Một cô gái có bước đi mạnh mẽ tiến thẳng về phía trước, nhanh sắc xinh đẹp chết người đang bước đi qua một đám đàn ông tràn đầy ánh mắt ngưỡng mộ nhìn cô như một vị thần tối cao.
Cô cứ bước đi mạnh mẽ qua bao nhiêu người, cái khí chất có một không hai, không lẫn tạp của cô làm người ta nhìn là ấn tượng.
Cô chính là Mộc Tiểu Kiều, hai mươi sáu tuổi, con gái nuôi của ông trùm, nữ sát thủ số một trong thế giới ngầm trên toàn thế giới, ở đây không ai là không biết đến cái tên Mộc Tiểu Kiều, khi nghe tới tên cô, run sợ có, ganh tị có, chiếm phần đa thì vẫn là sợ hãi nhiều hơn. Nhưng chẳng ai biết đến diện mạo của cô, nhan sắc cô ra sao vẫn còn là một ẩn số lớn với thế giới ngầm.
Bước đi mãi, cuối cùng cô dừng lại trước cửa của một căn phòng nằm ở vị trí sâu nhất của một tòa nhà hoa lệ và hào nhoáng, cô gõ cửa ba tiếng, bên trong truyền ra một chất giọng khàn khàn ghê rợn, nghe rất khủng bố:
"Vào đi."
Cô mở cửa bước vào:
"Ba." cô cất giọng chào người đàn ông tuổi trung niên to cao phong độ, ăn mặc lịch sự, màu da rám nắng, đôi mắt sắc lẹm khiến người nhìn vào sợ hãi tột độ, nhìn vào là muốn tránh xa.
Ông ta tên Đình Khôi nhưng người ta biết đến ông ta bởi cái danh Khôi Sói-ông trùm khét tiếng và đứng đầu trong thế giới ngầm, quyền lực tối cao không khác gì một vị hoàng đế máu lạnh, nắm mọi quyền lực trong tay.
"Về rồi." Khôi sói nói.
"Ba." Cô gọi ông một cách tha thiết.
Khôi Sói nghe tiếng ba này, gương mặt khó ở kia bỗng tan biến, lúc này ông mới ngẩng đầu lên nhìn cô con gái xinh đẹp trước mặt, gương mặt tràn đầy sự yêu thương:
"Nhiệm vụ thế nào rồi." ông hỏi.
"Thưa ba, hoàn thành tốt ạ." Tiểu Kiều vui vẻ nói.
"Tốt." ông tán thưởng.
"Có nhiệm vụ mới cho con đây." ông nói rồi đưa cho cô một tặp hồ sơ.
Cô nhận lấy mở ra xem, bên trong ghi thông tin của một người đàn ông.
[Hạ Chính Du, ba mươi tuổi, là người đứng đầu tập đoàn vang danh thế giới Hạ thị, là con cháu độc nhất của Hạ gia, bố tên Hạ Phàm, mẹ tên Lục Xuân Hoa.
Hạ Chính Du, là người có tính tình cổ quái, lạnh lùng, xa cách, bị người đời đồn là vừa bị câm, mù, điếc, nhưng rất có tài, đưa Hạ thị lên đỉnh cao nhất trước nay chưa từng có.
...]
"Ba, nhiệm vụ lần này là..." cô nói có phần thăm dò.
"Con chỉ cần lấy được tài liệu mật của Hạ thị, là xong nhiệm vụ." Khôi Sói nói thẳng.
"Lần này ta làm cho ai vậy ba, bình thường tổ chức của ta không bao giờ nhận việc như vậy." cô nói thẳng ra thắc mắc trong lòng.
"Đây không phải là việc của con, biết nhiều quá không tốt." ông nói.
Nghe đến đây, cô biết đây là ông đang nhắc nhở cô không được quá nhiều chuyện, có những chuyện không nên biết thì tốt hơn.
"Vậy, con chào ba." Cô chào ông.
Khôi Sói phẩy tay hai cái ra hiệu cho cô, cô cất bước ra ngoài, cô thật không ngờ, cô là một sát thủ mà lại phải làm việc này, trước đến nay, việc cô nhận được không là ám sát thì cũng là trà trộn vào tổ chức khác và tiêu diệt tổ chức đó và rất nhiều nhiệm vụ phải nhuốm máu đỏ đôi tay.
Nhiệm vụ lần này rất nhẹ nhàng, hà cớ gì phải là cô làm, thật muốn biết người thuê và đích danh chỉ cô làm nhiệm vụ này là ai, mà thôi kệ, ba nuôi đã nói rồi, biết nhiều quá không tốt, thôi thì chi bằng đặt ra vô số nghi vấn, thì bây giờ cô nên về nhà riêng của mình nghĩ cách làm sao để tiếp cận Hạ Chính Du trước đã.
Nghĩ là làm, cô về nhà riêng, mọi thông tin về Hạ Chính Du được cô thu thập lại không thiếu bất kì một thông tin nào dù chỉ là một thông tin nhỏ nhất.
Cô bắt đầu chọn lọc tất cả các cách thức, suy đi tính lại thì cũng chỉ còn một cách mà thôi.
Hạ thị đang tuyển dụng thư ký mới, vì tính cách không giống ai của Hạ Chính Du, trên dưới 100 người được tuyển dụng làm thư ký trước đây, người trụ lâu nhất thì được một tuần, người tự động rời đi sớm nhất thì chính là ngay trong ngày làm việc đầu tiên.
Bây giờ không ai dám đi ứng tuyển làm thư ký riêng của Hạ Chính Du, xem ra, con đường bắt đầu này là rất khó khăn, nhưng đây là giải pháp tốt nhất. Thôi thì đầu xuôi đuôi lọt, bây giờ cô sẽ nộp hồ sơ giả, một thân phận mới ra đời. Ngày mai, cô sẽ đến Hạ thị phỏng vấn.
Ngày hôm sau, cô dậy từ rất sớm, sửa soạn trang phục, cô chọn mặc một bộ vest trắng, đi đôi giày cao gót cùng màu, trang điểm nhẹ nhàng, mái tóc dày, dài suôn mượt hằng ngày nay được uốn xoăn sóng nhẹ nhàng buông thả thoải mái, tiện tay cô cầm thêm một chiếc túi xách trắng luôn. Trông cô vừa thanh lịch, vừa nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần quyền lực.
Rất nhanh cô đã đến trụ sở chính của Hạ thị, bước vào, mọi nhân viên cả nam lẫn nữ đều nhìn cô đến ngơ ngác, đây là lần đầu tiên họ thấy một người đẹp đến như vậy, vừa đẹp một cách nhẹ nhàng tinh tế vừa quyền lực. Họ nhìn cô còn tưởng cô là một đối tác lớn đến tập đoàn.
Cô đến quầy lễ tân, chất giọng quyền lực của cô cất lên:
"Cho hỏi, phòng phỏng vấn ở đâu?"
Nữ nhân viên vẫn ngơ ngác nhìn cô bằng ánh mắt ngưỡng mộ, một nhân viên lễ tân khác đánh nhẹ vào vai nữ nhân viên lúc này mới tỉnh lại nói:
"Dạ thưa cô, cô phỏng vấn vị trí nào ạ?"
"Thư ký riêng của chủ tịch." cô trả lời ngay.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...