Sarin đang nghĩ lại không phải về Tieta. Tieta đã nói rõ, muốn hắn trở về vào lúc nào. Về Biển đóng băng, Sarin lại quyết định muốn đi một lần, ít nhất là hòn đảo lần trước từ bỏ khai phá tuyệt đối phải an bài ít vong linh lên đó.
Chiến tranh của vương quốc Mesterlin vừa mới bắt đầu, chiến đấu với người Vân Lưu làm chiến hạm của Dực khô lâu thiệt hại nặng nề. Nếu không nhanh chóng trở về, Luyện Kim Thành thật sự đánh tới, thành Mesterlin sẽ chịu thiệt lớn.
- Nếu là như thế, vậy ta phải mau chóng trở về. Tuy nhiên Lace à...
- Cái gì?
Lex nghe Sarin đáp ứng thống khoái như vậy, trong lòng hơi mất mát. Không ngờ Sarin không có nói tiếp mà trực tiếp phóng ra một cái Thủy Văn Thuẫn thật lớn bao bọc hai người lại.
- Làm cái gì!
Cả gương mặt Lex đỏ bừng, làm sao nàng lại không biết Sarin muốn làm gì. Lần đầu tiên Sarin chính là làm như vậy.
- Đối với Ma pháp sư mà nói, luyện tập nhiều lần vĩnh viễn đáng tin hơn so với ma pháp ghi nhớ. Lace, ta sắp đi, ta hy vọng cô sẽ nhớ ta.
- Ư ư...
Miệng Lex bị Sarin lấp kín, Sarin ôm lấy nàng, hai tay giao nhau ở sau lưng nàng, dùng sức ôm chặt vào lòng.
- Ta sẽ... nhớ anh... Ưm...
- Ai chà. Lace, mới vài ngày cô đã lại không quen rồi!
Sarin cười ha hả, ngoài Thủy Văn Thuẫn mây mù lượn lờ, ngăn cách mọi sự dò xét.
Người Vân Lưu lui lại hết sức nhanh chóng, bởi vì hậu cần thật sự không cung ứng được, người còn lại lại thời thời khắc khắc bị vong linh quấy rối. Mưa máu chế tạo hơn bảy vạn vong linh còn sót lại không tới một vạn, vong linh cuối cùng sống sót này không ngờ lại có được một chút trí tuệ. Chúng không còn liều mạng công kích nữa mà lựa chọn đánh không lại thì bỏ chạy.
Agares rời thành Vân Lam, nhiếp chính là anh trai hắn. Thân vương điện hạ không hạ lệnh tăng phái viện quân, bởi vì chiến đấu trên tuyến ba tòa thành, Giáo đình cũng thất bại.
Quân đoàn ác ma đột nhiên xuất hiện khiến Giáo đình thiệt hại thảm trọng. Thiệt hại một Thần thuật sư cấp chín làm cho Giáo đình không thể không điều chỉnh bước chân tiến công. Người Vân Lưu không có Giáo đình phối hợp, chỉ tiến công từ mỗi hướng biển, áp lực đối với thành Girders quá nhỏ.
Dưới tình huống như vậy, Sarin mới quyết định mang theo Dực khô lâu rời đi, trở về thành Mesterlin. Hắn muốn ra biển đi săn, tích trữ vật tư chiến tranh lần sau. Đúng rồi, còn phải đối phó Luyện Kim Thành. Không biết hiện tại Hobdina ra sao rồi.
Tuy nhiên Sarin chưa từng hỏi chuyện này. Đại sư Persian đi ngang qua thành Girders cũng không gặp Sarin, càng không gặp Lex. Chuyện chiếc ấn rắn bay sáu cánh làm Luyện Kim Thành dường như cũng có chút cố kỵ.
Elena và Beatrice thì bị để lại thành Girders. Su vì thương thế chưa khỏi hoàn toàn, cũng bị để lại tiếp tục trợ giúp Lex. Người cùng đi là lão Thần thuật sư Nicolas. Isabella và ba ác ma bị để lại thành xương trắng. Trong số người cùng đi có một người khác đặc thù – Woodan.
Dựa theo cách nói của Dực khô lâu, Woodan vốn là một người không thích hợp tu luyện ma pháp vong linh, nhưng là không biết sao đột nhiên vào một ngày liền mở mang đầu óc. Loại tiến bộ này khiến Dực khô lâu không thể hiểu nổi. Thiên tư của một người sao có thể thay đổi?
Woodan đã quen ở chung với vong linh. Ít nhất sau khi trở thành Vong linh pháp sư, vấn đề vật cưỡi không cẩn phải lo lắng nữa.
Woodan hiện tại mặc ma pháp trường bào màu đen, phía trên có ba dấu hiệu ma pháp, tay cầm ma pháp trượng, cưỡi một con ác mộng thú màu đen, uy phong lẫm liệt ở trong đội ngũ. Chung quanh hắn là hơn một trăm Vong linh pháp sư. Chiến đấu của thành Girders đã xong, về sau Lex sẽ không cần gấp pháp sư như vậy, chúng Vong linh pháp sư cũng theo Sarin về Mesterlin.
Những pháp sư này công lao không nhỏ. Nếu không có vong linh, thiệt hại của thành Girders sẽ rất lớn, ít nhất sẽ không giống như hiện tại, số binh sĩ bị chết trong chiến đấu rất ít, đại đa số chỉ là bị thương.
Lex còn có một chuyện may mắn, nàng có Thần La Chi Giới. Hôn lễ lần này, vật tư, quà tặng quý trọng đều bị nàng thu vào trong Thần La Chi Giới, cho nên Ma đạo sĩ cấp chín phát điên oanh kích hoàng cũng cũng không mang tới thiệt hại khác. Trong kho của hoàng cung chỉ để một số vật phẩm tiêu hao.
Lex kiên trì để hai trăm thân binh của Sarin chia ra một trăm theo Sarin về thành Mesterlin. Lần này Sarin trở về, mang theo binh mã suốt một doanh. Đại bộ đội hành quân, sẽ không nhanh chóng như đội quân nhỏ, cũng phải đi đường lớn mới có thể giảm thấp tiêu hao, cam đoan một tốc độ hành quân tương đối vững vàng.
Bởi vì không mang theo lính phụ trợ, một doanh mười vạn người, lấy tốc độ hành quân gấp xuyên qua đất đai Kya Loulan do Lex chiếm cứ về tới biên cảnh Tần Nhân.
Lần này quý tộc Tần Nhân đều biết người trở về là Sarin, không có một quý tộc nào phái binh tới quấy rầy. Ai cũng đều biết một tin tức, lúc Sarin thăng cấp ở thành Girders, trên bầu trời Tần Nhân bồ câu đưa tin bay loạn, tin tức truyền đi chỉ có một: Quốc vương của Mesterlin, chồng của Quận vương Grievances có được ấn rắn bay sáu cánh.
Theo lý thuyết trên vạn binh sĩ quá cảnh, thu chút tiền tài, bán một ít vật tư hậu cần giá cao đều là chuyện thường. Đối với Sarin, đám quý tộc này quên đi ích lợi, lựa chọn né tránh. Thân cận với Sarin quá sẽ làm người hiểu lầm mình sinh ra dị tâm đối với thành San Rock. Lúc này, không đứng ra mới là lựa chọn tốt nhất. Nếu nhất định phải chọn, vẫn là trước hết nghe thành San Rock.
Dù sao thành San Rock là trung tâm quyền lực của Tần Nhân đế quốc, thân phận Lex cao quý tới đâu cũng phải tôn trọng truyền thống. Truyền thống là nền móng của quốc gia ổn định này.
Một đường bình yên. Tốc độ đi tới của quân đội xấp xỉ 30 dặm, bởi vì muốn đạt tới tốc độ 40 dặm của kỵ binh sẽ phải vứt bỏ bộ binh.
Cũng may thể lực của tinh binh đều rất dư thừa, thời gian cần nghỉ ngơi mỗi ngày cũng tương đối ngắn. Mỗi ngày toàn bộ dùng phương thức hành quân gấp, ngày đi ba trăm dặm. Bởi vì lựa chọn đường lớn, Sarin mất thời gian chín mươi ngày chạy về thành Mesterlin.
Trong thời gian ba tháng này xảy ra rấtnhiều chuyện. Một chuyện trọng yếu nhất chính là: trong quý tộc phương nam có 1/3 số người tuyên bố duy trì Lex. Đối với chuyện người Vân Lưu tiến công Quận quốc Grievances tỏ vẻ khiển trách mãnh liệt. Chỉ riêng khiển trách còn đỡ, chẳng có gì phải sợ, người Vân Lưu cũng không cần lo lắng.
Nhưng là những quý tộc phương nam của Tần Nhân này bắt đầu tạo thuyền. Lãnh thổ Tần Nhân, tận cùng phía nam là dựa vào biển, chỉ có đường bờ biển rất ngắn nhưng lại có bến cảng chất lượng cao. Hoặc là nói, có cảng thiên nhiên có thể khai phá.
Lấy tài lực và số lượng Ma pháp sư của người Tần Nhân để phán đoán, quý tộc phương nam ít nhất có thể thành lập một hạm đội thực lực không yếu, có được chiến hạm lớn nhỏ khẳng định sẽ vượt qua sáu mươi chiếc. Một hạm đội nhỏ như vậy sẽ không bị người Vân Lưu đặt ở trong lòng. Vấn đề là, Tần Nhân và biển cũng là giáp giới, nơi này mới là điểm yếu của người Vân Lưu.
Chuyện trọng yếu thứ hai chính là phản kích của giáo đình bị đánh trở về. Quân đội của quý tộc Tần Nhân đẩy mạnh tới biên cảnh Công quốc Charism, Kya Loulan khôi phục.
Chuyện này năm trong dự kiến của Sarin. Giáo đình vì tập kích Quận quốc Grievances của Lex, điều động nhiều quân đội như vậy, bị quân đoàn ác ma giết cho máu chảy thành sông, lực lượng phòng tuyến tự nhiên ở mặt bắc sẽ bị suy yếu.
Chuyện thứ ba khá tà môn. Hai chiến hạm của Luyện Kim Thành, lúc đi tới thành Lian, trên đường gặp tập kích, trên hai chiến hạm không một người sống sót.
Sarin không biết chiến hạm của Luyện Kim Thành có phải nhằm vào Mesterlin mà tới hay không, nhưng là hắn có thể đoán được làm chuyện này chỉ có thể là hai người. Một là Roy, một là Francis. Chuyện Luyện Kim Thành uy hiếp mình, mình không có giấu đi mà công bố ra ngoài. Sau khi tin tức tới nơi, hai chiến hạm liền xuất phát. Nếu như nói tới thành Lian du ngoạn, Sarin có chết cũng không tin.
Francis và Roy khẳng định là nghe được tin tức. Nếu là Roy làm, như vậy là vì trợ giúp Lex. Nếu là Francis làm, như vậy người được trợ giúp chính là mình. Đây là cho Luyện Kim Thành một cảnh cáo. Trong lòng Sarin đoán như vậy.
Thành Mesterlin màu trắng hiện giờ đã trở thành thành thị phồn hoa nhất ở phương bắc đại lục, toàn bộ Phoenix đều không tìm thấy nơi như vậy. Người của Sarin sau khi tiến vào quốc thổ của mình, không vội vã chạy đi mà dựa theo tốc độ bình thường, theo đường xe chạy một đường hướng đông.
Tin tức sớm đã truyền đến thành Mesterlin. Người thường thì cũng thôi, Tieta lại trông mong Sarin mòn con mắt. Không phải bởi vì bụng nàng càng lúc càng lớn mà là người Caucasus ngoài thành thật sự trở mặt.
Nếu Sarin không trở lại, nàng chỉ có thể áp dụng biện pháp kịch liệt.
Người bắc Caucasus cự tuyệt nộp thuế, bọn họ nói trước giờ chưa từng có một người Caucasus nào làm vậy. Bọn họ sinh hoạt trong núi rừng, chưa từng đòi bất kỳ thứ gì. Hẳn là tôn trọng, cho người Caucasus đạt được tự do mà không phải trở thành doanh trại bồi dưỡng binh sĩ cho Mesterlin.
Đã là giữa tháng bảy, người Caucasus ngoài thành muốn mua một ít dược phẩm và vũ khí. Quan thu thuế Daniel phái đi kết quả bị đánh trở về.
Thành Mesterlin về hướng nam cũng không cằn cỗi như người bắc Caucasus nói. Khắp nơi là cổ thụ che trời, số lượng ma thú nhiều xấp xỉ như trong biển. Nấm, khoai cùng đậu đều sinh trưởng rất tốt trên mảnh đất này. Trong núi rừng có đủ huyệt động, người bắc Caucasus thậm chí không cần dựng phòng ở.
Tieta vốn muốn phái binh tấn công, nhưng số lượng quân đội trong thành không đủ, người Caucasus ngoài thành mỗi người là chiến sĩ vùng núi cường đại. Đánh trận trong núi, tinh binh của Sarin cũng không phải đối thủ của người Caucasus.
Sarin trở lại khiến Tieta mừng rỡ vạn phần. Nàng dưới sự bảo vệ của Zola và 36 chiến sĩ Caucasus, ra thần điện đón. Xa hơn nữa, các trưởng lão tỏ vẻ phục tùng nàng lại tới làm phiền.
Sarin nhìn thấy Tieta từ rất xa, không nén nổi cười. Áo giáp hắn luyện chế cho Tieta thật tốt, còn có thể biến hình. Bụng của Tieta rất lớn rồi, bởi vì là sinh đôi, cho dù cách ngày sinh còn xa đã phi thường rõ ràng.
- Tieta!
Sarin kêu to. Hắn một đường đi theo đại quân, không tăng nhanh tốc độ trở về trên thực tế là đang dùng Mắt nguyên tố quan sát hoàn cảnh tự nhiên dọc đường. Thực tế thì hắn đã sớm không kìm nổi, nhưng là vội vã chạy trở về để Lex nghe thấy sẽ rất đau lòng.
Sarin lúc này mới hiểu được, có một nữ nhân trở lên là chuyện không dễ dàng cỡ nào.
Giờ là buổi chiều, mặt tây của thần điện không có bóng tối. Nụ cười của Tieta dưới ánh mặt trời vô cùng sáng lạn.
- Hắc. Sarin, hiện tại ngươi rất thần khí nha!
Tieta chờ Sarin tới gần, nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Sarin. Lần đầu tiển cảm giác Tieta dịu dàng như thế.
Khống chế lực lượng là chuyện rất khó. Tieta hiện tại làm được đã tốt hơn đại đa số Kiếm thánh rồi.
- Ta thần khí cái gì!
- Lex đem cả ấn rắn bay sáu cánh cho ngươi. Ta hỏi vài pháp sư mới hiểu được đó là thứ gì.
Tieta vừa tới liền khiến cho sắc mặt Sarin đỏ bừng.
- Cái đó... thân thể cô có khỏe không?
- Rất khỏe mà. Tuy nhiên bọn họ không cho ta vận động, thật buồn chán. Ngươi đã trở lại, phải theo cùng ta.
Sarin tính thầm trong lòng một chút. Hiện tại là giữa tháng bảy, phải lập tức khởi hành mới có thể tới kịp Biển đóng băng. Nếu không, cũng chỉ có thể một mình cưỡi thuyền luyện kim đi thử vận may. Tieta còn bốn tháng mới có thể sinh, về thời gian hẳn là tới kịp. Nếu mang theo Tieta ra ngoài? Dường như, người Caucasus sẽ nổi khùng!
Chính vụ việc vặt trong thành vẫn là do Daniel đang phụ trách, hắn không tới nghênh đón Sarin, ba nữ Công tước cũng không. Mọi người đều hiểu, Sarin phải giành thời gian cùng Tieta, cũng không đến làm mất hứng. Sarin và Tieta vào thần điện, đuổi mọi người bên cạnh đi. Lúc chỉ còn lại hai người, Tieta mới đá một cước vào chân Sarin.
- Một mình ta ở nơi này, ngươi không thấy lo lắng bao nhiêu sao?
- A!
Sarin nhảy dựng, lập tức phát hiện một cước này của Tieta thật quá nhẹ. Giống như nàng là một cô thiếu nữ nhu nhược, đột nhiên giận lẫy.
- Tieta, ta trở về, tạm thời sẽ không đi. Lần sau, đi đâu ta cũng đều đưa cô theo.
Sarin hiện tại đã hiểu tâm tư của nữ nhân không ít, phát hiện không đáng sợ như trong sách nói. Mình thật lòng là được rồi.
- Dực khô lâu ngươi đều mang về, là muốn ra biển sao? Ta cũng muốn đi!
- Người Caucasus sẽ không đáp ứng!
- Ngươi đã trở lại, vừa lúc nói với ngươi. Người Caucasus ngoài thành tạo phản rồi!
- Tạo phản? Là muốn cô rời đi hả.
Sarin cười cười, chuyện hắn dự tính quả nhiên đã xảy ra. Người bắc Caucasus dần dần xuất hiện bộ lạc quy mô lớn, không hề lấy thôn trang nhỏ làm đơn vị sinh hoạt, điều này tất nhiên sẽ xuất hiện không gian quyền lực lớn hơn. Hắn đem người Caucasus thả vào trong khu vực rộng lớn như vậy, để họ tự do phát triển chính là nghĩ tới sẽ có một ngày như vậy.
- Ngươi đều biết rồi, sao không sớm nhắc nhở ta.
Tieta dùng hai tay xoa mặt Sarin, hung dữ hỏi.
- Vậy cô làm như thế nào?
Sarin hỏi lại.
- Ta phong tỏa cửa thành, những kẻ trong thành đều bị moi ra, làm tài liệu cho trang bị của ta. Người Caucasus không cần âm mưu quỷ kế. Ta là tế ti, bọn họ đối với ta như vậy chính là khinh nhờn truyền thống.
Tieta nói tới đây, bỗng nhiên cảm thấy lời này vẫn giống như là Ma pháp sư dạy cho nàng.
- Hừ, dù sao ta đem người trong thành thanh lý một lần. Hiện tại người nam Caucasus không có vấn đề, người bắc Caucasus ngoài thành đang muốn lương thực, công cụ đây. Ta đang muốn hỏi ngươi, có coi thành phản loạn xử lý hay không.
- Đương nhiên là phản loạn. Nơi này là vương quốc Mesterlin, đất đai bọn họ ở, mỗi một tấc đều là của ta.
Sarin trả lời hết sức tự nhiên.
- Vậy ta đã làm thì thế nào?
Tieta hỏi thật cẩn thận. Sarin để nàng làm nhiếp chính vương, xử lý chuyện lớn như vậy nàng vẫn không có nắm chắc bao nhiêu.
- Cũng không tệ lắm, biết chờ ta về thương lượng. Kỳ thật ta không nhắc nhở cô cũng là vì để cho cô nhìn xem không phải tất cả người Caucasus đều giống như cô nghĩ trong lòng. Thôn trưởng của cô ta khá thích, nhưng đám trưởng lão kia, tâm tư nhiều lắm. Đây còn là người tương đối không tệ. Nếu là người bắc Caucasus theo như lời cô thì sao? Cho nên, ta quả thật là cố ý. Xảy ra nhiều chuyện như vậy mới thương lượng với cô sẽ dễ dàng hơn.
Sarin cũng không giấu giếm tâm tư của mình, Tieta cũng sẽ không để bụng điều này. Nàng chỉ đơn giản gật đầu nói:
- Dù sao ta muốn bảo vệ lúc mới đầu chỉ là thôn của ta.
- Ta sẽ không lấy danh nghĩa của cô phát động chiến tranh. Đất đai là của ta, bọn họ không chịu nộp thuế, như vậy liền cút ra khỏi quốc gia của ta.
- Ngươi định khi nào động thủ?
- Chờ sau khi con sinh ra. Bất kỳ thương phẩm nào đều không cho phép chảy vào trong tay người bắc Caucasus. Đem thông đạo giữa vùng núi thành nam và đồng bằng thành tây triệt để hơn một chút. Ta muốn ở đó dựng vài kiến trúc ma pháp, hoặc dứt khoát là ma pháp tháp sáu tầng, cho Đại ma pháp sư cấp sáu ở lại.
- Sarin...
- Thế nào, cô cảm thấy tàn nhẫn sao?
- Không phải. Sự sống chết của bọn họ đã không liên quan đến ta. Bọn họ muốn cướp con của ta với ngươi, đây là chuyện tuyệt đối không thể tha thứ. Ta là muốn hỏi, có thể mang ta đi Biển đóng băng hay không?
Vẫn là vấn đề tương tự, Sarin có chút đau đầu nói:
- Thủ hạ của cô sẽ không đồng ý.
- Vậy mang cả bọn họ đi cùng. Ở chỗ ta hiện tại cường giả phần đông!
Tieta đắc ý nói. 36 hộ vệ của nàng toàn bộ là chiến sĩ Caucasus tương đương cấp bậc chuẩn Kiếm thánh.
- Cô có thể thuyết phục bọn họ là được.
Sarin đương nhiên hy vọng Tieta ở bêncạnh, hơn nữa phiền toái của Luyện Kim Thành xem ra tạm thời sẽ không xuất hiện. Hai chiến hạm bị đánh chìm, Luyện Kim Thành khẳng định rõ ràng là vì sao.
- Ta hiện là Caucasus vương, thuyết phục? Ta chỉ là sợ ngươi không đáp ứng.
- Trên thuyền còn an toàn hơn trong thành. Dực khô lâu hắn...
Sarin nghĩ nghĩ, không biết hình dung như thế nào. Dực khô lâu hiện tại không chỉ thực lực gia tăng, dường như trở nên càng thông minh. Tự chủ, có sức sáng tạo. Đây còn là một vong linh sao?
Tuy nhiên thực lực Dực khô lâu tăng trưởng luôn là chuyện tốt. Nếu không thuyền luyện kim bàn quy không có khả năng chữa trị nhanh như vậy. Có thuyền luyện kim bàn quy, Sarin cảm thấy Tieta sẽ không bị thương tổn gì.
Chiến đấu giữa Dực khô lâu và Ma đạo sĩ của Vân Lưu, hắn đã nghe Dực khô lâu kể lại. Ma đạo sĩ cấp chín cố nhiên cường đại, nhưng là lúc ấy Dực khô lâu bị vây. Chủ yếu là bởi vì, biển nội địa quá nhỏ bé, nếu ở hải dương chân chính, Ma đạo sĩ không có khả năng vây quanh thuyền luyện kim có thể lặn xuống sâu mấy ngàn thước.
- Sarin, quên mất ngươi mới trở lại. Ngươi muốn nghỉ ngơi chốc lát hay là trước ăn chút gì?
Tieta muốn hầu hả ngồi xuống, Sarin vội nói:
- Điều này không cần cô. Cô hiện tại làm sao... làm sao chịu khó như vậy!
- Cái gì đều không cho ta làm, ta đương nhiên chịu khó.
Tieta hết sức bất mãn nói.
- Ta gọi người tới.
- Không cần, bên ngoài có người.
Tieta vỗ vỗ tay, quả nhiên lập tức có mười hai chiến sĩ Caucasus đi vào phòng. Sarin dùng ánh mắt đảo qua liền nhìn ra thực lực những chiến sĩ Caucasus này. Quả nhiên mỗi người thân thủ không tệ.
- Điện hạ, điện hạ.
Chiến sĩ Caucasus thi lễ, Tieta nói:
- Chuẩn bị đồ ăn, Sarin đói bụng.
Các chiến sĩ Caucasus đáp một tiếng, hăng hái bừng bừng rời đi. Sarin có chút kinh ngạc, Tieta bực mình nói:
- Hiện tại ta có thể ăn cái gì là bọn họ quyết định. Hơn nữa, phải trải qua Ma đạo sĩ kiểm tra, Vong linh pháp sư kiểm tra cùng với các loại ma pháp trận kiểm tra mới có thể đưa thực vật đặt lên bàn của ta.
- Vậy bọn họ có gì mà cao hứng!
- Khả năng là, làm cho ta không làm sao được cũng là một loại thú vui?
Tieta oán giận là không tác dụng. Cho dù người Caucasus trong thành đều nguyện trung thành với nàng, nàng cũng không thể quyết định mình nên ăn cái gì, không nên ăn cái gì.
Trên thực tế, thân là tế ti đại địa, thực vật có vấn đề hay không Tieta là người có quyền lên tiếng nhất. Nhưng là người Caucasus không nghĩ như vậy. Bọn họ cho rằng, Tieta hiện tại trọng yếu nhất là cam đoan khỏe mạnh, cẩn thận tới đâu chăng nữa đều không quá đáng.
Tế ti của người Caucasus nguyên bản là hệ thống nghề nghiệp khổng lồ mà phức tạp. Đến một ngàn năm gần đây nhất chỉ còn lại hai chi nhánh: Tế ti thú hồn và tế ti chiến đấu.
Tế ti chiến đấu khó được, còn có vị trí thành tựu cuối cùng đều khiến Tieta trở thành người Caucasus độc nhất vô nhị. Bởi vì trong truyền thuyết, tế ti Caucasus mạnh nhất chính là một tế ti tự nhiên.
Tieta có thể hiểu được tâm tình của mọi người, cho dù nàng không mang thai, sự tồn tại của nàng đối với người nam Caucasus mà nói cũng trân quý vô cùng. Cho dù sức chiến đấu của nàng so với bất kỳ một chiến sĩ dưới tay nào đều mạnh hơn mười mấy lần, bọn họ vẫn sẽ xông ở trước tiên, bảo hộ nàng. Xem ra, mình nên mở rộng một ít kỹ năng. Trị liệu, phòng ngự, thủ hộ, chúc phúc...
Chuyện người bắc Caucasus, Sarin tiếp tục kéo dài xử lý sau. Hắn đã nhìn ra, người bắc Caucasus mặc dù có nguyện vọng độc lập, nhưng là bọn họ không có thực lực để độc lập. Bởi vì người bắc Caucasus không có đất đai, không có trang bị cỡ lớn, không có tiền. Chỉ có vũ lực cá nhân là không được. Thành lập quốc gia, tiền tài tiêu phí là nhiều khó thể tưởng tượng.
Kéo dài như vậy, người bắc Caucasus sớm muộn không vượt qua được. Hoặc là quy thuận hoặc là cố gắng liều mạng công kích thành Girders. Bất kể cái nào kết quả đều giống nhau.
Sarin căn bản chưa từng lo lắng Tieta sẽ làm sai chuyện. Hơn 30 vạn người Caucasus ngoài thành là một cỗ lực lượng chiến đấu không tồi. Tieta sẽ không dễ dàng liền động thủ. Số lượng binh sĩ trong thành dù sao cũng không đủ, ở vùng núi đó lại càng là thiên hạ của người Caucasus. Hắn cũng không sợ bị chỉ trích gì. Đất là của ta, ta thích cho ai ở thì người đó ở.
Dực khô lâu rất bận rộn. Hắn vừa trở về liền đi bến cảng, trong bến tàu dưới nước thử chữa trị thuyền luyện kim bàn quy. Thuyền luyện kim bàn quy bị ma pháp cấp chín đánh trúng, quy xác mặt ngoài hóa đá, lực phòng ngự giảm xuống không ít. Dực khô lâu không thể không một lần nữa gia nhập chất liệu chắc chắn hơn, thay đi bộ phận bị hóa đá.
Trọng yếu là bộ phận vũ khí. Dực khô lâu phát hiện ra nhược điểm của thuyền luyện kim bàn quy. Chỉ dựa vào cốt linh trong linh trì, thuyền luyện kim bàn quy còn không thể đối phó nổi hạm đội hổng lồ. Hơn nữa thao túng cốt linh, trừ khi là một mực ở phụ cận mục tiêu tiến hành khống chế, nếu không cốt linh cũng dễ dàng bị quân địch đánh trúng.
Không cần quá khó, bất kỳ một Ma đạo sĩ nào đều có thể chuẩn xác đánh trúng cốt linh, làm cho khấp huyết thạch phát nổ.
Dực khô lâu muốn cải tiến là phương thức sử dụng khấp huyết thạch. Từ trong ngọn lửa linh hồn của Quân vương, Dực khô lâu tìm được đại lượng tri thức trong thuật luyện kim vong linh. Khấp huyết thạch là có thể biến trở nên càng thêm ổn định, dễ dàng cất giữ. Vấn đề duy nhất là phí tổn.
Tuy nhiên thuyền luyện kim bàn quy chỉ có một, vấn đề phí tổn có thể không cần phải lo.
Chính vụ việc vặt trong thành vẫn là do Daniel đang phụ trách, hắn không tới nghênh đón Sarin, ba nữ Công tước cũng không. Mọi người đều hiểu, Sarin phải giành thời gian cùng Tieta, cũng không đến làm mất hứng. Sarin và Tieta vào thần điện, đuổi mọi người bên cạnh đi. Lúc chỉ còn lại hai người, Tieta mới đá một cước vào chân Sarin.
- Một mình ta ở nơi này, ngươi không thấy lo lắng bao nhiêu sao?
- A!
Sarin nhảy dựng, lập tức phát hiện một cước này của Tieta thật quá nhẹ. Giống như nàng là một cô thiếu nữ nhu nhược, đột nhiên giận lẫy.
- Tieta, ta trở về, tạm thời sẽ không đi. Lần sau, đi đâu ta cũng đều đưa cô theo.
Sarin hiện tại đã hiểu tâm tư của nữ nhân không ít, phát hiện không đáng sợ như trong sách nói. Mình thật lòng là được rồi.
- Dực khô lâu ngươi đều mang về, là muốn ra biển sao? Ta cũng muốn đi!
- Người Caucasus sẽ không đáp ứng!
- Ngươi đã trở lại, vừa lúc nói với ngươi. Người Caucasus ngoài thành tạo phản rồi!
- Tạo phản? Là muốn cô rời đi hả.
Sarin cười cười, chuyện hắn dự tính quả nhiên đã xảy ra. Người bắc Caucasus dần dần xuất hiện bộ lạc quy mô lớn, không hề lấy thôn trang nhỏ làm đơn vị sinh hoạt, điều này tất nhiên sẽ xuất hiện không gian quyền lực lớn hơn. Hắn đem người Caucasus thả vào trong khu vực rộng lớn như vậy, để họ tự do phát triển chính là nghĩ tới sẽ có một ngày như vậy.
- Ngươi đều biết rồi, sao không sớm nhắc nhở ta.
Tieta dùng hai tay xoa mặt Sarin, hung dữ hỏi.
- Vậy cô làm như thế nào?
Sarin hỏi lại.
- Ta phong tỏa cửa thành, những kẻ trong thành đều bị moi ra, làm tài liệu cho trang bị của ta. Người Caucasus không cần âm mưu quỷ kế. Ta là tế ti, bọn họ đối với ta như vậy chính là khinh nhờn truyền thống.
Tieta nói tới đây, bỗng nhiên cảm thấy lời này vẫn giống như là Ma pháp sư dạy cho nàng.
- Hừ, dù sao ta đem người trong thành thanh lý một lần. Hiện tại người nam Caucasus không có vấn đề, người bắc Caucasus ngoài thành đang muốn lương thực, công cụ đây. Ta đang muốn hỏi ngươi, có coi thành phản loạn xử lý hay không.
- Đương nhiên là phản loạn. Nơi này là vương quốc Mesterlin, đất đai bọn họ ở, mỗi một tấc đều là của ta.
Sarin trả lời hết sức tự nhiên.
- Vậy ta đã làm thì thế nào?
Tieta hỏi thật cẩn thận. Sarin để nàng làm nhiếp chính vương, xử lý chuyện lớn như vậy nàng vẫn không có nắm chắc bao nhiêu.
- Cũng không tệ lắm, biết chờ ta về thương lượng. Kỳ thật ta không nhắc nhở cô cũng là vì để cho cô nhìn xem không phải tất cả người Caucasus đều giống như cô nghĩ trong lòng. Thôn trưởng của cô ta khá thích, nhưng đám trưởng lão kia, tâm tư nhiều lắm. Đây còn là người tương đối không tệ. Nếu là người bắc Caucasus theo như lời cô thì sao? Cho nên, ta quả thật là cố ý. Xảy ra nhiều chuyện như vậy mới thương lượng với cô sẽ dễ dàng hơn.
Sarin cũng không giấu giếm tâm tư của mình, Tieta cũng sẽ không để bụng điều này. Nàng chỉ đơn giản gật đầu nói:
- Dù sao ta muốn bảo vệ lúc mới đầu chỉ là thôn của ta.
- Ta sẽ không lấy danh nghĩa của cô phát động chiến tranh. Đất đai là của ta, bọn họ không chịu nộp thuế, như vậy liền cút ra khỏi quốc gia của ta.
- Ngươi định khi nào động thủ?
- Chờ sau khi con sinh ra. Bất kỳ thương phẩm nào đều không cho phép chảy vào trong tay người bắc Caucasus. Đem thông đạo giữa vùng núi thành nam và đồng bằng thành tây triệt để hơn một chút. Ta muốn ở đó dựng vài kiến trúc ma pháp, hoặc dứt khoát là ma pháp tháp sáu tầng, cho Đại ma pháp sư cấp sáu ở lại.
- Sarin...
- Thế nào, cô cảm thấy tàn nhẫn sao?
- Không phải. Sự sống chết của bọn họ đã không liên quan đến ta. Bọn họ muốn cướp con của ta với ngươi, đây là chuyện tuyệt đối không thể tha thứ. Ta là muốn hỏi, có thể mang ta đi Biển đóng băng hay không?
Vẫn là vấn đề tương tự, Sarin có chút đau đầu nói:
- Thủ hạ của cô sẽ không đồng ý.
- Vậy mang cả bọn họ đi cùng. Ở chỗ ta hiện tại cường giả phần đông!
Tieta đắc ý nói. 36 hộ vệ của nàng toàn bộ là chiến sĩ Caucasus tương đương cấp bậc chuẩn Kiếm thánh.
- Cô có thể thuyết phục bọn họ là được.
Sarin đương nhiên hy vọng Tieta ở bêncạnh, hơn nữa phiền toái của Luyện Kim Thành xem ra tạm thời sẽ không xuất hiện. Hai chiến hạm bị đánh chìm, Luyện Kim Thành khẳng định rõ ràng là vì sao.
- Ta hiện là Caucasus vương, thuyết phục? Ta chỉ là sợ ngươi không đáp ứng.
- Trên thuyền còn an toàn hơn trong thành. Dực khô lâu hắn...
Sarin nghĩ nghĩ, không biết hình dung như thế nào. Dực khô lâu hiện tại không chỉ thực lực gia tăng, dường như trở nên càng thông minh. Tự chủ, có sức sáng tạo. Đây còn là một vong linh sao?
Tuy nhiên thực lực Dực khô lâu tăng trưởng luôn là chuyện tốt. Nếu không thuyền luyện kim bàn quy không có khả năng chữa trị nhanh như vậy. Có thuyền luyện kim bàn quy, Sarin cảm thấy Tieta sẽ không bị thương tổn gì.
Chiến đấu giữa Dực khô lâu và Ma đạo sĩ của Vân Lưu, hắn đã nghe Dực khô lâu kể lại. Ma đạo sĩ cấp chín cố nhiên cường đại, nhưng là lúc ấy Dực khô lâu bị vây. Chủ yếu là bởi vì, biển nội địa quá nhỏ bé, nếu ở hải dương chân chính, Ma đạo sĩ không có khả năng vây quanh thuyền luyện kim có thể lặn xuống sâu mấy ngàn thước.
- Sarin, quên mất ngươi mới trở lại. Ngươi muốn nghỉ ngơi chốc lát hay là trước ăn chút gì?
Tieta muốn hầu hả ngồi xuống, Sarin vội nói:
- Điều này không cần cô. Cô hiện tại làm sao... làm sao chịu khó như vậy!
- Cái gì đều không cho ta làm, ta đương nhiên chịu khó.
Tieta hết sức bất mãn nói.
- Ta gọi người tới.
- Không cần, bên ngoài có người.
Tieta vỗ vỗ tay, quả nhiên lập tức có mười hai chiến sĩ Caucasus đi vào phòng. Sarin dùng ánh mắt đảo qua liền nhìn ra thực lực những chiến sĩ Caucasus này. Quả nhiên mỗi người thân thủ không tệ.
- Điện hạ, điện hạ.
Chiến sĩ Caucasus thi lễ, Tieta nói:
- Chuẩn bị đồ ăn, Sarin đói bụng.
Các chiến sĩ Caucasus đáp một tiếng, hăng hái bừng bừng rời đi. Sarin có chút kinh ngạc, Tieta bực mình nói:
- Hiện tại ta có thể ăn cái gì là bọn họ quyết định. Hơn nữa, phải trải qua Ma đạo sĩ kiểm tra, Vong linh pháp sư kiểm tra cùng với các loại ma pháp trận kiểm tra mới có thể đưa thực vật đặt lên bàn của ta.
- Vậy bọn họ có gì mà cao hứng!
- Khả năng là, làm cho ta không làm sao được cũng là một loại thú vui?
Tieta oán giận là không tác dụng. Cho dù người Caucasus trong thành đều nguyện trung thành với nàng, nàng cũng không thể quyết định mình nên ăn cái gì, không nên ăn cái gì.
Trên thực tế, thân là tế ti đại địa, thực vật có vấn đề hay không Tieta là người có quyền lên tiếng nhất. Nhưng là người Caucasus không nghĩ như vậy. Bọn họ cho rằng, Tieta hiện tại trọng yếu nhất là cam đoan khỏe mạnh, cẩn thận tới đâu chăng nữa đều không quá đáng.
Tế ti của người Caucasus nguyên bản là hệ thống nghề nghiệp khổng lồ mà phức tạp. Đến một ngàn năm gần đây nhất chỉ còn lại hai chi nhánh: Tế ti thú hồn và tế ti chiến đấu.
Tế ti chiến đấu khó được, còn có vị trí thành tựu cuối cùng đều khiến Tieta trở thành người Caucasus độc nhất vô nhị. Bởi vì trong truyền thuyết, tế ti Caucasus mạnh nhất chính là một tế ti tự nhiên.
Tieta có thể hiểu được tâm tình của mọi người, cho dù nàng không mang thai, sự tồn tại của nàng đối với người nam Caucasus mà nói cũng trân quý vô cùng. Cho dù sức chiến đấu của nàng so với bất kỳ một chiến sĩ dưới tay nào đều mạnh hơn mười mấy lần, bọn họ vẫn sẽ xông ở trước tiên, bảo hộ nàng. Xem ra, mình nên mở rộng một ít kỹ năng. Trị liệu, phòng ngự, thủ hộ, chúc phúc...
Chuyện người bắc Caucasus, Sarin tiếp tục kéo dài xử lý sau. Hắn đã nhìn ra, người bắc Caucasus mặc dù có nguyện vọng độc lập, nhưng là bọn họ không có thực lực để độc lập. Bởi vì người bắc Caucasus không có đất đai, không có trang bị cỡ lớn, không có tiền. Chỉ có vũ lực cá nhân là không được. Thành lập quốc gia, tiền tài tiêu phí là nhiều khó thể tưởng tượng.
Kéo dài như vậy, người bắc Caucasus sớm muộn không vượt qua được. Hoặc là quy thuận hoặc là cố gắng liều mạng công kích thành Girders. Bất kể cái nào kết quả đều giống nhau.
Sarin căn bản chưa từng lo lắng Tieta sẽ làm sai chuyện. Hơn 30 vạn người Caucasus ngoài thành là một cỗ lực lượng chiến đấu không tồi. Tieta sẽ không dễ dàng liền động thủ. Số lượng binh sĩ trong thành dù sao cũng không đủ, ở vùng núi đó lại càng là thiên hạ của người Caucasus. Hắn cũng không sợ bị chỉ trích gì. Đất là của ta, ta thích cho ai ở thì người đó ở.
Dực khô lâu rất bận rộn. Hắn vừa trở về liền đi bến cảng, trong bến tàu dưới nước thử chữa trị thuyền luyện kim bàn quy. Thuyền luyện kim bàn quy bị ma pháp cấp chín đánh trúng, quy xác mặt ngoài hóa đá, lực phòng ngự giảm xuống không ít. Dực khô lâu không thể không một lần nữa gia nhập chất liệu chắc chắn hơn, thay đi bộ phận bị hóa đá.
Trọng yếu là bộ phận vũ khí. Dực khô lâu phát hiện ra nhược điểm của thuyền luyện kim bàn quy. Chỉ dựa vào cốt linh trong linh trì, thuyền luyện kim bàn quy còn không thể đối phó nổi hạm đội hổng lồ. Hơn nữa thao túng cốt linh, trừ khi là một mực ở phụ cận mục tiêu tiến hành khống chế, nếu không cốt linh cũng dễ dàng bị quân địch đánh trúng.
Không cần quá khó, bất kỳ một Ma đạo sĩ nào đều có thể chuẩn xác đánh trúng cốt linh, làm cho khấp huyết thạch phát nổ.
Dực khô lâu muốn cải tiến là phương thức sử dụng khấp huyết thạch. Từ trong ngọn lửa linh hồn của Quân vương, Dực khô lâu tìm được đại lượng tri thức trong thuật luyện kim vong linh. Khấp huyết thạch là có thể biến trở nên càng thêm ổn định, dễ dàng cất giữ. Vấn đề duy nhất là phí tổn.
Tuy nhiên thuyền luyện kim bàn quy chỉ có một, vấn đề phí tổn có thể không cần phải lo.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...