Đỗ Tường cả người đều nhảy dựng lên, hắn nhìn laptop của mình giống như nhìn quái vật.
Thật là rối loạn lung tung, khẳng định là giả lăng xê, lăng xê!
Đỗ Tường một lần nữa ngồi trở lại, lau sữa bò trên khóe miệng, lại lần nữa nhìn về phía màn hình máy tính.
Hắn nuốt xuống nước miếng, khẩn trương xem cái tin tức bát quái kia.
Tin tức văn tự không nhiều lắm, phần lớn miêu tả đạo diễn cùng Đường Dương khả năng có quan hệ không chính đáng, ám chỉ Đường Dương là bị bao dưỡng, dư lại đều là ảnh chụp lén Đường Dương cùng với một nam nhân.
Ánh đèn u ám, tư thế ái muội, xác thật rất giống chuyện như vậy…… Không đúng, vì cái gì là cùng nam nhân a, rốt cuộc là việc như thế nào!
Đỗ Tường suy xét trong chốc lát, sửa từ ngữ tìm kiếm mấu chốt thành “Đường Dương” cùng “Diệp Ngụy”, sau đó hắn phát hiện tin tức hư hư thực thực “Đoạn bê bối” này xuất hiện ở các bản trang web giải trí lớn.
Đỗ Tường cảm thấy này không phải là công ty cố ý an bài lăng xê ── nam diễn viên trẻ tuổi giống Đường Dương xác định chắc chắn là muốn công chiếm thị trường nữ, cố ý nhiễm loại scandal đồng tính này đối với hắn trong tương lai suy diễn con đường quả thực chính là một loại bóp chết!
Cho nên tuyệt đối là giả, Đường Dương cũng không phải loại người có thể thỏa hiệp để trở nên nổi tiếng, từ trước đến này Đỗ Tường luôn trêu cợt hắn và bị hung hăng giáo huấn là có thể nhìn ra được, tuyệt đối tuyệt đối là giả!
Đáng chết, nếu có thể gọi điện thoại hỏi rõ ràng thì tốt rồi.
Đỗ Tường đem tầm mắt chuyển qua di động, lại chậm chạp không có động tác.
Hiện tại cách thời gian tuyên bố tin đồn mới qua hơn một giờ, nếu thời gian này hắn gọi điện thoại, có vẻ như là thừa nhận mình gấp không chờ nổi dường như có bao nhiêu thường xuyên mà đổi mới tin tức có liên quan đến hắn…… Cho nên, tuyệt đối không thể gọi.
Đỗ Tường cắn răng nhịn xuống, đóng laptop, xuống giường lấy kịch bản ra.
Chỉ là trong đầu hắn hiện lên chính là một trương lại một trương chụp lén Đường Dương tai tiếng, tâm tư lại như thế nào cũng không bình tĩnh được.
Buổi sáng hôm sau, hắn đến muộn, tuy rằng chỉ có ngắn ngủn năm phút, Lưu đạo cũng không có trách cứ hắn.
Lưu Cường thanh thanh giọng: “Tuần này mọi người đều vất vả, chờ quay xong phần hôm nay chúng ta có thể trở về, như vậy đi, buổi tối tôi mời mọi người ăn một bữa đặc sản địa phương như thế nào? Cửa hàng các ngươi chọn.”
“Chỉ có một bữa? Lưu đạo quá keo kiệt.”
“Đúng vậy đúng vậy, nói như thế nào cũng không có thể thiếu quán bar!”
“Được được,” Lưu đạo đáp ứng, “Chỉ cần hôm nay có thể thuận lợi quay xong, toàn bộ tôi sẽ trả tiền!”
“Hảo gia!”
Đỗ Tường không hợp cùng tiếng hoan hô này, hắn dựa vào trên cửa kính nhắm mắt ngủ bù.
Tối hôm qua tin tức không xong kia làm hắn cả đêm không ngủ được.
Nửa đêm hắn lại rời giường đổi mới bát quái, còn tìm tòi về tin tức ái tình của tên đạo diễn kia.
Đỗ Tường phát hiện không lâu trước đây Diệp Ngụy từng vướng vào một tin đồn đồng tính luyến ái, chỉ là vẫn luôn không có chứng cứ cụ thể cho nên không giải quyết được gì.
Xem ra lúc này các phóng viên đói khát bắt được tin tức mới, không khỏi đưa tin bốn phía một phen.
Kỳ thật Đỗ Tường đã từng gặp mặt đạo diễn này ở liên hoan phim một lần.
Diệp Ngụy lưu lại cho hắn ấn tượng không tồi.
Hắn nhớ rõ người nam nhân này hòa khí ôn nhu, ánh mắt cường đại mà kiên định, Đỗ Tường cảm thấy hắn không phải hạng người hời hợt.
Chẳng lẽ hắn nhìn lầm rồi? Chẳng lẽ Đường Dương thật sự bị hắn hắn hắn……
Sao có thể, bởi vì Đường Dương chính là……
Trong đầu một mảnh hỗn loạn Đỗ Tường mơ mơ màng màng ngủ, mãi cho đến chân núi mới bị trợ lý đẩy tỉnh.
Ngồi cáp treo đã không có cảm giác hưng phấn như lần đầu, Đỗ Tường hai mắt không tiêu cự nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ.
Lên núi, đổi hí phục, lại bắt đầu công tác quay chụp.
Tuy rằng tinh thần không tốt nhưng Đỗ Tường biểu hiện vẫn rất tốt như cũ, bất luận là diễn cảnh đánh nhau hay là cảnh cùng Tôn Lan Lan ôm nhau lừa tình đều được Lưu đạo tán dương.
Chỉ là khi đạo diễn vừa kêu “cắt”, hắn liền sẽ giống như cái xác không hồn ngồi vào một bên phát ngốc.
Hắn rõ ràng cũng là một minh tinh thần tượng sinh động trong giới giải trí, cũng đã từng trải qua scandal thật thật giả giả, hắn đương nhiên biết mức độ tin đồn đáng tin cũng mỏng giống như tờ giấy trắng, nhưng vì cái gì chính là để ý như thế?
Nghỉ ngơi trong chốc lát Lưu đạo lại tiếp đón hắn bắt đầu quay, đây là hôm nay cuối cùng một tuồng kịch, cũng là tại đây tuyết sơn thượng quay chụp cuối cùng một tuồng kịch, cho nên cho dù lại mỏi mệt, mọi người đều lấy ra hoàn toàn sức lực.
Vì tránh cho khi nói chuyện có bạch khí, Đỗ Tường đem tuyết nhét vào trong miệng.
Hàm răng đông lạnh đến run lên, nhưng dưới một tiếng “ACTION”, hắn nháy mắt thu hồi hết thảy động tác dư thừa, giống như một người máy chỉ biết diễn, ở trước màn ảnh sắm vai thành nhân vật đã được định sẵn trong kịch bản.
“Quá tuyệt vời, cuối cùng cũng kết thúc! Nơi này tuy rằng rất đẹp,nhưng thân thể ăn không tiêu a.”
“Xác thật, buổi tối phải hảo hảo khao chính mình, hảo hảo đại bổ một bữa!”
Cáp treo, trong tiếng đàm luận vui sướng của mấy đồng sự, Tôn Lan Lan tới gần Đỗ Tường: “Cuối cùng đã kết thúc, nếu không phải có cảnh này, có lẽ tôi cũng sẽ không có cơ hội tới đây.”
“Ân.” Đỗ Tường vẫn là ghé vào bên cửa sổ xem tuyết, đây là cơ hội cuối cùng.
Tôn Lan Lan mỉm cười: “Tôi biết địa điểm quay là ngọn núi phủ tuyết có độ cao so với mặt nước biển gần 5000m, thật sợ chính mình sẽ từ bỏ giữa chừng.
Bất quá hiện tại đã kết thúc, hồi tưởng một chút kỳ thật cũng không có khó khăn như vậy.
Rõ ràng ăn không ít khổ, hiện tại lại cái gì cũng đều không nhớ”
“Ân, cô vất vả.” Đỗ Tường thuận miệng có lệ.
Cáp treo chậm rãi đi xuống, trước mắt màu trắng càng ngày càng ít, thay thế chính là từng mảng lớn màu xanh lục.
“Gần tới rồi, thật luyến tiếc,” Tôn Lan Lan cùng Đỗ Tường nhìn cùng cái phương hướng, lẩm bẩm, “Nếu không phải là minh tinh, không có tiếp cảnh quay này, tôi cũng sẽ không có cơ hội tới nơi đây.
Luôn cảm thấy đã trải qua nó lúc này tôi đã trở nên trưởng thành!”
Đỗ Tường vẫn luôn ngẩn ngơ đột nhiên nghĩ tới cái gì: “Cô vừa rồi nói cái gì?”
Tôn Lan Lan sửng sốt: “…… Tôi trưởng thành?”
“Không phải, câu phía trước.”
“Nếu không phải minh tinh, tôi không có cơ hội tới nơi này?” Tôn Lan Lan giống như bị phản ứng của hắn dọa, “Đỗ Tường, anh không sao chứ?”
Không có thân phận minh tinh, đến tột cùng cậu nghĩ như thế nào? ── Đỗ Tường nhớ rõ Đường Dương giống như đã nói qua một câu không sai biệt lắm.
Hiện giờ cái nhìn của hắn chính là: Đường Dương cậu tên hỗn đản này, rõ ràng là của tôi a.
Chương 18 ( hạ)
Cái ý tưởng này không hề che lấp từ trong đầu hắn nhảy ra, Đỗ Tường bị khiếp sợ.
Khi thân phận diễn viên chiếm gần hết 80% sinh hoạt của hắn, hắn rất ít có thời gian sẽ nghĩ 20% kia của mình đến tột cùng là cái dạng gì.
Nhưng sự thật đã bày ra trước mắt, gần đây 20% tâm tư của mình toàn bộ đều ở trên người Đường Dương.
Gặp quỷ, có phải hắn có nơi nào không bình thường hay không?
Buổi tối đoàn phim ra ngoài phao đi, Đỗ Tường liền lưu tại trong phòng miên man suy nghĩ, nhưng mãi cho đến trở lại khu vực bình nguyên để quay cảnh cuối cùng, hắn vẫn không nghĩ ra được vì cái gì bản thân sẽ biến thành như vậy.
Tin đồn Diệp Ngụy cùng Đường Dương là đề tài nóng gần đây trong giới giải trí, cho dù hai bên cũng chưa đáp lại gì đối với truyền thông, nhưng nhóm paparazzi vẫn theo dõi chụp lén làm không biết mệt.
Trước đó còn ghét bỏ đoàn phim bọn họ không có tin tức tình ái gì Đỗ Tường hiện giờ đối với “Vụ bê bối” này tức giận đến ngứa răng.
Cả ngày truyền tin đồn! Các ngươi rốt cuộc có hảo hảo đóng phim hay không!
Trong cơn xôn xao dư luận, Đỗ Tường chú ý tới một cái tin tức: Diễn viên Vạn Đào bởi vì đóng phim bị thương, bỏ lỡ vai diễn trong《 Thanh nhạc bản đồ 》.
Vạn Đào là diễn viên cùng công ty với hắn.
Đỗ Tường trừng mắt tin tức này mấy chục giây, ngay sau đó, hắn lấy di động ra gọi điện thoại cho người đại diện.
“Cậu nói cậu muốn thế vai diễn của Vạn Đào trong《 Thanh nhạc bản đồ 》?” Giọng của người đại diện từ đầu kia điện thoại truyền đến.
“Ân, bởi vì bộ phim sắp đóng máy……”
Người đại diện đánh gãy hắn: “Thù lao đóng phim của Vạn Đào cùng thù lao đóng phim của cậu kém bao nhiêu cậu biết không?”
Đỗ Tường giật mình, Vạn Đào là diễn viên hạng hai hạng ba, mà Đỗ Tường là đối tượng trọng yếu công ty bồi dưỡng, thù lao đóng phim của bọn họ chênh lệch ước chừng 50 lần.
Đỗ Tường biết không thể diễn, hắn gọi cuộc điện thoại này xác thật là hấp tấp.
“Tôi chỉ là đọc được tin tức, cho nên muốn hỏi một chút……”
“Nếu có yêu cầu tôi sẽ liên lạc với cậu, tôi đã sắp xếp tốt bộ phim tiếp theo cho cậu, quay xong bộ này tôi sẽ cho cậu mấy ngày nghỉ ngơi,” người đại diện lạnh như băng, “Nếu có chuyện khác lại gọi cho tôi.”
“Tốt, tôi biết rồi.” Đỗ Tường chán nản cúp điện thoại, hắn từ trước đến nay luôn là một nghệ sĩ ngoan nghe lời người đại diện.
Cho nên có một số việc, cho dù suy nghĩ cẩn thận cũng vô dụng, bởi vì 80% kia mới là vị trí chủ đạo.
Cuối cùng cũng đóng máy, đoàn phim mời đông đảo truyền thông phóng viên trong nước tới thăm ban, lúc sau triệu tập mở cuộc họp báo.
Lưu đạo đối với Đỗ Tường khen ngợi một mảnh, còn chờ mong bọn họ tương lai có thể tiếp tục hợp tác, Đỗ Tường rộng rãi mà trả lời hắn cũng đồng dạng.
Cũng có phóng viên dò hỏi về đời sống tình cảm giữa các diễn viên, đặc biệt là Tôn Lan Lan cùng Tiết Khải, đôi khi còn sẽ liên lụy đến Đỗ Tường.
Đỗ Tường phong độ nhẹ nhàng mà mỉm cười trả lời, ở trước màn ảnh hắn gần như hoàn mỹ.
Chỉ là, đèn flash trong quá khứ có chói mắt như vậy sao?
Đoàn phim ở khách sạn bày một bàn tiệc rượu lớn mở tiệc chiêu đãi các phóng viên đủ mọi tầng lớp, Đỗ Tường ngày thường không thích xã giao lúc này cũng cần thiết tham dự.
Hắn tửu lượng không tốt, sau khi uống vài chén liền bắt đầu say, Lưu đạo để trợ lý đem hắn đưa về khách sạn.
Trợ lý gọi taxi, đem Đỗ đại thần tượng đang mơ màng kéo lên xe, Đỗ Tường nhớ mang máng hắn ở trên taxi nghe được radio về tin tức《 Thanh nhạc bản đồ 》.
“……《 Thanh nhạc bản đồ 》 là bộ phim thứ ba của đạo diễn Diệp Ngụy, hiển nhiên mọi người chú ý cao đối với scandal của hắn hơn là bản thân bộ phim……Đài phóng viên căn cứ Y thành điện ảnh đưa tin……”
Trên đây, chính là ký ức cuối cùng của Đỗ Tường trước khi hôn mê..
Bởi vì chờ hắn lần nữa tỉnh lại, hắn phát hiện mình đang ngồi ở trên hàng ghế đầu tiên của một chiếc xe buýt không biết đi hướng nào.
“Tôi ở đâu!?”
Bên cạnh một a di trung niên đặc biệt đạm nhiên mà đan áo len: “Tiểu khỏa tử, cậu tỉnh rồi.”
Đỗ Tường kinh hoảng mà đứng lên, hắn rốt cuộc ở đâu!
“Đây là xe đi nơi nào, mau dừng lại mau dừng lại!”
“Cậu đều quên rồi,” a di buông áo len trong tay, “Đêm qua cậu gọi được xe chúng ta liền gào khóc, nói chính mình đã được nghỉ làm, đi nghỉ, không cần lại đi làm, nhưng vì cái gì không cho cậu đi thành phố Y a cậu muốn đi Y thành linh tinh, chúng tôi thấy cậu đáng thương, trên xe cũng có chỗ trống liền đem cậu lên.”
Tiểu nữ hài ghế sau nhìn lên phía trên: “Đúng vậy, ngày hôm qua đại ca ca khóc rất thảm nga, còn ôm xe đầu không cho chúng ta đi!”
Má ơi ngày hôm qua hắn uống say sau đó hắn đã làm cái gì a! Có bị người thấy không? Nếu bị phóng viên chụp được hắn liền xong đời!
A di đánh giá hắn vài lần: “Lại nói tiếp tôi cảm thấy cậu lớn lên đặc biệt giống một người, là ai nhỉ?”
Lại có một nữ tử trẻ tuổi đáp lời: “Là minh tinh Đỗ Tường kia đi?”
“Tôi không phải hắn!” Đỗ Tường lập tức lớn tiếng phủ nhận.
“Vô nghĩa, cậu đương nhiên không phải hắn,” nữ tử trẻ tuổi trừng hắn một cái, “Đỗ Tường so cậu soái hơn nhiều, ngũ quan so với cậu tinh xảo, lớn lên cũng cao hơn cậu.”
Đỗ Tường cười gượng: “Ha ha đương nhiên……”
“Bất quá cậu có thể suy xét đi tham gia thi đấu《 Gương mặt ngôi sao 》 kia, tôi nhớ rõ lần trước bắt chước Chu Phát, Lưu Hoa, Chu Luân đặc biệt giống! Nói không chừng còn có thể làm thế thân, quá đem đóng phim điện ảnh nghiện.”///
Đỗ Tường tiếp tục cười gượng: “Ha ha ta tôi không nghĩ cần tham gia cái loại thi đấu này, chúng tôi một chút cũng không giống, một chút cũng không……”
Đỗ Tường dựa trên cửa kính, dựa vào hình ảnh phản chiếu trên thủy tinh hắn thấy được chính mình đầu tóc hỗn độn, khuôn mặt tiều tụy, xác thật không giống hình tượng bản thân ngăn nắp trước ống kính.
Hắn cư nhiên bởi vì sự đáng sợ của cồn mà bước lên lộ tuyến đi Y thành, đây là chuyện hắn tuyệt đối không làm được khi ở trạng thái thanh tỉnh.
Hắn khẩn trương mà mở di động ra, phát hiện cũng không có nhận được cuộc gọi hay email từ người đại diện và trợ lý.
Đúng rồi, bộ phim đã quay xong, từ hôm nay trở đi hắn có hai ngày kỳ nghỉ.
Còn có…… Đường Dương.
Đỗ Tường cảm thấy bản thân non nửa đời trước chưa bao giờ làm qua chuyện quỷ dị giống như bây giờ, hắn không muốn nghĩ quá nhiều, hắn lo lắng một khi nghĩ tới cái gì hắn liền sẽ sợ hãi trốn trở về.
Đỗ Tường xuống xe buýt sau lại trực tiếp kêu taxi xe đi điện ảnh căn cứ, nhưng tới mục đích, thấy được rất nhiều đóng giữ phóng viên sau hắn vẫn là do dự một chút.
Bằng không gọi điện thoại kêu Đường Dương ra?
Đang muốn sờ di động, một chiếc xe thể thao màu đỏ ngừng ở bên người hắn, sau đó một vị nam tử quần áo khoa trương đi xuống.
“X, sao lại nhiều phóng viên như vậy, phải đi vào như thế nào?”
Đỗ Tường ngẩng đầu nhìn hắn một cái, đối phương vừa lúc cũng nhìn về phía hắn.
“Anh……?” Đối phương tháo kính râm xuống, “Anh là Đỗ Tường?”
Không xong, bị người nhận ra.
“Không, tôi không phải, cậu nhận sai người,” Đỗ Tường cúi đầu phủ nhận.
“Nga, thật đáng tiếc, khi tôi nhàm chán còn rất thích xem phim thần tượng của hắn.”
Đối phương giống như cũng muốn đi vào, hắn cân nhắc một chút, nói: “Đúng rồi, anh thật sự không phải Đỗ Tường đúng không?”
“Đương nhiên, đương nhiên không phải!”
“Vậy không không thành vẫn đề, giúp tôi một việc.”
Còn chưa kịp hỏi là “Việc gì”, tên nam tử kia bỗng nhiên đối với đám phóng viên phía trước hô lớn: “Oa, thế nhưng là Đỗ Tường a! Đỗ Tường anh vì cái gì lại đến nơi này, là muốn quay tác phẩm mới sao!”
Nói xong, hắn không biết từ nơi nào lấy ra một cái camera lớn, che khuất hơn phân nửa khuôn mặt chính mình.
Cái gì!?
Đèn flash cận cảnh đột nhiên làm Đỗ Tường không mở mắt ra được, đồng thời bị kinh hách lông tóc cả người đều dựng lên, sau đó hắn phát hiện, phóng viên phía trước đều đang chạy về phía mình.
Không tới vài phút, hắn đã bị một đoàn phóng viên ôm chặt.
Mà tên nam tử xa lạ kia trước sau dùng camera che mặt, yên lặng rời khỏi vòng vây, thoải mái mà chạy chậm hướng không có phóng viên mai phục vào trong căn cứ điện ảnh.
Tác gia nói:
Nói tôi hôm nay thực nhàm chán có suy nghĩ, nếu Đỗ Tường muốn diễn phim của Diệp Ngụy nên làm sao bây giờ, sau đó tôi phát hiện dưới tiềm quy tắc OOC: Người đại diện của Đỗ Tường là Quý Lương, Quý Lương đưa tiền thổi gió bên gối Tiền Nhạc, Tiền Nhạc và Lý Ngai Lễ là bạn tốt, Lý Ngai Lễ thổi gió bên gối Diệp Ngụy (hệ liệt văn cái gì thật là thật đáng sợ nha)..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...