Trạm Lam Huy Chương

Diniteo ở ngay cách thành Guderian không đủ trăm dặm, hắn cũng muốn nhanh chóng chạy tới thành Guderian, nhưng Thần sứ lại không đáp ứng.

Hai Thần sứ khác đều lưu tại Thần thánh chi thành, nếu biết sẽ phát sinh chuyện trước mắt này, kiểu gì Diniteo cũng sẽ không để cho Thần sứ này đi cùng.

Hắn hiện tại rất muốn tự vả vào miệng mình một cái, nếu không phải do mình kiên trì khẩn cầu trong ba ngày thời gian, Thần sứ này kiểu gì cũng sẽ không cảm thấy hứng thú đối với việc rời đi Thần thánh chi thành.

Dọc theo đường đi, Thần sứ đại nhân đều tràn ngập hứng thú đối với tất cả mọi thứ, có ham muốn nghiên cứu cực nặng. Diniteo thậm chí còn hoài nghi Thần sứ này có phải là do Ma pháp sư biến thành hay không.

Nhưng Ma pháp sư cũng không có tính tình khó chiều như Thần sứ này, khi ở chung, Diniteo đã thực sự cảm thấy khiếp sợ đối với bản chất của Thần sứ.

Tham lam, háo sắc, nóng tính, đa nghi, dối trá...

Tất cả khuyết điểm mà Thần linh nói tới, thì trên người Thần sứ này đều có cả. Chẳng lẽ những Thần sứ này không phải rất gần với Thần linh nhất hay sao? Vốn chỉ có hơn trăm dặm là có thể đi tới thành Guderian, đột nhiên Thần sứ lại thay đổi tuyến đường phi hành, dẫn theo Diniteo vào trong vùng núi, chui vào trong sơn động này.

Diniteo sắp điên lên rồi, sơn động này quanh co ngoằn nghèo, xâm nhập vào trong lòng đất. Không biết Thần sứ đại nhân vì sao lại cứ bám riết không chịu bỏ, chẳng lẽ phía dưới có một nữ tín đồ xinh đẹp hay sao?

Thân thể cao lớn sáng chói của Thần sứ đang phát sáng ở phía trước, hấp dẫn đủ loại độc trùng ma thú tới công kích. Thần sứ đều tiêu diệt tất cả chúng, hơn nữa còn chỉ sử dụng một chiêu Thần quang lóe ra, thì đã có thể ép chết tất cả sinh vật dưới cấp bảy. Cảnh tượng này giống như hai người đang giao chiến, nhưng một người trong đó lại chỉ cần thổi một hơi về phía địch nhân, sau đó đã đạt được thắng lợi rồi.

- Thần sứ đại nhân, ngài đang tìm cái gì vậy, có thể tăng tốc lên được không?
Diniteo không kìm nổi lên tiếng hỏi.

- Là một thứ gì đó do Tà Thần lưu lại, có lẽ là mảnh nhỏ Thần cách.
Thần sứ cũng không có giấu giếm, cấp bậc của hắn cao hơn Diniteo hẳn một đại giai vị, lại có tín ngưỡng lực mạnh hơn Diniteo quá nhiều, hắn căn bản không sợ Diniteo có hành động làm phản nào.

Mảnh nhỏ Thần cách

Diniteo cũng chấn kinh rồi, Thần sứ nói tiếp:
- Cũng chưa chắc là thứ đó, cũng có thể là Thần cốt, hoặc là hạt giống do Thần hỏa đã tắt lưu lại.

Hắn nói rất tự nhiên, thậm chí còn lười xưng hô cái gì mà Tà Thần kia nữa.

Lần này hàng lâm, căn bản không phải do Thần linh chỉ dẫn gì cả. Chúa tể Quang Huy đang lâm vào chinh chiến, các Thần linh từ vị diện khác đã tấn công tới thần quốc. Ba tên này tự tiện rời khỏi chiến trường, không biết như thế nào lại được Diniteo triệu hoán xuống đây.

- Thần sứ đại nhân!

- Được rồi, được rồi Diniteo, chút việc nhỏ kia của ngươi, so với chuyện trước mắt này thì là quá bé nhỏ, không đáng kể.
Thần sứ không kiên nhẫn ngắt lời Diniteo. Trong mắt hắn, hơn 100 vạn quân đội đang chờ hắn phát động tổng tiến công là một chuyện chẳng quan trọng chút nào cả.

Nếu có thể tìm được Thần cách đã vỡ nát, chỉ cần mình làm cháy lên Thần hỏa, đột phá giới hạn cấp mười ba, cắn nuốt mảnh nhỏ Thần cách, thì lập tức có thể thăng cấp tới Bán thần a!

Myers đại lục này thật sự là một chỗ tốt, trách không được khi trước có vô số Thần linh muốn chinh phục nơi này. Đại lục này ẩn tàng rất nhiều tài phú cùng bí mật.

- Đại nhân, có trên trăm vạn quân đội đang chờ chúng ta!
Diniteo không kìm nổi, hắn bày ra hành động lần này là vì hấp dẫn Sarin tới đây, tên pháp sư, khinh nhờn giả bị Thần linh chú ý tới này, mình đã tìm được nhược điểm của hắn, đó chính là người thân.


- Được rồi, Diniteo, ngươi chẳng phải là đang sợ mục tiêu chạy trốn hay sao? Nếu tìm được thứ đồ phía dưới, cho dù nàng có trốn về cái thành Mesterlin mà ngươi nói kia, ta cũng sẽ giết tới đó, san phẳng tòa thành thị kia!
Thần sứ nói, chỉ sau khi hàng lâm thì hắn mới nắm chắc làm được điều này, trong chiến tranh giữa các thần quốc, thì Thần sứ cấp 12 cũng chỉ làm một tên quan chỉ huy cỡ trung mà thôi.

Khi hàng lâm xuống đây, thì lực lượng mặc dù đã bị áp chế một cấp, nhưng quy tắc mình nắm trong tay thì vẫn còn tồn tại. Còn kẻ nào có thể là đối thủ của mình nữa đây?

Chúa tể Quang Huy tốt nhất là nên chết đi, tên xui xẻo đó đã dung nhập các thiên quốc không tránh khỏi vào trong thần quốc, ý đồ tử chiến với địch nhân. Thần sứ đoán rằng cho dù Chúa tể Quang Huy không chết, thì cũng sẽ lâm vào ngủ say! Mà Thần linh sau khi ngủ say tỉnh lại, thì căn bản sẽ không nhớ nổi tên mình nữa.

Nếu mình chiếm được mảnh nhỏ Thần cách, lại xử lý hai kẻ khác, thì sẽ có thể mặc sức bá chủ tại thế giới này.

Nghĩ đến đây, Thần sứ nở nụ cười đắc ý, thanh âm truyền trong huyệt động đi rất xa, không ít hòn đá bị chấn động làm cho rơi xuống phía dưới.

Diniteo cũng bất đắc dĩ, Thần sứ nói như vậy, hắn chỉ có thể nghe theo mà thôi. Nếu có thể phá hủy thành Mesterlin thì đương nhiên là chuyện rất tốt lắm, làm một lần rồi kết thúc, có thể giải quyết mối họa lớn trong lòng mình.

Hai người đã đi vào sâu một dặm trong lòng đất, không khí rất nóng bức, vô cùng khô nóng. Trình độ phức tạp của huyệt động này thì có thể còn vượt qua một vài ma pháp mê cung nữa. Thần sứ cũng không thèm để ý, dọc theo đường đi hắn đã để lại rất nhiều dấu hiệu, thậm chí còn chế tạo một tọa độ tạm thời tại cửa động, một khi phát sinh nguy hiểm, hắn có thể vứt bỏ Diniteo, tự mình trốn ra ngoài cũng không thành vấn đề.

Mảnh nhỏ Thần cách cũng không phải là thứ dễ lấy được, cho dù là Thần hỏa hạt giống thì cũng vậy.

Thần sứ đang đi tới phía trước, bỗng nhiên trong lòng sinh ra cảnh giác, lập tức ngừng lại.

- Diniteo, ngươi nghe thấy cái gì hay không?

Diniteo cẩn thận nghe ngóng trong chốc lát, lắc lắc đầu.

- Đưa Thần Ân Quyền Trượng của ngươi cho ta.
Thần sứ không chút khách khí nào đưa tay ra.

- Không, chỉ có Chúa tể Quang Huy mới có thể lấy đi quyền trượng của ta, dù có cho ngươi thì ngươi cũng không thể sử dụng được.
Diniteo lắc đầu, Thần Ân Quyền Trượng này chính là trang bị trọng yếu của hắn, đứng đầu trong ba thần khí của Giáo hoàng. Vương Miện Bụi Gai tuy rằng có lực phòng ngự cường đại, nhưng không có lực công kích gì cả, Ấn Thần Uy thì ngàn năm trước đã bị mất, hiện tại thứ trong tay mình cũng chỉ là đồ phỏng chế mà thôi.

Thần sứ nhíu nhíu mày, không tiếp tục ép buộc Diniteo. Nếu hắn giết chết Giáo hoàng, vậy thì Chúa tể Quang Huy thật đúng sẽ cảm ứng được. Thần sứ trở nên sa đọa, Chúa tể Quang Huy có lẽ sẽ phái phân thân hàng lâm cũng nên!

- Hừ, vậy thì đưa Ấn Thần Uy cho ta đi, tuy rằng là đồ giả, nhưng kiểu gì thì cũng là thứ được các tín đồ cúng bái ngàn năm, vẫn còn có chút tác dụng.
Thần sứ vươn tay ra, Diniteo bất đắc dĩ giao Ấn Thần Uy phỏng chế cho Thần sứ. Lần này thì hắn không thể cự tuyệt được, nếu không Thần sứ mà nói ra, tuy rằng Ấn Thần Uy không thể trói buộc mình, nhưng các tín đồ sẽ không còn tín nhiệm gì với mình nữa.

Giờ khắc này, tín ngưỡng của Diniteo đã sinh ra dao động.

Vì sao mình lại phải cần giấu giếm chuyện này? Giáo hoàng đời trước vì sao lại không cho các tín đồ biết ba thần khí đã không thể tạo thành một bộ, không thể trấn áp dị giáo đồ được nữa?

Mình đi theo Thần sứ, vì sao lại không thể tự mình đi tới thành Guderian? Nếu Sarin mà chạy tới thành Guderian trước mình, thì quân đội của mình sẽ tổn thất vô cùng thảm trọng a.

Diniteo còn nhớ rõ, ở trong mộng, trong tay Sarin vung lên một thanh cốt chùy, gõ lên một cái trống trận khủng bố, tín đồ đại quân của mình thì trở nên giống như đám cây cỏ, bị đủ loại sinh vật khủng bố giết chết.

Mà đáng sợ hơn là, sự sợ hãi này lại rất chân thật. Nếu Sarin tới trước, thì khẳng định sẽ ra lệnh sử dụng các kỹ năng sát thương phạm vi lớn. Những cường giả trong quân đội có thể là đối thủ của Sarin hay sao?


Nhìn bóng dáng của Thần sứ, trong lòng Diniteo trở nên chua xót. Mình vậy mà lại sinh ra nghi ngờ, Thần cách của Tà Thần này đúng là cũng rất trọng yếu a, nếu Thần sứ chiếm được nó, thì lực lượng sẽ lập tức quay về cấp 12 như trước, Thần sứ cấp mười hai, thì muốn phá hủy thành Mesterlin cũng không phải là không có khả năng.

Thần sứ tay cầm Ấn Thần Uy phỏng chế, đồng thời triệu tập ra 12 Thần quốc Thiên Sứ, để chúng dò đường phía trước. Khi hàng lâm, ba tên Thần sứ này cũng không thể mang theo trang bị bên cạnh. Bọn họ không phải là Thần linh, chỉ có thể làm cho thân thể của mình xuyên qua vị diện, còn nếu muốn mang theo thứ gì đó thì rất không thực tế. Ngay cả quần áo của bọn họ thì cũng đều là thứ dùng thần thuật biến ảo ra.

Phía trước truyền đến mùi lưu huỳnh, vài bóng dáng vặn vẹo màu đen đang từ chỗ sâu trong địa huyệt đi lên. Thần sứ tản ra ánh sáng, chiếu tới, một đám đều phát ra tiếng kêu thê thảm. Làn da của chúng bắt đầu thối rữa, thân thể vặn vẹo trên mặt đất, nhưng vẫn đang lết về phía Thần sứ.

Thần sứ mặt không chút thay đổi, Thần quang tinh lọc của hắn vậy mà lại không thể lập tức giết chết các quái vật này.

Mười hai Thần quốc Thiên Sứ vọt lên, vung Vinh quang chi kiếm trong tay, trong nháy mắt đã giết chết vài tên quái vật này. Dưới nhát chém của Vinh quang chi kiếm, đám quái vật này liền hóa thành một đám tro tàn.

Thần sứ không dừng chân chút nào, mà vẫn tiếp tục đi về phía trước. Nếu có được thứ ở sâu trong kia, thì mình sẽ có cơ hội trở thành Thần linh. Còn ai may mắn được như mình nữa đây? Thân là Thần sứ, nhưng khi hàng lâm thì Thần linh lại căn bản không biết tới.

Cơ hội như vậy thì mấy trăm vạn năm cũng không chắc đã có thể phát sinh được nổi một lần.

Tham lam là nguồn gốc của tội lỗi, nhưng mà đây là bản tính của tất cả sinh linh a! Thần sứ tiếp tục đi về phía trước, bước chân của 12 Thần quốc Thiên Sứ cũng bước theo hắn, hình thành tần suất giống nhau.

Diniteo do dự một chút, vẫn đi theo phía sau, tuy rằng ba Thần sứ này khác với tưởng tượng của mình quá lớn, nhưng dù sao cũng đã làm cho đại lượng chức nghiệp giả trong Giáo đình được thăng cấp, hơn nữa còn chưa trị thương thế cho mình, nếu không thì hiện tại mình đã chết già rồi.

Hoặc là, đây là do mình ngu dốt, không thể hiểu được ý nghĩ của Thần linh và Thần sứ!

Phía trước xuất hiện càng ngày càng nhiều quái vật, 12 Thần quốc Thiên Sứ tiêu diệt cũng rất cố sức. Những quái vật này ở trong pháp điển của Giáo đình thì đều là các tà ác sinh vật, thương tổn do Vinh quang chi kiếm gây ra được tăng lên gấp bội, nhưng ngay cả như vậy, vẫn có Thần quốc Thiên Sứ bị thương.

Dưới thần quang chiếu xuống, những quái vật có vẻ còn lùn bằng một nửa nhân loại kia, đều dậm chân xuống đất, liều mạng đạp mạnh, vọt tới phía trước, dường như không biết cái chết là gì.

- Thật sự là thứ làm cho người ta phải ghê tởm!
Thần sứ theo bản năng hét ầm lên, thanh âm chói tai, hắn giơ Ấn Thần Uy trong tay lên, thần thánh quang huy lập tức chiếu ra xa tận vài dặm, trong vô số huyệt động chi nhánh phát ra tiếng gào thét chói tai.

- Đứng lại, ngươi là ai? Là tín đồ của Thần linh nào?
Một thanh âm trầm đục từ chỗ sâu trong huyệt động truyền đến, Thần sứ nghe được thanh âm này, con mắt sáng lên. Quả nhiên là có người đang chờ đợi a.

Xem ra không phải là mảnh nhỏ Thần cách, hẳn là Thần hỏa hạt giống.

Cũng tốt, trước hết cứ trở thành Ngụy thần đã rồi nói sau, trên thế giới này, kiều gì cũng sẽ tìm được mảnh nhỏ Thần cách. Chúa tể Quang Huy và Thần linh đối địch đang giao chiến, có lẽ sẽ phải diễn ra trong ít nhất mấy trăm năm. Mình vẫn có đủ thời gian để đi tìm thứ đó.

Thần sứ thúc giục Thần quốc Thiên Sứ miễn cưỡng đi về phía trước, quái vật trong địa huyệt trào ra càng lúc càng nhiều, cũng càng lúc càng cường đại. Nhưng khí tức ăn mòn và khí độc do quái vật tản ra thì đều bị Thần sứ chiếu ra quang huy, xua tan hết, không sinh ra ảnh hưởng gì đối với Thần quốc Thiên Sứ và Diniteo.

12 Thần quốc Thiên Sứ, dưới tác dụng của Trị Liệu Thuật, tất cả thương thế đã hoàn toàn được chữa trị, loại vết thương nhỏ này, trong chiến tranh giữa các Thần linh thì Thần sứ cũng còn lười đi chữa trị cho thuộc hạ.

Tuy nhiên ở Myers đại lục vị diện, triệu hoán Thần quốc Thiên Sứ cũng là một chuyện khá vất vả, vẫn nên giữ lại những thuộc hạ này đã rồi nói sau.

Sự tham lam đã choán đầy trái tim của Thần sứ, không còn thứ gì có thể ngăn cản được bước chân đi về phía trước của hắn nữa. Vẻ chua xót hiện lên trên mặt Diniteo, hắn đại khái cũng cảm nhận được suy nghĩ trong lòng Thần sứ. Thần sứ căn bản cũng không định giấu giếm cái gì, ở thế giới này, lực lượng của hắn không cần quá lâu thì sẽ có thể khôi phục, toàn bộ Giáo đình thì cũng chỉ là một chút lực lượng cho hắn sử dụng mà thôi, có vứt bỏ đi thì cũng đều không sao cả.


Chúa tể Quang Huy nói, tham lam là nguồn gốc của tội lỗi, có thể đây chính là một câu thành thật nhất Chúa tể Quang Huy.

- Tên dị đoan đê tiện kia, quay về chỗ của ngươi đi!
Sâu trong địa huyệt, thanh âm kia lại vang ra, giống như xuyên qua lớp đất đá mà truyền lại đây.

Thần sứ tay cầm Ấn Thần Uy phỏng chế, từ trong miệng hắn phun ra vài câu đảo ngôn dồn dập mà ngắn ngủi. Diniteo lần đầu tiên biết, đảo ngôn còn có thể được niệm tụng như vậy.

Chỉ trong mười mấy giây ngắn ngủn, Thần sứ đã phát ra hơn 9000 âm tiết. Diniteo chỉ có thể nhận ra số lượng, nếu để cho hắn ghi nhớ nội dung, thì e rằng cái đầu của hắn sẽ trực tiếp nổ tung ra.

Đảo ngôn gồm hơn 9000 chữ, liệu sẽ phóng ra thần thuật như thế nào đây?

Quần thể thần thuật cấp mười thì cũng chỉ có hơn 1000 từ ngữ tạo thành, còn cần rất nhiều Thần thuật sư cấp chín cùng nhau niệm tụng mới được.

Ấn Thần Uy phỏng chế thì cũng đã trải qua ngàn năm cầu nguyện, chất liệu lại còn là do một khúc Thần cốt của Ngụy thần luyện chế ra. Thứ này có uy lực còn cường đại hơn nhiều so với Thánh khí lưu hành trong cao tầng của Giáo đình, Dưới sự kích thích của thần thuật cường đại của Thần sứ, Ấn Thần Uy phát ra hào quang sáng ngời, đâm thủng ra một lỗ hổng trong không gian đen kịt phía trước. Thần sứ điều khiển 12 Thần quốc Thiên Sứ, từng bước đi tới.

Diniteo theo sát phía sau, trong nháy mắt, Thần sứ đã đi tới một khoảng trống rất rộng lớn bên trong hang động.

Ở giữa khu vực trống trải này là một tảng đá màu đen rất lớn, trên tảng đá màu đen có một quái vật hình người có tám cánh tay đang nằm úp sấp trên đó. Quái vật hình người này giống như một con nhện, trong miệng phun ra một tấm lưới, bao phủ về phía Thần sứ.

Thần sứ mỉm cười lui về phía sau nửa bước, để cho Thần quốc Thiên Sứ vọt lên, hắc võng thật lớn đã bao phủ 12 Thần quốc Thiên Sứ vào trong, Thần sứ nhẹ nhàng nói một tiếng: Nổ!

12 Thần quốc Thiên Sứ đồng thời nổ tung, ánh sáng chói mắt chiếu sáng toàn bộ nơi này, tấm lưới màu đen kia lập tức bị nát vụn, mà quái vật đang nằm trên tảng đá màu đen cũng bị luồng sáng này hòa tan mất hai cánh tay đang ôm đầu.

Thần sứ thấy một chiêu này lại không giết chết được địch nhân, con mắt lại sáng lên, chẳng lẽ còn có thứ tốt hay sao? Thần quang của mình đã bị tảng đá màu đen bên dưới con quái vật kia triệt tiêu hơn phân nửa. Nên biết rằng, thần quang đã trực tiếp chiếu lên trên người quái vật này, nếu tảng đá màu đen chắn ở phía trước, chỉ sợ quái vật kia sẽ không bị chút thương tổn nào cả.

Thần sứ không tiếp tục công kích, lên tiếng:
- Ngươi là thủ hạ của Thần linh nào? Thần linh của ngươi đã vẫn lạc, không bằng đi theo ta đi!

Quái vật kia nhìn vết thương của mình, từ miệng vết thương mọc ra hai cánh tay mới, màu sắc tái nhợt.

- Đi theo ngươi? Khụ... Một Thần sứ của Thần linh cấp thấp, ngươi cũng xứng hay sao!

Thần sứ nghe vậy, cũng không tức giận, mà chỉ cười lạnh nói:
- Ngươi cho rằng tảng đá kia có thể giữ được tánh mạng của ngươi ư? Ta chỉ là không muốn phải trả cái giá quá nhiều mà thôi. Nếu đã tìm được ngươi, đương nhiên ta cũng có thể tìm đồng bạn tới đây hỗ trợ, ta không tin ngươi có biện pháp rời khỏi nơi này được.

- Đi tìm đi, kẻ tham lam, ta tin chắc ngươi sẽ bị đồng bạn giết chết, ngươi chẳng phải muốn lấy được thứ này hay sao?
Quái vật nói xong, từ trong miệng nó phun ra một mảnh nhỏ trong suốt lấp lánh, giống như bảo thạch.

Thần sứ bước về phía trước một bước, mà một bước này chỉ cách tảng đá màu đen kia không tới hai mươi thước.

“Xoẹt” một tiếng, đôi giày dưới chân Thần sứ đột nhiên hòa tan ra, Thần sứ sợ tới mức vội vàng lui về phía sau, hắn nhìn thấy trên mặt đất đều là các thần văn màu đen, những thần văn này không phải được dùng tay vẽ lên, mà là từ trên tảng đá to lớn màu đen kia chậm rãi sinh ra, do thiên nhiên hình thành.

Thần sứ lùi ra xa hơn năm mươi thước, nhắm lại hai mắt, suy tư trong chốc lát, mới mở miệng nói:
- Chủ nhân của ngươi, là Diablo ư? Không nghĩ tới, hắn cũng đã vẫn lạc.

- Tại sao ngươi biết?
Quái vật có tám cánh tay kia trở nên khẩn trương, bị người khác biết được chi tiết về mình thì cũng không phải là chuyện tốt, nhất là dưới tình huống hắn không thể rời khỏi chỗ này, đối phương sẽ nghĩ ra rất nhiều biện pháp để đối phó với mình.

Thần sứ nhìn kẻ đáng thương trước mắt này, nói:
- Bởi vì, Hắc ám cũng từng là tín ngưỡng của ta.


Quái vật kia nghe Thần sứ nói vậy, khuôn mặt lập tức trở nên vặn vẹo, sắc mặt dữ tợn, hung tợn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Thần sứ, thanh âm cũng có chút khàn khàn:
- Ngươi là người của tên hỗn đản nào?

- Ta cũng không có biện pháp, Quang minh mới là lựa chọn cuối cùng của ta a!
Thần sứ đắc ý chế nhạo đối phương, chủ nhân của đối phương là một Thần linh bậc trung cấp mười sáu, có sáu thần quốc trở lên, lại bị Chúa tể Quang Huy mưu đoạt lấy một cái. Quá trình mưu đoạt này cực kỳ bí mật, Chúa tể Quang Huy phái ra tín đồ, ngụy trang thành tín đồ của Diablo, hoàn mỹ lừa gạt được một Thần linh bậc trung.

Mà trong những tín đồ ẩn núp kia thì còn có cả Thần sứ, năm đó, hắn vẫn chỉ là một chức nghiệp giả cấp chín, là Thần sứ thăng cấp khá hiếm thấy. Đại đa số Thần sứ cũng giống như Thần quốc Thiên Sứ, đều là chiến đấu binh khí do Thần linh sáng tạo ra, bản thân chỉ là sinh mệnh năng lượng thể.

Những kẻ lừa gạt này làm cho một thần quốc sa đọa, sau đó bị Chúa tể Quang Huy thu lấy, tinh lọc. Nên biết rằng, năm đó chư thần vẫn còn giao chiến với nhân loại, liên tiếp thất bại. Dưới tình huống như vậy mà còn nội chiến, nếu bị các Thần linh khác biết được, thì sẽ thập phần bất lợi cho Chúa tể Quang Huy.

Sau khi đoạt lấy thần quốc, Chúa tể Quang Huy bỏ chạy không thấy tăm hơi, khiến cho Diablo tức giận đến mức thiếu chút nữa đã nổi điên. Cũng chính vì điều này, mà một Thần linh yếu ớt như Chúa tể Quang Huy mới có thể may mắn sống sót trong cuộc chiến tranh năm đó. Các Thần linh khác thì đều điều binh khiển tướng, chống đỡ đại quân của nhân loại, mà hắn thì lại đã sớm trốn đi xa không biết bao nhiêu vị diện rồi.

Quái vật có tám cánh tay này chính là Thần sứ dưới trướng Diablo, năm đó nhân loại chinh phạt các vị diện, bao gồm cả thần quốc, rất nhiều Thần linh trực tiếp bị gạt bỏ, thần quốc bị đoạt lấy không còn, nhưng cũng có một số bị bắt về Myers đại lục để nghiên cứu.

Diablo cũng bị bắt về trong chiến dịch năm đó, nhân loại bắt được không ít Thần linh, không canh giữ được, nên đã có Thần linh bỏ chạy được. Nhưng năm đó quy tắc tại Myers đại lục vị diện quá mạnh mẽ, những Thần linh bị vỡ nát Thần cách, Thần hỏa bị dập tắt này thật sự không làm ra được chút sóng gió gì cả.

Hơn nữa những Thần linh cùng Thần sứ chạy thoát này, đại đa số cũng đều bị đánh chết trong thời gian ngắn, năm đó Myers đại lục có quá nhiều cường giả, thân thể của những Thần sứ cùng Thần linh này cũng là luyện khí tài liệu không tồi, mọi người cũng muốn tranh đoạt một phen.

Thần sứ này bảo vệ Thần linh, chạy trốn xuống dưới lòng đất, Diablo cũng không tránh được kết cục vẫn lạc, ngược lại thì Thần sứ này vẫn còn sống, nhưng lại sống không bằng chết. Mà hắn có thể chịu đựng được thống khổ để cố gắng sống tới ngày nay, cũng là bởi vì muốn làm cho Thần linh sống lại, cũng chỉ còn sót lại một hy vọng này mà thôi.

Nhìn thấy Thần sứ của Chúa tể Quang Huy tới đây, hy vọng của hắn lập tức trở nên vỡ nát. Với tính cách của Chúa tể Quang Huy, Thần sứ dưới trướng hắn làm sao có thể để vuột mất một khối thịt béo như vậy được.

Mấy vạn năm vất vả chờ đợi, lại chỉ đổi lấy được kết quả này. Thần sứ của Diablo hít vào một hơi thật sâu, hắn thập phần không hài lòng với khối thân thể này, có vẻ giống nhân loại, nhưng lại không có năng lực tiến hóa của nhân loại. Tuy nhiên thì cũng không thể khác được nữa, nếu không thể làm sống lại Thần linh, vậy thì cùng chết đi.

Thân thể hắn đột nhiên bành trướng ra, phình lên tận mười mấy lần, chạm vào đỉnh của không gian này. Sau đó hắn nuốt mảnh nhỏ Thần cách trên đầu lưỡi vào bụng, phần cổ đột nhiên lớn lên, Thần sứ của Chúa tể Quang Huy lập tức vô cùng sợ hãi.

- Đi!
Hắn vẫn không có quên cứu lấy Diniteo, vung tay nắm một cái, muốn mang Giáo hoàng đi. Không ngờ hắn lại nắm được một khoảng không, Giáo hoàng Diniteo không biết từ khi nào thì đã lùi xa cách khối đá màu đen hơn bốn, năm trăm thước, vẫn còn đang lùi ra ngoài huyệt động này.

Thần sứ của Diablo mở ra cái mồm to của hắn, phun ra một luồng hắc ám.

Đây cũng không phải là năng lượng, mà là hắc ám do quy tắc sáng tạo ra. Nếu nói Đêm vô tận chỉ là kỹ năng cường đại thuộc ám hệ ma pháp, vậy thì hắc ám do Thần sứ này phun ra, thì lại gần như có thể sáng tạo ra một không gian.

Không có chút ánh sáng nào, mà chỉ là một không gian chết chóc.

Ánh sáng bên ngoài thân thể Thần sứ của Chúa tể Quang Huy đã tắt ngấm, toàn bộ huyệt động đã luồng hắc ám này bao phủ, thiếu chút nữa cũng cuốn cả Diniteo vào trong. Vương Miện Bụi Gai trên đỉnh đầu Diniteo tản ra ánh sáng nhạt, che chở Diniteo rời khỏi nơi này.

Ấn Thần Uy trong tay Thần sứ là đồ phỏng chế, dưới một kích đổi mạng này của Thần sứ của Diablo, thì nó đã trực tiếp vỡ nát. Tín ngưỡng lực ngựng tụ cả ngàn năm trong đó đã chảy vào trong tay Thần sứ.

Chỉ là chút lực lượng này cũng chỉ là muối bỏ biển, Thần sứ của Diablo sử dụng kỹ năng này, chính là dựa vào mảnh nhỏ Thần cách, phóng ra toàn bộ lực lượng đã được tích tụ vạn năm trong tảng đá màu đen kia, mà thân thể hắn chính là một chất môi giới. Sau một kích này, Thần sứ của Diablo đã không tồn tại nữa, thân thể hắn cũng bị hắc ám này đồng hóa, thứ duy trì hắc ám chính là mảnh nhỏ Thần cách đang lơ lửng trên tảng đá màu đen kia.

Chiêu bài kỹ năng của Diablo: Hắc ám băng giải.

Thần sứ của Chúa tể Quang Huy bị cố định tại chỗ, cảm giác năng lượng trong cơ thể đang từ từ tan rã, biến mất, biến thành hư vô. Hắn thập phần hối hận đã cười nhạo đối phương, ân oán năm đó đã làm cho Thần sứ của Diablo không có lựa chọn nào khác.

Hắn khác với Thần sứ của Chúa tể Quang Huy, Thần sứ của Chúa tể Quang Huy đã dự định phản bội Thần linh, thậm chí còn có thể nói rõ là đã phản bội, mà hắn thì lại vẫn trung thành thủ hộ tôn nghiêm của mình.

Thật sự là không cam lòng a, vừa mới có một cơ hội thoát khỏi khống chế của Thần linh...

Thần sứ của Chúa tể Quang Huy cố gắng đi phía trước, dựa theo trí nhớ mà đi về phía tảng đá màu đen kia. Hắn vươn tay, muốn nắm lấy mảnh nhỏ Thần cách đang lơ lửng không trung, chỉ là bất kể hắn di chuyển như thế nào, thì đều giống như ở yên tại chỗ. Tay hắn đang bị lực lượng của hắc ám phân giải, mất đi ánh sáng cuối cùng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui