Trạm Lam Huy Chương

Sarin đã từng nhìn thấy Aini triệu hoán Cương thi, Thanh đồng Cương thi có sức chiến đấu cường đại, đối mặt với Kiếm Sư cũng không chút nào hạ phong. Hoàng kim Cương thi này chẳng lẽ là Cương thi Vương hay sao?

Theo lý thuyết thứ này nên để cho Dực khô lâu, tuy nhiên Sarin đã chuẩn bị cho Dực khô lâu Linh hồn chi hỏa của Jodycoco, nuốt xong Linh hồn chi hỏa thì cũng đủ để cho Dực khô lâu tiến hóa rồi, hẳn là không chịu hạn chế do mình, có thể đạt tới trình độ vong linh cấp chín.

Khô lâu có cũng không gian tiến hóa, cho hắn một Hoàng kim Cương thi như vậy, tác dụng cũng không lớn. Về phần Nerys thì sao? Cắn nuốt Hoàng kim Cương thi này có lẽ sẽ xuất hiện loại năng lực thứ sáu, vấn đề là loại năng lực thứ năm của Nerys khẳng định sẽ có liên quan cùng vong linh, nếu như năng lực bị lặp lại, không có gì khác, thì Sarin khóc không ra nước mắt.

Để cho mình dùng thì sao? Thủ pháp luyện chế con rối thì mình không bằng Lex. Tài liệu trên người Hoàng kim Cương thi này vô cùng tốt, có thể nói là khó mà gặp được. Vạn nhất luyện hỏng thì làm sao đây?

- Sarin, thứ này cho ta đi.

Tieta đột nhiên lên tiếng.

- Cái gì? Ngươi là Caucasus Tế ti, cần thứ này làm gì?

Sarin kỳ quái, người Caucasus tôn trọng tự nhiên, kiếm lấy một cái Cương thi để bên cạnh, lại là Tế ti nữa, có thể nói là rất không phù hợp.

- Đại địa Tế ti có thể khống chế ba chiến hồn trở lên, hiện tại ta chỉ có một.

- Ngươi nói nàng đã chết, hoàn toàn tử vong rồi mà vẫn có chiến hồn ư?

- Ngươi không hiểu đâu, giải thích cũng không rõ rằng được, dù sao thì Cương thi này cũng có tác dụng với ta.

Trong mắt Tieta xuất hiện vẻ khát vọng một cách hiếm thấy. Sarin đành phải gật đầu nói:

- Không nguy hiểm là được.

- Đương nhiên không có nguy hiểm, trừ khi Cương thi này có thể mạnh hơn tất cả Tế ti trước kia của người Caucasus.

Tieta tự tin nói. Đối với loại xương cốt mất đi linh hồn này, chỉ cần còn có một tia chiến hồn, thì Tieta đều có thể bồi dưỡng lên, hơn nữa còn thập phần nhanh chóng. Tieta muốn Cương thi này cũng không vì điều gì khác, mà là vì Cương thi rất chắc chắ, có thể đối luyện võ kỹ cùng nàng được.

Côn bổng của Tieta rất sắc bén, trong số các Caucasus chiến sĩ thì không ai có thể luyện tập cùng nàng được. Xương cốt của Hoàng kim Cương thi này có lẽ còn chắc chắn hơn xương cốt mà Tieta có được trong ma pháp tháp của Rafael.

- Có muốn đổi cho nàng một bộ khôi giáp hay không? Bộ dáng này mà bị người của Giáo đình nhìn thấy, chúng sẽ phát điên lên mất!

Sarin nhắc nhở Tieta.

- Không cần, khôi giáp đã kết hợp thành một thể cùng Cương thi, ta mà phải quan tâm tới việc Giáo đình nghĩ như thế nào thì mới là lạ, nếu không phải do bọn hắn, người Caucasus còn vẫn đang sống yên ổn tại cố hương, hiện tại ngươi xem, ít nhất có hơn mười vạn người đều chạy đến chỗ này của ngươi rồi!

Sarin gật đầu, Tieta muốn cái gì, hắn đương nhiên sẽ không tiếc rẻ, tuy nhiên những thứ còn lại thì hắn cũng không thấy có thứ gì thích hợp với Nerys, trong lòng không khỏi có chút áy náy. Vốn đã hứa sẽ cho nàng một phần, nhưng lúc này thì đại đa số đều rơi vào tay Dực khô lâu rồi.

Lôi Long thi thể bị cắt ra xong, Sarin đã từng có kinh nghiệm, nên thành thạo cắt rời bộ da Lôi Long ra. Về phần gân thì cũng không phải là thứ tầm thường, bên trong còn có ma văn lập thể. Nếu dùng để chế tạo dây cung, để vào trong tay Nerys, thì hẳn là có thể phóng ra một chút lôi điện lực lượng.

Chút lực lượng đó cũng không cần quá mạnh mẽ, chỉ cần có hiệu quả phá ma là tốt rồi. Vậy thì để cho Nerys một cái, sau này nàng chính là Ma pháp sư sát thủ.

Phân giải xong thi thể Lôi Long, ngoài da và gân, Sarin để toàn bộ những thứ còn lại cho lũ Lôi Long con ăn.

Làm xong tất cả những việc này, Sarin cũng không rời đi, mà bắt đầu tu luyện trong kho hàng dưới lòng đất. Da thịt trên tay trái của hắn đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một khúc xương, toàn lực một kích của Thủy khôi lỗi đã giết chết Balagana, nhưng cũng khiến cho bản thân gần như vỡ tan ra. Nếu Thủy khôi lỗi hoàn toàn vỡ tan, thì Sarin đành phải luyện chế cái mới, nhưng đã không có thủ đoạn của Roy, thì Thủy khôi lỗi được luyện chế mới kia chắc gì đã thần diệu như vậy.

Trọng yếu nhất là sau khi Sarin phóng ra công kích trong huy chương, thì tạm thời không thể dùng nó để chiến đấu nữa. Huy chương này đích thật là cường đại, nhưng mỗi khi dùng một lần thì phải mất từ nửa năm đến một năm để tích lũy năng lượng. Lần này huy chương thừa nhận công kích của Lôi Long, dường như lại mở rộng một chút không gian bên trong, nên nếu muốn lấp đầy nó thì còn khó khăn hơn trước kia rất nhiều.

Bên trong huy chương là một mảnh trống rỗng, Sarin mất đi tất cả thủ đoạn mạnh nhất, bên cạnh phải có người bảo hộ bất cứ lúc nào, nên chỉ có thể tu luyện trong chỗ bí ẩn nhất trong thành này. Sarin toàn tâm tu luyện, nhưng Daniel thì lại gấp gần chết.

Đám người Quaint muốn gặp Sarin, Daniel chỉ có thể từ chối, Sarin bị thương, phải điều dưỡng. May mắn Naniya đi ra hỗ trợ, ma pháp của nàng có thể không đủ cường đại, nhưng năng lực xử lý sự vụ của nàng lại hơn xa Daniel.


Hai người thay phiên xử lý công việc trợ cấp người bị thương, còn có ban thưởng cho các ủng binh tham dự chiến đấu, mười sáu quý tộc cũng phải nhận được phong thưởng. Ngoài thành còn có đại lượng thi thể, nếu mà không xử lý thì sẽ sinh ra ôn dịch.

Aini không cần nghĩ cũng có thể phỏng đoán ra đặc điểm của quân viễn chinh, Sarin đã nói với hắn, những người này đều không sống quá thời gian một năm, loại thần thuật tiêu hao sinh mệnh này thì theo kiểu vật cực tất phản, sẽ có tác dụng phụ cực kỳ mãnh liệt. Thi thể của những người này nếu không bị đốt cháy, thì sẽ đều trở thành vật kịch độc.

Xử lý thi thể xong, thì còn cần quét tước chiến trường ngoài thành. Lần này chiến đấu thắng lợi, những ma pháp thạch đàn ngoài thành kia cũng phải thu hồi lại, để cho Ma pháp sư luyện chế lại một chút, thì tiết kiệm chi phí hơn phân nửa so với chế tạo mới. Càng không cần bàn đến việc ngoài thành còn có mấy vạn mũi luyện kim tiễn, những luyện kim tiễn kia đều dùng gai nhọn của Tôm vỏ đỏ để chế tạo đầu nhọn. Thứ này có đầy rẫy ở Biển đóng băng, nhưng nếu cứ dùng nó như thứ đồ dùng một lần thì Sarin cũng không trang trải nổi. Sau này hắn còn phải giao chiến rất nhiều lần, không thể tiêu tiền như nước được. Một hồi chiến đấu xong, tất cả luyện kim nỗ, ma pháp máy bắn đá thì đều phải duy tu. Trang bị của chiến sĩ cũng bị hư hỏng. Binh sĩ của Sarin có thể chém giết cùng Giáo đình quân viễn chinh có ý chí chiến đấu cao ngất, nhưng thương vong lại chỉ bằng 1% đối phương, thì hơn phân nửa nguyên nhân là nhờ vào những trang bị này.

Sáu doanh của Sarin đều được trang bị tinh luyện áo giáp, tuy rằng chỉ có sĩ quan là có ma pháp áo giáp chân chính, nhưng các tấm giáp trên người binh lính bình thường cũng đều là thứ do Ma pháp sư chế tạo ra.

Các miếng giáp như vậy thì vô cùng chắc chắn, ma phòng không cao, nhưng vật lý phòng ngự thì lại rất mạnh. Trọng yếu nhất đó là năng lực phòng chống xuyên thấu, các miếng giáp được dùng ma pháp gia công thì trên thực tế ít nhất cũng có tận ba tầng, các mũi tên căn bản không bắn thủng được, đối với tên nỏ cứng rắn thì cũng có hiệu quả phòng ngự rất tốt.

Hai quân giao chiến, vũ khí chân chính gây ra tử vong là thứ gì? Không phải là chiến phủ thật lớn, mà là trường thương hoặc tam giác kiếm.

Hai loại vũ khí này, một dài một ngắn, nhưng đều có hiệu quả xuyên thấu rất mạnh. Mặc cho ngươi mặc áo giáp dày đến đâu đi nữa, nếu bị hai loại vũ khí này đâm trúng, thì đều có khả năng bị đâm thủng thân thể.

Rất nhiều binh sĩ tham gia chiến đấu gặp phải nguy cơ bị tàn phế, Daniel mạnh mẽ mệnh lệnh cho Ma pháp sư, phải tiến hành trị liệu cho mỗi một thương binh này. Ma pháp không giống với thần thuật có thể khởi tử hồi sinh, nhưng mà chữa trị tổn thương tứ chi thì vẫn có thể làm được. Trước chiến tranh thì Sarin đã chuẩn bị đại lượng ma pháp dược phẩm, lúc này cũng đã phát ra hiệu quả rất tốt.

Binh sĩ trong thành thì ngoài sáu doanh của Sarin ra, còn có các quý tộc tư binh, người Caucasus, người dã man, lính đánh thuê, cuối cùng là Đông Hải nô lệ. Số lượng những nô lệ này vốn chỉ có một vạn, chiến đấu kết thúc thì chỉ còn lại hơn ba ngàn người. Nô lệ tử vong nhiều nhất, bởi vì trang bị của bọn họ là kém cỏi nhất.

Hơn ba ngàn nô lệ này có thể nói là luôn luôn chiến đấu trên đầu tường, mỗi người ít nhất cũng đã giết chết một địch nhân. Trong đó có hơn ba trăm người thì giết được từ ba tên địch trở lên. Nếu không phải có những nô lệ này, thì binh sĩ của Sarin còn chết nhiều hơn nữa.

Giết chết từ ba tên địch nhân trở lên, thì được hưởng tự do, đồng thời có thể gia nhập quân đội thành Mesterlin. Hơn ba trăm người này mặc áo giáp bình thường, đánh chết ba tên Giáo đình quân viễn chinh trở lên, thì thực lực bản thân cũng rất không tồi. Vì thế Daniel phân phối những người này đến quân đội, người nào giết nhiều địch nhân nhất thì được giao chức Đại đội trưởng.

Đại đội trưởng có thể thống lĩnh hai trăm người, lương mỗi tháng là 5 kim tệ, hơn nữa hết thảy chi tiêu trong quân đội đều là do Sarin bỏ ra, một năm trôi qua nếu không có chiến đấu nào thì có thể nhận được 60 kim tệ. Những thứ này đều là được nhận không, nếu mà có chiến đấu, thì còn có thể đạt được thưởng thêm nữa.

Chiến đấu trên đầu tường thì đều có ma pháp bản ghi chép lại, ai cũng không thể làm giả được. Các ủng binh khá anh dũng thì cũng được hấp thu vào trong quân chính quy.

Giải quyết xong những thứ này, thì của cải mà Sarin vất vả tích góp từng tí một cũng đã tiêu gần hết. Cũng may hiện tại trong thành có đại lượng lương thực dự trữ, các hòn đảo vẫn dự trữ không ít súc vật.

Về phần thiếu kim tệ thì Daniel cũng có biện pháp, hắn bán tất cả các dưới ma hạch dùng cho chiến đấu vẫn còn tồn kho đi, hơn nữa các trang bị tàn phá do địch nhân lưu lại thì đều có thể luyện chế lại, đây cũng là một nguồn thu khá lớn.

Giáo đình bỏ lại hơn tám vạn thi thể trở lên, trên mỗi một tử thi cũng có ít nhất ba kiện vũ khí, đây chính là hơn hai mươi vạn vũ khí.

Hơn trăm pháp sư cấp thấp và học đồ tính toán ba ngày thì mới tính ra kết quả chiến tranh. Trong chiến tranh lần này, Sarin đoạt được chiến lợi phẩm rồi bán đi, đại khái thu được hơn một trăm vạn kim tệ. Mà Sarin đã chi hơn năm trăm vạn kim tệ.

Một lần công thành chiến không đến hai ngày, Sarin đã tổn thất hơn bốn trăm vạn kim tệ. Chiến tranh thật là tàn khốc, không chỉ chết người, mà còn là tiêu hao vật tư một cách vô nghĩa.

Hơn bốn trăm vạn kim tệ hao tổn này đó là còn không tính cả quyển trục ma pháp mà bản thân Sarin đưa ra. Nếu tính cả những thứ này, thì con số thống kê ra sẽ khiến cho tất cả mọi người đều phải hết hồn.

Tuy nhiên Sarin cũng thu hoạch một bộ thi thể Lôi Long cấp mười, còn có một ít trang bị tài liệu tùy thân của ba Quân vương, đối với Sarin người mà nói, lần này hắn cũng không thiệt thòi. Chỉ riêng một cái linh trì do Lục Nê Thạch chế tạo ra thì cũng đã khiến cho Sarin kiếm được đến phát điên rồi. Hơn nữa thu hoạch trên người ba Quân vương cũng rất bất ngờ, Sarin cũng có lợi rất nhiều. Sau này các cuộc chiến tranh cũng không thể giống như hôm nay được.

Bên tới tấn công mà không giành được thắng lợi, sẽ bị tổn thất vô cùng lớn. Sarin không thể lúc nào cũng chiến đấu ở thành Mesterlin, quân đội của hắn phải đi ra ngoài, cần chiến đấu cách đây mấy vạn dặm, đến lúc đó, nếu không có quân đội ngoan cường, trang bị tốt nhất, thì tổn thất tuyệt đối không phải lúc này có thể so sánh được. Vì vậy, Sarin càng thêm kiên định ý tưởng thành lập ác ma quân đoàn. Ác ma quân đoàn này không cần hắn phải cung cấp tiền trợ cấp thương tật.

Sau khi thân thể Sarin khôi phục lại một chút, hắn lại đi ra ngoài gặp mặt mười sáu quý tộc một chút, sau đó chuẩn bị tiến hành tu luyện ba tháng không gián đoạn. Trong ba tháng này thì tay trái của hắn ít nhất cũng có thể khôi phục lại một ít.

Tu luyện ma pháp thì cần thủ thế tới phối hợp, hiện tại Sarin chỉ có một tay, không thể học tập ma pháp mới. Đối với Sarin mới thăng cấp sáu không lâu lắm mà nói, thì đây chính là một chuyện rất phiền toái. Tu luyện ma pháp mới thì thủ thế, chú ngữ đều không thể đơn giản hoá được.

Sarin phiền quái, Nicolas Đại giáo chủ thì còn càng phiền não hơn so với hắn, bởi vì hơn một vạn quân đội mà hắn mang đi lại đột nhiên xuất hiện vấn đề rất nghiêm trọng.

Hơn một vạn quân đội này thì vốn Nicolas Đại giáo chủ muốn mang đi Phoenix cướp bóc một phen, bổ sung vật tư, tuy nhiên còn chưa tới Phoenix, thì các binh sĩ đã bắt đầu sinh bệnh.

Nicolas Đại giáo chủ cũng không quá để ý, binh sĩ sau khi chiến bại mà sinh bệnh cũng là chuyện rất bình thường. Nhưng binh sĩ sinh bệnh càng ngày càng nhiều, ngay cả Thần thuật sư cũng không thể tiến hành trị liệu được.


Nicolas Đại giáo chủ lập tức trở nên cảnh giác, hắn phái Thần thuật sư cấp trung ra, mạnh mẽ trị liệu cho binh sĩ mang bệnh, đại đa số binh sĩ đều hồi phục, nhưng vẫn có một số không có chuyển biến tốt. Điều làm cho Nicolas kinh hãi chính là, có một binh sĩ còn bị thần thuật gia trì lên người mà chết.

Bị thần thuật gia trì mà chết, điều này đại biểu cho một việc, đó là sinh mệnh lực của binh sĩ này đã tiêu hao sạch sẽ, không còn gì để sử dụng nữa. Nicolas Đại giáo chủ cũng không phải là kẻ ngu ngốc, lần này đã khiến cho hắn thấy lạnh cả người.

Giáo hoàng đại nhân lại dùng thủ đoạn như vậy! Trách không được đám binh sĩ đều như không muốn sống, ra trận là trở nên điên cuồng, so với cuồng tín đồ thì còn đáng sợ hơn. Thần thuật sư của mình trị liệu cho những binh sĩ này, bình thường thì đều vô cùng thoải mái, thậm chí không tiêu hao bao nhiêu thần lực, vốn mình còn cho rằng những người này có tín ngưỡng rất thành kính, thì ra lại không phải như vậy. Diniteo, ngươi làm như vậy là muốn phá hủy tiền đồ của ta hay sao?

Nicolas Đại giáo chủ trong lòng có vô số âm mưu, nhưng lại không nghĩ tới việc binh sĩ mà hắn thống lĩnh lại không sống được bao lâu nữa. Giáo hoàng đã kích phát sinh mệnh lực của những người này ra hết rồi. Bất kể là mình thắng hay bại, thì cũng chỉ có một loại kết quả mà thôi.

- Nicolas, ngươi rốt cục đã minh bạch rồi chứ?

Một thanh âm ở phía sau Nicolas vang lên, Nicolas đột nhiên quay đầu lại, nhìn thấy trong lều của mình có một người trẻ tuổi mặc áo bào trắng đang ngồi ngay ngắn.

- Francis...

- Nicolas, ngươi muốn chết, hay là muốn sống?

Francis mỉm cười hỏi.

- Ta... muốn sống!

- Ngươi thông minh đấy, Nicolas, ngươi có biết vì sao mà Diniteo tính kế ngươi hay không?

Nicolas lắc lắc đầu, tuy rằng hắn không được coi như thân tín của Giáo hoàng, nhưng trong nội bộ giáo đình cũng được coi như một trong các thế lực ủng hộ Giáo hoàng. Hắn vẫn không rõ vì sao Diniteo lại làm như vậy. Hy sinh những binh sĩ kia, đề cao sức chiến đấu thì hắn đều có thể lý giải, nhưng tại sao người chịu tội thay lại là mình?

- Ngươi có lực lượng cấp chín phải không?

Francis tươi cười thập phần ôn hòa, nhưng Nicolas lại nhìn ra sự kiêu ngạo trong đó. Thần thuật sư cấp chín, ở trong mắt Francis thì cũng không tính là cường giả gì cả.

- Ngươi không giấu được ta đâu, cũng không có khả năng giấu giếm được Diniteo. Lần tính kế Canak Đại Đế, nội bộ giáo đình tổn thất thảm trọng, Diniteo bị trọng thương thế nào thì ngươi cũng rõ ràng, Nicolas, ngươi cũng không biết tại sao hắn có thể nhanh chóng hồi phục hay sao?

Francis nói khiến cho trong lòng Nicolas ầm ầm vang lên tiếng sấm.

Francis tiếp tục dùng ngôn nữa đả kích hắn:

- Đúng vậy, lúc ấy trong số những người chết, thì hơn phân nửa là bị Diniteo giết, trong vòng một năm sau đó, trong số những người của Giáo đình bị Ma đạo sĩ của Luyện Kim Thành giết chết, thì trên thực tế cũng có không ít người là bị Diniteo động thủ. Hắn hấp thu sinh mệnh lực và thần lực của những người này, thì mới khôi phục nhanh chóng như thế. Nicolas, nếu ngươi trở về nhận tội, thì ngươi đoán xem, Diniteo sẽ đối phó với một Thần thuật sư cấp chín là ngươi như thế nào đây?

Nicolas Đại giáo chủ không do dự nữa, bùm một tiếng, quỳ gối trước mặt Francis.

- Francis đại nhân, cứu ta!

- Vậy ngươi... cảm tạ ta thế nào đây?

Francis cười tủm tỉm nhìn Nicolas. Giáo chủ cường đại trong Giáo đình này đã hoàn toàn rơi vào trong tay mình.

- Mặc cho đại nhân phân phó!

Nicolas Đại giáo chủ đã sợ hãi tới mức cực điểm, bị Giáo hoàng hấp thu sinh mệnh lực, vậy thì cũng bao gồm cả linh hồn ở bên trong. Hơn nữa với lực lượng của Giáo hoàng, tuyệt đối sẽ không lãng phí chút linh hồn nào. Đến lúc đó, mình bị luyện chế thành cái gì đó thì cũng không có gì quá kỳ quái.

- Tốt lắm, 5000 ngục tốt kia đang ở cách đây hơn 100 dặm về phía nam, ta đã làm cho bọn họ lâm vào một ma pháp trận, tạm thời không thể rời đi, mang người của ngươi tới giết chết toàn bộ bọn chúng cho ta.


Nicolas hơi run run, nhưng không cự tuyệt.

Francis tiếp tục nói:

- Giết chết 5000 người kia, thì hơn một vạn người của ngươi, còn có 12 tên Hồng y giáo chủ kia cũng không cần phải tồn tại nữa. Sau đó, ngươi đi đầu nhập vào chủ nhân của thành Mesterlin, Sarin.

- Đại nhân!

Nicolas quát to một tiếng, lập tức hạ giọng, cúi đầu nói:

- Ta đây...

- Sa đọa, phải không? Sa đọa Thần thuật sư cũng là một tồn tại rất cường đại a. Về sau ngươi có thể đánh cắp lực lượng của tín đồ, không bao giờ cố kỵ cảm nhận của thần linh nữa, không phải sao?

- Francis đại nhân, ngươi giết ta đi.

Nicolas như muốn chết.

- Ngươi gấp cái gì, ngươi có biết chuyện Gene Reese đã chết không?

- Biết.

Nicolas hữu khí vô lực trả lời.

- Cứu Thục Chi Chương của hắn đang ở trong tay ta. Ngươi mà làm tốt những việc này, thì ta tự nhiên có biện pháp để cho ngươi trở về với sự ôm ấp của thần.

Francis cười vô cùng sáng lạn, Nicolas thì lại âm thầm lạnh lẽo.

- Nếu ngươi không muốn...

- Ta nguyện ý!

Nicolas dập đầu thật mạnh.

- Cầm đi, trong này có mười vạn linh hồn vỡ nát, cũng đủ để ngươi bình thường hấp thu lực lượng tín ngưỡng, nhớ rõ cần thu thập linh hồn của những ngục tốt và tín đồ bị giết chết đó lại.

Francis lấy ra một hạt châu màu đen, để tại trước mặt Nicolas. Nicolas đành nói:

- Vâng, đại nhân.

- Ngươi cứ nói với Sarin, nói là ta để cho ngươi đi đầu nhập vào hắn, hắn sẽ không cự tuyệt. Về sau ta có chuyện gì thì sẽ để Picasso liên lạc với ngươi.

- Vâng!

Khi Nicolas ngẩng đầu lên, thì Francis đã biến mất. Nicolas không khỏi cười khổ, mình thật là uổng phí đã sống hơn bảy mươi năm, vậy mà vẫn ngây thơ như thế. Vốn nghĩ rằng Hoàng Kim Kiếm Thánh bị địch nhân cho một kích bị mất mạng, 5000 ngục tốt không đánh mà chạy, mình trở về thì còn có lí do thoái thác, có thể thoát thân. Ai biết, mạng của mình đã sớm nằm trong kế hoạch của Diniteo rồi.

Sarin vốn dự định tu luyện ba tháng, nhưng ngày thứ sáu đã không thể không đi ra từ kho hàng, bởi vì có người đến tìm hắn.

Sarin đi vào tầng hai thần điện, thấy Nicolas mặc hồng bào đang đứng dưới sự vây quanh của một đám người, có vẻ có chút tiêu điều. Điều khiến cho Sarin giật mình chính là, trên trán của hồng bào lão già này lại xuất hiện một thần văn màu đen.

Đám người Beatrice khẩn trương nhìn Nicolas, lão nhân này chính là cường giả cấp chín, vạn nhất đột nhiên động thủ với Sarin, hậu quả có thể nghĩ mà biết. Zola thậm chí đã rút thanh trường kiếm ra, đứng sau lưng Nicolas, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị động thủ.

Thấy Sarin xuất hiện, Nicolas sửng sốt, Sarin so với tưởng tượng của hắn thì còn trẻ tuổi hơn, chỉ sợ còn không đến hai mươi tuổi. Một người như vậy, vì sao Giáo hoàng lại nóng lòng muốn đối phó?

- Ngươi là Thống soái quân viễn chinh phải không, vì sao tới gặp ta?

Sarin đi thẳng vào vấn đề.

Nicolas nhìn đám người đang vây cạnh, cho dù hắn là cường giả cấp chín, nhưng dưới những người này vây công, cũng sẽ không có kết cục gì tốt cả. Tuy nhiên lời của Francis thì hắn cũng không biết có nên để cho người khác nghe được hay không. Francis không nói tới việc này, hắn tự nhiên phải cẩn thận một chút. Suy nghĩ một lát, Nicolas cắn răng lấy ra hạt châu màu đen kia, nói:


- Đây là Linh Hồn Chi Châu, ta đã sa đọa, nó là nguồn gốc lực lượng của ta. Nếu ngươi bóp nát hạt châu này, ta lập tức sẽ trở thành một người bình thường.

Sarin dùng Mắt nguyên tố quan sát hạt châu màu đen này, Nicolas tiếp tục nói:

- Trong hạt châu này là linh hồn mảnh nhỏ của tất cả quân viễn chinh. Tổng cộng mười hai vạn năm ngàn người. Ngục tốt chạy trốn cũng bị ta giết, còn có 12 Hồng y giáo chủ là thủ hạ của ta nữa. Sarin đại nhân, ta có thể một mình nói với ngươi một câu không?

- Nơi này đều là người mà ta tin được, ngươi nói đi.

Sarin nhìn thấy trong hạt châu màu đen có vô số linh hồn mảnh nhỏ, còn có một số linh hồn tương đối đầy đủ thì đang thống khổ kêu khóc.

- Ta đến nương tựa đại nhân.

Nicolas chỉ vào cái trán của mình, nói:

- Ta đã sa đọa, Myers đại lục tuy rằng rộng lớn, nhưng chỉ có nơi này của ngươi thì ta mới có thể sống được.

- Ta không cần.

Sarin quả quyết cự tuyệt, trong tay vẫn đang thưởng thức viên Linh Hồn Chi Châu kia.

Nicolas lúc này mới biết vì sao Francis lại nhắc nhở hắn một câu cuối cùng kia.

- Là Francis để cho ta tới.

Nét mặt Sarin đột nhiên đọng lại, Francis để hắn tới, vậy thì mình có thể cự tuyệt hay sao?

- Tốt lắm, các ngươi lui xuống đi, ngươi tên là gì?

- Nicolas.

Nicolas cũng không nói ra dòng họ của mình.

- Ân, Nicolas, nếu là hắn để cho ngươi tới, ta không thể cự tuyệt. Tuy nhiên, ngươi cần phải ký kết một cái khế ước với ta. Ngươi xem, ta chỉ là một Ma pháp sư cấp sáu, thực lực của ngươi lại cao hơn ta phần lớn, nếu để bên cạnh thì ta không thể an tâm được.

- Không có vấn đề gì, mời đại nhân viết quyển trục, ta nguyện ý ký kết khế ước.

Nicolas cũng không ý kiến gì. Giết 12 Hồng y giáo chủ, hắn đã không thể quay đầu lại. Tất cả hy vọng đều ký thác vào Cứu Thục Chi Chương trên người Francis. Nếu Francis đổi ý, mình còn phải dựa vào này pháp sư thiếu niên thì mới được.

Thành thị này còn chắc chắn hơn xa so với tưởng tượng của mình, nếu tiếp tục phát triển xuống, thì đối kháng với trăm vạn quân đội cũng không là vấn đề.

- Nếu Thần thuật sư đều giống như ngươi, thì làm sao còn có thánh chiến đây.

Sarin trêu chọc, bắt đầu viết quyển trục. Người trong phòng đã đi ra hơn phân nửa, Tieta, Nerys, và Beatrice thì lại vẫn chưa đi.

Sarin viết khế ước quyển trục đã là rất quen thuộc, lần này, quyển trục của hắn được dùng da Lôi Long để chế tạo, đương nhiên là con Lôi Long cấp tám khi trước. Ngay cả như vậy, quyển trục khế ước cũng đủ để ước thúc cường giả dưới cấp mười.

Nicolas cũng không thèm nhìn tới, thống khoái dùng tiên huyết viết xuống tên mình trên quyển trục. Trên quyển trục đột nhiên xuất hiện một tầng điện lưu rậm rạp, điện lưu màu lam đan vào cùng một chỗ, lóe ra chừng một phút đồng hồ, lúc này mới hóa quyển trục thành tro tàn.

Đây là khế ước mà Sarin gia nhập năng lực lôi điện vào trong, về sau nếu Nicolas muốn hại mình, thì trước hết sẽ bị lực lượng trong khế ước trói buộc. Sarin không tin linh hồn Nicolas có thể đối kháng được với tia chớp của Lôi Long.

Đây là hai lần bảo hiểm, khi mà Nicolas động thủ thì sẽ lập tức mất đi lực lượng. Làm như vậy có thể dễ dàng hơn cả việc bóp nát một viên Linh Hồn Chi Châu.

- Trả lại cho ngươi, Nicolas, chúng ta nói chuyện đi.

Sarin thấy khế ước có hiệu lực, không hề kiêng kị sa đọa Thần thuật sư cấp chín này nữa, trả lại Linh Hồn Chi Châu cho Nicolas.

- Sarin đại nhân, ngươi muốn biết cái gì?

Nicolas ký kết khế ước, trong lòng cũng yên ổn không ít. Ít nhất hiện tại Sarin sẽ không nghi kỵ lực lượng của mình, tạm thời mình cũng sẽ không lo phải chết nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui