Trèo Cửa Sổ Gây Án: Ông Xã Ra Tay Nhẹ Nhàng

Trên mặt Trần cục trưởng, mỉm cười với Thủy Miểu Miểu, nhìn cũng không thân thiện.

Thủy Miểu Miểu bị Tả Doanh Doanh đẩy lên bên cạnh Trần cục, ngồi xuống.

Tả Doanh Doanh nhìn Lâm Nam Vũ, vội vàng phát tin tức ngắn cho con gái chính mình.

Phát xong, Tả Doanh Doanh với cục trưởng Trần giải thích nói: "Con gái nhỏ của tôi còn có một cái thông cáo, sẽ đến muộn một chút, thật xin lỗi. Miểu Miểu, nhanh mời rượu cho Trần cục."

Trong mắt Thủy Miểu Miểu lóe lên tinh ranh, sảng khoái tự r ót cho mình nửa chén Rượu Bồ Đào, nâng chén, nhìn về phía cục trưởng Trần, cười rực rỡ, nói ra: "Chú, chén rượu này kính chú, chúc chú hồng phúc tề thiên."(sống lâu trăm tuổi)

Chú?

Trần cục trưởng hơi sững sờ, đánh giá Thủy Miểu Miểu.

Thủy Miểu Miểu ăn mặc gợi cảm như thế, đặc biệt là như ẩn như hiện, eo nhỏ, đối đàn ông mà nói, cũng là mê hoặc trí mạng.

Cô là người phụ nữ Tả Doanh Doanh mang tới hối lộ, mọi người tuy nhiên không nói, Nhưng mà lòng dạ biết rõ.

Hoặc là, bởi vì cô đến, trong phòng bao tràn đầy kiều diễm.

Có thể, hết lần này tới lần khác cô một câu chú, kéo dài cự ly, để cho bóng dáng cô lúc đầu bất chính thế mà đứng lên.

sắc mặt Tả Doanh Doanh tái xanh, đánh mu bàn tay Thủy Miểu Miểu, hoà giải nói: "Kêu cái chú gì, Trần cục còn trẻ như vậy, gọi anh Trần."


Thủy Miểu Miểu toét cười, chen lấn Doanh cánh tay Tả Doanh, vô tội nói: "Dì Tả, dì thật biết nói đùa, cháu gọi Trần cục trưởng là anh, Trần cục trưởng hẳn là gọi dì là gì?"

Thủy Miểu Miểu vừa mới nói xong, sắc mặt Tả Doanh Doanh càng không dễ nhìn.

Thủy Miểu Miểu tự mình uống một ngụm rượu vang đỏ.

Thẩm Mặc Thần khóa lại cô, cũng không tự chủ uống một ngụm rượu, khóe miệng hơi giương lên.

"Miểu Miểu, năm nay bao nhiêu tuổi rồi hả?" Trần cục trưởng rất từ ái hỏi.

"25." Thủy Miểu Miểu sảng khoái nói ra.

Tả Doanh Doanh vội vàng vuốt mông ngựa nói: "Đều nói người đàn ông 41 nhánh hoa, người phụ nữ 40 bã đậu, dựa theo cái này già yếu tỉ lệ tới nói, 25 cùng 52, ngược lại là tuyệt phối."

Thủy Miểu Miểu nheo mắt lại cười rồi.

"Miểu Miểu cười cái gì?" Trần cục trưởng có chút hiếu kỳ, hỏi.

Thủy Miểu Miểu nhìn phía bên Tả Doanh Doanh, vẻ mặt vui cười nói: "Dì Tả năm nay 46, dựa theo thuyết pháp dì nói, dì hiện tại thật đúng là cặn bã bên trong cực phẩm cặn bã, cực phẩm bên trong cặn bã."

Phốc


Con trai của Trần cục đang uống rượu, nghe được Thủy Miểu Miểu nói như vậy, một ngụm rượu phun ra, may mắn nhổ đến bên trong chén rượu của mình, ho hai tiếng.

Tả Doanh Doanh mặt mo không biết hướng chỗ nào, tức giận, nói ra: "Cái con bé này, vừa uống rượu thì hồ ngôn loạn ngữ."

Thủy Miểu Miểu cười, rót rượu cho Tả Doanh Doanh, nói ra: "Dì Tả tức giận, muốn là bời vì khí cháu quấy rối mẹ cháu, cháu thì sai lầm, chén này, cháu kinh dì."

Thủy Miểu Miểu chủ động giơ ly, cùng Tả Doanh Doanh, đụng ly một cái, một thanh, nâng cốc uống sạch.

Tả Doanh Doanh nhìn những người khác nhìn mình, nếu như không uống, lộ ra bà hẹp hòi rồi.

Bà gượng cười, uống.

Tiếng đập cửa vang lên, cửa bị đẩy ra.

Con gái Tả Doanh Doanh đẩy cửa tiến đến, nũng nịu nói: "Đúng không tầm thường, tôi tới chậm rồi."

Ánh mắt của cô nhìn thấy Thủy Miểu Miểu.

Người phụ nữ, ghét nhất là đụng quần áo, đáng ghét hơn chính là, đụng quần áo, mặc không có đẹp mắt bằng đối phương.

Thủy Đinh rất cao gầy, vóc dáng172, thế nhưng mà, cô thì nhỏ nhắn, lúc đầu bộ quần áo này mặc ở trên thân cô vẫn rất phiêu dật, cảm tính.

Thế nhưng mà, cô cùng Thủy Miểu Miểu đứng chung một chỗ.

Thủy Miểu Miểu là người bán xuất sắc.

Mà cô là người mua xuất sắc.

Danh tiếng bị hạ thấp xuống, trên mặt tự nhiên không nhịn đư


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui