Thẩm Mặc Thần động khóe miệng, lạnh lùng nói: "Con là để cho cô ta sớm thấy rõ tình cảnh của mình, nếu như cô ta có thể tự mình hiểu lấy, liền không nên nằm vào vũng nước đục này."
Thẩm Mặc Thần cúp điện thoại, nhìn Thủy Miểu Miểu đi tới.
Cô mua thịt gà, ớt xanh, đậu hũ, cá trích, cà rốt.
Tất cả bỏ 22 đồng.
Thẩm Mặc Thần tiếp nhận cái túi trong tay cô, để vào vị trí kế bên tài xế.
Thủy Miểu Miểu lên xe.
Chỉ chốc lát, đã đến Tử Kim Tân.
Thủy Miểu Miểu làm canh đậu hũ cá trích, thịt gà ớt xanh, và cà rốt xào.
Trong phòng bếp tản mát mùi đồ ăn.
Lúc đầu Thẩm Mặc Thần không muốn ăn, hiện tại cũng có chút đói bụng.
Anh rót hai ly rượu, đi vào nhà bếp, đưa cho Thủy Miểu Miểu một ly.
Thủy Miểu Miểu đang xào cà rốt, nhìn sang ly rượu Cocktail trong tay Thẩm Mặc Thần.
Thẩm Mặc Thần giơ lên khóe miệng, nói ra: "Không có độc."
Cô tin tưởng không có độc.
Thủy Miểu Miểu bưng lên, nhấp một ngụm, hơi nhíu mày.
"Không dễ uống sao?" Thẩm Mặc Thần hỏi, khóe miệng mang theo nụ cười ý vị thâm trường, mấp máy ly rượu.
Chính anh cảm thấy cũng không tệ lắm.
Thủy Miểu Miểu nhìn bộ dạng tự tin kia, nói ra: "Anh bỏ 30 ml Vodka, 30 ml rượu quả đào, 30 ml nước củ cải trắng, 30 ml nước dứa, còn có 60 ml sữa bò, đúng không?"
Thẩm Mặc Thần hơi kinh ngạc, lúc anh chế rượu, rõ ràng cô ở nhà bếp.
"Cô cũng hiểu về rượu?" Thẩm Mặc Thần hỏi.
"Nếu như đổi nước củ cải trắng thành nướcc hồng mai, vậy dễ uống, tôi thích ngọt." Thủy Miểu Miểu cười hì hì nói, xào rau.
"Tôi thử một chút." Thẩm Mặc Thần quay người, ra ngoài.
Thủy Miểu Miểu đổ cà rốt xào vào trong đĩa, mang ra, vui vẻ gọi: "Ăn cơm đi."
Thẩm Mặc Thần dò xét liếc bóng lưng Thủy Miểu Miểu một chút, giương lên khóe miệng.
Trong nhà có một người phụ nữ, cảm giác rất tốt.
Thủy Miểu Miểu quay người, nhìn anh còn chế rượu.
Cô ngứa tay, đi tới, nói với Thẩm Mặc Thần: "Tôi chế cho anh ly rượu nếm thử?"
Thẩm Mặc Thần khiêu mi, hất cằm sang dụng cụ, ra hiệu cô tới.
Anh đứng ở bên cạnh.
Thủy Miểu Miểu tìm rượu Long Thiệt Lan trong ngăn tủ của anh, rượu Khả Khả thơm ngọt, rượu Rum, nước chanh, nước đường Hồng Thạch, nước ngọt có gas, sữa bò, Bạc Hà.
Cô dựa theo tỉ lệ đổ ra.
Thẩm Mặc Thần nhìn cô nhanh chóng cầm dụng cụ xoay tròn, lay động, một chút thêm một chút, cảm giác vô cùng bận rộn.
Chờ rượu vào hết dụng cụ, cô quăng dụng cụ lên, tiếp lấy, sau cùng, chậm rãi đổ vào trong ly thủy tinh trong suốt.
Chia hai ly.
Màu sắc rực rỡ chậm rãi lắng đọng.
Tầng cuối cùng là màu đen, đi lên là màu hồng, màu cam, màu trắng, mỗi tầng lại có một tầng trong suốt kẹp giữa.
Thẩm Mặc Thần nhìn mà than thở, rất là vui vẻ.
Cô có loại tay nghề này.
Thủy Miểu Miểu tự tin cười một tiếng, ném Bạc Hà vào.
Còn nữa, trên ly xuất hiện một tầng sương mỏng.
Tiên khói lượn lờ, giống như tiên cảnh nhân gian, lộng lẫy yêu kiều.
Anh còn có thể xuyên qua ly thủy tinh, nhìn thấy dịch thể chảy xuôi từng tầng từng tầng, giống như sống vậy.
Thủy Miểu Miểu bưng một ly lên, đưa cho Thẩm Mặc Thần, hất cằm sang ly, nói ra: "Nếm thử?"
Thẩm Mặc Thần bưng lên, chậm rãi nhấm nháp.
Mùi thơm rượu Cocktail nồng đậm, chua chua ngọt ngọt, cẳm giác nhảy vọt trên đầu lưỡi, như là sáng sớm trong rừng, cho người ta một loại cảm giác tươi mát.
Uống vô cùng tốt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...