Tránh Xa Nhân Vật Chính
Thần trí nàng còn rất tỉnh táo sao lạ vậy.Có lẽ nàng là linh hồn không phải của thân xác này lên mới thế thì sao?Mẩn mê đi tìm câu hỏi sao có thể linh hồn không bị trúng xuân dược cực mạnh này.
Mà quên mất còn mấy tên dê xồm đang sờ loạn trên người nàng.
Khốn sao lạ thế nhỉ có vật gì đó sờ tới sờ lui thân thể nàng thế.
Chết xuân dược càng ngày càng phát tán mạnh,phải nhanh chóng thoát ra.Gắng gượng mở mắt ra lần nữa là một thân hình chuẩn bị đè trên người nàng. Khốn khiếp tên chó má này.Ta liều mạng với ngươi.Nàng vận công lực giữa chân đánh ngay vào chỗ hiểm.Mấy tên nghe tiếng kêu.
"Ả đàn bà khốn khiếp,huynh đệ giúp ta đánh nó."
Cả đám xông lên đâu ngờ mỗi lần đều bị nàng đánh cho khóc cha gọi mẹ.
Bọn hắn sợ hãi nhìn nàng như nhìn quái vật,tất cả đều không có võ công.Cứ ngờ rằng khi uống 'hoa hợp tán' mấy ai cử động,nói gì đánh bọn họ sung sức như thế này.Các nữ tử giang hồ khi uống thuốc này vào dù võ công cao đến đâu cũng phải hầu hạ bọn họ. Nàng ta đúng là quát thai.
Tố Thanh Thanh thấy rược ở đó đập vỡ,vứt đèn dầu.Ôm hai nữ nhân chạy ra ngoài.Người bên trong đau đớn nhưng cố gắng chạy thoát thân ra ngoài.Nàng suýt chết ở trong đó,hối hận hành động 'biết thế không làm'.Thoát ra nơi quỷ đó nàng vui suýt chảy nước mắt.
~Lưu Mộ Dịch cưới Tần Uyển Nhi vào cửa lên phải chuẩn bị nhiều thứ,không mấy để ý đến nàng khi phát hiện nàng bị bắt cóc. Hắn đi lùng sục suốt hai ngày hai đêm,qua đi mà vẫn chưa tìm thấy. Hắn lại nghe tin Bạch Lâm cũng đi tìm đồ đệ Tố Thanh Thanh. Sao lại có chuyện đó? Cả hai bắt cóc cùng một lúc.
Sau tối ngày thứ ba, một nơi đỏ rực cháy phùng phùng giữa đêm.Bạch Lâm và Lưu Mộ Dịch qua đó xem thì đó là người họ đang kiếm tìm suốt thời gian vừa rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...