Bởi vì đi quan đạo, đường xá bằng phẳng, cho nên cũng không tốn bao nhiêu thời gian đã trở về Đan Lăng quốc. Sau khi tiến vào Đan Lăng quốc, một đường thuận lợi trở lại kinh thành.
"Ta đến công hội dong binh nộp nhiệm vụ xong sẽ đi tìm sư phụ. Hai ngày nay các ngươi tốt nhất không nên ra khỏi cửa, không nên tiết lộ hành tung của các ngươi. Không nên để cho Hoàng thái tử biết các ngươi đã trở về." Gia Cát Minh Nguyệt dặn dò mấy người Thẩm Nhược Phong.
"Vâng, đa tạ Gia Cát tiểu thư, tất cả xin nhờ cô." Thẩm Nhược Phong và Liêu Phi đều tràn ngập cảm kích nói.
"Ừm, được rồi, các ngươi nhanh đi về đi." Gia Cát Minh Nguyệt phất tay.
Yến Khinh Phong cũng tạm biệt mấy người Gia Cát Minh Nguyệt, hiện tại muốn chạy đến Bạch Băng trấn để hội hợp với các thành viên của nàng, tiếp tục tiến vào Bạch Băng bình nguyên làm nhiệm vụ. Gia Cát Minh Nguyệt không giữ nàng lại, chỉ lần nữa căn dặn trên đường cẩn thận, lại nói cho nàng biết địa chỉ của chính mình, bảo nàng có việc gì thì cứ đến tìm mình, đương nhiên không có chuyện gì càng hoan nghênh nàng đến thăm.
Đi tới công hội dong binh, Gia Cát Minh Nguyệt chọn một khối thủy tinh nhỏ nhất đi giao nhiệm vụ. Tiếp đón bọn họ vẫn là nữ nhân viên lúc trước. Lúc nàng nhìn thấy đám người Gia Cát Minh Nguyệt lại xuất hiện ở đây còn mang đến một ngôi sao thủy tinh, đã kinh ngạc đến mức nói không ra lời, ngẩn người đứng sững ở nơi đó.
"Giao nhiệm vụ!" Gia Cát Minh Nguyệt vỗ vỗ quầy tiếp tân, nữ nhân viên kia rốt cuộc phục hồi lại tinh thần.
"Vâng vâng, xin mời ký tên ở đây." Nữ nhân viên kích động lên, giúp Gia Cát Minh Nguyệt làm thủ tục, "Các ngươi là đoàn dong binh cấp E, vượt cấp hoàn thành một nhiệm vụ cấp A, cho nên các ngươi đạt đủ điểm tiêu chuẩn, trực tiếp thăng cấp thành đoàn dong binh cấp D. Đây là thù lao nhiệm vụ lần này, bên trong có mười vạn kim tệ."
Thăng cấp? Đoàn dong binh cứ vậy mà thăng cấp? Không tệ nha. Gia Cát Minh Nguyệt nghĩ rất vui, thì ra hoàn thành nhiệm vụ vượt cấp lại đạt được điểm cao như thế, có thể trực tiếp thăng cấp.
Mười vạn kim tệ, Gia Cát Minh Nguyệt tiếp nhận thủy tinh tạp (tạp: card, thẻ) nữ nhân viên đưa tới. Ở thế giới này, đạt một mức kim tệ lớn là có thể tồn trữ trong thủy tinh tạp, đây là thiết lập chính thức, tương tự tiền của ngân hàng. Muốn dùng tiền trực tiếp đi hối đoái là được.
Cũng không biết là ai ban bố nhiệm vụ này nhỉ. Gia Cát Minh Nguyệt nghĩ, lát nữa phải quan sát xem là ai ban bố nhiệm vụ kiếm ngôi sao thủy tinh này. Nếu nàng nộp một khối, người ban bố nhiệm vụ khẳng định sẽ hỏi một chút xem có còn thủy tinh hay không.
Gia Cát Minh Nguyệt và mấy người Lăng Phi Dương cùng nhau ăn một bữa bên ngoài, sau đó mới chia tay. Mấy người Lăng Phi Dương về học viện, Gia Cát Minh Nguyệt thì chậm rì rì tản bộ đi về hiệp hội Triệu Hoán Sư. Vừa đi tới cửa, người nghênh đón nhìn thấy Gia Cát Minh Nguyệt xong, liền hô to gọi nhỏ đi thông báo cho Thương Vô Nhai.
Không bao lâu sau Thương Vô Nhai đã chạy xuống lầu, vừa nhìn thấy Gia Cát Minh Nguyệt, hắn cười híp mắt chào đón: "Đồ đệ ngoan, lần này tất cả thuận lợi chứ? Con không có bị thương chứ? Lần này thu hoạch ra sao?"
Vừa thấy mặt, đầu tiên là lo lắng thân thể của nàng, sau đó mới hỏi thu hoạch làm sao, Gia Cát Minh Nguyệt trong lòng rõ ràng, Thương Vô Nhai không đơn giản chỉ coi chính mình là một đồ đệ, hắn thật lòng quan tâm nàng, lo lắng cho nàng.
"Ta không có chuyện gì, tất cả thuận lợi. Cũng lấy được kỹ năng cho Cự Phong. Sư phụ, khoảng thời gian này người vẫn tốt chứ?" Gia Cát Minh Nguyệt cũng mỉm cười.
"Cũng còn tốt, thuận tiện chờ con trở về." Thương Vô Nhai đi xuống dưới lầu. Hắn cảm thấy đồ đệ của mình thay đổi rồi. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi vừa qua, khí tức trên người nàng đã phát sinh biến hóa. Càng trầm ổn, càng nội liễm. Lần rèn luyện này, lại có trợ giúp lớn như vậy?
"Sư phụ..." Gia Cát Minh Nguyệt đang muốn mở miệng nói chuyện Thẩm Nhược Phong, ngoài cửa chợt truyền tới một thanh âm mừng rỡ như điên.
"Lão bất tử, ha ha, ta nói với ngươi, một năm ta trước ban bố nhiệm vụ kia, có người hoàn thành rồi! Thật không có nghĩ đến, ta lấy được thủy tinh rồi!" Đây là thanh âm mừng rỡ như điên của Hình Lâm Châu, người còn chưa vào, âm thanh đã truyền vào lỗ tai của bọn họ.
"Sao?" Gia Cát Minh Nguyệt xoay người liền nhìn thấy Hình Lâm Châu đang chạy vội vào, nghe Hình Lâm Châu nói xong, trong lòng Gia Cát Minh Nguyệt chợt nổi lên một dự cảm không tốt.
"Lão già này, từ khi con đi liền chạy tới đây ở, đuổi thế nào cũng không đi, da mặt dày vô cùng. Mấy gian phòng của ta đã phải sửa chữa nhiều lần." Thương Vô Nhai tuy đang hừ hừ nói xấu Hình Lâm Châu, thế nhưng trong lời nói lại không có ý trách cứ.
"Sư phụ..." Gia Cát Minh Nguyệt nhìn Hình Lâm Châu hấp tấp chạy vào, khóe miệng giật giật, gọi lên.
"A! Đồ đệ ngoan, con đã về rồi! Ha ha, quá tốt rồi, ta cho con biết một tin tức tốt nha. Ta ban bố nhiệm vụ tìm kiếm ngôi sao thủy tinh nhiệm vụ, rốt cuộc có người hoàn thành rồi! Ha ha, con xem, đẹp không? Đẹp không?" Hình Lâm Châu rất đắc ý cẩn thận móc từ trong túi ra một khối thủy tinh, quơ quơ trước mặt Gia Cát Minh Nguyệt, lại cho Thương Vô Nhai xem.
"Sư phụ, người không xem người hoàn thành nhiệm vụ là ai sao?" Gia Cát Minh Nguyệt muốn té xỉu. Hóa ra cái tên coi tiền như rác mà nàng vẫn tò mò lại là sư phụ của nàng! Bây giờ nghĩ đến Lăng Phi Dương nói Hình Lâm Châu có một thân phận khác, Gia Cát Minh Nguyệt không còn khó hiểu tại sao hắn lại có nhiều tiền như vậy nữa.
"Không có, ta xem cái kia làm gì?" Hình Lâm Châu rất nghi ngờ hỏi.
"Sư phụ à, người lấy cái này để làm cái gì?" Gia Cát Minh Nguyệt rất muốn biết Hình Lâm Châu treo thưởng ngôi sao thủy tinh này là vì cái gì.
"Ta vẫn đang nghiên cứu phối phương của dược thủy ẩn thân, rốt cuộc nghiên cứu ra mấy thứ vật liệu trong đó, trong đó có ngôi sao thủy tinh này nha!" Hình Lâm Châu vô cùng kích động, nâng niu ngôi sao thủy tinh trên tay, nhìn thế nào cũng không đủ.
"Sư phụ, người... Thật sự có tiền!" Gia Cát Minh Nguyệt rốt cuộc vô lực phun ra câu nói này, "Mười vạn kim tệ đó..."
"Nghề này của ta chính là đốt tiền, ta không có tiền làm thế nào thí nghiệm?" Hình Lâm Châu rất đắc ý, "Mười vạn kim tệ vẫn còn ít, được ngôi sao thủy tinh này ta vẫn là kiếm lời, con không biết ngôi sao thủy tinh này. .. Chờ chút!" Hình Lâm Châu bỗng nhiên giống như con vịt bị bóp cổ, rướn cổ lên, trợn mắt nhìn Gia Cát Minh Nguyệt.
"Làm sao con biết ta treo giải thưởng mười vạn kim tệ?" Hình Lâm Châu trợn mắt lên nhìn Gia Cát Minh Nguyệt.
"Ta khát nước... Đi lên uống nước trước. Còn có, hai vị sư phụ, lần này ta có việc cầu hai người nha." Gia Cát Minh Nguyệt không trả lời Hình Lâm Châu, chỉ có điều nàng móc ra một ngôi sao thủy tinh còn lớn hơn khối trong tay Hình Lâm Châu, quơ quơ, đi lên lầu.
Hình Lâm Châu há hốc miệng, ánh mắt dán trên tay Gia Cát Minh Nguyệt không có cách nào dời đi.
"Có việc cầu chúng ta?" Thương Vô Nhai sững sờ, từ khi Gia Cát Minh Nguyệt bái bọn họ làm thầy tới nay, chưa bao giờ mở miệng cầu xin bọn họ cái gì, lần này là vì ai vì chuyện gì đây?
Lúc Gia Cát Minh Nguyệt nói ra yêu cầu của nàng xong, Thương Vô Nhai và Hình Lâm Châu đều nghiêm mặt lại, hiển nhiên rất bất mãn đối với hành vi của Hoàng thái tử.
"Chuyện này chúng ta sẽ nói với hoàng thượng, sẽ xử lý tốt." Hình Lâm Châu trịnh trọng nói. Hắn rất không thích những chuyện câu tâm đấu giác vì hoàng quyền, hắn say mê luyện kim, không muốn nhúng tay vào những việc này. Thế nhưng hiện tại đồ đệ bảo bối cầu đến hắn, vậy dĩ nhiên không giống nhau.
"Hoàng thái tử, ngoài mặt hiền lành, thế nhưng bên trong... Không thể làm, không thể làm." Thương Vô Nhai nhẹ nhàng thở dài. Những chuyện liên quan đến quyền thế, hắn vốn sẽ không nhúng tay. Chỉ có điều lần này đồ đệ ngoan yêu cầu thì khác.
Mọi chuyện có thể giải quyết đương nhiên là tốt rồi, Gia Cát Minh Nguyệt yên lòng.
Hình Lâm Châu thì lại quấn quít lấy nàng, bảo nàng kể chuyện lần này đi Bạch Băng bình nguyên, muốn biết ngôi sao thủy tinh này làm sao tìm được. Khi biết thủy tinh hi hữu này lại bị Kim xà vương cho rằng rác rưởi, khóe miệng của hắn co giật liên tục, thực sự là phá gia a phá gia! Sau đó Gia Cát Minh Nguyệt lấy ra một ít ngôi sao thủy tinh nữa, để Hình Lâm Châu tiếp tục nghiên cứu ẩn thân dược thủy. Thầm nghĩ chờ mình rảnh rỗi, cũng phải cố gắng nghiên cứu một chút. Thương Vô Nhai nghe thấy Cự Phong đã có kỹ năng phụ gia, móng vuốt không có thứ gì không thể xuyên thủng, tỏ vẻ rất vui. Bảo Gia Cát Minh Nguyệt chờ thương thế Cự Phong hoàn toàn tốt lên nhất định phải diễn luyện một chút.
"Sư phụ, người nói chuyện dược thủy ẩn thân người đang nghiên cứu đi?" Gia Cát Minh Nguyệt cảm thấy rất hứng thú với chuyện này.
"Được." Hình Lâm Châu gật đầu, "Vật liệu ta nghiên cứu ra vài loại, kết quả phát hiện đều vô cùng hi hữu, không dễ dàng có được. Con xem ta treo giải thưởng ngôi sao thủy tinh này mà cũng khó khăn như thế. Đã một năm, bây giờ mới tìm được. Hơn nữa còn là chính con hoàn thành nhiệm vụ. Những tài liệu khác càng quý trọng hơn. Hơn nữa ta còn không biết trình tự luyện chế." Hình Lâm Châu rất là đau đầu nói.
"Sau này lại cẩn thận nghiên cứu, có lẽ sẽ biết được." Gia Cát Minh Nguyệt cũng hứng thú, thầm nghĩ lúc nào đó cũng nghiên cứu một chút, nếu có thể luyện chế ra loại dược thủy này, vậy thì thật sự không khác gì phần mềm hack nghịch thiên a!
Chuyện của mấy người Thẩm Nhược Phong, Hình Lâm Châu và Thương Vô Nhai quả nhiên giải quyết rất trọn vẹn. Hoàng thượng lôi Hoàng thái tử ra dạy dỗ một trận, nhưng không có trừng phạt quá đáng. Dù sao hắn là hoàng đế đời sau. Hoàng thái tử nén giận trong lòng, lại cũng không thể đi gây phiền phức cho đám người Thẩm Nhược Phong. Hắn nghĩ không ra, một đoàn dong binh nho nhỏ làm sao có thể khiến cho hai bá chủ này ra mặt giúp bọn họ. Đặc biệt hoàng thúc công, thiếu chút nữa đã tát cho hắn một cái rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...