Triệu Hoán Thần Binh

Võ Qua vận dụng huyền khí bay vọt lên, lao hướng Vân Tố Tố đứng trên tường thành, tốc độ siêu nhanh, hai người sắp ôn nhau.

Bỗng nhiên có dị biến.

- Dù có chết ta cũng phải kéo đệm lưng. Các ngươi tình thâm ý nặng sắp thành thân đúng không? Ta cho các ngươi xuống địa ngục thành thân!

Thanh âm phát ra từ bên trên, là giọng thân tín của Mông thân vương.

Thân tín của Mông thân vương bị bốn cao thủ thiên binh sư Độc Cô gia vây công người đẫm máu sắp chết, nhưng thánh binh sư đâu dễ bị giết?

Thánh binh sư bộc phát ra lực lượng cuối cùng đủ làm vô số người sợ hãi. Thân tín của Mông thân vương rống xong vùng thoát khỏi vây công lao xuống dưới, mục tiêu là Võ Qua, Vân Tố Tố. Tuy thân tín của Mông thân vương bị thương nặng nhưng Võ Qua địa binh sư không ngăn lại nổi càng đừng nói là Vân Tố Tố yếu ớt.

- Chết đi, dám diễn trò mùi mẫn trước mặt ta?

Thân tín của Mông thân vương rất tức giận, gã đại biểu cho đệ nhất thân vương, gã là thánh binh sư nhưng những con kiến nhỏ chẳng những giết hết người gã mang đến, còn chơi trò tỏ tình.

Nhục, quá nhục nhã.

Ở trong mắt thân tín của Mông thân vương thì con kiến làm những chuyện này chẳng khác nào không để gã vào mắt. Thân tín của Mông thân vương biết gã không sống được nữa, nhưng gã là thánh binh sư, quyết tẩy rửa sỉ nhục trước khi chết.

- Muốn chết!


Bốn cao thủ thiên binh sư Độc Cô gia hoảng hốt, không phải bọn họ chú trọng mạng sống của Võ Qua, Vân Tố Tố mà đường đường là cao thủ Độc Cô gia, nếu người bị vây công giết người trước mặt bọn họ thì còn mặt mũi nào?

Tương lai nếu Độc Cô Thanh Hải biết chuyện sẽ tha cho bọn họ sao?

Nhưng sai lầm đã sinh ra, không dễ bù đắp. Mắt thấy cao thủ thiên binh sư Độc Cô gia không cứu kịp, đôi uyên ương sắp chết.

Nếu Võ Qua, Vân Tố Tố chết sẽ là đa kích rất lớn cho nguyên Dao Quang thành.

- Grao!

Tiếng rồng ngâm làm nhiều người run rẩy lại vang lên. Con rồng màu vàng bay vọt ra trước mắt nhiều người. Thân tín của Mông thân vương sắp đến gần Võ Qua, Vân Tố Tố. Võ Qua cảm giác nguy hiểm, hoảng sợ bần thần ngoái đầu lại thấy thánh binh sư vì tức giận mà lao tới giết mình. Máu phun tung tóe, thân tín của Mông thân vương ngửa người ra sau bay thụt lùi.

Keng keng keng! Keng keng keng!

Khi thân tín của Mông thân vương ngửa người bay ra sau thì sáu cây long thương cắm trên tường thành cùng bay ra. Vẫn vang tiếng rồng ngâm, tiếng phập phập. Sáu cây long thương xếp hàng dọc đâm thủng người thân tín của Mông thân vương. Khi long thương cuối cùng đâm vào người thánh binh sư, gã bị đóng đinh trên mảnh đất cách xa Dao Quang thành, máu thấm ướt đất vàng.

Phụt!

Máu tuôn ra, người thân tín của Mông thân vương có thêm một lỗ máu cực to. Dù vậy nhưng thánh binh sư không chết ngay, chẳng qua gã không có nhiều lực lượng, không vùng thoát khỏi long thương giam cầm. Thân tín của Mông thân vương trợn to mắt, cong nửa người trên nhìn chằm chằm Dao Quang thành, không biết gã đang nhìn ai.

Thân tín của Mông thân vương hét to:

- Mông thân vương sẽ trả thù cho ta, các ngươi sẽ bị diệt!

Thân tín của Mông thân vương nói xong duỗi chân, chết không nhắm mắt.

Mọi người thở hắt ra:

- Phù.

Cao thủ thiên binh sư Độc Cô gia cũng thở phào. Thở xong cả đám rùng mình nhìn hướng người bí ẩn mặc giáp đỏ toàn thân, cái tên thật đáng sợ.

Không chỉ bọn họ, mọi người có mặt đều nhìn hướng người mặc giáp đỏ. Có người biết đó là Vu Nhai, có người cho rằng hắn là U Hoang.

Võ Qua, Vân Tố Tố nắm tay nhau, cảm kích nhìn Vu Nhai.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!


Vu Nhai bình tĩnh thu về bảy long thương, với thực lực hiện tại của hắn sẽ không bị người nhìn thấu bảy long thương có phải là huyền binh bản mệnh không? Thu long thương về, Vu Nhai không để ý ánh mắt của mọi người.

Vu Nhai trầm giọng nói:

- Vào thành đi.

Vu Nhai dẫn đầu cưỡi thanh kỳ tuấn mã thú đi vào Dao Quang thành, không ai dám giành đi trước hắn, tự giác chia thân phận cao thấp có trật tự đi vào. Người trong thành yên lặng mà áp lực, bọn họ không thấy tận mắt tình huống bên ngoài, nhưng họ nghe được các loại thanh âm. Mọi người nhìn chằm chằm đội kỵ sĩ như thần binh từ trên trời giáng xuống.

Đồ sát, ngay cả thánh binh sư cũng bị giết.

Vu Nhai xuống ngựa dưới tường thành, hắn mang theo mấy chục người cưỡi thanh kỳ tuấn mã thú, một số nhân vật quan trọng leo lên bậc thang. Vu gia chủ, vị đại thành chủ người qua đường, quân sư tạm thời Ngọc Vấn Hiền đã chờ sẵn.

Bốn t Độc Cô gia đứng gần đó.

Thấy Vu Nhai leo lên, Vu gia chủ, cũng là phụ thân của Vu Tiểu Dạ, cửu cửu của Vu Nhai vội chắp tay nói:

- Tại hạ là gia chủ của Vu gia, Vu Thiên Vĩ, hiện tại thay thế Dao Quang thành chủ, người chính là U Hoang đại nhân đúng không? Kính đã lâu, lần này nhờ người hết sức giúp đỡ nên Dao Quang thành, Vu gia ta mới giữ được. Xin hãy nhận tiểu nhân cúi đầu.

Vu Nhai không dám nhận. Tuy Vu Nhai không có tình cảm gì Vu Thiên Vĩ nhưng gã là ca ca ruột của mẫu thân, phụ thân của Vu Tiểu Dạ. Vu Nhai vội vươn tay muốn dìu Vu Thiên Vĩ đứng dậy, lên tiếng nói ra thân phận của mình. Đã không cần che giấu thân phận U Hoang.

Chính lúc này xảy ra biến dị.

Khi Vu Nhai nâng Vu gia chủ dậy định mở miệng. Ngọc Vấn Hiền tiến lên khuyên bảo đại ân nhân với Dao Quang thành nên nhận bọn họ cúi đầu. Đám người Từ Hắc Tử theo sau giải tích thân phận của Vu Nhai.

- Chít chít!


Tiếng kêu vang lên trong óc, là Tiểu Hắc ăn đan dược của Đan Diễm Tâm 'say thuốc' đã lâu nay tỉnh dậy. Khi Vu Nhai thấy Tiểu Hắc ngủ thì rất buồn bực, vì khi đã vào Huyền Binh đế quốc là có thể dùng ma pháp của Tiểu Hắc liên lạc với Thủy Tinh, nhưng nó chìm vào ngủ say, ngủ đến tận bây giờ.

Vu Nhai đã mất liên lạc với Thủy Tinh từ rất lâu, lúc toeng Ma Pháp đế quốc hắn không dám viết thứ.

Tuy biết tiểu thú nghịch thiên Tiểu Hắc đang tiến hóa nhưng Vu Nhai vẫn bực mình, lần trước Tiểu Hắc ăn đan dược quá hạn của Đế Long tộc ngủ say mấy canh giờ. Vu Nhai cũng hơi mong chờ, khi Tiểu Hắc tỉnh dậy sẽ nghịch thiên như thế nào?

Không ai ngờ Tiểu Hắc tỉnh vào lúc này, chuyện nó làm thứ nhất là là sử dụng ma pháp, tức là ma pháp thuộc về Thủy Tinh và nó.

Như lần trước Vu Nhai đối kháng với Ma pháp sư mạnh nhất Huyền Binh đế quốc, màn hình ảo mặt nước hiện ra trước mắt hắn. Hình dạng Thủy Tinh hiện ra ngay, nàng vẫn đeo mặt nạ. Giọng Thủy Tinh vội vàng, rõ ràng có chuyện gì. Tim Vu Nhai run lên.

Thủy Tinh hỏi nhanh:

- Vu Nhai, là ngươi phải không?

- Là ta đây Thủy Tinh, bên nàng xảy ra chuyện gì sao? Tại sao ở đường núi?

Vu Nhai chẳng những trông thấy Thủy Tinh cũng thấy hoàn cảnh phía sau nàng, là bên ngoài hoang dã, hắn càng lo lắng hơn.

- Cái gì? Hắn là Vu Nhai?

người trong ngoài, trên dưới tường thành, Vu gia chủ đứng chắp tay trước mặt Vu Nhai há hốc mồm, người cứng ngắc. Nhưng lúc này người biết điều sẽ không đánh gãy Vu Nhai và Thủy Tinh trò chuyện ma pháp, thậm chí không dám nói nhỏ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui