‘’Ich mag dich (ta thích ngươi).’’ An Sơ Hạ vẻ mặt nghiêm túc, giảm tốc độ nói, đọc rõ ràng từng chữ một lần.‘’Ich....’’ Đường Tử Tu vò đầu bứt tóc, lộ ra một nụ vười áy náy nói: ‘’thực xin lỗi, giáo sư Hạ cô có thể đọc lại một lần nữa không?’’‘’A có thể.’’ An Sơ Hạ không nghi ngờ gì gật đầu một cái một lần nữa đọc lại: ‘’ich mag dich.’’‘’Ich mag dich auch (ta cũng thích ngươi)’’.
Đường Tử Tu nói xong, từ trên ghế đứng lên, khóe môi hơi nhếch lên nở một nụ cười đắc ý giống như một con cáo gian xảo.‘’Hả?’’ An Sơ Hạ sửng sốt một giây, sau đó có chút đờ đẫn chớp mắt ý thức được mình bị hắn lừa.
Bắt gặp ánh mắt Đường Tử Tu nhìn cô trìu mến và nóng bỏng, cô hoảng sợ, lập tức nghĩ ngay đến chuyện trước đây có một bạn học nữ con nhà giàu tỏ tình với một nam giáo viên, quan hệ qua lại kết quả người giáo viên này bị phụ huynh nưc học sinh cảnh cáo, từ đó bị trường học khai trừ......!An Sơ Hạ vội vàng làm theo giọng điệu thầy khen trò, cười rất trịnh trọng: ‘’ừm không tệ, bạn học Đường quả nhiên là một học sinh có năng khiếu, lại rất linh hoạt, nếu không có vấn đề gì thì tôi phải trở lại văn phòng.’’Đường Tử Tu đột nhiên đưa tay nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của cô, kéo An Sơ Hạ đang vội vàng rời đi trực tiếp đập vào tường.
Sách giáo khoa và tài liệu giáo án mà An Sơ Hạ đang ôm trong lòng rơi xuống đất, đôi mắt ôn nhu sáng như sao tràn ngập sợ hãi, đến thở một hơi cũng không dám.‘’bạn học Đường, bạn....’’‘’giáo sư, cô không hiểu tiếng đức mà em vừa nói hay sao?’’ Đường Tử Tu nắm lấy hai cổ tay cô đặt lên trên vách tường, chiều cao 1m85 hắn ở trên cao nhìn xuống, nhìn chằm chằm vào cô với biểu lộ như đã làm kinh hãi cô.
Sau đó lại nói: ‘’ vậy để em nói lại lần nữa bằng ngôn ngữ R.
Giáo sư Sơ Hạ, em cũng thích cô.’’‘’Không phải......khoan đã, tôi không thích bạn a.’’ An Sơ hạ gấp gáp giải thích.‘’Vừa rồi cô nói, lại nói hai lần, đủ thấy Sơ Hạ giáo sư cũng thích em.’’ Đường Tử Tu nụ cười hoàn mỹ sáng lạn, đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt.
Hắn nhìn ngắm khuôn mặt xinh đẹp trắng như sứ của An Sơ Hạ đôi mắt ẩm ướt dưới hàng lông mày lá liễu, phảng phất như chứa toàn bộ vũ trụ rực rỡ mỹ lệ; sống mũi ưỡn lên để cho người ta không nhịn được muốn dùng ngón tay phá một chút, còn có đôi môi không điểm xuyết mà đỏ như son ấy...Nhìn thấy một An Sơ Hạ dễ thương đáng yêu và quyến rũ như vậy, Đường Tử Tu cảm thấy trái tim mình sắp tan chảy rồi.
Hắn thích cô từ ngay lần đầu tiên hắn thấy cô.‘’bạn học Đường, tôi là giáo viên của bạn, bạn đưa ra vấn đề, tôi có nghĩa vụ phải trả lời vấn đè của bạn.
Còn có tôi cũng không thích bạn.’’ An Sơ Hạ nhíu đôi mi thanh tú lên ra vẻ trấn định cự tuyệt nói cũng nhắc nhở thân phận của nhau, ‘’mời bạn thả tôi ra.’’ Cô cố gắng thoát khỏi bàn tay to lớn của hắn đang giam giữ cổ tay cô lại phát hiện hắn nắm cco lực vừa phải, vừa để cô không cách nào tránh thoát cũng sẽ không nắm đau chính mình.
Đường Tử Tu cũng không vì cô mà chịu ảnh hưởng cười yêu nghiệt, ‘’không liên quan! Em chỉ thích giáo sư thôi hơn nữa giáo sư Hạ thông minh như vậy từ giờ trở đi có thể học cách thích em.’’Trẻ tuổi, dung mạo xinh đẹp, tính cách lại có chút ngốc, An Sơ Hạ rất được nhiều học sinh nam yêu thích.
Vì thế Đường Tử Tu phải thường đi đem những bông đào nát bóp vụn đẻ tránh tăng thêm phiền phức gây phiền phức cho cô.Vì để hắn tuyệt vọng, An Sơ Hạ chỉ có thể nói; ‘’thích ta cũng vô dụng, tôi đã kết hôn vào thứ bảy tuần trước.’’Đường Tử Tu ánh mắt lướt qua một tia lạnh lẽo lập tức lại khôi phục một cái đầy ấm áp.
Nhìn thấy ngón tay trắng như ngọc của cô trống rỗng hắn cười nói: ‘’giáo sư Hạ cái cớ này của co có phải là quá qua loa hay không?’’‘’Mặc kệ cậu tin hay không, tôi đã kết hôn việc này là sự thực cũng thỉnh bạn học Đường đem ý nghĩ không nên có thu lại đi.’’ An Sơ Hạ gương mặt nghiêm túc đáp trả.‘’Cái kia giáo sư có thể nói cho ta nghe một chút tên gọi là gì? Làm gì? Mấy tuổi?’’Đường Tử Tu ôn hòa lộ vẻ cười hỏi.
Nhưng nụ cười dịu dàng và xinh đẹp lại làm cho người ta cảm thấy không rét mà run.
An Sơ Hạ mặc dù bình thường ngốc nghếch nhưng bây giờ cũng mẫn cảm phát giác được tâm tình của hắn biến hóa, hô hấp cứng lại.
Lúc này Đường Tử Tu đã cho cô một một sát khí bất chấp loại bỏ người nào cản đường hắn.
Lo lắng hắn sẽ làm điều gì tồi tệ với Đường Duật Thành, cô cân nhắc một chút mới nói: ‘’31 tuổi, những thứ khác không thể tiết lộ.’’‘’Ha ha ha......’’ Đường Tử Tu giống như nghe được chuyện cười, không tự chủ được cười ha ha hung ác nói: ‘’Một lão nam nhân 31 tuổi? Đây là lão thịt khô phối tiểu tiên nữ? Giáo sư An ít nhất bịa cũng để ý một chút, bịa một tiểu thịt tươi trạc tuổi cô, xứng với cô hahaha.....’’Lão nam nhân?Lão thịt khô?An Sơ Hạ khóe mắt hung hăng co giật một cái.Trời ạ, mạc dù cô cũng đã nói Đường Duật Thành là lão nam nhân, thế nhưng khi nghe người khác gọi như vậy cô sẽ không vui.
Đường Duật Thành năm nay mới 31 tuổi, nhìn tướng mạo nhiều nhất là 27 hoặc 28, cực kì ưa nhìn, thành thục trầm ổn, nếu không mặt đơ mà nói, có thể cho một trăm điểm......‘’Cậu thả tôi ra, tôi muốn đi ăn cơm.’’ An Sơ Hạ nhíu mày nói, không muốn nói chuyện với hắn nữa.
Đường Tử Tu thu liêm nụ cười, một mặt nghiêm túc lạnh lùng nói, ‘’giáo sư Hạ, em không thích nghe cô nói ‘cô đã kết hôn’, ‘cco có bạn trai’, những người đó không phải em, cco hứa với em rằng sẽ không nói nữa em sẽ để cô đi.’’ Giây phút nghe cô nói mình đã kết hôn, tâm hắn luống cuống giống như trơ mắt nhìn xem bảo bối yêu dấu tuột khỏi lòng bàn tay.
Còn tốt đây chỉ là cô cự tuyệt hắn nên mượn cớ.‘’Tôi nói tôi là thật sự kết hôn.’’ An Sơ Hạ nhìn hắn chằm chằm, biểu thị rất bất lực.
Bất đắc dĩ cô phải đề cập ba lần đến việc mình đã kết hôn mà cô không muốn thừa nhận.
Cô cảm thấy xấu hổ.không khí xung quanh chợt hạ xuống.
Đường Tử Tu toàn thân khí lạnh bao trùm, bàn tay to lớn đang nắm tay cô đột nhiên siết chặt, bỗng dưng sát đến gần cô.Có lẽ là bị hắn đột nhiên thay đổi sắc mặt dọa sợ, An Sơ Hạ nghiêng mặt, đầu gối phản xạ có điều kiện giơ lên, trực kích hạ bộ hắn—‘’giáo sư Hạ, cô....’’ Đường Tử Tu cúi người kêu lên một tiếng đau đớn, lấy tay che hạ bộ, trên trán rịn ra một lớp mồ hôi.
Hắn chẳng thể nghĩ tới, bình thường nhìn cô ôn nhu dịu dàng, nguy hiểm cũng có thể cắn người.Nhìn thấy khuôn mặt tuấn mỹ nho nhã của Đường Tử Tu vặn vẹo thống khổ, An Sơ Hạ lập tức hối hận, cô thực sự không nghĩ tới sẽ đánh hắn ta...!‘’Bạn học Đường, cậu không sao chứ, tôi, tôi không phải cố ý...’’ Cô sắc mặt tái nhợt bất đắc dĩ hỏi.‘’Giáo sư Hạ, em sau này tính phúc đều hủy trong tay cô, cô cái này nghĩ không chịu trách nhiệm cũng không được.’’ Đường Tử Tu cau mày, sắc mặt nghiêm túc khoa trương nói.
May mắn sức lực cco cũng không lớn, nếu không hắn không chừng thật muốn phế đi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...