- Quản lí đợi bạn ngoài cổng á _ Phương
- Uhm , đi đây , bye _ Nó vừa nói vừa kéo vali rời khỏi phòng và không quên đưa mắt nhìn chậu hoa hồng đen .
Cũng tối rồi , Phương cũng đi thay đồ rồi nghỉ ngơi . Nó kéo vali đi về phía cổng trong sự im lặng . Và đương nhiên , chuyện Nó đi Nga chỉ có Thiên Hữu , Thục Phương , Hắn và Hunter biết thôi . Nó leo lên xe và được Hữu đưa đến sân bay .
Trên xe , Nó tựa đầu vào ghế dựa , ánh mắt nhắm nghiền lại , tai đeo headphone , gương mặt vẫn vô cảm xúc . Hữu đôi lúc len lén liếc nhìn Nó qua tấm kính nhỏ trong xe , anh chợt nhớ lại khi nãy tỏ tình Nó , tim anh cảm thấy hơi bị đau một xíudù anh đã biết kết quả nhưng anh vẫn nói , nói để Nó biết và anh sẽ nhẹ lòng hơn là giấu . Sống với nhau không lâu , chỉ kể từ khi Nó trở về nhà . Nhớ lại lúc đó , thật sự chẳng thể tin nỗi ..............
*** Quá khứ ***
Vào ngày .... tháng .... năm ấy .... Khi Nó được Hunter đưa quay trở về . Peter - bố Nó đã bố trí cho Blue - Thiên Hữu làm quản lí riêng của Nó , cho người chuẩn bị sắp xếp phòng của Nó . Nó về phòng thay ra bộ quần áo , người Nó bỗng nhẹ nhõm . Khi bước ra , Nó rất giản dị với bộ đồ ngủ hồng phấn ( khi đưa về là buổi tối ) , mái tóc ướt dài , khuôn mặt vô hồn , vô cảm xúc . Đôi chân thon bước lại gần phía sopha , ánh mắt vô hồn của Nó bắt gặp ánh mắt của Hữu . Sự im lặng đến nặng nề bao trùm ...
Thiên Hữu lúc bấy giờ ra dáng một thanh niên 16 tuổi , chững chạc với chiếc áo sơ mi sọc , quần jeans và mái tóc vuốt keo kèm với đôi bata màu trắng tinh khiết . Còn Nó , chỉ với bộ đồ ngủ hồng phấn thôi mà đã tôn lên vẻ đẹp băng lãnh trong Nó . Một nét đẹp khiến người ta phải run sợ , một nét đẹp khiến người ta bị thu hút .....
- Thưa tiểu thư , tôi là quản lí của cô _ Hữu lên tiếng trước nhưng có phần rụt rè ....
- .......... _ Nó im lặng
- Trời cũng tối , tôi ra ngoài , tiểu thư nghỉ ngơi , có gì thì cứ gọi , tôi ở phòng bên cạnh _ Hữu đứng dậy bước đi ngang qua Nó . Nhưng chưa ra tới cửa thì chân Hữu buộc phải dừng lại vì câu nói lạnh lùng của Nó ...
- Cậu là Thiên Hữu ?
- Vâng , tiểu thư
- Là con của bà quản gia ?
- Vâng . Tôi đã nghe tin về mẹ tôi đã .....
- Tôi không hỏi . Sau này tôi gọi cậu là Blue Ok ?
- Ok . Rất vui thưa tiểu thư
- Đừng gọi tiểu thư , cậu bao nhiêu tuổi
- Tôi 16 thưa tiểu thư
- Đã bảo đừng gọi tiểu thư mà . Tôi mới 15 thôi , cứ xưng hô anh em đi , không sao đâu . Khi nào trước mặt bố tôi hãy xưng hô tôi và tiểu thư ........
- Vâng .....
- Anh có thể về phòng nghỉ ngơi . Mai gọi tôi sớm
- Vâng , chào , ngủ ngon
Hữu vừa ra ngoài , cánh cửa vừa khép lại . Ánh đèn trong phòng vụt tắt , một mảng tối bao trùm . Phía bên ngoài , Hữu đứng dựa tường , anh nhắm mắt vội trấn tỉnh mình . Tim anh , tim anh như đập loạn xạ . Sao vậy nhỉ ? Có phải vì câu nói của cô không ? Giọng nói có chút lạnh lùng , có chút ấm áp làm tim anh trật 1 nhịp .Đây là lần đầu tiên , anh có cảm giác như vậy .... Phải chăng anh đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên ? Từ ngày đó , anh và Nó trở nên thân thiết và tình cảm trong anh ngày một lớn dần
--------------------------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...