Trêu Chọc Ác Ma

Tranh thủ thời gian chờ huấn luyện viên xin giấy cam kết tự chịu trách niệm, Trần Mạn Dao ngồi trong phòng thay đồ lấy điện thoại ra xem các video và topic dạy bắn súng, ban nãy là cô dùng tư thái của nhân vật Liễu Hạ để hù dọa Khương Hưng chứ không phải thật sự biến thành người khác.

Nhập cảnh, không nhất thiết phải dùng lúc đóng phim, nếu sử dụng đúng chỗ nó sẽ đem lại những hiệu quả bất ngờ.

Về phần cô có phải người đa nhân cách hay không thì đương nhiên không phải, hoặc ít nhất trong ấn tượng của cô là không phải, cô chưa bao giờ nghe người khác nói cô có biểu hiện gì lạ lùng.

Cái chiêu bắn súng thật đạn thật chẳng qua là cô đang áp dụng đòn tâm lí lên Khương Hưng chứ cô nào đã bắn qua súng thật đạn thật, trong bộ môn bắn súng áp lực tâm lí đóng vai trò rất quan trọng, một người không có tự tin sẽ rất khó để bắn trúng mục tiêu.

Ngồi bên cạnh cô, Vũ Thiến Thiến cũng phát hiện được điều đó thầm lo lắng, nói thật giờ phút này Vũ Thiến Thiến rất hy vọng Vân Tiểu Mạn là một cô bé đa nhân cách, trong đó có một nhân cách giỏi bắn súng.

Dù là lạnh lùng cũng được, còn đỡ hơn bị Khương Hưng chà đạp.

Bất quá lo lắng quy lo lắng, Vũ Thiến Thiến không thể làm gì khác ngoài chờ đợi kết quả, hiện tại đã quá trễ để rút lui rồi.

Mười phút trôi qua, Trần Mạn Dao tắt điện thoại, đứng dậy, cô hít vào một hơi thật sâu, ánh mắt lại biến đổi thành “Liễu Hạ” bước ra sân bắn, phía sau cô là Vũ Thiến Thiến học theo trưng ra bộ mặt tự tin trợ uy.


Nhìn vào hai người sẽ cho người khác cảm giác “ăn chắc rồi”.

Hai cô gái không hổ là người trong giới giải trí, chỉ từ khí thế bên ngoài đã dọa được Khương Hưng, thậm chí ngay cả người huấn luyện viên thực sự cũng không nhìn ra hai cô đang diễn, người huấn luyện viên không khỏi nhìn qua Khương Hưng đầy thương hại.

Thua cuộc là phải làm bất kì điều gì a, khổ thân.

Khương Hưng hơi chột dạ nuốt xuống một nước bọt, phải mất mấy giây tự trấn an mình có súng ngắm không thể thua súng lục hắn mới bình tĩnh lại được hừ lạnh:

- Giả thần giả quỷ.

Trần Mạn Dao không để ý đến Khương Hưng kí xoạt xoạt rồi cười nhạt nói:

- Bắt đầu đi.

Phong thái ung dung đầy lãnh đạm, Trần Mạn Dao ngay cả set đồ bảo hộ cũng đã gỡ xuống, cô chọn cầm súng ở tư thế Center Axis Relock bởi tư thế này tương tự với tư thế đứng quyền anh, chân không thuận bước về phía trước, tay phải đưa ra một khoảng nửa cánh tay, họng súng hơi nghiêng.

Lần đầu học theo tư thế Center Axis Relock nhưng Trần Mạn Dao không gặp phải chút gượng gạo nào, dáng đứng tự nhiên vô cùng.

Người huấn luyện viên thấy vậy hơi kinh hãi lẩm bẩm:

- Cách đứng này…

Nhìn lại Khương Hưng, hắn dùng súng ngắm nhưng ở sân bắn không có bệ chuyên dụng cho súng ngắm chỉ có thể dùng tay làm giá đỡ, mà Khương Hưng không thuộc tuýp người khỏe mạnh nên trông khá luống cuống pha chút khôi hài.

- Đoàng.

Không giữ được lâu, Khương Hưng bất đắc dĩ nổ súng trước.


- Đing.

Chín điểm, khởi đầu không tệ, súng ngắm quả nhiên rất có lợi.

Khương Hưng hạ súng xuống cười hắc hắc:

- Sao hả, chịu thua chưa.

Đáng tiếc, lúc này Trần Mạn Dao dường như đang tiến nhập vào một trạng thái huyền diệu nào đó không nghe không thấy Khương Hưng đắc ý, trong trạng thái này cô nhìn cái bia cách bốn chục mét rất rõ ràng không khác gì một vật đặt ở trước mặt cả.

Trong khoa học người ta gọi đây là cường hóa thị lực.

Không chỉ mắt, lỗ tai của cô cũng được cường hóa thính lực đến đáng sợ, cô có thể khống chế để không nghe thấy thứ cô không muốn, đồng thời có thể nghe được những âm thanh rất nhỏ như nhịp tim hay hơi thở.

Cô… chân chính biến thành một người khác.

Chỉnh nhịp thở, chỉnh nhịp tim, chỉnh độ rung cơ thể, bóp cò.

- Đoàng.


- Đing.

Chín điểm, ngang với Khương Hưng.

“Trần Mạn Dao” hơi nhíu mày một cái, vậy mà mới chín điểm? Cô còn tưởng là mười điểm đây.

Thế nhưng chín điểm đã đủ khiến ba người khác ngạc nhiên không thôi, nhất là người huấn luyện trong nghề chấn động đến cực hạn, người khác không biết chứ anh ta biết Trần Mạn Dao vừa làm cái gì, cô gái này tuyệt đối không đơn giản.

Không, phải nói cô gái này là dân chuyên mới đúng, anh ta từng là người nhập ngũ còn không điều chỉnh được nhịp tim theo ý muốn a.

Khương Hưng là người trong phạm trù “người khác”, bắn được một phát chín điểm hắn tự tin hơn hẳn vô tư nói:

- Cô may mắn đấy, bất quá vẫn còn hai phát nữa, chờ làm thú cưng của tôi đi.

Trái lại, bắn xong phát đầu tiên, Trần Mạn Dao trở về chính mình, nội tâm cô nổi lên kinh đào hải lãng, trong đầu không ngừng hò hét, mụ nội nó, chẳng lẽ cô thật sự là người đa nhân cách?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui