Dịch Dương bình ổn một hồi, cuối cùng vẫn thuận theo bảo bối, đương nhiên phần lớn chính là nuông chiều ɖu͙ƈ vọng của mình.
Nhưng mà tình thế trước mắt xem ko thuận mắt tý nào, tuy dương cụ vẫn cắm chặt trong һᴏɑ һᴜʏệт nhưng mà Trí Khương trêи người còn vướng víu váy áo lộn xộn… Vốn thích nhìn nàng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cùng mình làʍ ȶìиɦ, Dịch Dương ko thể làm gì khác hơn ngoài xử lý mớ hỗn độn kia mà trước tiên là phải rút ra khỏi ổ tiêu hồn.
Vậy mà người nào đó lại ko hiểu ý tốt của hắn, cho là Dịch Dương sắp rời bỏ mình Trí Khương vội vàng làm nũng, 2 đùi ngọc cư nhiên mà khép lại giữ khư khư ko cho cự vật có cơ hội đào thoát !
” Ca ca, em ko cho anh đi.
Người ta thật sự muốn anh, hay là em khiến anh ko thoải mái ? “
Dịch Dương nghe qua có chút lưỡng lự, thực sự hắn rất quyến luyến cái cảm giác được nàng bao bọc này, chẳng muốn rút ra tý nào dù cho rút ra thì cũng nhanh chóng mà sáp nhập lại nhưng hắn lại cảm thấy ko đành ! Nhưng mà nhìn một màng hỗn độn này đúng là ko thuận mắt, nghĩ là làm Dịch Dương cắn răng rút cự long khỏi ổ tiêu hồn, rất nhanh đã nghe thấy âm thanh rêи rỉ bất mãn của bảo bối.
Hắn nhìn Trí Khương cười khổ, nhanh chóng kéo váy áo nàng xuống ném sang một bên, cúi nhìn һᴏɑ һᴜʏệт vẫn chưa hoàn toàn khép lại có chút thích thú, đầu ngón tay ko kiên nể mà đưa vào bên trong dò xét…
” Bảo bối đừng gấp, lát nửa anh sẽ làm đến khi em cầu xin tha thứ “
Bọn họ hiện giờ hoàn toàn ᴋһỏɑ тһâп trước đối phương, Dịch Dương hài lòng đưa tay vươn đến bảo bối liền đem nàng lật người xuống.
Trí Khương bị đặt ở tư thế úp sấp, ko hiểu lắm xoay đầu nhìn hắn nhưng mà chút lý trí đã giúp cô nhận ra dụng ý của Dịch Dương !?! Không phải chứ, hắn định làm từ phía sau ư ?! Như vậy thật giống như động vật lúc giao phối…càng nghĩ mặt Trí Khương càng hồng, nàng rùng mình muốn chạy trốn nhưng Dịch Dương đã nhanh chóng cố định eo thon, ko chút chần chừ thúc mạnh cự long vào trong һᴏɑ һᴜʏệт.
“A!”
Mái tóc xinh đẹp theo luật động mà buông xỏa trong không trung, tư thế này tuy trước đây đa làm qua vài lần nhưng mà Trí Khương vẫn chưa quen vì nó quá “thô “.
Nàng vùng vẫy vài lần, phát hiện làm thế nào đều không thể thoát khỏi sự kiềm chế của hắn, không thể làm gì khác hơn là vô lực mà cúi thấp đầu, này một thấp, lại nhìn thấy đồ vật ghê gớm.
Cự long Dịch Dương vừa to vừa dài ko ngừng rút ra cắm vào động khẩu, mỗi lần luật động đều kéo theo chút ɖâʍ thủy rơi lả tả trêи grap giường chẳng biết là của ai, cũng có khi là hỗn hợp của hắn và nàng.
Đúng là quá sung sương, Trí Khương trong lòng không khỏi thừa nhận, làm từ phía sau khiến cho cự long có thể chạm vào những nơi mà bình thường khó xâm nhập, càng làm Trí Khương phát cuồng ko ngừng rung động kịch liệt…
Nàng xem một hồi, cảm giác cánh tay càng ngày càng vô lực, không nhịn được mà cong cánh tay, nửa người liền xụi lơ ở trêи giường.
Dịch Dương chẳng bận tâm, trong lúc nàng ngã xuống đã nhanh chóng đỡ lấy cái ʍôиɠ nhỏ giữ nguyên góc độ nên cự vật chẳng gặp trở ngại trong việc đâm vào chui ra cái động nhỏ mê người.
Chính tư thế này khiến cho hắn xâm nhập càng sâu, ko chỉ có thể vừa làʍ ȶìиɦ vừa nhìn cái miệng nhỏ đáng thương cắn nuốt cự long của mình mà Dịch Dương còn dễ dàng dò tìm chính xác vị trí điểm G của Trí Khương – nơi mà bình thường hắn phải kiếm rất lâu mới được.
Vùng nhạy cảm ko ngừng bị khi dễ, nàng cong người run rẩy cảm giác cả người như muốn bị đánh bay cố vùng vẫy nhưng ko làm sao ngăn cản được nam nhân dùng sức đâm đâm chọt chọt vào khối thịt non mịn.
Trí Khương biết ko thể phản kháng đành mặc kệ hắn ra vào nhục huyệt, Dịch Dương nhìn biểu tình thoáng cười thỏa mãn cực độ, cố định cái ʍôиɠ nhỏ của Trí Khương để hắn xoay xoay cự vật, cảm giác quy đầu bị hút mạnh làm hắn rêи rỉ, đúng là yêu chết loại tư thế kinh diễm này, thật sâu, thật thoải mái…tiếng gầm gừ cũng trở nên càng rỡ :
” Bảo bối, nâng ʍôиɠ cao lên một chút, hôm nay anh muốn làm chết em “
“Ô ô… Khoan đã….dừng…! Không cần, tha cho em !” Quá nhiều vui vẻ để cho nàng có điểm không chống đỡ được.
“Mới vừa mới bắt đầu bảo bối liền cầu xin tha thứ? Không được! Em xem em nhiều nước thế này, lại hút chặt anh ko buông “
Đang ở tư thế nguyên thủy nhất mà giao hoan, điểm G bị chà xát đến ᴄươпɡ ᴄứпɡ, một thứ ko phải nước tiểu căng trướng tích trong niệu đạo.
” Ca ca, đừng…đừng làm chỗ đó ” Trí Khương lắc lắc cái ʍôиɠ nhỏ như muốn tống dị vật đang xâm nhập thoái lui, nhưng mà hắn làm sao có thể rời khỏi.
” Ngoan, bảo bối đừng động cũng đừng cố nhịn, cứ thoải mái bắn ra, anh thích xem em bắn “
vừa nói hắn vừa ghì chặt ʍôиɠ nàng, tuyệt nhiên ko cho cự vật ra khỏi ɦσα ɦuyệt, một bàn tay o yên phận dò dẫm lên bụng dưới đang trướng của Trí Khương, xấu xa mà ấn ấn.
Ko còn nhịn được nửa nàng rêи rỉ, sau một đợt run rẩy dòng nhiệt lưu từ ɦσα ɦuyệt bắn ra tung tóe tựa như mật ngọt, nhiều đến nổi vương vãi lên hạ thân Dịch Dương.
Trí Khương nằm nức nở, tay nhỏ bé nắm chặt grap giường, khóe mắt chảy ra nước mắt cũng không có khí lực sát, hai chân đều mềm nhũn, còn không thể tiếp tục hứng lấy trận mây mưa.
“Ừ… Không được, thư sướиɠ thư sướиɠ… Ngô…”
Dịch Dương nín hơi, chờ cho dòng nhiệt lưu thôi ko chảy nửa, cũng chẳng hề rút ra cự vật chỉ mất mấy giây hồi tĩnh hắn đã cuồng dã co rút mà đánh phá dũng đạo, đem cô gái dưới thân một phen ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử, sướиɠ đến phát khóc vậy mà hắn chẳng thương xót.
” Bảo bối, dù em làm nũng cũng vô dụng thôi “
Trí Khương nghe qua trong lòng một cổ bất lực, nàng ngoan ngoãn nằm yên mặc cho Dịch Dương ko ngừng ra vào һᴏɑ һᴜʏệт.
Rất nhanh sau đó hạ thể lại như đập nước, dịch mật như suối tiếp tục tràn trề tiết ra muốn ngừng cũng chẳng thể.
Nàng ko chịu nổi khóc thành tiếng nhưng 1 cú thúc mạnh chạm đến miệng t.ử ƈυиɠ đã nhấn chìm tất cả nức nở..
Ngày ấy, ngoại trừ vừa mới bắt đầu nàng không biết tốt xấu mà dụ dỗ hắn, Trí Khương hoàn toàn không nhớ rõ bọn họ tới cùng làm bao nhiêu lần, chỉ biết bọn họ ở trêи cái giường mỗi khi trở mình đều cảm thấy bản thân bị lấp đầy triệt để.
Nam nhân của nàng đúng là dũng mãnh hơn người, triền miên trêи giường còn chưa đủ, lấy cớ giúp nàng tắm rửa lại mấy bận giở trò lưu manh…
Dịch Dương thở gấp, trải qua thời gian dài âп áɪ đã khiến hắn hao mòn sinh lực, lúc này, hai người đều có chút vô cùng thê thảm, Trí Khương trêи người trắng bóng một mảnh, hạ thể càng dính dấp ướт áт không thể tả, đã thấy không rõ ban đầu hình dạng.
Grap giường cũng bị chà đạp phải trứu trứu ba ba, ẩm ướt nhơm nhớp rất khó chịu.
Thế nhưng làm sao đây, Trí Khương đã bất chấp như vậy nhiều, lúc này chỉ có buồn ngủ và ngủ.
Có điều Dịch Dương chợt nhớ đến vết thương trêи tay bảo bối, nổ lực lay nàng giục đi bệnh viện nhưng Trí Khương lại giở giọng chống đối ;
” Quấy rối em ngủ, em ɡɪếт chết anh “
Nghe qua lời hăm dọa Dịch Dương thơ dài bất lực, chẳng biết làm sao đành nằm xuống ôm lấy bảo bối cùng chìm vào giấc ngủ.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...