Trái đất tròn không gì là không thể

7 giờ sáng. Hai đôi mắt ngái ngủ nhìn nhau.
“Cô có muốn để lại email hay điện thoại liên lạc không? Trái đất tròn, chúng ta có thể gặp lại.” – Ngón tay Shiho nhẹ vuốt lông mày Jade.
“Không.” – Jade chẳng cần nghĩ – “Tôi đang hối hận chuyện mình làm rồi đây!”
“Tôi sẽ không nhìn, cô cứ tự nhiên mặc quần áo.” – Shiho quay lưng lại phía Jade, vùi đầu vào gối – “Xong cô cứ đi. Cảm giác bị bỏ lại sau trong khách sạn tình yêu chẳng dễ chịu đâu. Lần đầu tiên, tôi không muốn cô phải nếm nó.”
Jade nhìn Shiho mỉm cười thay lời cảm ơn. Mãi mãi, anh không biết đến lời cảm ơn ấy.

7 giờ 25 sáng. Jade rời căn phòng khách sạn tình yêu nhỏ và tối trong lòng Tokyo, về nhà bạn lấy valy và chuẩn bị ra sân bay về Hà Nội.
7 giờ 55 sáng. Shiho rời căn phòng khách sạn tình yêu nhỏ và tối trong lòng Tokyo, xuống phố tạt vào một tiệm ăn sáng bình dân, uống tách cà phê đen đặc sau cả đêm chập chờn.7 giờ sáng. Hai đôi mắt ngái ngủ nhìn nhau.
“Cô có muốn để lại email hay điện thoại liên lạc không? Trái đất tròn, chúng ta có thể gặp lại.” – Ngón tay Shiho nhẹ vuốt lông mày Jade.
“Không.” – Jade chẳng cần nghĩ – “Tôi đang hối hận chuyện mình làm rồi đây!”

“Tôi sẽ không nhìn, cô cứ tự nhiên mặc quần áo.” – Shiho quay lưng lại phía Jade, vùi đầu vào gối – “Xong cô cứ đi. Cảm giác bị bỏ lại sau trong khách sạn tình yêu chẳng dễ chịu đâu. Lần đầu tiên, tôi không muốn cô phải nếm nó.”
Jade nhìn Shiho mỉm cười thay lời cảm ơn. Mãi mãi, anh không biết đến lời cảm ơn ấy.
7 giờ 25 sáng. Jade rời căn phòng khách sạn tình yêu nhỏ và tối trong lòng Tokyo, về nhà bạn lấy valy và chuẩn bị ra sân bay về Hà Nội.
7 giờ 55 sáng. Shiho rời căn phòng khách sạn tình yêu nhỏ và tối trong lòng Tokyo, xuống phố tạt vào một tiệm ăn sáng bình dân, uống tách cà phê đen đặc sau cả đêm chập chờn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận