Thành phố C, 8 giờ sáng, tuyến số 4 tàu điện ngầm đi thẳng đến khu trung tâm tài chính đông như thùng cá mòi.Thành phố C những năm gần đây, tàu điện ngầm phát triển cực kỳ nhanh chóng.
Trước đây số chuyến chỉ đếm được trên 5 đầu ngón tay, hiện nay đã phát triển đưa hơn 18 tuyến vào hoạt động.
Tính tới năm 2030, tổng cộng sẽ bàn giao gần 30 tàu điện ngầm đưa vào sử dụng.Tàu điện ngầm dừng tại trạm, nhân viên an toàn dùng loa phát thanh liên tục lặp đi lặp lại: “Không được chen lấn chú ý thứ tự.” Từng tốp từng tốp công nhân nhân không cần tốn sức, chỉ cần nhấc nhẹ chân là có thể được dòng người chen chúc tự động đẩy vào trong toa tàu.Ở đây có rất nhiều người mặc xuề xòa, thậm chí trên mặt những người công nhân còn thấy rõ cơn buồn ngủ lúc sáng sớm cùng sự mệt mỏi.
Có một người rất gây chú ý.Thời tiết đầu mùa xuân, cô gái mặc chiếc váy màu vàng nhạt gần như làm bừng sáng màu buồn tẻ của toàn bộ toa tàu điện ngầm.
Chiều dài của váy chỉ vừa qua đùi, dưới váy là một đôi chân thẳng tắp, thon dài được bao lấy bởi một đôi tất trong suốt.Một tay cô cầm lấy cột trụ của tàu điện ngầm, trên vai khoác một chiếc Todd đang thịnh hành bây giờ.
Cùng ở trên tàu điện ngầm những người khác đều liên tục cúi đầu xem điện thoại.Lại đến trạm dừng, dòng người trên toa tàu lại di chuyển lên xuống tàu.Người đàn ông mặc áo đen đi ngược hướng với dòng người, yên lặng lách người lại gần nơi có sắc màu vàng nhạt.Phía cửa sắt đóng lại lần nữa, là lúc anh ta đã đứng phía sau cô.Toa xe trật trội đến mức miễn cưỡng mới di chuyển nhẹ người được, một cánh tay đã nhất lên thì rất khó tìm được khe hở mà bỏ xuống được.Người đàn ông áo đen một tay cầm lấy vòng treo của tàu điện ngầm, tay kia của anh ta buông xuống cầm chiếc điện thoại.Anh ta đeo một chiếc kính đen loại phổ thông nhất, cảnh giác quan sát bốn phía xung quanh.Đại đa số trên mặt mọi người đều hiện vẻ lạnh lùng cùng sắc mặt mệt mỏi.Vì vậy người đàn ông áo đen nhìn thẳng về phía cửa sổ tàu điện ngầm.Ở góc khuất ngay lúc mọi người không chú ý, anh ta từ từ lật chiếc điện thoại đang cầm trên tay, hướng máy ảnh lên trên, rồi vươn người về phía trước từng chút từng chút, hướng xuống dưới chiếc váy màu vàng nhạt.Người đàn ông áo đen ngửi thấy mùi thơm dầu gội đầu của cô bé tóc dài phía trước, kẽ lộ ra một nụ cười đắc thắng khó phát hiện.Cửa sổ vẫn yên lặng.Chỉ có điều anh ta còn chưa kịp đem cửa ép xuống, một giây sau, đột nhiên trên cổ tay cảm thấy khối kim loại lạnh lẽo.Đợi tới lúc anh ta ý thức được cảm giác lạnh lẽo của khối kim loại là gì, thì cô gái nhỏ mặc chiếc váy màu vàng nhạt ở trước mặt đã nhanh chóng quay người lại.Cổ tay đã bị còng lại.“Cảnh sát!”….Hôm nay trên tuyến số 4, những người công nhân không nghĩ tới việc trên đường đi làm bọn họ có thể được chứng kiến cảnh cảnh sát bắt tên biến thái chụp ảnh.Sau đó nữ cảnh sát mặc thường phục công khai thân phận, mặt khác một đội cảnh sát mặc thường phục ẩn nấp trong đám đông lập tức lao ra khống chế ý đồ chạy trốn của nghi phạm.Sau đó bắt thành công tên biến thái chụp ảnh, dẫn anh ta vào trong xe toàn bộ quá trình này tốn không đến một phút đồng hồ.
Không làm ảnh hưởng đến một giây tàu điện ngầm hoạt động trong giờ cao điểm.Thậm chí tận đến lúc bọn họ xuống tàu, mới có người bất tri bất giác không kịp phản ứng chuyện gì vừa mới xảy ra.Sau đó mới nhớ lại hình ảnh vừa xong, bỗng nhiên há miệng, cảm thấy có chút khó tin.Vừa rồi cô gái mặc bộ váy vàng, tóc dài, chân dài, nhìn qua tưởng tới từ trung tâm đào tạo các cô gái nhỏ… Là cảnh sát???….Thành phố C, Phân cục công an Trung Ninh.Mạnh Tư Duy cởi bộ váy màu vàng thay bằng bộ đồng phục, buộc tóc lên từ phòng nghỉ đi ra.Gần đây trong sở nhận được báo cáo, trên tài khoản weibo của một người, mỗi ngày đều chia sẻ những bức ảnh anh ta chụp lén dưới váy của những cô gái trên tàu điện ngầm, còn nhận được không ít fan hâm mộ.Qua điều tra phát hiện địa chỉ tại thành phố C, những hình ảnh kia được chụp phần lớn ở tuyến số 4 vào giờ cao điểm.Vừa đúng là thuộc khu vực quản lý của Phân cục Trung Ninh.Trong cục tra xét, giám sát tàu điện ngầm mấy ngày nay nhưng thu hoạch quá ít, hôm nay quyết định “ Dùng mồi câu cá”.Mạnh Tư Duy trở lại văn phòng, Cảnh Bằng đang ngồi chỉnh sửa lại thông tin trên máy tính, thấy cô lập tức quay sang nói: “Mạnh Tư Duy, hôm nay em vất vả rồi.”Mạnh Tư Duy nghĩ tới chiếc váy ngắn màu vàng cùng với tất chân: “...”Nếu là: “Dùng mồi câu cá” như vậy thì phải có “Mồi câu”.Toàn bộ người trong cục chỉ có cô có thể cố gắng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...