Website này ăn trộm không ghi nguồn làm nhóm dịch Truyenhayonline.com không có kinh phí dịch tiếp.
Đọc FULL bộ truyện Triền Miên Sau Ly Hôn.
Người đến đứng lại vài giây, xua tay bảo nhân viên phục vụ lui ra, sau đó cởi khẩu trang kính râm ra, sải đôi chân dài đi qua đó, nhàn nhạt gọi một tiếng: “Đàn chị.”
Nghe thấy giọng nói, người phụ nữ ngây người, từ từ quay đầu lại, lộ ra khuôn mặt thanh lãnh đó, khi nhìn thấy rõ người đàn ông đi tới kia, thần sắc trở nên ôn hoà hơn một chút: “Cậu đến rồi.”
Ăn trộm từ Truyen hay online.com vui lòng ghi nguồn.
Người đàn ông kéo ghế ở đối diện cô ta ra, tuỳ ý ngồi xuống, nở nụ cười nhạt: “Đàn chị vẫn hưởng thụ cuộc sống như vậy.”
Người phụ nữ nhàn nhạt cong cong khoé môi, nhấc tay lên rót cho anh ta một ly trà nhỏ, thanh âm nhẹ nhàng từ tốn: “Về khi nào vậy, cũng không thấy cậu có động tĩnh gì.”
Người đàn ông bưng ly lên cúi đầu ngửi một cái, một hơi uống cạn, thở ra một hơi, hờ hững tuỳ ý mà nói: “Về nửa năm rồi, chỉ là không có đến Kinh Đô qua, nên mới không liên lạc với đàn chị, chị đừng có giận.”
Người phụ nữ cúi đầu nhìn nước trà màu lục bên trong chiếc ly màu tím, lông mi nhẹ nhàng nhúc nhích, thấp giọng nhàn nhạt mà mở miệng: “Cậu ở nước ngoài cũng thấy ít liên lạc với tôi, là đã xảy ra chuyện gì rồi sao?”
Bạn đang đọc truyện trên website Truyen hay online.com
Tuy trễ hơn vài khoá, nhưng bọn họ cũng coi như là bạn cùng trường, quen biến nhau trong một cuộc thi biện luận, anh ta là tuyển thủ cô ta là giám khảo, sau này dần dần quen thuộc hơn, cô ta bồi dưỡng anh ta như em trai, anh ta cũng không khiến cô thất vọng, chỉ là gần đây đột nhiên biến mất.
Nhưng, cô chưa từng chủ động quan tâm ai, lại cộng thêm trong 1 năm nay tâm tư đều ở trên người của một người, dần dần cô cũng phớt lờ đi tin tức ở bên ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên website Truyện hay online.
Biểu cảm trên khuôn mặt đẹp trai trẻ tuổi quá đáng của người đàn ông nhàn nhạt đi, rất nhanh lại hồi phục nụ cười: “Thật sự là không có chuyện gì giấu được đàn chị mà, là đã xảy ra chút chuyện, nhưng bản thân tôi vẫn có thể xử lý tốt.”
Đôi con ngươi thanh lãnh của người phụ nữ quét qua khuôn mặt anh tuấn của anh ta: “Moon, biến mất nửa năm rồi, xem ra chuyện này cũng không nhỏ, cần tôi giúp đỡ không?”
Người đàn ông trẻ tuổi chính là Mục Điệp đã nói với Lương Hạnh sẽ ra ngoài gặp bạn học, so với tính cách tuỳ tiện xốc nổi lúc bình thường, thì anh ta lúc này từ trong ra ngoài đều như đổi thành một con người khác, không những khí tức mà ánh mắt cũng lộ ra một sự sắc bén và trưởng thành, cười lên càng chững chạc và ung dung.
Đọc trên website Truyện hay online để ủng hộ nhóm dịch các bạn nhé.
“Không cần, hôm nay tôi đến thật sự chỉ là gặp chị.”
1999510_1_25,60 1999510_2_25,60
.