*Chưa Beta
Với hai tấm thẻ SR, Văn Ánh bắt đầu xem xét công dụng của chúng, sau khi nhìn thấy lời giải thích về thanh kỹ năng trên thẻ thuật quyến rũ, Văn Ánh chợt hiểu tại sao Essence lại nói Boros là vô tính.
Thẻ SR [Ảo ảnh], một ma pháp bắt nguồn từ kỹ năng thiên phú của một Mị Ma cấp cao. Nhắc nhở: Đây là một Mị Ma có tài năng rất tốt. Ma pháp bắt nguồn từ thiên phú của hắn có thể khiến mục tiêu của câu ma pháp coi người thi triển là sinh vật yêu thích của mình.
Văn Ánh nhìn chằm chằm chữ "sinh vật" không khỏi lẩm bẩm nói: "Boros không phải là người vô tính..." Xét theo thái độ của hắn đối với Essence, Boros căn bản không có tình yêu.
Ngay cả chính mình cũng không dùng dây leo để tát vào tai và đuôi hổ, chỉ cần là vật sống thì ít nhiều nó cũng có sở thích riêng.
Hổ Phách còn đang mắng Văn Ánh, bỗng nhiên cảm thấy lỗ tai lạnh buốt, giơ tay nhéo tai, cảnh giác quan sát xung quanh.
Một thẻ SR khác [Ngọn Lửa Cháy], ma pháp thiên phú của Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, nhắc nhở: kỹ năng lửa do thẻ tạo ra kém xa vặn dặm với chính phủ
Văn Ánh nhìn nhắc nhở, thấy được ý châm biếm trong đó, ma pháp thiên phú đang giễu cợt mình sao? Những nghi ngờ của thế kỷ.
Không thể nghĩ ra, Văn Ánh nhìn tấm thẻ SR bị thiếu mặt này, so sánh với hình vẽ SSR trong trò chơi di động trong trí nhớ của mình, đột nhiên cảm thấy tấm thẻ trên tay mình không còn tốt nữa.
Thu hồi hai tấm thẻ SR, Văn Ánh cân nhắc lượng ma lực còn sót lại trong cơ thể, suy nghĩ xem tiếp theo nên vẽ lá bài nào.
Chỉ hai SR của [Ảo ảnh] và [Ngọn lửa cháy] đã tiêu tốn rất nhiều sức mạnh ma lực của cậu, gấp ba lần so với [Tường đồng] hôm qua, và SR [Ngọn lửa cháy] nhiều gấp đôi [Ảo ảnh].
Nên bố trí [Tường Đồng] cấp R, ma pháp vuốt hổ hình như là một ma pháp tốt để phá vỡ phòng thủ, nên cũng nên bố trí, tiếng gầm của sư tử cũng tốt, vì nó có thể phân tán ma pháp.
Không biết có phải vì dạo này Văn Ánh vẽ rất nhiều thẻ không, mà hôm nay có mấy thẻ cấp SR được tạo ra, không có thẻ N nào ra, chất lượng thẻ R cũng tốt.
Thẻ SR [Móng Vuốt Phá Vỡ], bỏ qua hàng rào ma pháp phòng thủ.
Thẻ SR [Thân mềm] cho phép bạn có một cơ thể mềm mại dành riêng cho mị ma và bạn có thể né tránh các đòn tấn công ở bất kỳ tư thế nào.
Thẻ R [Âm Thanh Của Hổ] phá vỡ cấu trúc ma pháp và phá hủy chính ma pháp. Nhắc nhở: Con ác ma Hổ Phách phát ra âm thanh rất tức giận, sử dụng thẻ bài này có chức năng thu hút sự thù hận.
Thẻ R [Làm chậm] làm chậm mục tiêu thi triển.
Thẻ R [Khuếch đại], chọn một nơi để tăng sức mạnh.
Thẻ R [Che giấu hơi hơi thở] có thể làm giảm sự hiện diện của mục tiêu thi triển mà không bị phát hiện.
..........
Sau khi tiêu hao hai phần ba ma lực trong cơ thể, Văn Ánh tạm dừng chế tác thẻ, bụng không ngừng cồn cào, đêm qua cậu chỉ ăn mấy trái cây, không hề no chút nào.
Văn Ánh lấy ra cuốn sách ma chú mà Aruda đưa cho mình, niệm chú quả cầu nước cơ bản không mấy thành thạo, niệm ba lần, ngón tay cuối cùng cũng ngưng tụ một giọt nước.
Văn Ánh trầm mặc một lát, xa hoa dùng thẻ hệ nước rửa mặt uống nước.
Cậu cảm thấy sử dụng ma chú không nhanh bằng sử dụng thẻ bài, Văn Ánh cau mày, cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng lại không thể giải thích được.
"Dù sao thì kết quả cũng ổn thôi, cứ bỏ qua quá trình đi."
Thẻ N về cơ bản có một phần hai phần mười tác dụng của chủ sở hữu ban đầu, thẻ R có ba đến bốn phần mười, SR hẳn là khoảng một nửa, và SSR... không rõ ràng.
Nếu chưa có đủ hiệu quả, vẫn có thể làm gián đoạn tiếng hát của đối thủ.
Văn Ánh cầm lấy bảng điểm được buộc bằng dây thừng đi tìm bữa trưa hôm nay.
Sau khi uống chút nước, chính mình lại càng cảm thấy đói hơn.
Với một lượng lớn của cải (92 điểm), Văn Ánh cẩn thận hơn hôm qua, sau khi tìm được vài loại trái cây quen thuộc, vẫn tìm được cây cổ thụ, trèo lên cây ăn.
Sau khi ăn một ít trái cây mà Văn Ánh ghi nhận là có thể ăn được, anh bay lên ngọn cây, ngọn cây không có vật cản, ánh sáng tràn ngập, rừng núi vô tận là một cảnh tượng khiến người ta phải kinh ngạc. Trong thành không thể nhìn thấy. Văn Ánh thở dài, nếu không bay được thì bây giờ chính mình đã ôm chặt thân cây rồi, cũng không thể nào ngồi trên cành cây mát mẻ như vậy được.
Một cơn gió thổi qua, gió mát đưa không khí trong lành vào ngũ tạng và phổi, sau đó từ từ thở ra, toàn bộ quá trình diễn ra vô cùng yên bình.
Không khí còn mang đến những thông tin, hương vị đa dạng của các yếu tố ma pháp, những chủ nhân khác nhau và nhiều con ác ma chiến đấu ác liệt ở những nơi không thấy hoặc ẩn náu và âm mưu chống lại kẻ khác.
Văn Ánh đang phân vân có nên xé thêm mấy tấm bảng điểm rồi trở về, tăng thêm số bảng điểm trong tay lên một trăm hay không.
Đang lúc cậu đang suy nghĩ, gió đột nhiên trở nên mạnh hơn, cả biển cây gầm rú, mùi hương trong không khí đột nhiên có chút kỳ quái, Văn Ánh hắt hơi, cậu dùng quá nhiều sức và trượt khỏi cành cây, quay người giữa không trung và bình tĩnh vỗ cánh rồi đáp xuống dưới gốc cây.
Mặt đất đang rung chuyển.
"Moo——"
"Hohoho-"
Mặt đất rung chuyển không ngừng, cảm giác này cộng thêm cảm giác có rất nhiều loài động vật đang di chuyển nhanh chóng ở phía xa, âm thanh "Ầm ầm ầm" giống như động đất, Văn Ánh bay đến một cái cây giữa không trung, nghi ngờ quan sát tình hình.
Không chỉ Văn Ánh bối rối, mà những ác ma khác cũng bối rối trước sự cố bất ngờ, có một số kẻ xui xẻo ở vị trí không tốt, đối mặt với đàn ma thú đang xông tới chưa kịp phản ứng, suýt chút nữa mất mạng.
"Đã xảy ra tình huống gì?"
"Đã xảy ra chuyện gì thế."
"Huyết Ngưu?"
"Bầy Huyết Ngưu điên rồi? Cả đàn cứ lao tới."
"Đàn Huyết Ngưu không nên có mặt ở đây vào mùa này. Đây không phải là lúc chúng di cư đến đây."
“Cái quái gì vậy, đàn kiến khổng lồ?!”
"tiếng xì xì--"
"Ahhh cứu với, con thỏ đã ăn thịt ác ma!!!"
Lũ ác ma bị lũ ma thú đuổi đi đây đó, trong tình thế hỗn loạn như vậy, huống chi là xé bảng tên, mạng sống của họ sắp kết thúc rồi, ác ma đã lên kế hoạch tập hợp lại để chống lại lũ ma thú. Họ không hề biết rằng lũ ma thú càng bị đánh lại càng chiến đấu và không hề sợ chết, tất cả đều bị rượt, la hét và chạy trốn trong hỗn loạn.
Văn Ánh nghe xa xa tiếng hét, chà xát cánh tay, nghe thật đáng sợ... Chính mình thật sự không thể gặp rắc rối với thứ bột thuốc đó.
Văn Ánh ánh mắt có chút trầm xuống, hai ác ma trong cuộc nói chuyện luôn có điện hạ, có thể xưng là điện hạ hẳn là con trai của Ma Vương?
Trong đầu đột nhiên nghĩ đến một tình huống phát triển, Văn Ánh bị đau răng, theo tục lệ hoang dã của Ma Giới, không phải là điện hạ muốn làm cho bài kiểm tra của bọn họ trở nên khó khăn hơn, có lẽ chính hắn là người đã giới thiệu nam nữ thanh niên lao về phía trước như một thử thách cực độ. Việc đó được ám chỉ bởi Ma Vương, kẻ coi việc xé nát bảng tên thành một vụ giết người hàng loạt.
"Chết tiệt, cả bầy ong đằng kia đang nổi điên lên!"
Văn Ánh đang suy nghĩ thì nghe thấy một giọng nói rất gần, tay anh nhanh hơn não, rút ra tấm thẻ R [che giấu hơi thở] mới ra lò vào buổi sáng, không nói một lời, dùng nó cho chính mình và bay cái cây vừa ăn để núp.
"Ong ong ong"
Số lượng lớn những tiếng rung cánh đến tê cả da đầu, dù có trở thành ác ma, Văn Ánh vẫn sợ tiếng rung cánh của côn trùng, nghe nói bị ong đốt rất đau và rát.
Mười mấy con ác ma bay qua trong mắt Văn Ánh, tất cả đều sợ hãi, một lúc sau, ong xuất hiện trong tầm nhìn của Văn Ánh.
Văn Ánh vốn chỉ sợ tiếng cánh ong rung lên, sau khi trở thành ác ma và học ma pháp, anh không nghĩ rằng ong có gì đáng sợ, một cơn gió mạnh hay ma pháp lửa đều có thể tiêu diệt những con ong đó. nhưng sau khi nhìn rõ kích thước của những con ong đó, Văn Ánh cứng người và âm thầm thêm một thẻ [Che giấu hơi thở] khác vào mình.
"Ong ong-"
Đàn ong khổng lồ đang bay tạo ra rất nhiều tiếng động và đội hình rất lớn, bởi vì mỗi con ong đều có kích thước tương đương với con người, Văn Ánnh có thể nhìn thấy rõ ràng những chiếc đốt ở đuôi và đôi mắt kép khổng lồ của chúng.
Ma Giới...quả thực rất nguy hiểm.
Vào buổi sáng, Văn Ánh bởi vì bốn thẻ SR, tâm tình lại suy sụp.
Đến nhanh, đi cũng nhanh, chẳng mấy chốc đàn ong đã biến mất, Văn Ánh thở phào nhẹ nhõm, chân có chút mềm nhũn, nép vào tổ cây để bình tĩnh lại cơ bắp như thể yếu ớt. Cậu giữ chặt thẻ SR trong tay phải [Ngọn lửa cháy], cậu sẽ ném nó ra bất cứ nơi nào có ma thú nguy hiểm xuất hiện.
Sắc mặt Văn Ánh càng tốt hơn khi nghĩ đến đống thẻ mình vừa làm.
Toàn bộ khu rừng hỗn loạn, khói bụi bay mù mịt, mùi lửa cháy đặc trưng cũng lan tràn.
Những con ác ma bên ngoài nhận thấy một động tĩnh lớn như vậy và nhìn nhau với vẻ mặt nghiêm túc.
Cậu hy vọng rằng động tĩnh bên ngoài rừng Vĩnh Hằng sẽ không thu hút ma thú bên trong
Vì sao ma thú đột nhiên náo loạn?
Văn Ánh bình tĩnh lại một lát, định rời khỏi khu rừng, vừa lúc anh chuẩn bị rời đi thì lại có người đi tới, cậu thót tim, trốn vào tổ cây giữa không trung, lặng lẽ gạt lá cây sang một bên nhìn xuống, xém nữa cười ra tới.
Ở phía trước chính là hai tên ác ma lấy ra bột thuốc.
"Đều là lỗi của cậu! Cậu nghĩ bây giờ chúng ta nên làm gì bây giờ?" Ác ma sừng trâu vỗ vào đầu tên ác ma tai thú còn lại.
"Sao có thể trách tôi?! Nếu cậu không thúc giục tôi, cơn gió sẽ không đem bột phấn bay đi.
Văn Ánh nghe phía dưới hai ác ma đổ lỗi cho nhau, đại khái hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Không phải Ma Vương muốn bài kiểm tra của họ trở nên khó khăn hơn như cậu đoán ban đầu, mà là một lý do rất sáo rỗng - Đại điện hạ muốn tiêu diệt một tên ác ma nào đó.
Bọn họ cũng đổ lỗi cho nhau và tung ra những thông tin trong sợ hãi, Văn Ánh ghép nối âm mưu từ những từ khóa bị bắt - "Đại điện hạ", "thuốc khiến ma thú phát điên", "loại bỏ", "cái kia", "không xứng đáng với dòng máu lai".
Rõ ràng, hai tên ác ma được đại điện hạ giao phó đã làm ra sai lầm, thay vì bôi bột lên tên ác ma được chỉ định, chúng lại để gió thổi bột khắp nơi, gây ra sự hỗn loạn trong lần thử nghiệm thứ ba, một trăm phần trăm đã thu hút sự chú ý các ác ma bên ngoài, và bây giờ họ đang loay hoay nghĩ ra giải pháp.
Hai tên ác ma thảo luận ở đây rất lâu nhưng không có ý kiến nào hiệu quả, chẳng bao lâu sau, đám ma thú nổi điên vì bột thuốc lại chạy tới, hai tên ác ma nhanh chóng bỏ chạy.
Văn Ánh cũng nhân cơ hội bỏ chạy, hai tên ác ma căn bản không để ý tới cậu.
Cuộc trốn chạy của anh không hề suôn sẻ, anh gặp phải một cảnh tượng khốc liệt, có một con mãng xà khổng lồ cao ít nhất mười tầng, cuộn tròn trên cây, gần như hòa quyện hoàn hảo vào môi trường rừng rậm. Văn Ánh sơ ý không để ý có một tên gia hỏa ở đây.
Ngoại trừ cậu, con ác ma mới, còn có rất nhiều con ác ma kiệt sức nằm chết hoặc thậm chí không biết còn sống hay đã chết, thậm chí còn có ác ma vô danh, Vết thương rất nghiêm trọng, không quá nhiều ác ma có thể đứng vững, khắp nơi đều là vết máu.
Văn Ánh vừa mới dùng mấy giây phân tích nhanh tình huống, giây tiếp theo đã cảm nhận được một đợt nắng nóng ập đến, thậm chí còn nóng hơn cả việc đứng ngoài trời phơi nắng 40°C. Đôi mắt đã bị biến dạng bởi sóng nhiệt.
Văn Ánh: "???"
Trước khi cậu kịp nghĩ ra, ngọn lửa xanh đã biến thành một con rồng phương Đông, nuốt chửng con mãng xà khổng lồ, tia lửa nổ cũng đốt cháy cỏ, khói mù mịt làm giảm đi tầm nhìn.
Trong hoàn cảnh căng thẳng và hỗn loạn, trung tâm của ma pháp lửa là một tên ác ma trẻ tuấn tú, bên cạnh hắn có hai con cáo yêu, một nam một nữ, con hồ yêu đực hình như bị thương nặng, máu trong bụng đã thấm đẫm cỏ đỏ, tứ chi và đuôi buông thõng trên mặt đất.
Sau khi quét nhanh, Văn Ánh lấy từ trong túi ra một chồng thẻ R [điều trị cấp độ thấp], nhìn những ác ma bị thương và bảng điểm trên cơ thể chúng, đôi mắt cậu sáng lên kỳ lạ.
*Bản Edit thuộc về WP: cangoikekho
*Xong chương 12
___Người Edit: Hồng Đào Thích H Văn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...