Trí Thức Lưu Manh

Edit: Lạc Lạc

Đêm hôm ấy, em không cự tuyệt anh; đêm hôm ấy, anh tổn thương em; đêm hôm đó......

Trương Kiệt Thụy rất thích bài hát này, đối với người không thuần khiết như anh mà nói, bài hát này gần như có thể thay đổi ca từ.

Mà thực sự đến đêm hôm đó, Trương Kiệt Thụy lại có chút chần chờ, đối mặt với cô gái nằm ngang trên giường, bộ ngực nửa che nửa hở kia, cơ thể cuồn cuộn kích tình kia, tư thế hấp dẫn lòng người kia,...... Trương Kiệt Thụy muốn băng qua mũi kiếm, chiến đấu đến chết!

Nhưng anh còn đắn đo, cô gái này là con gái của ông chủ, còn dây dưa với Chu Kiên Cường, động hay là không động, đây là một vấn đề. Không phải không có ý nghĩ làm xong bỏ chạy, cô gái này có lẽ không nhớ đã xảy ra chuyện gì đêm nay, ít nhất Jerry trong đầu cô sẽ không rõ ràng, nhưng rất nhanh Trương Kiệt Thụy từ bỏ ý nghĩ này, mới vừa tìm được công việc ổn định, anh không muốn đùa giỡn tiền đồ của mình, vì vậy đóng kín cửa chạy xuống lầu.

"Ông chủ, trả ông tiền phòng!"

"Hả? Cậu phải đi sao?"

"Làm sao?"

"Nhóc con, không được lừa bịp. Cậu chơi gái rồi bỏ chạy để lại chỗ tôi, xảy ra chuyện gì thì ai chịu trách nhiệm?"

"Có thể xảy ra chuyện gì?"

Trương Kiệt Thụy nhìn ánh mắt đắm đuối của ông chủ, có thể xảy ra chuyện, chuyện này gay go quá! Vò đầu! Rụng tóc!

"Vậy tôi đi ra ngoài một chút, mua chút đồ."

Ông chủ càng thêm tin tưởng Trương Kiệt Thụy muốn lừa đảo, kéo anh lại nói: "Không được! Bên ngoài có tôi đây đều có, cho cậu!"


Trương Kiệt Thụy nhận bao từ ông chủ, xem anh thành người nào?

"Còn nữa, cái áo cũ này cũng cho cậu, để trần chạy tới chạy lui, thành phố văn minh này, cậu thật là lố bịch! Còn có cô gái kia, mặc T shirt không xong, bó vậy giống bộ dáng gì?

Trương Kiệt Thụy gật đầu cảm ơn, vừa rồi thật sự đã quên, lúc trước cô gái này mặc áo ngực, đã thay áo T shirt rồi thì không cần mặc áo ngực nữa, bình tĩnh suy nghĩ, bình tĩnh suy nghĩ, sơ xuất quá!

Trương Kiệt Thụy đành phải quay lại căn phòng, bố trí cô gái trên giường kia xong, mở máy điều hòa không khí, lại đắp chăn mỏng lên, tối nay anh tính làm Liễu Hạ Huệ từ đầu tới chân.

Xối nước lạnh hơn nửa giờ, cuối cùng tỉnh táo hơn một chút, Trương Kiệt Thụy ngâm nga khúc hát ra ngoài, thấy cô gái đã đạp chăn mỏng xuống đất, nửa người trần trụi mê người hiện ra. Trương Kiệt Thụy nhất thời bùng cháy dục hỏa, đắp kín chăn sau đó quay lại tắm lần nữa.

Hình như cô gái có thói quen đạp chăn, khiến Trương Kiệt Thụy liên tục xối nước, cuối cùng thở dài một tiếng chấp nhận thất bại, nghỉ ngơi trên giường khác. Ngày hôm đó không có cách nào vượt qua, làm người khó khăn, làm người tốt càng khó hơn.

Mắt thấy trời sắp sáng, một ngày bi thảm của Trương Kiệt Thụy sắp kết thúc. Cô gái run rẩy mấy cái, mơ mơ màng màng bò dậy, cũng không để ý Trương Kiệt Thụy ngủ say, đi thẳng vào phòng vệ sinh tắm.

Bên trong tiếng nước chảy rào rào, cơ thể được xối nước đang tắm rửa; bên ngoài tiếng nước chảy rào rào, Jerry ngủ say bị dọa tỉnh giấc.

Trương Kiệt Thụy nhìn quần áo hỗn độn trên giường khác, có cái áo T- shirt anh mặc cho cô, có quần đùi của cô gái, a......

Là địch hay bạn? Hòa hay chiến? Trốn hay làm gì? Trương Kiệt Thụy chuẩn bị mặc quần áo của mình, còn chưa đứng dậy cô gái đã quay trở lại. Trương Kiệt Thụy lúng túng một hồi, không biết nói gì, càng không biết giải thích như thế nào.

"Là tôi dẫn cậu đến nơi này sao?" Cô gái mặc áo T- shirt của Trương Kiệt Thụy, mở miệng hỏi trước.

"Đúng vậy!" Trương Kiệt Thụy rất may mắn, chuyện tốt như vậy cũng có, muốn trốn thoát khỏi trừng phạt là không thành vấn đề


"Tối hôm qua tôi mới chia tay bạn trai, uống hơi nhiều!"

"Đó là rất nhiều, say như chết!"

"Ha ha, nhóc con rất hài hước! Cậu muốn sao?......"

Trương Kiệt Thụy hiểu ý của cô, mặc dù bộ phận huynh đệ trên người đang kháng nghị, nhưng Trương Kiệt Thụy vẫn rất dứt khoát cự tuyệt: "Không muốn! Ta chỉ muốn làm tròn nhiệm vụ!"

"Ha ha......" Cô gái đùa bỡn cười, nhóc con này thật hài hước, cô chỉ chỉ cái bao trên tủ đầu giường.

"Còn giả bộ! Tình một đêm mà thôi, trời đã sáng ai cũng không quen ai."

Trương Kiệt Thụy bị oan mà, bao là do ông chủ khách sạn đưa anh, anh chỉ là tiện tay đặt ở đó, oan nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch, đành cam chịu số phận!

Trương Kiệt Thụy còn muốn kháng cự suy nghĩ thật trong lòng, cô gái đã chui vào chăn của anh, đôi môi theo xương sườn chạy xuống phía dưới, lược qua bụng dưới hoảng sợ, cuối cùng ngậm bộ phận đã hoan hô nhảy nhót.

Trương Kiệt Thụy cảm thấy bị một cỗ dịu dàng bao vây, phòng tuyến trong lòng lập tức sụp xuống, liền nghe theo!

Kích tình tích góp từng tí một rất lâu cùng nhau phát ra, khuấy động thành tia lửa chói mắt, khắp phòng xuân sắc ríu rít rên rỉ cùng tiếng gầm nhẹ, cô gái hổn hển thở gấp và đàn ông vũ khí hiên ngang đan vào một chỗ, triền miên, vuốt ve.

Mặt trời đã lên thật cao, ánh mặt trời xuyên thấu qua khe hở của rèm cửa sổ chiếu vào trên mặt Trương Kiệt Thụy. Tính nhẩm hẳn là lần thứ tư, cô gái thỏa mãn nằm trên cánh tay người đàn ông, lắng nghe nhịp tim ầm ầm vang dội, cảm thụ cơ ngực lớn hùng hồn.

"Cậu là lần đầu tiên?" Cô gái cất giọng hỏi.


"Đương nhiên không phải!" Vốn đang đắm chìm trong sung sướng Trương Kiệt Thụy bực tức đáp lại, đây không phải là đang xem thường anh à.

"Đừng nóng giận! Tôi nói có phải cậu là lần đầu tiên tình một đêm."

"À, xem như vậy!"

"Tôi là phụ nữ bị người khác vứt bỏ, cần đàn ông an ủi, không có gì. Qua hôm nay chúng ta ai cũng không biết ai, cho dù gặp cũng chỉ mỉm cười."

"Không biết? Sợ rằng không được rồi?"

"Tại sao?" Cô gái hơi sợ hãi ngẩng đầu lên, chẳng lẽ người đàn ông này có ý xấu gì, muốn dây dưa với cô.

"Tôi không biết nói thế nào với chị."

"Vậy thì nói thẳng đi!"

"Chúng ta ở chung một công ty, tôi ở bộ phận sáng tác."

Cô gái kinh sợ, ngồi dậy, kéo chăn qua đắp trên ngực, "Sao cậu không nói sớm?"

"Tôi đã sớm nói, chị quên, sáng này tôi cũng đã cực kỳ phản kháng, nhưng......"

"Đừng nói ahhh... Chuyện này không được phép nói với bất kỳ ai, nghe chưa?"

"Tôi chỉ muốn hỏi một vấn đề." Trương Kiệt Thụy nghiêm túc nói, sở dĩ anh vào tình cảnh bây giờ, cũng hoàn toàn là vì nghi ngờ này.

"Cậu nói!"


"Quan hệ của chị và Chu Kiên Cường là thế nào?"

"Chu Kiên Cường? Sao cậu biết?"

"Tối hôm qua chị tự nói."

Cô gái che miệng lại, hai mắt trừng lớn nhìn Trương Kiệt Thụy, hồi lâu nói ra: "Chuyện này cậu không cần phải lo, tối hôm qua lời nói của tôi đều là lời rượu nói, không phải thật."

"Nhưng tôi tin thật? Chu Kiên Cường là người yêu của chị, tối hôm qua hai người mới vừa chia tay, đúng không?"

"Cậu...... Chúng tôi còn chưa chia tay, tôi sẽ không tha cho người đàn bà ti tiện Du Mạn Lệ kia!"

"Không cho phép chị nói chị ấy như thế!"

Trương Kiệt Thụy nổi giận gầm lên một tiếng, mạnh mẽ áp chế lửa giận, bàn tay run run hai vẫn là dừng lại, anh không thể động thủ đánh phụ nữ, huống chi còn là phụ nữ vừa tiếp xúc thân mật. Nhưng anh cũng không thể tha thứ việc Du Mạn Lệ bị người vũ nhục, cô ấy trong suy nghĩ của anh là một nữ thần hoàn mỹ, giúp anh vượt qua ngày gian nan nhất.

Cô gái hiển nhiên bị dọa sợ, không ngờ nhóc con trước mắt có liên quan với Du Mạn Lệ, cứ thế mặc quần áo vào. Cô gái thương tâm luôn làm người ta thương tiếc, nhất là cô gái mới vừa mây mưa xong, Trương Kiệt Thụy cũng cảm giác có chút áy náy, một tay nhẹ nhàng phủ trên vai cô gái.

"Thật xin lỗi!"

Cô gái lập tức khóc như mưa, ưm một tiếng nhào tới trong ngực Trương Kiệt Thụy, sau đó chính là điên cuồng cởi mặc áo, uốn éo giãy dụa......

"Không được, tôi sắp đến trễ!"

"Cậu đã sớm tới trễ!"

"Yên tâm đi!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận