Trầm Luân Sắc Tình Với Đủ Loại Mỹ Nam
Ánh mắt Diệp Từ Mặc đã khôi phục, chỉ là còn cần tu dưỡng vài ngày mới có thể hoàn toàn nhìn rõ đồ đạc.
Diệp Hoan tuy rằng đối với thủ đoạn chẩn trị của Tiêu Cận Sanh có chút hoài nghi, nhưng vẫn ban thưởng cho nàng không ít thứ.
Tin tức này rất nhanh truyền đến tại Liễu Vân Tiên.
"Chúng ta đi gặp Diệp Hoan." Liễu Vân Tiên lúc này quyết định đi gặp Diệp Hoan một chút, sự tồn tại của Tiêu Cận Sanh, làm cho nàng ta có cảm giác nguy hiểm.
Mà lúc này Tiêu Cận Sanh cùng Diệp Thủy Trần đã ở Dạ vương phủ, Tiêu Cận Sanh uống trà, sắc mặt mang theo ý cười thoải mái: "Hiện tại mắt Từ Mặc tốt rồi, ta cũng không có chuyện gì phải lo lắng."
"Không, nàng còn có việc." Diệp Thủy Trần cười nhìn Tiêu Cận Sanh.
"Hửm?" Tiêu Cận Sanh nghi hoặc hỏi ngược lại.
"Còn có chuyện gả cho ta."Vẻ mặt Diệp Thủy Trần mang theo tươi cười, nói, "Ta đã chuẩn bị tốt đến gặp phụ thân nàng cầu hôn."
Tiêu Cận Sanh hơi
khẳng đinh lên cho san người mới chớp chớp mắt nói: "Chàng không cần liều mạng như vậy." Để Diệp Hoan đồng ý
gả một phi
một vương gia, là một chuyện rất kho" khăn.
Diệp Thủy Trần có thể lúc này nói ra đã chuẩn bị tốt, lén lút làm rất nhiều.
"Ta không có việc gì, chỉ muốn sớm đem nàng cưới về nhà." Diệp Thủy Trần thấp giọng nói.
Hốc mắt Tiêu Cận Sanh hơi phiếm hồng, trực tiếp tiến lại gần hôn lên môi Diệp Thủy Trần.
Diệp Thủy Trần ngẩn người, sau đó trực tiếp ôm lấy Tiêu Cận Sanh hôn sâu hơn,khơi gợi dục vọng.
Diệp Thủy Trần không chống cự được sự hấp dẫn của Tiêu Cận Sanh, một tay vuốt ve lưng Tiêu Cận Sanh, tay kia không an phận (bắt đầu sờ loạn.
Tiêu Cận Sanh rên rỉ một tiếng, sắc mặt đỏ bừng.
Diệp Thủy Trần đứng dậy ôm Tiêu Cận Sanh đi lên giường, rón rén buông người xuống, vừa vặn kết thúc nụ hôn này.
"Sênh nhi, " Giọng nói của Diệp Thủy Trần trở nên có chút khàn khàn, hai ba cái liền đem hai người lột sạch.
Tiêu Cận Sanh mơ màng, trong miệng khẽ rên rỉ, hai tay không khỏi bám lên bả vai Diệp Thủy Trần, chậm rãi sờ lên tóc chàng.
Diệp Thủy Trần một tay xoa cặp Vu" mềm mại, bên kia theo làn da mịn màng chậm rãi hướng về phía khu vực mẫn
câm.
Thân thể Tiêu Cận Sanh theo động tác của Diệp Thủy Trần run 1 rẩy một trận, hai tay nắm lấy tóc chàng, trong miệng không ngừng tràn ra tiếng thở dốc.
"A Trần..."Tiêu Cận Sanh mặt ửng hồng nhìn Diệp Thủy Trần, mở miệng giống như một con mèo ở frong lòng Diệp Thủy Trần, ngứa ngáy kho" nhịn.
Chặn môi Tiêu Cận Sanh, tay Diệp Thủy Trần vuốt ve âm đạo của nàng, frong nháy mắt liền làm cho Tiêu Cận Sanh rên thành tiếng, thúc dục.
"A...!A Trần...", Hai chân Tiêu Cận Sanh quấn quanh eo chàng, cả người như không xương.
"Ta muốn nàng, Sênh nhi." Diệp Thủy Trần thấp giọng khàn khàn nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...