Trái Tim Không Ngủ Yên


Hạ Vy lần đầu tiên bước chân vào phòng làm việc của Hải Phong, cô không khỏi choáng ngợp với cách bài trí ở nơi này.
Hải Phong thấy Hạ Vy đi cùng thư ký liền mỉm cười.

Anh ra hiệu cho cô ngồi xuống ghế sô pha ở góc trái phòng làm việc, đợi anh kiểm tra tập hồ sơ vừa được mang vào.
Hạ Vy vui vẻ ngồi đợi, cô tranh thủ đưa mắt nhìn xung quanh một lượt.

Có người nói Hải Phong ưa sạch sẽ, xem ra tin đồn này không sai.

Nhìn mọi thứ trong phòng đều ở trong trạng thái “sạch bóng vết dầu mỡ” khiến Hạ Vy không khỏi rùng mình.

Hải Phong và Thiên Minh là bạn thân, có khi nào Thiên Minh cũng là người ưa sạch sẽ hay không?
Nếu sau giờ làm việc mà cô phải tới nhà Thiên Minh rồi lau từng món đồ nhỏ cho tới khi chúng sáng bóng lên thì thực sự khủng khiếp.

Hạ Vy chỉ tưởng tượng thôi đã thấy hai tay mỏi nhừ rồi.
Lúc này, suy nghĩ của Hạ Vy bị gián đoạn bởi mùi thơm toả ra từ hai ly cà phê sữa đá mà thư ký mang vào phòng.
“Thưa tổng giám đốc, cà phê từ Rooftop Pool Coffee đã được chuyển tới.”
Hạ Vy ngạc nhiên, hai mắt mở to, nhìn chằm chằm vào hai ly cà phê trước mặt.

Quả nhiên trên đó có logo của quán cà phê nổi tiếng bậc nhất Hà thành.
Hải Phong bước tới sô pha, ngồi vào ghế đối diện Hạ Vy.
“Hôm trước, em mời tôi, Thiên Minh và Mỹ Dung mà bản thân lại không kịp thưởng thức cà phê ở quán.


Hôm nay, tôi mời lại em.”
Hạ Vy bất ngờ trước những lời này của Hải Phong.

Cô ấp úng:
“Cảm… cảm ơn tổng giám đốc.”
Hải Phong mỉm cười:
“Ở công ty này, em là nhân viên của tôi nhưng nếu xét về tuổi tác, em chỉ giống như em gái tôi mà thôi.

Nếu tôi nhớ không nhầm thì em và Mỹ Dung sinh cùng ngày.”
Hạ Vy khẽ gật đầu.

Hồi nhỏ, tuy rằng cô hay bị mẹ đánh, mắng nhưng tuyệt nhiên trong ngày sinh nhật thì không hề có chuyện đó.

Mẹ còn mua cho cô rất nhiều bánh kẹo nữa kìa.

Mỗi lần như vậy, Hạ Vy lại cho rằng mẹ đã nghĩ lại, không còn hận bố mà yêu thương cô.

Nhưng khi Hạ Vy lớn lên, cô mới nhận ra mẹ cô tổ chức sinh nhật cho có vậy thôi.

Hạ Vy thích loại bánh nào mẹ cũng không hề biết.

Cô vẫn nhớ mình từng nói với mẹ, bản thân thích bánh giò, không hề thích bánh ga tô nhiều kem vì nó quá đắt và ngấy.

Cô chỉ mong mẹ làm bánh giò nóng để ăn vào sinh nhật nhưng mẹ không nhớ.

Thay vào đó, cứ đúng ngày này là mẹ cô lại mua một chiếc bánh rất lớn, phủ đầy kem tươi.
Tới khi Mỹ Dung nổi lên như một hiện tượng trong làng mẫu, một lần trả lời phỏng vấn, cô có nói bản thân thích bánh mousse chanh dây.

Vậy là mẹ của cô lại mua bánh này vào dịp sinh nhật.

Hạ Vy lúc đó vừa ghen tị với thần tượng của mẹ lại vừa thương bà.

Có lúc Hạ Vy thầm nghĩ, tới một ngày nào đó, cô sẽ đưa mẹ tới buổi họp fan của Mỹ Dung.

Nhất định mẹ của cô vui mừng lắm, có khi từ đó mẹ sẽ lại yêu thương con gái đẻ là cô hơn trước.
Hạ Vy có chút tò mò:
“Tổng giám đốc nhớ được em gọi đồ uống nào sao?”
Hải Phong đẩy ly cà phê sữa đá tới trước mặt Hạ Vy, cười lớn:
“Có thể nhớ được vì em gọi đồ uống giống tôi.”

“Tôi đã thử qua nhiều loại rồi nhưng cà phê sữa đá của Việt Nam vẫn là số một.”
Hạ Vy khẽ mỉm cười.
“Cảm ơn tổng giám đốc.”
“Nhưng anh có thể cho em biết lý do cuộc họp bàn về lễ ra mắt sản phẩm mới dịp Valentine diễn ra sớm hơn dự kiến không ạ?”
Hải Phong nhấm nháp chút cà phê rồi nói:
“Tôi muốn em cùng tôi xem một chương trình.”
“Tôi muốn nghe nhận xét của em về mẫu nam sẽ xuất hiện trong chương trình quảng cáo của công ty chúng ta.”
Dứt lời, Hải Phong khởi động TV cỡ lớn gắn sát tường.

Chẳng mấy chốc logo của YoungTV đã xuất hiện bên góc trái màn hình.
MC nổi tiếng trong bộ vest màu đen tươi cười chào hỏi khán giả có mặt tại trường quay cũng như người xem qua sóng truyền hình.
“Chào mừng các bạn đến với chương trình Điểm Hẹn Cuối Tuần được phát sóng trực tiếp trên kênh YoungTV vào mười tám giờ thứ bảy hàng tuần.”
“Xin một tràng pháo tay để chào đón khách mời của chúng ta - ca sĩ JK.”
Hạ Vy còn chưa hết choáng ngợp trước độ sắc nét của chiếc TV lớn nhất mà cô từng thấy đã bị Thiên Minh làm cho giật mình bởi phong cách khác lạ.
Thật không ngờ Thiên Minh mặc bộ vest màu trắng bạc cũng rất đẹp mắt, chẳng khác nào bạch mã hoàng tử bước ra từ truyện cổ tích.

Hạ Vy vội vàng chuyển sự chú ý của bản thân vào cốc cà phê sữa đá trước mặt.

Cô phải giữ cho mình thật tỉnh táo để đối đáp với Hải Phong.
Chẳng lẽ anh gọi cô tới sớm chỉ để xem chương trình này? E rằng mọi chuyện không đơn giản như vậy.

Trong mắt Hải Phong nhất định Hạ Vy chính là kẻ chen ngang vào mối quan hệ giữa Mỹ Dung và Thiên Minh.
Có khi nào anh gọi Hạ Vy tới là để cảnh cáo hay không?
Hơn nữa, trước kia cô giả vờ không nhận ra Thiên Minh, hiện tại lại đóng vai bạn gái của anh, nhất định Hải Phong sẽ xoáy sâu vào vấn đề này.

Nếu không khéo léo có thể khiến mọi chuyện bại lộ.
Hạ Vy nhấp một chút cà phê rồi nói:

“Tại sao tổng giám đốc lại muốn em nhận xét về JK?”
Hải Phong tủm tỉm cười:
“Em không cần đóng kịch nữa Hạ Vy.

Thiên Minh đã nói với tôi rồi.”
“Thì ra hai người các em đúng là quen nhau từ vụ “tai nạn” nhưng trước mặt người khác lại tỏ ra không quen biết.”
“Nếu tôi đoán không nhầm thì do em sợ bị đuổi khỏi HPJ đúng không?”
Hạ Vy có chút bất ngờ.

Thì ra Thiên Minh trước khi vào miền Nam đã tới gặp Hải Phong để nói về vấn đề này, giúp Hạ Vy có thể đường đường chính chính xuất hiện với tư cách bạn gái của anh.
“Em… em biết tổng giám đốc là người công tư phân minh nhưng dù sao chuyện này cũng ảnh hưởng tới cô Mỹ Dung nên em thực sự không dám nghĩ vẫn sẽ được tổng giám đốc ưu ái như vậy.”
Hải Phong nheo mắt nhìn Hạ Vy.

Xem ra cô gái này cũng khá thông minh, rất biết cách phối hợp cùng Thiên Minh.

Tuy nhiên anh lại tin vào câu chuyện lần trước hơn.

Chắc hẳn kế hoạch theo đuổi Hạ Vy chẳng giống ai này do Thiên Minh mới nghĩ ra còn tại sao Hạ Vy lại đồng ý tham gia vào “vở diễn” thì tạm thời Hải Phong chưa đoán được.
“Em là nhà thiết kế tài năng của HPJ, không có lý gì tôi lại làm khó em.

Chuyện giữa em, JK và Mỹ Dung tôi sẽ không can thiệp.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận