Trầm Luân Sắc Tình Với Đủ Loại Mỹ Nam


Tiêu Cẩn Sanh vịn tay vào lưng Tiếu Chi Thâm, trong miệng nhẹ giọng rêи ɾỉ.

Côn ŧᏂịŧ của Tiếu Chi Thâm sưng to đến phát đau, hận không thể trực tiếp cắm vào, phóng thích bản thân.

Nhưng hiện tại chưa phải là thời điểm thích hợp, Tiếu Chi Thâm nhịn lại du͙© vọиɠ của mình, kiên nhẫn dùng ngón tay mở rộng cửa huyệt.

Hai ngón tay đi vào, cảm nhận được tầng tầng lớp thịt non đè ép, hút lấy ngón tay, coin thịt của hắn lại lớn thêm một vòng.

"Ân a...!A Thâm...!A mau, mau một chút..." Hai chân Tiêu Cẩm Sanh bất giác cọ xát chân với eo Tiếu Chi Thâm, ngón tay của Tiếu Chi Thâm kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô khiến cho hoa huyệt sinh ra một cảm giác hư không.

Muốn, muốn bị lấp đầy.

Tiếu Chi Thâm lại cho thêm một ngón tay vào, đồng thời đẩy nhanh tốc độ ra vào.


"Ân a...!Mau...!Ân ngô...!A a a..." Tiêu Cẩn Sanh dưới bàn tay của Tiếu Chi Thâm sinh ra từng đợt kɧoáı ©ảʍ, trong miệng nhỏ không ngừng phát ta trận kiều suyễn.

Từng luồng dâʍ ŧᏂủy̠ từ tiểu huyệt không ngừng tuôn ra, Tiếu Chi Thâm cảm giác không sai biệt lắm mới rút ngón tay, thấp giọng nói: "Cẩn Sanh, anh vào đây."

Tiêu Cẩn Sanh mơ hồ đáp lời, Tiếu Chi Thâm liền trực tiếp nắm chặt eo của cô nhắm thẳng hoa huyệt, dùng sức đâm toàn bộ côn ŧᏂịŧ vào trong.

"A ——" Tiêu Cẩn Sanh cùng Tiếu Chi Thâm đồng thời phát ra một tiếng thở dốc đầy thỏa mãn.

Tiếu Chi Thâm cảm nhận được tầng tầng lớp lớp nếp uốn thịt non bao vây lấy côn ŧᏂịŧ của hắn, thiếu chút nữa liền khống chế không được điên cuồng thọc vào rút ra.

Cuối cùng vẫn khống chế được du͙© vọиɠ của mình, Tiếu Chi Thâm thả chậm tiết tấu cắm vào, rút ra, đôi tay cũng không nhàn rỗi đùa bỡn xoa bóp hai bên ngực.

Nhẹ nhàng di chuyển khiến cho Tiêu Cẩn Sanh run rẩy một trận.

Cơ thể Tiêu Cẩn Sanh hiện tại vô cùng mẫn cảm, tốc độ côn ŧᏂịŧ trong hoa huyệt càng lúc càng nhanh, càng ngày càng tàn nhẫn, mỗi một lần đều đâm sâu vào trong hoa tâm, nghiền nát điểm mẫn cảm, khiến cho Tiêu Cẩn Sanh không ngừng rêи ɾỉ.


Ngón chân Tiêu Cẩn Sanh cuộn tròn theo từng động tác của Tiếu Chi Thâm, toàn thân trên dưới mang một cảm giác sung sướиɠ cực hạn.

"Ân...!Ngô...!A Thâm...!Thật lớn, ân a a...!Nhanh lên...!Còn muốn...!Sâu một chút...!A a a a a a...!Đừng, đừng chạm vào nơi nào..." Tiêu Cẩn Sanh trong miệng rêи ɾỉ không rõ.

Côn ŧᏂịŧ của Tiếu Chi Thâm mạnh mẽ nghiền nát điểm mẫn cảm kia, đè giọng hỏi: "Không cần? Tiểu huyệt của em giống như rất muốn anh chạm vào..." Nói rồi lại đâm thật mạnh vào hoa tâm.

"A a a...!Ngô A Thâm..." Động tác Tiếu Chi Thâm làm cho Tiêu Cẩn Sanh rêи ɾỉ không ngừng, hai chân bất giác quấn lên eo Tiếu Chi Thâm, để hắn có thể cắm sâu vào trong.

"Nghĩ xem có muốn hay không.

Hửm? Nói thật." Tiếu Chi Thâm rút ra một nửa côn ŧᏂịŧ, dừng động tác nhẫn lại du͙© vọиɠ của mình hỏi.

Cảm giác hư không nháy mắt lại nổi lên, cảm giác ngứa ngáy không cách nào áp chế, muốn...!Muốn thứ gì đó đâm thật mạnh vào ngăn ngứa...

Nghĩ vậy, Tiêu Cẩn Sanh liền vô thức Thậy ra: "A Thâm, tiến vào...!Ân...!Muốn...!Hảo ngứa...!Mau, mau tiến vào...!Ô..."

Tiếu Chi Thâm nghe Tiêu Cẩn Sanh ngọt ngào dụ hoặc rêи ɾỉ, hoàn toàn nhịn không nổi, trực tiếp cắm vào thật mạnh, thọc vào rút ra như đóng cọc , từng chút từng chút đẩy nhanh tốc độ.....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận