Trái Tim Mùa Hạ

Sáng hôm ấy là thứ 2 , vì uống quá nhiều nên Kha cũng nghĩ học lun hôm ấy .
Tại trường , lớp 11B, giờ ra chơi:
- Phương , cậu có đồ để đi dự liên hoan chưa ? - Nga hớn hỡ
- Mặc bình thường đc rồi !
- Gì chứ ? Trường mình cũng là 1 trường danh tiếng( và cũng rất giàu) , sao cậu lại sơ sài thế đc
- Mình cũng k biết nữa - Phương mỉm cười
- Bộ cậu định k đi à ? Sao nhìn mặt cậu k có chút quan tâm vậy
- Có chứ mà mình chả biết mặc gì nữa
- Thôi , cái đó bỏ qua đi để bưa đó mình tìm cho cậu 1 bộ váy ... Mà nè có rũ " bạn trai " cậu đi k ?
- Cậu nghĩ xem - Phương đứng dậy rời khỏi chổ ngồi , Nga đi theo
- Cậu đi đâu đó ?
- Đi ra sân trường tìm băng ghế ngồi hóng gió
2 cô bạn đi ra sân trường ngồi hóng gió , trong Phương có vẻ rất thoải mái :
- ( mình sẽ cố quên Kha , Kang cũng là 1 người tốt ...)
- Nghe nói lớp 11D thằng Kha hôm nay nghĩ học - Nga
- Liên quan gì ?
- Chả có gì , chỉ là hôm nay lớp nó có những 2 tiết dự giờ , mà còn là thầy cô cả trường dự
- Thì sao
- Thầy cô chọn lớp nó là lớp đại diện khối 11 để thao giảng , mà lớp nó toàn học TB, có mình thằng Kha là Giỏi trong Giỏi thôi ... Thế là hôm nay lớp nó bị thầy cô chê thê thảm
- Hơ! Cậu cũng giỏi đi tìm chuyện bà 8 ghê hen ! - Phương đùa
- Tối hôm nay bầu trời thật đẹp - Kang đang cùng phưong đi dạo trong công viên
- Vâng ! - Phuơng mỉm cười
- Chúng ta tìm 1 băng ghế ngồi nhé - Kang
2 người cùng ngồi cùng 1 băng ghế trong công viên , có ánh đèn đường chiếu vào , trong khung cảnh thật lãn mạn.
Chợt Kang nắm lấy tay Phuơng , làm nó bối rối :
- Phương ...
- ? - Phương quay sang
- Em..em làm vợ anh nhé !
- SAO? - Phương bật dậy - Anh nói gì thế ? Hay trời lạnh quá anh bị cảm rồi
- Anh k có , anh rất bình thừong - Kang đứng dậy cằm tay Phương để lên trán
Làm con bé bối rối rụt tay lại
- Nhưng , em .. em chỉ mới 17t
- Anh biết , như thế rất bất ngờ với em, nhưng anh sẽ đọi em tốt nghiệp rồi chúng ta sẽ đám cưới
Kang chợt quỳ xuống dưới chân Phương , làm nó k biết nói như thế nào:
-( Anh ấy.. anh ấy là 1 người tốt , lại rất quan tâm mình...Tội tình gì...mình lại... từ chối?) - Phương chợt lấy tay che miệng vì quá xúc động , nó k biết đó là vui hay là điều khó xử - ( Mình.. mìnhđang nghĩ gì thế này..)
Nó nghĩ , rồi dần dần mình cũng sẽ yêu cậu ấy thôi mà... Nó chợt gật đầu nhưng vẫn k hiểu trong trái tim nó cần gì...
Kang vui sướng đưa tay vào trong túi ra một chiếc nhẫn đeo lên tay Phương , chiếc nhẫn vừa in.
Kang ôm chằm lấy Phương vì hạnh phúc
Tiểu sử Kang :
Tên thật Kang Hu ( giống tên 1 nhân vật trong 1 bộ truyện ^^!) , là thiếu gia của tập đoàn đá quý giàu nhất HQ . Quy tắt bao đời của gia đình Kang là khi con trai trưởng lớn nhất của gia đình( nếu chỉ có 1 người) đủ 18t sẽ phải kết hôn với 1 người con gái đc gia đình sắp sặt hoặc là người con gái mà mình yêu , nhưng Kang cũng đã yêu rất nhiều cô gái nhưng tất cả họ yêu Kang vì " money" và vì kang đẹp trai, Kang k chịu thua , đã cãi gia đình , bố Kang vì thương con trai nên cho con một cơ hội.

"Tít tít tít " , tiếng đồng hồ réo lên .
Phương đang ngủ ngon , cái đồng hồ cứ " tit tit tit" . Nó bực mình ngồi dậy nhấn nút đồng hồ cho nó thôi ôm sòm , rồi con bé lại lăn ra ngủ...
- AAAAA1 - nó bật dậy - Trời ơi , trễ rồi trễ rồi , mấy giờ rồi...- Nó chợt lấy đồng hồ lên nhìn
- Haaaaaaaaaa! - 8h rồi , trời ơi ,trễ mất rồi
Nó bật dậy , luống cuốn chạy tìm cặp rồi tìm đồng phục thay đồ , khi hoàn tất , nó chạy xuống nhà thì gặp Luân:
- Chị đi đâu vậy ?
- Đi học chứ di đâu ! tránh ra , trễ rùi
- ủa ? Chủ Nhật mà chị cũng có học hả ?
- Sao ? Chủ Nhật ?
- Trời... đừng nói với em chị học riết rùi k biết hôm nay nghĩ hay học à?
- Trời ạ ... - Phương lấy tay che mặt rùi vội vã chạy lên phòng
Luân ở lại thở dài:
- Chị ấy lại sao thế nhĩ ?
Chợt Phương chạy xuống :
- Hôm nay ngày mấy ?
- 6/6
- 6/6 ư?TRỜI Ạ... - Phuong giật mình và lại chạy vội lên phòng
Nó kịp trấn tĩnh và cố nhớ lại chuyện gì đã xảy ra hôm qua.
Hôm qua Kang đã cầu hôn nó . Đôi mắt đó , đôi mắt của Kang ,như có sức hút kỳ lạ , nó như bị thôi miên , và nó cảm thấy Kang mới đúng là người có thể đem lại Hạnh phúc cho nó... và nó đã đồng ý
Nó kịp trấn tĩnh và cố nhớ lại chuyện gì đã xảy ra hôm qua.
Hôm qua Kang đã cầu hôn nó . Đôi mắt đó , đôi mắt của Kang ,như có sức hút kỳ lạ , nó như bị thôi miên , và nó cảm thấy Kang mới đúng là người có thể đem lại Hạnh phúc cho nó... và nó đã đồng ý
Chợt điện thoại nó để trên bàn đang run , có ai đó đang gọi cho nó , nó tưởng là Kang , nên lấy hết cang đảm lên và bắt máy:
- A..alo.. - giọng nói nhẹ nhàng
- Phuong à.. Hôm nay bệnh hay sao íu xìu vậy... - Nga
- Phù... - Nó thở phào - Là cậu à.. mình cứ tưởng
- Tưởng gì? Tưởng anh chàng đẹp trai của cậu à?
- Mệt cậu quá ... À! mà gọi mình có gì kô?
- Bộ có gì mới gọi đc à?...Mình đi shopping kô?
- Shopping?
- ùa!tối nay là liên hoan tổ chức rùi , cậu nói cậu vẫn chưa có đồ mà
- Ừ...cũng phải! Ok
Vậy là Phương và Nga cùng nhau đi siêu thị mua đồ dự liên hoan( đúng hơn ra lễ hội dành cho quý tộc). Hai cô bạn đi đến quầy tính tiền , khi vừa tính xong , chị nhân viên quầy tính tiền gọi:
- à! khoang đã 2 cô bé
- Gì vậy chị ? - Nga cùng Phương quay lại
- À! có người gởi cho em nè.. - Rồi chị nhân viên lấy trong bàn ra 1 hợp quà rất đẹp
- Là sao chị ? -Phương
- Em có phải là Ngọc Phương , học sinh trường THPT ... kô?
- Dạ đúng ạ.. - Phương
- Đây là món quà của 1 người khách hàng gởi cho em
- Nhưng.. mình k bít ai.. - Phương nói với Nga

- Cậu nhận đi, chứ làm vậy cũng khó xử cho chị ý
- Cũng đc...
Hai cô bạn cùng nhau về nhà Ngọc Phương . Trên phòng Phương:
- K bít trong đây có gì nhĩ?
Phương và Nga tò mò mở hợp nhà xem... Phương và Nga đều tròn mắt nhìn , trong hợp là 1 bộ váy rất đẹp , là 1 bộ hanbok cách tân rất thời trang.
- Đẹp quá... - cả 2 đồng thanh
- Cậu sướng ghê... ai mà tốt dữ vậy k biết
- ( K lẽ là ...) - Phương - Mình cũng k bít...
- K bít sao lại tặng cho cậu đc...A! mình bít rùi.. là " ng ấy" của cậu vì cậu ý cũng là người HQ , mà hanbok là trang phục truyền thống của HQ
- Có lẽ vậy... - Phương mỉm cười
- Ý có thư nè! - Nga nhìn thấy trong họp quà
" Em hãy mặc bộ đồ này tối nay nhé!
KANG HU "
- ( Là anh ấy sao...?)
Tối , 6h30 tại nhà Phương , Phương đã mặc xong bộ váy , trong nó xinh như 1 nàng công chúa , và mái tóc đc tết lệt sang 1 bên...
- Wow... Ai đây ta.. - Luân nhìn thấy
- Em muốn chê hay khen đây -
- Sao em dám chê chị của em chứ ^^!
Chợt mẹ Phương gọi:
- Phương a! có bạn gặp nè
- Dạ !.. Thôi bb cưng.. ( nói với Luân) - Phương rất vui
Nó chạy ra và nghĩ ( chắc là Nga) , nhưng khi chạy ra , trước mặt nó là Kang , phía sau là 1 chiếc xe 4 chổ ngồi màu đen ...Kang mặc 1 bộ đồ rât đẹp:1 chiếc ao sơ mi trắng , bên ngoài là 1 chiếc ao gile đen(=> trong thật "handsome" quá đi ^^! )Làm Phương ngạc nhiên:
- Là anh hả...
- Chứ em nghĩ ai ? ... Hôm nay... em..đẹp lắm...
Phương đỏ mặt...
- Em... cám ơn
- Thôi lên xe đi - Kang vội mở cửa xe
- Xe..xe... đó... của anh ? - Phương ngạc nhiên
- Ừ ...
Con bé trố mắt ngạc nhiên. Phương vội lên xe , ngồi kế Kang ... nó k ngờ Kang lại giàu có đến vậy( phải rùi vì ở mà ai có đc 1 chiếc cũng là đại gia rùi..^^!):
- Sao anh có thể đoán đc em đi shopping mà tặng cho em...?
- Đoán ? Anh k có tài đó đâu... chỉ là anh đi dạo trong siêu thị thì thấy em ... Đáng nhẽ anh sẽ đến nhà tặng em... nhưng khi thấy em thì anh gởi lun cho nhân viên quầy tính tiền .. để tạo cho em bất ngờ
- ... - Phương k nói gì mà mỉm cười - ( hôm nay chắc Nga bùn lắm , vì mình đi chung với Kang rùi...)
- Đây là trang phục do anh đặc may riêng cho em
- Sao? Riêng cho em ? - Phương - ( anh ấy tốt với mình quá...)
Đến cổng nhà Kha , các học sinh của trường đã có mặt gần hết , có 1 số người còn đi cùng bạn trai đến . Tất cả họ đều ăn mặc rất sang trọng ...Kang tìm chổ đậu xe , và cùng Phương bước xuống xe , vừa lúc đó Nga cũng vừa đến , trong cô nàng xinh xắn k kém:
- Nga.. - Phương gọi
- Cậu đến rùi à! - Nga - Trong cậu xinh quá đi... thật ghen tị...

- Cậu này...
Chợt Kang quay lại gọi Phương:
- Em làm gì đó ?
- Em đến liền! - Phương
- Đi đi... đi giữ anh chàng đẹp trai của cậu đi , cậu ta đẹp trai quá coi chừng có người cướp giờ
Phương vội đi đến với Kang...Xung quanh đám đông xúm lại xì xầm:
- Wow! đẹp trai quá... - 1 đứa con gai
- Ôi trời! thật k tin đc! Là...là... cậu ấm của tập đoàn đá quý...Ma..ma..Mari của.. của HQ - 1 cô gái hốt hoảng và ngạc nhiên
- Ôi trời! thật k tin đc! Là...là... cậu ấm của tập đoàn đá quý...Ma..ma..Mari của.. của HQ - 1 cô gái hốt hoảng và ngạc nhiên
- Cậu nói sao? HQ... ? Nhưng đây là cơ mà...? - 1 cô gái khác đứng kế bên
- K thể nào... nếu vậy sao lại có 2 người giống nhau như thế...!
- Sao cậu bít đc vậy?
- Bởi vì cậu ấy là thần tượng của tớ
Cứ thế đám đông tiếp tục xôn xao , còn Phương và Kang cứ thế đi vào ngôi biệt thự...
Ở trên tầng 1 của biệt thự:
- Anh...là..Kang Hu a?
- Ừ! đó là tên thật của anh...
Xung quanh họ có rất nhiều người , ngôi biệt thự đẹp như 1 tòa lâu đài , nhưng vẫn k thấy Kha ở đâu. Phương quá bất ngờ với khung cảnh xung quanh, đẹp như 1 bữa tiệt hoàng gia trong phim , nó k biết phải làm gì :
- Em cứ ở đây hoặc đi dạo xung quanh nhé , anh đi chào hỏi dì anh..
- Sao ? Dì của anh ? Sao lại ở đây?
- À! anh quên nói ... Dì của anh là hiệu trưởng trường này...Và đây là liên hoan của trường thì chắc chắn dì ấy phải ở đây để quản lí rồi..
- Anh...luôn làm em bất ngờ - Phương đùa
- còn nhiều điều sẽ khiến em bất ngờ nữa...( nhìu ẩn ý).. - Kang nói xong quay đi
Phương đi đến 1 dãy bàn trải đầy thức ăn và trái cây , nó cầm lấy 1 ly nước trái cây rồi thong thả đi đến lan can cách đó k xa , bên dưới lan can là 1 hồ bơi vô cùng rộng lớn , xung quanh hồ bơi là 1 khung cảnh nhộn nhịp( thật hoành tráng):
- Chao ơi! sao có hồ bơi rộng như thế... nhà Kha giàu thật...
Con bé đang đứng ngắm xuống hồ , mặt hồ phản chiếu thật đẹp , và nó cũng đẹp như 1 nàng công chúa... Xa xa phía dưới có 1 chàng trai luôn dõi mắt nhìn nó , như 1 tình yêu âm thầm lẵng lẽ:
- Anh Kha... anh nhìn gì thế ? - Vy chạy đến và nhìn lên hướng Kha nhìn - ( là 1 cô gái...?) - Vy thầm nghĩ
- K có gì đâu... chúng ta đi thôi - Kha vội cầm lấy tay Vy đi
Tại phòng của cô hiệu trưởng:
- Chao ơi... cháu đó à Kang Hu ! - Cô hiệu trưởng
- Vâng! - Kang
- Lâu quá k gặp.. cháu lớn thế rồi ... Dì chỉ thấy cháu trên báo... chứ k có nhiều thời gian như trước để qua HQ thăm con
- Dạ... cháu cũng nhớ dì lắm... - Kang( Dì của Kang rất thương cậu ta...)
Phía bên ngoài...1 cô gái đã hé cửa và nghe hết mọi chuyện , cô ta há hóc mồm k tin đc và cô lấy tay che lại:
- Là..là.. Kang Hu... Ôi! thần tượng của tôi...- Là cô gái lúc nãy ở ngoài cổng - Vậy con bé đi cùng anh ấy là ai ? ( Dám cướp thần tượng của tao à? )
Cô ta vội đi tìm Phương , và khi thấy Phương đang đứng ngoài lan can , cô ta lao đến :
- Cô là gì của Kang Hu ?
- Cô... cô là ai ? - Phương
- Là ai k liên quan đến cô - ( Cô gái này cũng từng gặp Kang bên HQ và tỏ tình với Kang , nhưng Kang đã từ chối)
- Nhưng... cô cô muốn gì hả ?
- Cô dám cướp thần tượng của tôi à?
- Thần tượng gì chứ ?
Vừa lúc đó cuộc trò chuyện của Kang và cô hiệu trưởng kết thúc , Kang chợt đi tìm Phương...
- Tôi k quan tâm cô nói gì... nhưng cô phải chết... - Cô gái - Tại sao anh ấy thích cô mà k thích tôi? - Cô ta lao đến đẩy Phương xuống lan can... Phương k kịp trở tay và rơi xuống hồ bơi
Kang vừa nhìn thấy chạy tới thì cũng đã muộn ... Phương k biết bơi... cô bé cứ lấy tay đập đập trên mặt nước và chìm dần... Kang lao đến:
- Anh Kang Hu... - Cô gái kêu

- TRÁNH RAA
Kang lao tới nhảy xuống hồ , với độ cao từ mặt nước đến lan can cũng đến 4m:
- Koooooooooo! Anh Kang ... - Cô gái lao đến lan can định chụp lấy nhưng k kịp ,Kha từ xa hốt hoảng lao đến thì Kang đã nhảy xuống...
Kang bơi đến ôm lấy Phương , vừa ôm đc cô bé thì cô bé cũng đã ngất...
- Koooooooooo! Anh Kang ... - Cô gái lao đến lan can định chụp lấy nhưng k kịp ,Kha từ xa hốt hoảng lao đến thì Kang đã nhảy xuống...
Kang bơi đến ôm lấy Phương , vừa ôm đc cô bé thì cô bé cũng đã ngất...Kang vội đưa Phương lên bờ , Kang thở hổn hểnh:
- Phương... em... em tỉnh dậy đi ...- Kang đưa tay lên má của Phương
Đám đông tụ lại...
Kha lao đến chổ Phương nằm , Vy ngạc nhiên:
- Anh Kha ...- Vy chạy theo - ( chuyện gì thế này)
Kha chạy đến đẩy Kang ra:
- Anh tránh xa cô ấy ra...- Kha ôm lấy Phương
- Anh... anh có quyền gì đụng vào cô ấy hả ?
- Mặc kệ tôi ... Cô ấy k đc ổn rồi , tránh ra - Kha vội hô hấp nhân tạo cho Phương , sau đó bế Phương lên , trước sự ngỡ ngàng của Vy:
- Anh Kha... vậy là thế nào...? Sao anh lại...
Kang chạy đến ngăn lại:
- Anh buông cô ấy ra , cô ấy là vợ chưa cưới của tôi...
- Sao cơ? Anh điên à ... Cô ấy mới 17t - Kha mặc kệ Kang và tiếp tục bế Phương . Kang định chạy theo thì...
- Kang Hu...! Theo dì - Cô hiệu trưởng đi đến gọi
Kang định đi theo giữ lại nhưng dì của Kang k cho:
- Con đi theo dì...
- Sao cơ? Đó là Kang Hu ... cậu ấm của tập đoàn đá quý Mari... - 1 số người kinh ngạc- Cậu ấy là cháu của cô hiệu trưởng ...?
- Cô...cố ây? là vợ...cợ chưa cưới của cậu ta? - 1 người khác
- Tin " Hot " đây - 1 người nữa
Kha bế Phương lên phòng của Kha và gọi bác sĩ riêng đến khám cho Phương.
Tại phòng hiệu trưởng, Kang đang ngồi đối diện cô hiệu trưởng:
- Kang ... thế là thế nào ?
- Dì à.. dì nói gì cháu k hiểu
- K phải cháu ở bên ấy lấy vợ rồi à? Sao lại qua đây đi với đứa con gái khác ?
- Dì à.. k phải vậy...Bố đã cho cháu cơ hội tìm người con gái mà cháu yêu
- Chả nhẻ! Bố cháu đã phá vỡ quy tắc của Gia Đình cháu bao lâu nay sao?
- Dì đừng trách bố cháu ...đó là tại cháu...
- Thôi! đc rồi ! Dì biết tính bố cháu , anh ấy rất thương con mà..Dì cứ ngỡ cháu đã lấy vợ rồi mà ra ngoài " ong bướm "
- Sao dì lại... nghĩ cháu mình như thế
- Đc rồi , chuyện hôm nay dì sẽ tìm cách giải quyết , coi như buổi liên hoan sẽ bắt đầu trễ hơn dự định.
Tại phòng của Kha , bác sĩ đã đến khám cho Phương:
- Bác sĩ! Cô ấy thế nào ? - Kha lo lắng
- Cô bé k sao! chỉ là hoảng sợ quá nên ngất thôi
- Vậy thì tốt rồi... - Kha thở phào. Ông bác sĩ chào Kha ra về
- Phải tìm ra đứa nào đã đẩy cô ấy xuống hồ .. ! - Kha nói cho bọn đàn em đang đứng phía sau..
- Dạ.! đại ca!...Xin phép đại ca tụi em ra ngoài
Bọn đàn em Kha đi hết , còn Vy đứng thẫn thờ mà k tin những gì vừa diễn ra:
- Anh...Kha... vậy là sao...? Cô ấy... cô ấy là gì của anh
- Em ra ngoài đi - Kha lạnh lùng
- Nhưng...
- Ra ngoài...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận