Trêu Chọc - Sơn Quỷ
25.
" Vậy ư? Thế còn Axu thì sao?"
Thấy anh không giải thích, tôi cười mỉa, bước vội ra ngoài.
Sáng hôm sau, Gianr Khâu tiễn tôi ra sân bay. Trước khi tôi lên máy bay, anh đội cho tôi một cái mũ lưỡi trai màu xanh lá cây. Thấy tôi kháng nghị, anh hung dữ nói:
" Đây là hình phạt cho em khi chúng ta chia tay."
Nghe vậy tôi đành ngậm ngùi đội nó. Kết quả, khi tôi vừa lên máy bay, đỉnh đầu đột nhiên trống không, ai đó đã nhấc cái mũ ra khỏi đầu tôi.
Tôi ngạc nhiên ngẩng lên nhìn thì thấy Giang Chí Đình đang cầm cái mũ, vẻ mặt ghét bỏ.
" Giang Chí Đình, anh đang làm gì vậy?"
" Anh.. muốn theo đuổi em."
Câu trả lời tôi muốn không phải như thế, ok.
Tôi nhìn chiếc mũ trên tay anh, trong đầu bỗng nảy ra một ý.
" Vậy ư? Vậy thì anh hãy đội cái mũ này đi. Tôi sẽ suy nghĩ."
Tôi nhướng mày khiêu khích vì biết chắc anh sẽ không bao giờ làm thế.
Một lúc sau, anh lay lay cánh tay tôi:
" Thấy sao? Anh đội có đẹp không?"
26.
Nhớ lúc trước, khi theo đuổi Giang Chí Đình tôi đã nghĩ mặt mình dày lắm rồi, không ngờ anh còn có thể mặt dày hơn tôi. Trước những ánh nhìn tò mò trên sân bay, anh làm như không có chuyện gì.
Khi về đến nhà, tôi nhận ra Giang Chí Đình đang đi sau tôi.
" Anh đi theo tôi làm gì?"
Tôi nghi ngờ nhìn Giang Chí Đình.
" Anh sống ở đây?"
Tôi nhìn xung quanh, khu này chỉ có nhà tôi cùng mấy nhà khác, đã sống cùng nhau mấy chục năm,đều là nhà có tiền, họ không có vấn đề gì mà phải chuyển đi.
" Nhà anh ở cạnh nhà em luôn."
" Nhà anh ở cạnh nhà tôi?"
" Không phải em bảo tôi chuyển đến ư?"
Tôi chợt nhớ về lúc trước đúng là mình có nói như vậy.
" Thì ra là thế."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...