha!

Nở mặt nở mũi, mấy hôm nay Vu gia chủ thật sự cảm nhận được điều này. Hắn vẫn là gia chủ, Huyền Binh Đại Đế không thể nào phong quyền gia chủ, đây là chuyện của gia tộc người ta. Vu Nhai cũng không muốn làm gia chủ Vu gia.

Vu gia chủ thấy rất hãnh diễn khi Vu Nhai được phong làm hạ phẩm tướng quân, nhưng so sánh với bây giờ thì chút kiêu hãnh đó chỉ là tôm tép. Bây giờ dù là Bắc Đẩu thành chủ Lãnh Thu Dương cũng phải nể mặt Vu gia chủ.

Sống đến mức độ này Vu gia chủ đã rất mãn nguyện, chỉ trông chờ tử tôn Vu gia ra thêm vài thiên tài.

- Đùa thôi, Lãnh Thu Dương thành chủ không biết chuyện của điệt nữ Thủy Tinh, từ muồi ngày trước đã quyết định điển lẽ cho ngươi tiếp nhận phó thành chủ, thống lĩnh Động Minh yếu tắc vào ngày hôm nay. Tuy Vu gia chúng ta không cần để ý sắc mặt Lãnh Thu Dương nữa nhưng chỗ này là Bắc Đẩu, vẫn phải co chút mặt mũi.

Vu gia chủ bất đắc dĩ nói:

- Dù sao ngươi cưỡi thanh kỳ tuấn mã thú, tốc độ rất nhanh, hãy tham gia đi, lúc hoàng hôn có thể về kịp. Vì ngươi có tốc độ nhanh nên ta không nói cho ngươi biết lúc hai ngày trước.

Vu Nhai ngẩn ra, hắn không muốn đi. Nhưng nghĩ lại dù không nể mặt Lãnh Thu Dương cũng phải nể Nghiêm Lôi. Nguyên Bắc Đẩu hành tỉnh đều biết tiếng Vu Nhai, không xuât hiện sẽ bị cho là kiêu ngạo.

Vu gia chủ nhấn mạnh:

- Mấy ngày nay Lãnh Thu Dương thành chủ biết chuyện Thủy Tinh nên đã bỏ bữa tiệc tối long trọng, qua vài ngày xem tình huống sẽ bổ sung lại, ngươi không cần lo.

Mười ngày trước đã quyết định hôm nay là Vu Nhai ngày nhận phó thành chủ, nhưng vì chuyện Thủy Tinh nên hắn không muốn đi. Bắc Đẩu thành chủ cũng muốn đổi ngày, tuy nhiên đã công bố ra ngoài, nhiều người từ các thành trong Bắc Đẩu hành tỉnh đổ về. Trời biết bệnh mắt của Thủy Tinh có được chữa lành không, lỡ Vu Nhai không vui, không chịu đến tham gia thì làm sao?

Mọi chuyện làm thật đơn giản, tổ chức nghi thức nhận chức vụ rồi tính, tiệc tối gì đó để sau.


Vu Nhai gật đầu, nói:

- Được rồi, vậy ta đi nói với Thủy Tinh và mẫu thân một tiếng, sau đó lên đường.

Vu gia chủ nói:

- Ừm! Ta đi sắp xếp ngay bây giờ, Thanh Kỳ kỵ sĩ đội đã chuẩn bị sẵn sàng.

Vu Nhai gật đầu, hắn cưỡi Tiểu Thúy đi là được nhưng một mình một thú thế này hơi nghèo hèn. Vu Nhai sắp đi điển lễ nhận chức phó thành chủ, bây giờ hắn đại biểu Vu gia, thậm chí là Dao Quang thành, còn có Xích Sắc quân đoàn. Từng hành động của Vu Nhai sẽ ảnh hưởng sĩ khí, cảm giác vinh diệu của bọn họ, có vài việc không thể làm theo ý mình.

Vu Nhai không sao cả, nhưng hắn phải lo lắng mặt mũi của người thân, bằng hữu hắn quan tâm.

Mấy ngày nay Vu Nhai đã rất tự do, ném mọi chuyện cho Ngọc Vấn Hiền, Vu gia chủ giải quyết. Tuy Vu Nhai chưa nhận Bắc Đẩu phó thành chủ, thống lĩnh Động Minh yếu tắc nhưng hắn vẫn là Dao Quang thành chủ.

Rất nhanh Vu Nhai nói chuyện với Dạ Tình, Thủy Tinh rồi cùng Vu gia chủ, Ngọc Vấn Hiền đi ra Dao Quang Vu thành.

Đưa mắt nhìn Dao Quang thành còn đang xây dựng, vì các phương chú trọng, huyền binh giả làm thợ xây, Dao Quang thành đã có cái hình. Đặc biệt trong thành sửa sang lại xong, không còn hoang tàn đổ nát. Người khắp nơi rất là náo nhiệt, chuyên môn chạy tới gặp mặt Vu Nhai. Dao Quang thành mới xây trở thành một thành thị lớn nhất Bắc Đẩu hành tỉnh trừ Bắc Đẩu thành ra. Có đại thương nhân mua đất trong thành, giá đất hét cao giá.

Phạm vi tường thành đã xây xong, nhưng so với thành mới to lớn thì số người quá ít, còn nhiều chỗ chưa làm xong. Ra ngoài Dao Quang thành sẽ thấy dưới tường thành hoang vắng.


- Người mặc giáp toàn thân màu đỏ là Vu Nhai Vu tướng quân, quả nhiên trẻ tuổi như trong truyền thuyết.

- Đúng vậy! Thiên tài làm người ta sợ hãi, khi trước Vu Nhai chỉ là một tiểu binh thủ thành nho nhỏ. Ngươi biết không? Điệt tử biểu huynh tỷ phu của ta từng là đồng nghiệp tiểu binh thủ thành với Vu Nhai, trước vụ Mông thân vương thì hắn vẫn là tiểu binh thủ thành, giờ nhờ Vu tướng quân nên hắn đã thăng quan phát tài, đến kiếp sau cũng không cần lo.

- Cha nó, biết vậy lúc trước ta cũng làm tiểu binh thủ thành.

- Phải rồi, bây giờ Vu tướng quân chuẩn bị đi tiếp nhận Bắc Đẩu phó thành chủ, chúng ta mau chạy tới Bắc Đẩu thành đi.

- Chạy cái con khỉ, ngươi không thấy những thanh kỳ tuấn mã thú sao? Những thần thú này chỉ có trong vùng tận cùng phía tây Ma Pháp đế quốc mới có quân đội tiêu diệt Mông thân vương. Ta tra xét nhiều điển tích tìm ra loại ma thú này, nghe nói là tọa kỵ tất cả kỵ sĩ đoàn trên đại lục tha thiết ước mơ. Tiếc rằng rất khó thuần phục thanh kỳ tuấn mã thú, không ngờ Vu tướng quân mang chúng trở về. Vu tướng quân mang về từ Ma Pháp đế quốc, không ngờ, giống như thần. Tóm lại tốc độ của thanh kỳ tuấn mã thú dù ngươi cưỡi ma thú bay tứ giia cũng không theo kịp, ngươi thậm chí không có nhị giai.

Trên đường đi Vu Nhai nghe đến các loại thảo luận, nhận bao cặp mắt nhìn mình nhưng không ai dám đến bắt chuyện, chỉ đứng xa xa bàn tán. Những lời nói bên trên chỉ là phần nhỏ, giờ mọi người vẫn đang tuyên truyền chuyện của Vu Nhai, nói nhiều nhất là hắn xuất hiện trong hình dạng người nguyên thủy, rống hai tiếng diệt Lạc gia, nắm đấm giết tổng chỉ huy Bắc Đẩu hành tỉnh. Vu Nhai cưỡi thanh kỳ tuấn mã thú giết hướng Dao Quang thành, tiêu diệt sạch quân đội thân tín của Mông thân vương, lại giằng co với đệ nhất thân vương, một mình nhốt mấy vạn binh sĩ.

Đề tài khiến người ta nói mãi không biết chán, Vu Nhai sắp thành thần.

Lúc Vu Nhai quay về Bắc Đẩu hành tỉnh tuy rất mong chờ được mọi cặp mắt ngắm nhìn nhưng bây giờ hắn không cần nữa, đặc biệt có vài thiếu nữ nhiệt tình hét 'Vu Nhai, ta yêu ngươi!', cảm giác như ngôi sao.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui