Toàn bộ tiệm ăn đều yên tĩnh lại, tất cả mọi người yên tĩnh nhìn trung tâm sự cố: Cố Thần Hạo, năm tên đàn ông, cùng với quần chúng Lâm Nguyệt Bạch vô tội ăn hải sản tươi ở bên cạnh Cố Thần Hạo.
Nội tâm Lâm Nguyệt Bạch muôn vàn tuyệt vọng, mà Cố Thần Hạo nói cũng không trôi vẫn còn ở đó nói: “Một đám ngu, ngu, ngu ngốc!”
Tên đàn ông thoạt nhìn hình như là dẫn đầu trong năm tên đến gần Cố Thần Hạo, hơn nữa gã còn đưa tay ra bẻ bẻ ngón tay của mình, trên cánh tay tràn đầy hình xăm nổi lên từng sợi gân xanh: “Nhóc con, mày lặp lại lần nữa xem?!”
Cố Thần Hạo một tay chống nạnh, một tay chỉ đầu tên đàn ông: “Oa ha ha ha ha ha, mày mới lặp lại lần nữa đó! Mày tưởng, tưởng tao ngu hả! Tao, tao nói lại, mày đánh tao sao!”
Trong một mảnh hỗn loạn, Lâm Nguyệt Bạch lại quỷ dị cảm thấy một chút buồn cười.
Tên kia cũng ngây ngẩn cả người: “Mày cho rằng mày không nói bọn tao sẽ không đánh mày đúng không!”
Trên mặt Cố Thần Hạo đầy ắp kiêu ngạo: “Mày cho rằng đầu óc tao cũng bị ngu như tụi mày hả, tao làm sao có khả năng nghĩ giống mày!”
Câu này, Cố Thần Hạo là hô to lên.
Căn cứ vào cái nhìn của Lâm Nguyệt Bạch thì phỏng chừng toàn bộ tiệm ăn đều nghe được, bởi vì, gân xanh trên trán bốn tên đàn ông đối diện khác đều lộ ra rồi.
Tên đứng ở trước mặt Cố Thần Hạo trực tiếp tức giận đánh một quyền lên trên mặt Cố Thần Hạo, mà khiến Lâm Nguyệt Bạch kinh ngạc chính là, Cố Thần Hạo lại nhẹ nhàng nghiêng người sang bên trái một cái liền tránh thoát sự công kích của gã, đồng thời còn tàn nhẫn đạp tới hông gã.
Tên kia lăn trên đất vài vòng, đầu nhúng vào trong nồi canh cá cay bọn họ mới vừa kêu lên.
Lâm Nguyệt Bạch cảm thấy nồi canh cá cay kia vẫn còn nóng hổi, không thì tên đó hẳn là vẫn nên duy trì dáng vẻ lão đại hắc đạo của mình, vô cùng tỉnh táo đứng lên tuốt rơi quả ớt trên đầu mình, chứ không phải giống như bây giờ trực tiếp nhảy dựng lên liều mạng với Cố Thần Hạo.
Nhìn đám đàn ông trước mắt tàn bạo xông tới Cố Thần Hạo, Lâm Nguyệt Bạch hết sức tỉnh táo đi tới quầy thu ngân ở một bên, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của con gái bà chủ, treo lên cổ mình cái bảng nhân viên phục vụ.
Là lúc nên giữ khoảng cách nhất định với Cố Thần Hạo.
Nghĩ như vậy, Lâm Nguyệt Bạch cười lộ ra hai cái răng nanh nhỏ, sau đó nhìn về phía con gái bà chủ: “Tôi không quen biết hắn.”
Mà lúc này, nhân viên phục vụ đích thực vốn dĩ trốn ở dưới quầy thu ngân run lẩy bẩy thay con gái bà chủ trả lời: “Hai người cùng nhau vào, cậu đừng mơ chạy! Nên bồi thường tiền thì một phần cũng không thể thiếu!”
Lâm Nguyệt Bạch bi thương nhìn thủy tinh vỡ nát đầy đất của tiệm, cùng với hải sản tươi bị giẫm đầy dưới chân Cố Thần Hạo với mấy tên đàn ông đang phẫn nộ, nội tâm nhanh chóng tính ra một con số trên trời đáng sợ.
Đời trước rốt cuộc là mình tạo nghiệt gì, khiến đời này mình gặp phải tên sao chổi như thế!
Cố Thần Hạo với năm tên kia đánh đến hăng say, cửa sổ thủy tinh của tiệm ăn cũng bị đập tan nát.
Nhân viên phục vụ lắm miệng kia lại thao thao lải nhải: “Ghê gớm nha! Đây chính là thủy tinh công nghiệp, 600 một mét vuông đấy, giá trị thủy tinh nơi này là 10 ngàn hai lận đó!”
Lâm Nguyệt Bạch nhức nhối sắp khóc: “Tôi thật sự không quen hắn, tôi chỉ là một sinh viên nghèo! Mấy người đợi lát nữa hắn tỉnh rồi lại đòi tiền hắn đi!”
“Chúng tôi đều là dân chúng cùng khổ, nào dám chọc giận người như bọn họ!” Mãi đến tận khi ông chủ tiệm ăn nói chuyện, Lâm Nguyệt Bạch mới phát hiện bên máy tính chủ của quầy thu ngân còn có một tên đàn ông trung niên phát tướng đang nấp.
Lâm Nguyệt Bạch cười khổ không thôi: “Mấy người đừng đòi tiền đám đàn ông kia, bọn họ cũng là người bị hại, chờ Cố Thần Hạo tỉnh, mấy người đòi tiền hắn đi.”
Ông chủ đỡ cái bụng tròn vo của mình, nói: “Chúng tôi cũng chưa nói đòi tiền mấy người kia, chúng tôi lại không mù, rõ ràng thấy thằng bạn vớ va vớ vẩn của cậu gây chuyện trước. Tôi mở tiệm ở đây nhiều năm như vậy, vừa nhìn liền biết người bạn của cậu chẳng phải thứ gì tốt rồi!”
Lâm Nguyệt Bạch đang thấy kỳ quái, Cố Thần Hạo nói thế nào cũng coi như là nhân vật phong thần tuấn lãng có tiếng tăm trong trường học, sao lại lập tức trở nên du côn du đãng thế?
Tầm mắt vừa quay lại chiến cuộc nhìn, khá lắm, Cố Thần Hạo tuy rằng bị đánh đến sưng mặt sưng mũi, nhưng vẫn là hắn chiếm thượng phong, đang đè lên mấy người kia đánh đến hăng say.
Hơn nữa lúc này Cố Thần Hạo còn thật sự giống ông chủ kia nói, dáng vẻ hệt như du côn du đãng.
Đây là nhìn qua loa.
Mà nếu như nhìn kỹ, tỉ mỉ nghe, kỳ thực có thể phát hiện lúc này trong ngực Cố Thần Hạo đang ôm một con cua đế vương.
Cố Thần Hạo kêu con cua đế vương là “bạn gái” kêu đến mặt mày hớn hở, mà mấy tên bị hắn đánh cho nằm sấp xuống cũng nghe hắn kêu mà rớt da gà đầy đất.
Nhìn bộ dạng ngu xuẩn của Cố Thần Hạo, Lâm Nguyệt Bạch thiếu chút nữa cười ngang.
Mà ông chủ thị lực không quá tốt hiển nhiên cũng không thấy rõ tình cảnh này, hắn ta vô cùng tức giận: “Năm người này cũng coi như là khách quen thường đến chỗ tôi ăn cơm, đang ăn yên lành tự dưng vô cớ bị đánh một trận, lần sau ai còn dám đến đây!”
Nói nói, ông chủ kia tức giận chỉ vào Cố Thần Hạo nói với Lâm Nguyệt Bạch: “Loại tiểu bạch kiểm bộ dạng đẹp trai này cũng không phải thứ gì tốt! Ở chung chỗ với loại du côn du đãng này, xem ra cậu cũng chả phải thứ gì tốt!”
Lâm Nguyệt Bạch: “Tôi… thật sự không quen hắn!”
Ông chủ: “Ít phí lời, tiền nên bồi thường thì một phân cũng không thể thiếu! Tôi ở đây cũng có quan hệ, không thể làm gì thằng nhóc kia, nhưng đối phó một sinh viên nghèo như cậu, tôi vẫn có chút nắm chắc! Dám không trả tiền, ngày mai tôi sẽ cho cậu thối đến nổi danh ở trong trường học luôn!”
Không cần ông chủ tự mình động thủ, Lâm Nguyệt Bạch ở chung chỗ với Cố Thần Hạo tự mang nhiệt độ rất nhanh đã “thối” đến nổi danh trong trường.
Thậm chí không cần ngày mai, một buổi chiều cũng không cần. Sau khi chú cảnh sát đến không tới một giờ, Lâm Nguyệt Bạch liền cùng buộc chặt với Cố Thần Hạo lên đầu đề diễn đàn vườn trường.
Mà sau khi thân phận phú nhị đại của Cố Thần Hạo bị kéo ra, tất cả liền không còn đơn giản như vậy.
Hai người bọn họ thậm chí còn trực tiếp lên top weibo.
Một cái hot search mới tên là #phú nhị đại nổi tiếng thành phố X dắt bạn trai ở trong tiệm ăn đế đô công nhiên đánh đập năm công dân tốt# trực tiếp lên đầu đề.
Về phần tại sao Lâm Nguyệt Bạch không hiểu ra sao mà bị come out ư?
Còn không phải là bởi vì tên ngốc Cố Thần Hạo, lúc xe cảnh sát tới, trong tích tắc truyền thông dồn dập chụp ảnh, lập tức bỏ qua con cua đế vương trong ngực, trực tiếp nhào lên hôn má Lâm Nguyệt Bạch. Hôn xong, còn điên cuồng hô: “Anh thích em, để anh làm bạn trai em đi!”
Lâm Nguyệt Bạch có trăm miệng cũng không thể bào chữa.
Mà hành vi điên cuồng của Cố Thần Hạo trực tiếp dẫn đến, Lâm Nguyệt Bạch ở trong đồn công an theo tên Cố Thần Hạo say đến bất tỉnh nhân sự lấy khẩu cung, trong tích tắc nhìn thấy đầu đề weibo liền lòng như tro tàn.
Thậm chí cậu còn nghĩ tới đầu đề tin tức xã hội mà mẹ cậu thích nhất: sinh viên đại học dồn dập come out, đến tột cùng chúng ta nên làm gì mới đúng đối với đồng tính luyến ái?
Nếu như mấy cánh nhà báo có lương tâm, hi vọng bọn họ có thể đăng vài tấm ảnh mình đẹp đẽ một chút, tốt nhất không phải ảnh trong giấy chứng minh của mình.
Lâm Nguyệt Bạch mua vui trong khổ mà nghĩ.
Chờ Lâm Nguyệt Bạch theo Cố Thần Hạo từ cục cảnh sát đi ra, lời đồn đã lan truyền đến mức tương đối thái quá.
Lâm Nguyệt Bạch đã từ bạn trai Cố Thần Hạo, biến thành người theo đuổi điên cuồng sâu sắc yêu Cố Thần Hạo.
Nguyên nhân rất đơn giản, mấy người bạn Cố Thần Hạo đều chưa từng gặp nhân vật Lâm Nguyệt Bạch này. Dựa theo loại tính cách kiêu căng của Cố Thần Hạo, nếu đây là bạn trai hắn, còn không lưu truyền đến mức trong giới đều biết ư?! Huống chi Cố Thần Hạo mới chia tay với bạn gái hắn, thẳng một cây, làm sao có khả năng chưa tới một ngày liền tìm bạn trai?! Cong cũng quá nhanh đi!
Nếu không thì, cô bạn gái này chính là Lâm Nguyệt Bạch; nếu không thì, đây chính là tin tức giả; nếu không thì, chính là cậu trai đó dây dưa không rõ với Cố Thần Hạo, Cố Thần Hạo dưới tình huống mới vừa chia tay lòng như tro tàn, xem ngoại hình Lâm Nguyệt Bạch không tồi, miễn cưỡng đáp ứng cậu ta.
Đầu tiên, tuy nói Cố Thần Hạo vẫn luôn giấu giấu diếm diếm bạn gái bảo bối của hắn, nhưng dù gì cũng có tên có tuổi, không có khả năng là Lâm Nguyệt Bạch. Giả thiết thứ nhất pass!
Sau đó, tin tức này lên hot search một lượt rồi! Không có khả năng là giả đi! Cũng pass.
Đã như vậy, vậy chỉ còn lại cái cuối cùng…
Lâm Nguyệt Bạch: Tôi ha ha ha ha ha!
Lời đồn thái quá này mãi đến tận lúc Cố Thần Hạo tỉnh rượu cũng không thể làm sáng tỏ.
Sau khi Cố Thần Hạo tỉnh rượu phát hiện mình không hiểu ra sao mà bị come out cũng vô cùng kinh sợ, Cố Thần Hạo kinh sợ vì muốn bảo vệ tôn nghiêm thẳng nam của mình trực tiếp leo lên acc chính weibo, dự định chiến một phen với đám hủ nữ thiểu năng kia!
Sau đó cả người hắn đều bị số fan không ngừng tăng trưởng nổ cho hôn mê bất tỉnh, tiếng hét bất lực mà lại sâu sắc của hắn nhấn chìm trong đám share của nhóm hủ nữ điên cuồng cùng với nhóm thẳng nam thẳng nữ mang thái độ chán ghét.
Mà bất kể là ủng hộ hay là phản đối, gần như tất cả mọi người đều vô cùng tán đồng và ngầm thừa nhận một điểm: Cố Thần Hạo với Lâm Nguyệt Bạch nhất định là gay, còn gọi là đồng tính luyến ái.
31.8.2017 buổi chiều 2:30
Cố Thần Hạo: Ôi chao ôi chao! Lúc ấy tôi uống say!
Bạn trên mạng: Say rượu nói lời thật!
Hủ nữ: Ngọt! Uống say, cũng muốn gặp được em! Gào gào gào gào gào gào gào gào nha gào gào!
Nhóm thẳng nam thẳng nữ ung thư: Buồn nôn! Thật là ghê tởm!
…
Mà Lâm Nguyệt Bạch càng không phục, lúc sau cậu cũng từng bất lực giãy dụa.
31.8.2017 buổi chiều 2:31
Lâm Nguyệt Bạch: Tôi không có đáp lại hắn! Hắn chỉ là uống say!
Bạn trên mạng: chậc chậc chậc, đại thiếu còn chưa có bắt tới tay hả?!
Hủ nữ A: Tự động tưởng tượng ra vở kịch lớn!
Hủ nữ B: Ôi chao, đăng weibo đồng bộ như thế, ở cùng nhau nà! Tiểu thụ xấu hổ?! Oa ha ha ha!
Nhóm thẳng nam thẳng nữ ung thư: Thật mẹ nó buồn nôn! Đồng tính luyến ái cút!
…
Sự việc đến trình độ này, giải thích thế nào đi nữa cũng không giải thích được.
Mẹ Lâm Nguyệt Bạch thậm chí lúc vừa biết tin liền trực tiếp dẫn theo ba cậu, cùng với rất rất nhiều bảy cô tám dì đến xem trò vui, suốt đêm ngồi xe đến chỗ Lâm Nguyệt Bạch. Mấy bà ấy quyết định trước tiên mạnh mẽ dạy dỗ cái thứ vô dụng bại hoại gia phong này một trận đã, sau đó sẽ vội vàng mang cậu về nhà xem mắt!
Mà bầu không khí bên Cố Thần Hạo lại thoải mái vui vẻ hơn.
Bạn bè Cố Thần Hạo dồn dập gửi lời chúc mừng cho hắn, chúc mừng hắn rốt cuộc vạn tuế ra hoa, đồng thời thuận miệng hỏi hắn bao giờ đưa tiền mừng được.
Trong đó thậm chí bao gồm cả ba mẹ Cố Thần Hạo đã sớm có chuẩn bị tâm lý.
Ba mẹ Cố Thần Hạo từ sớm đã bắt đầu hoài nghi Cố Thần Hạo là gay.
Bạn nói một chút xem, đứa nhỏ Cố Thần Hạo này từ nhỏ thành tích ưu tú, tướng mạo xuất sắc, trong nhà còn có tiền! Làm sao có khả năng lớn như vậy mới quen một người bạn gái ở đại học?! Hơn nữa bạn gái còn giấu giấu diếm diếm không cho xem?
Sợ là một cậu con trai đi!!!
Trước đây thật lâu, ba mẹ Cố Thần Hạo đã từng lén lút thương lượng.
Mẹ Cố Thần Hạo: nếu con trai dắt về một con dâu nam thì làm sao bây giờ!
Ba Cố Thần Hạo hết sức bình tĩnh: Chỉ cần không phải dắt về một ông xã là tốt rồi.
Thời đại này, mang thai hộ nhiều như vậy, ai còn lưu hành việc kỳ thị tính hướng này kia chứ?!
Cố Thần Hạo: con thật cảm ơn mọi người thông cảm!
Cuộc sống của Cố Thần Hạo đã hoàn toàn bị lần say rượu đáng chết này quấy nhiễu lung ta lung tung, thậm chí còn định bỏ qua tôn nghiêm thẳng nam của mình luôn.
Mà ngay khi hắn dự định tắt điện thoại, đi vào trong núi yên tĩnh tìm kiếm bản thân, một cú điện thoại gọi tới.
Là Lâm Nguyệt Bạch.
Lâm Nguyệt Bạch vô cùng tức giận: “Mẹ tôi sáng sớm ngày mai đến đây, bà ấy bảo tôi dắt cậu tới. Cám ơn cái tên điên say rượu là cậu nhé!”
Sau đó, Cố Thần Hạo liền im lặng.
Xác thực, hiện tại cuộc sống của mình bị quấy nhiễu loạn thành một đống, nhưng tất cả những thứ này xét đến cùng đều là do chính mình tạo thành. Lâm Nguyệt Bạch vô tội đến cùng là tạo nghiệt gì, mà phải cùng mình chịu đựng tất cả những thứ này chứ?! Chỉ bởi vì cậu ấy thích mình ư?!
Không! Thích mình là một chuyện bình thường cỡ nào, dựa vào cái gì chỉ mình cậu ấy gặp phải gió tanh mưa máu như vậy?!
Cậu ấy vốn còn có thể giấu diếm thật lâu, mãi đến khi có một người có thể cho cậu ấy dựa vào xuất hiện, cùng cậu ấy xông qua mưa bom bão đạn, nhưng chỉ vì mình, làm cho cậu ấy mất đi tất cả những thứ đó!
Có lẽ bởi vì cách điện thoại, giọng Lâm Nguyệt Bạch có vẻ đặc biệt yếu đuối.
Có lẽ là bởi vì Cố Thần Hạo tự mình tưởng tượng, mà đột nhiên trào ra ý thức trách nhiệm.
Dù sao thì Cố Thần Hạo lúc ấy, làm ra một quyết định lúc đó vô cùng hối hận, mà sau này lại vạn phần vui mừng.
Hắn vô cùng kiên định nói với Lâm Nguyệt Bạch trong điện thoại: “Để tôi làm bạn trai cậu.”
Kiên định đến không cho phản bác.
Hết chương 7
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...