“Khoan đã, cậu có biết Tổng Giám đốc có người yêu cũ không?” Một trong số những người ngồi cùng bàn với Hoàng Kim Duy và Vũ Hạ Khiêm lên tiếng hỏi, ánh mắt vừa nghi ngờ, vừa tò mò muốn biết.
Vũ Hạ Khiêm cũng thật thà trả lời là mình biết. Nhưng cậu lại không nói rằng mình chính là người đó. Cậu muốn xem xem biết họ sẽ hỏi gì tiếp theo. Nói chung là cũng thú vị mà.
“Thế cậu có quan hệ gì với người yêu cũ của anh ấy không?” Một người khác lại lên tiếng hỏi Hạ Khiêm.
Nghe câu hỏi đó, Hạ Khiêm khẽ cười rồi không trả lời. Cậu muốn nghe họ hỏi tiếp. Hoàng Kim Duy ngồi bên cạnh cũng không lên tiếng nói bất cứ thứ gì mà chỉ tập trung bóc tôm, gắp đồ ăn các thứ cho Hạ Khiêm thôi. Không chỉ gấp đồ ăn hay lột tôm cho cậu không, hắn còn dựa vào người cậu, ôm lấy cậu nữa. Hình ảnh một người rất mê bạn đời của mình đang xuất hiện ở đây.
Nhìn hành động của Hoàng Kim Duy thôi, bọn họ cũng biết được rằng cậu thanh niên ngồi kế hắn là một người rất quan trọng với hắn rồi. Nếu không phải là người quan trọng, hắn sẽ không hành động như thế này đâu.
“Hay cậu là anh em gì đó của người yêu cũ anh Kim Duy?” Một người khác lại tò mò lên tiếng.
Hạ Khiêm lại im lặng và chỉ mỉm cười nhìn họ thôi. Sự im lặng của cậu khiến bọn họ càng tò mò hơn, hỏi không ngừng về mối quan hệ của cậu và người yêu cũ của Kim Duy. Cậu chỉ mỉm cười, nhẹ nhàng nói rằng khi nào ăn lẩu, cậu sẽ nói với bọn họ.
Bọn họ thất vọng, cúi đầu ăn đồ ăn. Một vài người khác cũng đi tới và ngỏ lời muốn ngồi ăn cùng bọn họ. Hạ Khiêm mỉm cười, bảo những người đó cứ ngồi thoải mái. Nhìn mặt bằng chung thì Hạ Khiêm rất hòa đồng, đâu giống như cái tên ngồi bên cạnh cậu đâu chứ. Xung quanh nhà hàng, mọi người cũng đã vào bàn để ăn tiệc hết rồi. Bây giờ Đào Duy Đăng với Đào Tự Luân cũng biến mất tiêu luôn, không biết hai người họ đã đi đâu rồi nữa.
Tiệc đám cưới này, ngoài gia đình Đào Duy Đăng và những người quen biết ra thì hắn ta có mời thêm cả vợ chồng hàng xóm cũ của mình, tức là bố mẹ của Vũ Hạ Khiêm. Bọn họ cũng nhìn thấy Hoàng Kim Duy và Vũ Hạ Khiêm nên đã đi tới bàn của hai người, ngồi xuống cùng ăn với mọi người.
“Hai bác là ai vậy ạ?” Một người trong bàn nhìn bố mẹ của Vũ Hạ Khiêm rồi hỏi. Bọn họ không có ý muốn đuổi hai người đó đi, chỉ muốn biết danh tính của hai người họ thôi.
“Đây là bố mẹ của em.” Vũ Hạ Khiêm mỉm cười nhìn bọn họ.
Nghe Hạ Khiêm nói, bọn họ cũng không hỏi thêm gì mà lễ phép chào hai người họ. Bố mẹ Vũ Hạ Khiêm không quan tâm đến những người trong bàn, chỉ quan tâm đến người đàn ông đang ngồi bên cạnh con trai mình thôi.
“Chào hai bác, lâu quá chúng ta không gặp nhau rồi.” Hoàng Kim Duy mỉm cười nhìn bố mẹ của Vũ Hạ Khiêm. Bọn họ không nói gì mà chỉ gật đầu nhìn hắn thôi.
Tầm nửa tiếng sau, một nồi lẩu được mang lên. Trong lúc chờ lẩu sôi, những người trong bàn đã nhìn chằm chằm vào Vũ Hạ Khiêm, ánh mắt sáng rực.
“Hạ Khiêm, nói xem, cậu với người yêu cũ của anh Kim Duy là gì của nhau?” Một người lên tiếng nói.
“Em là người yêu cũ của Kim Duy.” Hạ Khiêm mỉm cười nhìn bọn họ.
Nghe Hạ Khiêm nói, bọn họ bất ngờ, đứng hình mất mấy giây. Không ngờ cũng có ngày bọn họ được gặp mặt người mà Hoàng Kim Duy yêu sâu đậm. Nhưng bọn họ lại nghĩ cậu cũng đâu có gì quá nổi bật đâu, tại sao lại khiến Tổng Giám đốc của mình yêu đến như vậy?
Bọn họ có thắc mắc hay tò mò gì thì cũng giấu trong lòng thôi, không dám nói ra. Dù gì cũng là chuyện riêng của hai người họ, không nên hỏi nhiều. Với một người hay nổi cáu như Hoàng Kim Duy, bọn họ sợ hỏi chưa hết câu đã bị hắn ta ra lệnh giam vào lãnh cung, đuổi ra khỏi công ty luôn quá. Nói chung là cũng sợ, không dám nói lời nào.
Trong lúc ăn lẩu, bố mẹ Vũ Hạ Khiêm nhìn chằm chằm vào cặp tình nhân trẻ Kim Duy với Hạ Khiêm. Thấy bọn họ cứ nhìn mình, Kim Duy lên tiếng hỏi hai người có vấn đề gì. Bọn họ bảo không có gì rồi nói hắn thay đổi nhiều so với lúc trước.
“Hai bác thấy con giàu hơn lúc trước rồi đúng không?” Kim Duy cười khẩy nhìn bố mẹ Hạ Khiêm.
“Ừm, giàu hơn lúc trước thật.” Bố Hạ Khiêm nhẹ nhàng nói, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Kim Duy.
Hạ Khiêm không quan tâm đến cuộc trò chuyện của bọn họ, chỉ tập trung cúi đầu xuống ăn đồ ăn thôi. Những chuyện này, cậu không muốn nói đến nữa. Bọn họ muốn nói gì thì nói, cậu chẳng quan tâm. Bây giờ điều cậu quan tâm nhất chính là Hoàng Kim Duy. Trước khi về nước, Hạ Khiêm có cãi nhau với bố mẹ mình về chuyện cưới chồng rồi nên cậu chẳng muốn nói chuyện với họ nữa.
“Bây giờ đã không còn rào cản gì giữa con với Hạ Khiêm nữa rồi đúng chứ?” Hoàng Kim Duy nắm tay Vũ Hạ Khiêm, nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay cậu. Bố mẹ Hạ Khiêm không nói thêm gì nữa, cúi đầu xuống ăn đồ ăn luôn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...