Trí Khương FULL


Dịch Dương ɖu͙ƈ hỏa, vương vương đầu rồng đặt trêи miệng tiểu huyệt, cố tình dùng tốc độ chậm nhất có thể mà giày xéo dịch mật rỉ ra xung quang như thể trêu đùa.

Trí Khương quệt mồm nhìn phía trêи nam nhân với tâm tình vui vẻ từng chút từng chút nghịch ngợm chất lỏng sềnh sệt do hai người hòa trộn mà thành mà lòng cô thầm oán, Trí Khương biết rõ hắn đang đua fbownx mình bèn cau mày hét lớn :
“Thật đáng ghét, tới cùng tới hay không?”
Ngoài miệng nói, tay đã bắt đầu động tác, bàn tay nhỏ bé vòng xuống nắm chặt mãnh thú đang ngạo nghễ của Dịch Dương.

Phải công nhận kϊƈɦ thước cùng độ kiêu ngạo của tiểu huynh đệ hắn thật dọa người, bàn tay Trí Khương dù cố gắn cũng ko tài nào bao trọn đường kính cự vật, nhưng mà nàng mặc kệ.

Sau khi tóm được con mồi, liền dời nó đến gần hơn tiểu huyệt.

Dịch Dương thẳng thắn cũng không quấy nhiễu, đầy hứng thú mà nhìn bảo bối chủ động cầu hoan.

Có thể một hồi lâu, trêи người mình đều toát mồ hôi, bảo bối nhìn qua cũng không làm sao vui vẻ, tại sao dương cụ còn ở bên ngoài?
Hắn nâng lên thân cẩn thận nhìn một chút, nhất thời bật cười, mới vừa còn đang suy nghĩ bảo bối vừa thành thục, hoàn toàn thích ứng chuyện, làm sao cầm lấy hắn liền mất chính xác đây? Cái nấm đầu đã ở niệu đạo cùng cái động khẩu qua lại mè nheo vài vòng, chính là không tìm chuẩn vị trí.
Hắn cưng chìu nhìn có chút nổi giận Trí Khương, trêu đùa:
“Xảy ra chuyện gì? Không phải mới vừa rồi mình tiến vào sao?”

“Hừ ~~ em nào biết, cầm lấy… Cái kia em không có biện pháp nhắm ngay sao.”
Trí Khương tóc trán đã toát ra tỉ mỉ mồ hôi, thân thể cũng nôn nóng cực kì nhưng chẳng biết làm sao đây,một bàn tay to lớn bao bọc lấy tay nàng, vang lên bên taithanh âm ôn nhu của Dịch Dương :
“Đến, theo anh, đúng, chính là chỗ đó.”
Dưới sự hướng dẫnDịch Dương cuối cùng Trí Khương cũng nhắm ngay vào lối vào, hơi hơi dùng sức, quy đầu cực đại tuy có chút khó khăn nhưng nhờ có thủy dịch nên thành thục chui vào ɦσα ɦuyệt.

Trí Khương than nhẹ một ngụm, không sai, chính là loại cảm giác này, nàng có thể cảm nhận được đỉnh nam nhân nhẵn nhụi , đi vào nữa một chút, chính là nổi gân xanh thân.

Nàng có thể cảm giác nam nhân nhiệt độ cùng độ mạnh yếu, sự cẩn thận của hắn cẩn thận cùng đầy ngập nhiệt tình, là tối trọng yếu là, hắn lòng tràn đầy tình yêu.
Thẳng đến đại bộ phận đều nhét vào lộ trình, Trí Khương mới đình chỉ động tác trêи tay.

Nàng cao hứng muốn khóc lên, quấn đã lâu cảm giác trống rổng cuối cùng bị lấp đầy, toàn bộ hạ thân đều tốt phồng lên, thật là thoải mái…
Nàng kϊƈɦ động hai chân kẹp chặt lấy vòng eo Dịch Dương, đè nén xuống nội tâm mừng như điên, hơi thở bất ổn mà nói:
“Động một cái đi.” Trí Khương
Sớm khi nhìn đến Trí Khương tự mình an ủi mà Dịch Dương liền không nhịn được, cuối cùng không nhẫn nại nữa, hắn rung động thắt lưng, ở trong cơ thể nàng chế tạo ra luật động.
Tình cảm mãnh liệt giữa hai người đều không nghe được trong phòng khách điện thoại di động của Dịch Dương vang lên thật lâu, bất quá phỏng chừng Dịch Dương nghe thấy được cũng sẽ không phản ứng bên kia bờ đại dương người nào đó đang ăn giấm chua.

Cuối cùng, điện thoại nhận mệnh mà an tĩnh, chỉ có thể mơ hồ nghe trong phòng truyền ra nam nữ ɡɪɑᴏ һợρ mị gọi cùng tiếng gầm nhỏ.
Ngày thứ hai, vốn tưởng rằng sẽ ngủ quên Trí Khương lại đúng giờ đã tỉnh, nàng khốn đốn mà nhìn trần nhà, luôn cảm thấy có chuyện không có làm, một loại cuộc thi không đọc sách cảm giác tổng quanh quẩn ở nàng trong lòng.

Giật giật, kinh giác hạ thể có loại không giống tầm thường ẩm ướt cảm giác.

Nàng thò tay thăm dò, quả nhiên so với thưòng lui tới càng nhiều nước.
Nàng đem ngón tay tiến đến trước mắt nhìn một chút, chuyện này… Chắc là mình chảy ra đi.

Thế nhưng lại có chút không đúng.

Nàng chợt nhớ lại cái gì, hướng bốn phía nhìn một chút, quả nhiên không có ” áo mưa” đã dùng bị vứt bỏ.

Nàng ảo não mà cúi thấp đầu, tối hôm qua ý loạn tình mê giữa sơ suất quá, dĩ nhiên đã quên gọi Dịch Dương mang mũ.


Dịch Dương cũng thật là, bình thường không đều là có thể nhớ tới mà, làm sao cũng đại khái.
Trí Khương nhanh lên ngồi xuống, muốn ra ngoài mua thuốc.

Mới vừa đứng lên, một cổ hơi lạnh thể liền theo bắp đùi chảy xuống, Trí Khương mặt ửng hồng lên, đây quả nhiên là Dịch Dương trong lúc cao trào mà bắn vào.

Tuy có chút oán giận, có thể là trừ theo chân bọn họ lần đầu tiên, nàng vẫn luôn không có nếm được hai người thể ở trong thân thể va chạm vui vẻ.

Tối hôm qua Dịch Dương lúc đi vào, nàng cả người run lên, hoa tâm đều bị nóng đã tê rần, vốn là ở co quắp bị này cỗ cột nước cọ rửa, càng thêm liều mạng co rút lại, tựa hồ muốn đem nam nhân hoa toàn bộ hút chặt.

Hoa ấm bị phải tràn đầy,một chút dư thừa còn theo động khẩu mà râm rỉ.
Không được, không thể còn muốn, bằng không nếu qua thời gian.

Trí Khương nhanh chóng mặc xong quần áo, làm ra động tĩnh đánh thức Dịch Dương.

Hắn mơ hồ mở mắt ra, thấy vẻ mặt lo lắng Trí Khương, lầu bầu nói:
“Bảo bối đừng có gấp, để anh đưa em đi học, sẽ ko trễ “
Trí Khương quay đầu, làm bộ ở trêи bả vai hắn nho nhỏ cắn một cái:
“Em đi mua thuốc rồi, ngày hôm qua anh không có mang bao nên tất cả đều rót vào trong đúng không “
Dịch Dương phản ứng một hồi mới nhớ tới, ngày hôm qua xác thực quá động tình nên quên bẵng chuyện dùng áo mưa.

Thậm chí giữa lúc cao trào nhìn khe huyệt rung rẩy đóng mở mà cắt nuốt tϊиɦ ɖϊƈh͙ của mình hắn còn cảm thấy đầy tự mãn.


Ai bảo nàng khi đó ánh mắt mê ly, môi đỏ mọng khẽ nhếch, thân thể cuộn thành một đoàn, toàn thân rung rẩy co rút tiểu huyệt như muốn siết chặt cự long hắn, mê người như vậy thử hỏi Dịch Dương làm sao mà còn lý trí nghĩ đến mấy chuyện khác Trầm ngâm ở bên trong thế giới của mình Dịch Dương hoàn toàn quên mất chuyện bảo hộ, hắn để yên cự long trong âm huyệt để nó suốt đêm được bao bọc còn mình thì cũng ôm Trí Khương trầm vào giấc ngủ.

Hiện tại vừa nghe Trí Khương vội vã muốn đi mua thuốc, liền cảm giác có chút xấu hổ, ko đành lòng đành đi thay bảo bối.
Hắn cấp tốc đứng dậy, mặc quần áo rồi chạy nhanh ra cửa.

Trí Khương còn đang mê man, Dịch Dương liền một trận nhanh như tia chớp chạy ra cửa.

Nàng xoa xoa con mắt, nhìn đồng hồ nhận thấy thời gian vào học còn sớm nên quyết định ngày hôm nay ở nhà ăn sáng.
Chờ Trí Khương làm xong sữa đậu nành cùng cháo loãng dưa muối, Dịch Dương cũng quay về rồi.

Trí Khương uống thuốc cùng bữa sáng, liền đi học.

Lúc gần đi, Dịch Dương vẻ mặt khó xử mà kéo nàng, vẻ mặt có chút áy náy lẫn khẩn thiết :
“Cái này… Đừng nói cho Dực Phàm có được hay không, hắn sẽ phạt anh cấm ɖu͙ƈ mất “
Trí Khương xì một tiếng bật cười, còn tưởng rằng là cái gì đại sự đây, thực sự mà nói nàng ko mấy bận tâm, nhớ lại một màng tối qua giữa 2 người ko có ngăn cách đúng là ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử, liền hôn hắn như gián tiếp chấp thuận..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui